Phần 207
Tôi cùng Lý mặt rỗ lập tức xông tới, ngăn cản người nhà chủ nông trại. Bọn họ không thoát ra được hết hét lớn lại cắn, nhưng tôi và Lý mặt rỗ vốn khỏe mạnh, ngăn một đám phụ nữ cũng không thành vấn đề. Thi thể shipper đi lại cứng ngắc, khập khễnh đi tới chuồng heo.
“Con trai, con làm gì vậy? Mau tới thăm mẹ con đi.” Đám phụ nữ khóc ngất “Các ngươi ngăn ta làm gì? Các ngươi là đám người xấu.” – “Hắn là người chết!” Tôi quát lớn “Là người chết không có lý trí.” – “Đánh rắm.” Một bà cô già có vẻ là mẹ của thanh niên shipper kêu thảm mắng “Con trai ta sống sờ sờ. Việc nhà chúng ta không cần ngươi quan tâm, ngươi cút đi!” – “Các ngươi sao lại như vậy, chúng ta đang giúp các ngươi, không nhận thì cũng thôi, sao lại còn mắng chửi người ta.” – “Chửi ngươi thì sao? Ta muốn chửi đù má các ngươi. Thả ta ra, con trai, mẹ ở đây!” Bà cô kêu lên. Như Tuyết và Tiểu Nguyệt đều tức đến sắc mặt tái nhợt.
Đúng lúc này, thi thể người shipper chạy tới bên cạnh chuồng heo, đang muốn tiến vào. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chủ nông trại thừa cơ xông tới ôm lấy thi thể người shipper gào khóc “Con trai, con là sinh mạng của cha, con không thể chết, con chết rồi cha cũng không sống nổi!” Nói rồi hắn quỳ gối bên cạnh chuồng heo hét lên “Đồ yêu ma này, định làm gì thì làm với ta đây này, thả con trai ta! Ta đù má ngươi! Ta phải giết ngươi!” Nhưng thi thể shipper đã thừa cơ lộn một vòng vào chuồng heo, vốn bầy heo đang vây quanh bộ y phục cổ xưa giờ lại chạy tới bên người thi thể shipper, bắt đầu gặm nuốt lấy hắn.
Thi thể đã sớm cứng ngắc lại, nhưng vẫn có máu sền sệt không ngừng bắn tung tóe. Mà thi thể shipper cũng không đứng yên mà hướng về bộ y phục cổ xưa bò tới, cho dù trên thân đều là máu, dính đầy phân và nước tiểu heo, nhưng hắn cố chui vào trong bộ quần áo, rồi nằm trên mặt đất bất động. Bầy heo điên cuồng cắn nuốt tới, theo lý thuyết heo không ăn thịt người hay động vật sống, nhưng lúc này bọn chúng lại vô cùng hung ác, không kém gì chó ngao Tây Tạng, xúm lại đập vỡ vụn thi thể, xương trắng lộ ra, tử trạng vô cùng thê thảm. Bà cô già đau lòng quá liền hôn mê bất tỉnh, chủ nông trại cũng trợn mắt hốc mồm nhìn thật lâu, cuối cùng bỗng nhiên nổi điên, xông vào nhà cầm một thanh đao mổ heo ra, nhảy vào chuồng heo liều mạng vung lên chặt xuống “Ta giết chết các ngươi, ta giết chết các ngươi…”
Ba bốn con heo bị chém chết, máu tươi nhuộm đỏ chuồng heo, làm người ta nhìn thấy mà giật mình. Chủ nông trại nằm trong vũng máu, nhìn thi thể con mình tan nát, bi ai không thôi không nói nên lời. Chuồng heo tràn ngập huyết tinh và phân thúi ở cùng một chỗ, mùi bốc lên làm người ta phải ngạt thở. Sau một hồi lâu, Lý mặt rỗ mới ngả bà cô già nằm dưới đất, xác định được bà ta không còn muốn tự tìm cái chết mới thở phào nhẹ nhõm “Ác có ác báo a, xem ra người nhà này có chuyện xưa.” Chúng tôi chờ đến hừng đông, những người này đã sớm tỉnh ngộ, tiếp nhận sự thật tàn khốc.
Chờ chủ nông trại tới, tôi mới hỏi hắn rốt cuộc là như thế nào? Nếu như có thể nói rõ ràng, không chừng chúng tôi còn có thể nghĩ cách cho con của hắn siêu độ, bằng không con hắn e rằng vĩnh viễn bị âm vật dây dưa không cách nào đầu thai chuyển thế. Cuối cùng sau khi chủ nông trại kể lại, chúng tôi mới hiểu rõ câu chuyện. Sự tình phải ngược dòng về mười năm trước. Mười năm trước, chủ nông trại vẫn chỉ là tiểu thương ở bên đường bày quầy bán hàng, nhưng đã có tích lũy nhất định. Hắn liền mua một mảnh đất trống, chuẩn bị làm nơi trồng trọt chăn nuôi. Lúc đào đất làm chuồng heo, hắn đào được nền đất của tường thành cổ. Nền đất dùng đá tảng tạo nên, thậm chí bên trong còn đào được rất nhiều xương heo cùng một cái hộp gỗ nhỏ.
Bọn họ kết luận, nền đất cổ này xưa kia chắc chắn là chuồng heo. Chỉ là trong chuồng heo lại có một cái hộp gỗ nhỏ, là có ý nghĩa gì? Khi chủ nông trại mở hộp gỗ nhỏ ra, phát hiện trong hộp có một bộ y phục cổ xưa màu đỏ trắng giao nhau. Không còn nghi ngờ gì nữa, bộ y phục bọn họ nhìn thấy chính là bộ y phục cổ xưa trước mắt chúng tôi. Chỉ là lúc đó bộ y phục tựa hồ còn có vết máu, vợ hắn thấy vậy đã tẩy sạch vết máu trên đó. Bọn họ ý thức được bộ y phục này nhất định là một kiện cổ vật vô cùng đáng tiền. Nhưng bọn họ lại không dám đem bán đi vì nghe nói đồ vật đào từ dưới đất ra là của nhà nước. Vừa đúng lúc ấy con của họ làm shipper phụ trách mạng lưới khu vực cho công ty chuyển phát nhanh, chủ nông trại liền để con hắn lên mạng len lén bán đấu giá bộ y phục cổ.
Bọn họ rất nhanh đã tìm được người mua, tựa như là bồ nhí của ông chủ mỏ than nào đó, cô bồ kia nghe nói y phục của cổ nhân có thể hấp dẫn người khác phái cho nên mới tìm mua. Chỉ là tạo hóa trêu ngươi, bởi vì cuộc làm ăn này, con trai họ lại cùng với cô bồ nhí kia lén lút yêu đương. Về sau, cô bồ kia thậm chí còn mang thai. Cô bồ liền quấn chặt lấy thanh niên shipper, bảo hắn cứu mình khỏi tay ông chủ mỏ than. Nhưng ông chủ mỏ than quyền thế rất lớn, hắn cũng không thể làm được gì. Cuối cùng thanh niên shipper bị ép đến nóng nảy, nổi sát tâm, giết chết nữ nhân trong gian phòng rồi lén lút đưa ra ngoài. Cứ tưởng rằng thần không biết quỷ không hay, không ai phát hiện, nhưng qua vài ngày sau hắn biết sự tình không đơn giản như vậy.
Mới đầu thanh niên shipper thường xuyên nghe thấy có người gõ cửa, nhưng đi ra ngoài lại không thấy gì, mà giữa ban ngày thường xuyên ngửi thấy từ bên trong gian phòng bay ra mùi thối hoắc. Càng về sau, thanh niên shipper thậm chí còn mộng thấy cô giá kia sắc mặt tái nhợt treo trên xà nhà, theo gió phiêu lãng, trên thân mặc bộ quần áo màu đỏ trắng giao nhau. Điều này làm shipper sợ hãi, ý thức được là cô bồ nhí trở về báo thù, cả ngày mất hồn mất vía, xin cha mẹ tìm người cứu mạng khắp nơi. Một lần gặp một thầy phong thủy rất lợi hại, người này nhìn thoáng qua liền nói nhà hắn phong thuỷ phạm vào cấm kỵ, nơi này là bị hạ bùa chú, phải dọn nhà đi nơi khác.
Nơi này là do chủ nông trại mấy chục năm tích lũy mới có được, bọn họ tự nhiên là không muốn rời đi, liền đau khổ cầu khẩn thầy phong thủy. Thầy phong thủy cuối cùng bất đắc dĩ nói giúp bọn họ là điều nghịch thiên cải mệnh, cho dù hôm nay không bị báo ứng, tương lai một ngày nào đó nhân quả cũng sẽ giáng xuống đầu bọn họ. Lúc ấy bọn họ cũng không nghĩ nhiều, chỉ cần có thể giúp con trai giữ lại tính mạng, cái khác cũng không đoái hoài tới. Thầy phong thủy liền chỉ điểm cho bọn họ trên nền đất cổ xây một cái chuồng heo, nuôi vài con heo nái để trấn áp tà khí dưới mặt đất, như thế có thể ép đối phương ra ngoài. Không ngờ làm như vậy thật sự có hiệu quả. Vào lúc ban đêm, bầy heo liền nổi điên chạy loạn khắp nơi, còn có thể nghe được tiếng nữ nhân kêu khóc. Nhưng bọn họ theo ý của thầy phong thủy, không dám ra ngoài. Sau khi đến hừng đông, quái sự rốt cuộc ngừng lại, bọn họ lúc này mới ra ngoài xem.
Khi đến xem, bọn họ đều trợn tròn mắt, trong chuồng heo chỉ còn lại một bộ y phục cổ xưa, bên trên còn có vết máu, thậm chí còn có da thịt người vương lại, nhìn tới mấy con heo đều đã ăn no mây mẩy, có một con khóe miệng còn ngậm lấy một cái tai người. Bọn họ biết, nhất định là đêm qua thi thể cô bồ bị heo ăn sạch. Bọn họ đều rất sợ hãi, lo lắng nữ quỷ oan hồn bất tán. Nhưng từ đó về sau, nhà họ lại rất an tĩnh, không còn bị nữ quỷ quấy rối nữa. Người trong nhà đều nhẹ nhàng thở ra, dần dần lại khôi phục sự bình tĩnh. Nhưng an tĩnh cũng không kéo dài lâu, một năm sau, trong nhà lại bắt đầu xảy ra quái sự.
Chủ nông trại thường xuyên nửa đêm nghe được có tiếng người khóc, heo trong chuồng cũng đều bất an rống lên chạy loạn. Chủ nông trại ra ngoài nhìn, xém chút làm hắn sợ đến chết. Con hắn không ngờ lại mặc bộ y phục cổ xưa, đứng trong chuồng heo nhẹ nhàng nhảy múa, tiếng khóc chính là do con hắn phát ra. Mặc cho chủ nông trại thắp hương dập đầu, dùng đủ loại phương pháp để cho con trai tỉnh lại, nhưng căn bản là vô tác dụng. Hết cách, hắn đành phải lần nữa đi tìm thầy phong thủy. Nhưng khi bọn họ tìm tới, thầy phong thủy không ngờ đã chết từ mấy ngày trước. Trước khi chết, đồ đệ của thầy phong thủy chuyển cho chủ nông trại một câu “Thế gian vạn vật đều có nhân quả, ngươi gieo xuống nhân gì, thì sẽ kết quả đó.”
Không nghi ngờ gì nữa, hiện giờ quả đã kết ở trước mắt, thậm chí so với bọn họ nghĩ còn mãnh liệt hơn. Không những hại chết thầy phong thủy, thậm chí mấy ngày sau thanh niên shipper cũng mang theo bộ y phục cổ xưa mất tích. Lần biến mất này ròng rã chín năm. Chín năm này, chủ nông trại không hề ngừng tìm kiếm con trai, nhưng con hắn giống như bốc hơi, không thấy tung tích. Mà chuồng heo cũng chưa từng an tĩnh, mỗi khi đến tối, bầy heo đều sẽ náo loạn, chín năm này chủ nông trại cũng không có một ngày yên ổn. Mấy ngày trước, bầy heo náo loạn càng mãnh liệt, xem ra hẳn là vì con trai hắn lần nữa xuất hiện nên đưa tới một loạt những việc linh dị?
Tôi hít sâu một hơi, không ngờ bộ y phục cổ xưa lại ẩn giấu huyết án thê thảm như vậy. Trên thế giới mỗi ngày đều có rất nhiều vụ án như vậy, nếu như mỗi vong hồn chết oan đều có thể trở về báo thù, vậy thế giới này sẽ loạn đến không còn hình thù gì nữa. Tôi suy đoán vong hồn cô bồ nhí sở dĩ có thể trở về báo thù, rất có thể là bởi vì bộ y phục kia, dù sao bộ y phục cũng là âm vật, vong hồn cô bồ nhí sẽ chịu ảnh hưởng của âm vật. Cô ta là do âm vật ảnh hưởng mới trở thành oan hồn bất tán trở về báo thù. Âm vật này rốt cuộc có huyền cơ gì?
Về sau tôi tra trên internet đã tìm được một nhân vật lịch sử, có thể là chủ nhân của bộ y phục cổ xưa. Bộ y phục này có kiểu dáng và chất vải là thứ thuộc thời kỳ Tần mạt Hán sơ. Mà ở thời kỳ này có một đại nhân vật khi chết có tình trạng giống với thanh niên shipper. Người này chính là Thích phu nhân! Lưu Bang thành lập triều Hán, sau khi làm hoàng đế đối với Thích phu nhân tuổi trẻ xinh đẹp rất sủng ái, thậm chí xém chút phế bỏ thái tử, muốn lập con trai Thích phu nhân làm thái tử. Điều này khiến hoàng hậu Lữ Trĩ rất bất mãn. Sau khi Lưu Bang chết, Lữ Trĩ vì trả thù đã chặt đứt hai tay hai chân Thích phu nhân, khoét hai mắt, hun điếc lỗ tai, cắt đầu lưỡi, ném nàng vào chuồng heo, cùng heo cùng ăn cùng ở, đem mỹ nhân một đời giày vò thành ‘Nhân Trệ’ (người lợn).
Chuồng heo cổ tại nhà chủ nông trại chính là chuồng heo đã cầm tù Thích phu nhân. Thích phu nhân bị giày vò như vậy không bao lâu đã chết đi. Sau đó người ta đã chôn lấp nàng ở nơi chuồng heo này, nhưng vì xương cốt Thích phu nhân sớm đã không còn, cho nên chỉ có thể đem y phục của Thích phu nhân chôn dưới chuồng heo, xây nên một ngôi mộ không chính thức. Thời gian trôi qua, hơn một ngàn năm quá khứ, khi còn sống Thích phu nhân từng bị mọi loại giày vò đương nhiên không cam tâm, oan hồn bám vào bộ y phục, cho đến hôm nay lại dẫm vào vết xe đổ năm đó…
Tục truyền năm đó sau khi Lữ Trĩ đem Thích phu nhân biến thành Nhân Trệ, để khẳng định tầm ảnh hưởng của mình với hoàng thất, đã gọi thái tử nhỏ tuổi tới xem. Kết quả vị thái tử từ đó về sau thần trí bất minh, hai mươi bốn tuổi đã qua đời, có người nói là bị vong hồn Thích phu nhân ám.
Nhân quả! Gieo nhân gì ắt gặt quả nấy! Dù là trải qua ngàn năm vạn năm, cũng không thoát khỏi nhân quả!