Phần 201
Sau khi tôi trở về không lâu, Tiểu Nguyệt gọi điện thoại cho tôi, nói muốn dẫn một người bạn đến nhà tôi ngồi một chút, là con gái, còn đặc biệt dặn dò tôi nhất định phải gọi Lý mặt rỗ tới. Tôi đương nhiên biết dụng ý của Tiểu Nguyệt, nhất định là giới thiệu đối tượng cho Lý mặt rỗ. Tôi gọi điện cho Lý mặt rỗ, bảo hắn bất luận thế nào cũng phải tới đây. Hắn mới đầu cũng không định đến, vì hắn muốn trồng một cây đào trước mộ Sở Sở, sau đó còn phải tưới nước bón phân, không có thời gian. Trong lòng tôi thê lương, xem ra Lý mặt rỗ đã quá buồn đau rồi. Tôi đành phải nói là có một cuộc làm ăn nhất định cần đến hắn phối hợp với tôi, nếu không tôi phải chết không còn nghi ngờ gì nữa, nghe vậy Lý mặt rỗ mới đồng ý.
Rất nhanh, Tiểu Nguyệt đã tới, còn đi cùng một cô gái xinh đẹp. Cô gái đó đáng yêu hơn Tiểu Nguyệt một chút, thân hình đầy đặn, nhìn rất dễ thương. Cười một cái, khóe miệng lộ ra hai cái lúm đồng tiền, tóc cắt ngang trán xõa trên bờ vai, vô cùng đáng yêu. Nàng rất sáng sủa hoạt bát, gặp tôi liền gọi tỷ phu, làm tôi lúng túng không thôi. Tiểu Nguyệt ngượng ngùng đuổi đánh nàng, cảnh cáo nàng còn dám nói hươu nói vượn liền lột sạch quần áo của nàng. Nhưng nàng vẫn mở miệng một tiếng tỷ phu, hai tiếng tỷ phu, Tiểu Nguyệt cũng hết cách.
“Tỷ phu, nghe nói trước kia ngươi đã gặp phải cương thi, là thật hay giả vậy?” – “Tỷ phu, ngươi nói ở nơi này có rất nhiều đồ cổ bên trong có âm linh, có thể giúp ta khai mở âm dương nhãn nhìn xem không?” – “Tỷ phu, nhà ta có âm vật, ta lần này tới tìm ngươi là muốn ngươi giải quyết giúp ta.”
Trong đầu tôi nghĩ cô nương này sao lại tăng động như vậy, đoán chừng muốn làm loạn cả cái tiệm đồ cổ của tôi. Tôi cười giải đáp từng câu. Tiểu Nguyệt nhìn nha đầu này cứ quấn lấy tôi hỏi lung tung này kia, cũng có chút không vui, nói “Xú nha đầu ngươi là đến học tập hay là đến nghe ngóng? Đi, chúng ta đi ăn đồ nướng, đợi chút nữa giới thiệu cho ngươi một anh chàng thành thục.” Lúc ăn cơm, tôi mới biết được nàng tên là Như Tuyết. Lý mặt rỗ cũng đến muộn, chúng tôi đành phải ăn trước.
Cho dù lúc ăn cơm, nha đầu này cũng tinh lực tràn đầy, hỏi tới hỏi lui làm cho tôi không thể hạ đũa, sợ rằng nếu vừa ăn vừa nói sẽ làm mất hình tượng cao nhân của tôi trong lòng nàng. Nhưng trong lúc ăn cơm, tôi lại phát hiện một điểm không bình thường. Nha đầu này sắc mặt vốn đỏ bừng rất xinh đẹp, nhưng càng ăn cơm, mặt càng tái nhợt.
Trong lòng tôi bắt đầu không thoải mái, cảm thấy nha đầu này khả năng có vấn đề, liền lấy cớ gọi Tiểu Nguyệt ra ngoài nói chuyện. Tiểu Nguyệt liền vội hỏi tôi có chuyện gì xảy ra? Tôi hỏi “Như Tuyết hai ngày này, có phải đã gặp phải đồ vật gì không sạch sẽ?” Tiểu Nguyệt không hiểu nhìn tôi “Ca làm nghề này nhiều quá nên nhìn đâu cũng thấy ma quỷ à? Nàng là một cô nương, làm sao có thể gặp phải đồ vật gì không sạch sẽ?” Tôi vừa cười vừa nói “Vậy thì được, ta chứng minh cho nàng xem.”
Tôi liền kéo Tiểu Nguyệt ra sau bếp, đổ một nắm lớn muối vào tô canh cá, bảo Tiểu Nguyệt bưng lên cho Như Tuyết ăn. Tiểu Nguyệt tròng mắt trừng lớn “Ca với nàng có hận thù gì vậy! Sao lại trêu cợt người ta như thế, nàng là tỉ muội tốt của ta.” Tôi nói “Ta nếu không quản, nàng sẽ bị mấy thứ bẩn thỉu kéo đi làm thế thân, đến lúc đó tình huống còn nghiêm trọng hơn.” Tiểu Nguyệt do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý, bưng tô canh cá tiến vào. Tôi cũng theo sát phía sau đi vào quan sát Như Tuyết.
Như Tuyết điển hình một người hay ăn hàng, Tiểu Nguyệt vừa đặt tô xuống, nàng liền cầm lấy thìa thử húp một ngụm canh. Nhưng vừa thử xong Như Tuyết liền không kìm được bắt đầu ợ hơi, vừa ợ hơi vừa nói “Canh này sao mặn thể? Đầu bếp đâu, đổi tô khác, canh này mà uống được sao?” Tôi nói ” Như Tuyết, ngươi thường xuyên ợ hơi sao?” Như Tuyết lập tức xấu hổ đỏ mặt “Xấu hổ quá… Ta chỉ khi ăn mặn mới… mới ợ hơi.”
“Có phải gần đây mới bắt đầu xuất hiện triệu chứng này?” Tôi hỏi. Như Tuyết giật mình “Tỷ phu, ngươi… Ngươi ngay cả tật xấu này cũng nhìn ra được? Ta càng ngày càng bội phục ngươi.” Tôi hỏi “Như Tuyết, bên cạnh ngươi gần đây có xảy ra quái sự nào không?” Như Tuyết đánh rơi thìa trên mặt đất, lắp bắp “Ngươi… Sao ngươi biết?” Tôi nói “Trên người ngươi âm khí quá nặng, mà muối tinh đối với âm khí có tác dụng bài xích rất mạnh, cho nên ngươi ăn mặn sẽ bức âm khí trong cơ thể ra, từ đó mới ợ hơi.”
Như Tuyết nơm nớp lo sợ nói “Nói vậy ta thật sự… gặp ma?” Tôi gật đầu “Không sai.” Như Tuyết vẫn còn sợ hãi “Má ơi, thì ra mấy ngày nay ta và ma vẫn luôn ở cùng nhau, quá lãng mạn đi.” Lãng mạn? Cái này với lãng mạn có liên quan cái lông đít! Tôi liền hỏi Như Tuyết, mấy ngày nay rốt cuộc xảy ra quái sự gì. Như Tuyết nói “Ở thang máy chung cư ta ở có quái sự. Hình như là có một shipper mất tích trong thang máy một cách khó hiểu. Về sau mọi người truyền tai nhau, nói trong thang máy có ma, cho tới bây giờ không ai dám đi thang máy.” Nhưng Như Tuyết nha đầu này thần kinh vững, mà lại còn lười, căn bản là không hề nghĩ ngợi gì đến chuyện có ma, vẫn đi thang máy mỗi ngày.
Nghe tôi nói Như Tuyết mới biết trong thang máy thật sự có ma. Dù nàng thần kinh vững đến mức nào, biết mình trêu chọc đồ không sạch sẽ, trong lòng cũng sợ hãi liền vội hỏi tôi nên làm gì? Tiểu Nguyệt cười nói “Chuyện này rất khó giải quyết, Trương ca không chắc giải quyết được, chờ chút nữa sẽ có một vị đại thúc tới giúp ngươi.” Như Tuyết nức nở nói “Ta không dám đêm khuya về nhà đâu! Tân Nguyệt tỷ, ngươi về ở với ta được không? Bây giờ ta đột nhiên nhớ ra, thang máy quả nhiên có gì đó là lạ…” Tôi hỏi “Có gì lạ?” – “Mỗi lần ta đi thang máy, thang máy đến lầu ba là sẽ dừng lại, nhưng cửa mở ra bên ngoài lại không có ai. Nhân viên shipper cũng là biến mất ở lầu ba! Mà mỗi lần đi thang máy ta đều thấy lạnh.”
Tôi nhịn không được cười lên, có chuyện kỳ quái như vậy mà nàng lại xem thường, vô tâm cỡ nào không biết. Chờ Lý mặt rỗ đến rồi chúng tôi quyết định đến chung cư của Như Tuyết nhìn xem. Trên đường, tôi bảo Như Tuyết ngẫm lại, còn có chi tiết gì khác không. Như Tuyết nghĩ nghĩ, lắc đầu, trước kia cũng không hề nghĩ đến có chuyện kỳ quái xảy ra nên cũng không chú ý. Tiểu Nguyệt cố ý tạo cơ hội nói chuyện cho Lý mặt rỗ và Như Tuyết, nhưng Lý mặt rỗ như mất hết hồn vía, có đôi khi Như Tuyết chủ động hỏi, hắn đều thất thần không nghe thấy, phải để Như Tuyết hỏi lại. Như Tuyết còn tưởng rằng Lý mặt rỗ bị lãng tai.
Tôi cảm thấy tác hợp cho Lý mặt rỗ và Như Tuyết có chút vướng mắc, tôi phát hiện Như Tuyết tựa hồ không thích Lý mặt rỗ. Sau khi đến chung cư của Như Tuyết, chúng tôi đi thang máy mấy lần cũng không cảm thấy có gì không đúng. Tôi đành hỏi Như Tuyết hay đi thang máy lúc nào? Như Tuyết nói buổi sáng sáu giờ đi làm, mười giờ tối ăn đêm xong trở về mới xuất hiện quái sự. Tôi nói chỉ vậy có thể chờ buổi tối, lại đi thang máy thử xem…
Hiện tại tôi chỉ muốn biết ngày đó shipper trong thang máy rốt cuộc gặp phải chuyện gì? Trong thang máy có camera giám sát, có thể tra xét tình huống ngày hôm đó. Tôi bảo Như Tuyết và Tiểu Nguyệt lên nhà chờ, tôi và Lý mặt rỗ thì đi thang máy tới phòng điều khiển đi xem camera giám sát. Trên đường tôi hỏi Lý mặt rỗ, Như Tuyết nha đầu này thế nào? Lý mặt rỗ không hiểu nhìn tôi, hỏi “Cái gì thế nào?” Tôi nói đương nhiên là con người thế nào? Lý mặt rỗ nói rất tốt, sau đó trầm mặc không nói. Tên đần này có lẽ có không biết tôi cố ý tác hợp cho bọn họ. Được rồi, chờ Lý mặt rỗ qua được giai đoạn thương tâm này rồi nói sau.
Chúng tôi rất nhanh đã đến phòng điều khiển thang máy, người phụ trách lại sống chết cũng không chịu cho chúng tôi xem camera, nói cảnh sát đã mang đi điều tra rồi. Tôi đương nhiên biết hắn nói dối, hắn càng nói như vậy càng chứng minh thang máy có vấn đề. Vừa hay Tiểu Nguyệt quen biết một cảnh sát, người mà lần trước chúng tôi còn giúp anh ta phá án, liền bảo Tiểu Nguyệt liên hệ với vị cảnh sát đó, rất nhanh đã lấy được quyền xem camera giám sát, nhưng đối phương lại căn dặn chúng tôi, nhất định phải giữ bí mật những gì đã nhìn thấy, không được nói ra!