Phần 176
Ánh đèn trong sân chiếu đến nhà cầu, đem thân ảnh Chí Cường quỳ lạy kéo dài ra. Mà phía trước cái bóng của hắn, lại có một cái bóng khác! Cái bóng kia không có đầu, trên tay quơ một thanh đồ đao, giơ lên cao, lập tức sẽ hạ xuống. Thế nhưng trong nhà vệ sinh rõ ràng chỉ có Chí Cường, bóng đen kia là ai? Khi mọi người đang sợ hãi, một người niên kỷ khá lớn đã kịp phản ứng, lập tức hô một tiếng “Mời Hoàng Tam thái nãi ra”. Mấy người vội vàng xông vào phòng, nhưng còn chưa đi ra, đã nghe thấy Chí Cường kêu thảm. Đạo hắc ảnh kia đã giơ tay chém xuống, đầu Chí Cường rơi xuống đất, máu tươi phun ra ngoài… Tất cả ai nấy trợn tròn mắt, mấy người nhát gan lập tức bị ngã xụi lơ trên mặt đất, mọi người đều núp trong lều, bái Hoàng Tam thái nãi nguyên một đêm.
Việc lớn như vậy xảy ra làm lâm trường ồn ào cả đêm, bên ngoài nghe tiếng giống như có người đang đi qua đi lại, muốn vào nhưng lại không dám vào. Cái bóng màu đen phản chiếu trên cửa sổ quả thực làm người khác sợ hãi. Cứ như vậy suốt một đêm, đến hừng đông có người đến nhà vệ sinh xem xét, phát hiện đầu của Chí Cường đã bị chặt đứt, máu nhuộm đỏ nhà cầu, mùi thối hoắc của nhà xí làm tăng thêm mùi máu tanh, làm mấy người lập tức nôn mửa.
Lâm Long Sơn chạy tới nhìn thấy một màn này, cũng trợn tròn mắt. Những công nhân khác cũng không dám lại tiếp tục ở lại, Lâm Long Sơn cũng lo lắng sẽ lại có người chết, đành phải qua loa xử lý thi thể rồi dẫn người rời khỏi trên lâm trường. Trong lúc đó hắn cũng mời mấy vị “đại tiên” đến xử lý, nhưng những vị “đại tiên” kia vừa nghe nói xảy ra án mạng, cũng không dám đến, không còn cách nào, Lâm Long Sơn đành phải mời Nhất Sơ tới. Trước kia là Nhất Sơ xem phong thuỷ cho mảnh đất này, bảo Lâm Long Sơn chuyển lâm trường tới đây, cho nên Lâm Long Sơn cùng Nhất Sơ coi như tương đối thân quen.
Lâm Long Sơn nói xong trong lòng tôi lo lắng. Rừng sâu núi thẳm lắm yêu ma quỷ quái, nhưng thứ kỳ quái này chưa gì đã lập tức đoạt tính mạng người khác, thật đúng là rất ít thấy. Không phải yêu quái thì là lệ quỷ! Trong lòng tôi rất buồn bực, vừa rồi Lâm Long Sơn nói người chết thứ hai là dưới tình huống nhìn thấy người đầu tiên chết nên mới chết, nói cách khác, người chết thứ hai, có thể là bị Trâu Tam Nhi giết chết. Mà người chết thứ ba, là bị một tên đao phủ sát hại, hẳn là người thứ hai cùng người thứ ba, không phải chết bởi cùng một hung thủ? Yêu ma quỷ quái nơi này không chỉ có một?
Tôi đem nghi ngờ của mình nói cho Lâm Long Sơn, Lâm Long Sơn đầu lắc như trống bỏi “Cái này ta không rõ ràng. Nhưng ta hoài nghi đao phủ kia hẳn là Trâu Tam Nhi. Trâu Tam Nhi rất có thể là âm hồn bất tán…” Nói tới đây, Lâm Long Sơn bỗng nhiên ngậm miệng không nói, tựa hồ là cảm thấy mình nói nhiều rồi. Tôi kinh ngạc nhìn Lâm Long Sơn “Ngươi nói cho ta biết, vì sao Trâu Tam Nhi là âm hồn bất tán quay về hại người?” Lâm Long Sơn lập tức nói “Kỳ thật cũng không gì, ai chết trong mảnh rừng này mà không tràn ngập oán giận? Lại nói Trâu Tam Nhi khi còn sống tính tình nóng nảy, chết đi nhất định biến thành lệ quỷ.” Lý mặt rỗ cười lạnh cười “Lâm lão bản, ngài chắc chắn đã liên hệ với người nhà của Trâu Tam Nhi đưa tiền trợ cấp rồi chứ?” Lâm Long Sơn biến sắc “Ngươi có ý gì?”
Nhìn hai người nồng nặc thuốc súng tôi lập tức “Thôi bớt tranh cãi đi. Không bằng chúng ta hiện tại thừa dịp hừng đông đi hiện trường xem một chút.” Lâm Long Sơn lập tức gật đầu nói phải, liền mang bọn tôi lên xe, tiến về lâm trường. Trên xe Lâm Long Sơn nói cho chúng tôi biết, đi đến lâm trường mất hai giờ, nói cách khác, trước lúc trời tối, chúng tôi chỉ có thời gian một tiếng. Một tiếng sau nhất định phải lập tức trở về mới có thể trước lúc trời tối ra khỏi rừng. Tôi nói với Lâm Long Sơn, nếu như vấn đề không lớn, buổi tối hôm nay ngủ lại lâm trường đi!
Lâm Long Sơn nghe tôi xong mồ hôi lạnh trên trán lập tức chảy xuống “Huynh đệ, không thể được a. Tôi đối với nghề này một khiếu cũng không thông, lưu lại không những không giúp được các ngươi, ngược lại còn có nguy hiểm. Nếu thực sự không được thì chúng ta đi hai xe đi…” Tôi do dự một chút, cuối cùng nói như thế cũng tốt, Lâm Long Sơn lưu lại đối với chúng tôi cũng không có gì tốt cả.
Chúng tôi rất nhanh liền tiến vào rừng, vừa mới tiến rừng, cành lá um tùm che lại ánh nắng, giống như trong nháy mắt trời đã tối. Lái xe lập tức mở đèn pha. Nơi này có một con đường rộng rãi, hẳn là dùng để vận chuyển gỗ. Cho dù con đường rộng như thế, nhưng hai bên cành lá vẫn che kín không gian phía trên con đường, chỉ có vài tia nắng chiếu xuống được mặt đất. Tôi thật ra rất hưởng thụ hoàn cảnh này, thiên nhiên đã đem con đường này biến thành hành lang màu lục.
Hai giờ sau, tôi cảm giác chúng tôi đã đi ít nhất năm mươi cây số, tôi hỏi Lâm Long Sơn có phải đã tiến vào nội địa tiểu Hưng Yên lĩnh rồi không? Lâm Long Sơn cười giải thích “Đây vẫn chỉ là ở ngoại vi mà thôi, nội địa thực sự, cho tới bây giờ chưa có ai từng đi vào. E là cho dù có người vào được cũng không ra được…” Tôi giật mình, đi hơn năm mươi cây số vẫn là ở ngoại vi, khu rừng này rốt cuộc rộng thế nào, nói là rộng lớn như biển cũng không đủ.
Tôi sống nơi đô thị rất ít khi nhìn thấy cánh rừng lớn như thế, nên rất thưởng thức. Phong cảnh khu rừng này so với khu du lịch sinh thái 5 sao thú vị hơn nhiều, có cơ hội nhất định sẽ đưa Tiểu Nguyệt tới chỗ này thám hiểm. Không bao lâu sau chúng tôi đã tới lâm trường. Lâm trường rất lớn, so với hai cái sân bóng còn lớn hơn, ở một góc chất gỗ cao như núi, cành gãy lá úa bày khắp lâm trường, ở phía đông là vài toà nhà gỗ giản dị, hẳn là chỗ công nhân nghỉ ngơi.
Lý mặt rỗ hỏi nói “Lâm lão bản, ngươi có giấy phép khai thác gỗ sao?” Lâm Long Sơn nói đương nhiên là có, hiện tại cục lâm nghiệp kiểm tra rất nghiêm, không có giấy phép sẽ bị đi tù mấy năm, còn phải nộp phạt tới táng gia bại sản. Trong lòng tôi có chút tiếc hận, phong cảnh đẹp như vậy không nên cho phép khai thác gỗ. Nơi này là di sản của toàn nhân loại, không ai có tư cách tàn phá nó.
Tôi bảo Lâm Long Sơn đưa tôi đi xem pho tượng đá. Tôi suy đoán pho tượng đó hẳn là âm vật, là hung thủ giết ba mạng người! Lâm Long Sơn lập tức lái xe mang bọn tôi đi. Phía sau lều ba bốn cây số chúng tôi tìm được pho tượng. Pho tượng nhìn không giống là do người điêu khắc thành, phía trên cũng không có vết tích điêu khắc, giống như là hình thành tự nhiên. Nói là hình dáng người quỳ, kỳ thật rất trừu tượng, nếu không nhìn kỹ nhìn không ra là người đang quỳ.
Hòn đá kia phía ngoài có một tầng vật chất màu đen rất mỏng, dùng sức một chút có thể bóp vỡ nát. Lâm Long Sơn nói pho tượng lúc vừa đào được bên trên có những lớp màu đen này, hắn hoài nghi có lẽ là phân chim khô. Tôi nói “Đây không phải là phân chim, là máu!” – “Máu?” Lâm Long Sơn sắc mặt trắng bệch. “Đúng, máu khô, nhìn qua ít nhất phải bảy tám chục năm rồi.” Tôi nói “Cảm giác không phải là máu người.” – “Hô.” Lâm Long Sơn thở dài nhẹ nhõm “Không phải máu người là được.” – “Đào phía dưới ra.” Tôi nói “Xem thi thể Trâu Tam Nhi còn không.” Lâm Long Sơn do dự một chút “Thi thể đoán chừng mục nát rồi, đào ra không hay.”
Lâm Long Sơn không cho tôi nhìn thi thể, nhất định giấu diếm tôi cái gì đó không muốn cho tôi biết. Trong lòng tôi không khỏi phẫn nộ, nhưng cũng không nói gì, bảo Lâm Long Sơn tranh thủ thời gian động thủ, nếu không không kịp. Lâm Long Sơn không có cách, liền đào. Không bao lâu sau đào được thi thể Trâu Tam Nhi. Không ngờ thi thể cũng không hư thối, chỉ là toàn thân biến thành màu đen, hiện ra tư thế quỳ lạy. Toàn thân biến thành màu đen? Trúng độc? Tôi nhìn Lâm Long Sơn, hỏi hắn rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Thi thể vì sao lại biến thành màu đen? Mà lại còn không hề hư thối.