Phần 16
Nhà lão Vương xảy ra chuyện, nên tạm thời thôn cắt cử hai thanh niên trẻ tuổi canh gác. Tôi đi vào xem xét, phát hiện khắp nơi đều là gà vịt chết, tất cả cứng ngắc rải rác trên mặt đất. Tôi tiện tay nhặt một con gà, quan sát kỹ từ đầu tới chân.
Con gà ngoại trừ hai lỗ thủng trên người, toàn thân không có vết thương khác. Hai lỗ thủng nhỏ này, là do cái gì gây ra? Tôi do dự một chút, kiền bảo trưởng thôn đi tìm chút sữa tươi, tốt nhất là sữa mẹ.
Thôn trưởng sửng sốt, hỏi tôi muốn sữa mẹ làm gì? Tôi nói, chỉ cần có sữa mẹ, sẽ biết được là cái gì gây ra việc này.
Thôn trưởng lập tức cho người đi tìm, không lâu sau đã mang về một bình sữa mẹ. Tôi mở nắp bình, đổ sữa vào miệng vết thương con gà. Lập tức từ hai lỗ thủng kia bắt đầu bốc khói, mà con gà vốn dĩ đã chết lại động đậy giãy giụa.
Chuyện xảy ra làm thôn trưởng cùng đám thôn dân sợ hãi, sắc mặt tái nhợt liên tục rút lui.
Có điều con gà kia cũng chỉ giãy giãy hai cái rồi bất động. Trong lòng tôi càng thêm hoang mang. Rõ ràng những con gia cầm này bị nhiễm thi độc, nếu xử lý không tốt, trong làng sẽ xảy ra dịch bệnh.
Tôi bèn bảo trưởng thôi chuẩn bị xăng, gom gia cầm chết thiêu hủy toàn bộ. Tro cốt còn lại đem ngâm giấm, cho vào trong bình, chôn dưới đất, trong vòng một năm phải giữ không cho động vật đào bới lên, nếu không sẽ gặp đại họa.
Trưởng thôn đã sợ choáng váng, bây giờ mỗi câu tôi nói, đều là sét đánh ngang tai. Sau đó, tôi vào phòng ngủ vợ chồng lão Vương xem xét, phát hiện bên trong rối bời, dấu vết đánh nhau rất rõ. Tôi gọi hàng xóm nhà lão Vương hỏi: “Đêm qua có nghe thấy động tĩnh gì không?”
Người hàng xóm kia nói, đêm qua hắn nghe thấy nhiều tiếng động, lúc đầu là gà gáy, chó sủa, sau đó lão Vương còn kêu một tiếng gì đó, rồi tất cả im bặt. Hắn vì quá sợ hãi, mà không dám ra xem.
Tôi gật đầu hỏi thôn trưởng, đã tìm hết xung quanh chưa. Có thấy dấu vết vợ chồng lão Vương không? Thôn trưởng nói, đã tìm khắp mọi nơi. Tôi lắc đầu, chỉ sợ hai vợ chồng lão Vương lành ít dữ nhiều…
Sau đó chúng tôi lại tới diêm vương pháp trường, tôi cảm thấy, chuyện bắt nguồn từ đây, nói không chừng có thể tìm được manh mối gì.
Nhưng tới diêm vương pháp trường, thôn dân vốn mê tín, tất cả đều sợ hãi, không dám cùng tôi xuống dưới.
Rơi vào đường cùng, chẳng còn cách nào khác, tôi cột một sợi dây thừng ngang lưng, kéo Lý mặt rỗ xuống cùng. Trước khi xuống dặn kỹ trưởng thôn, nếu chúng tôi gặp nguy hiểm, phải lập tức kéo lên, chưa lên tới nơi tuyệt đối không dừng tay. Thôn trưởng liên tục gật gật đầu.
Nói thật, vào nơi âm khí tà ác này, tôi cũng sợ hãi, Lý mặt rỗ còn sợ hơn, luôn dán chặt lấy tôi, thậm chí còn có thể nghe thấy tim hắn đập thình thịch.
Diêm vương pháp trường vẫn như cũ, âm trầm, khó thở kinh khủng, móc sắt, chảo dầu, đao lớn, mỗi vật đều tăng thêm sự khủng bố của không gian bên dưới. Nghĩ lại hai ngày trước, thi thể gã công nhân còn treo lơ lửng trên móc sắt, tôi không dám ngẩng đầu nhìn lên.
Quái lạ hơn từ khi tiến vào trong, tôi luôn có cảm giác bị một cặp mắt theo dõi sau lưng. Cảm giác này như bóng với hình, mỗi một khác đều không vơi đi. Phảng phất như ma đao kia ẩn giấu trong tầng hầm, dùng ánh mắt theo dõi nhất cử nhất động của chúng tôi.
Hai người chúng tôi đi một vòng quanh pháp trường, cũng không tìm thấy dấu vết gì. Điều này làm tôi đôi chút thất vọng, đang chuẩn bị cùng họ Lý leo ra ngoài, thù chợt ánh mắt vô tình để ý tới lối vào.
Tại lối vào hình như có vật gì đó phản chiếu ánh sáng. Tôi vội vàng chạy tới, ai ngờ chỉ là một vũng nước khúc xạ ánh mặt trời. Tôi xác định, vũng nước này không bình thường, lấy đèn pin ra quan sát. Bất ngờ hơn, trong vũng nước tìm được hai miếng vảy, hai miếng vảy này đã tổn hại nhiều nhưng vẫn có thể nhận ra bắt nguồn từ trên thân rắn. Phải chăng, ma đao ác linh kia, là một con rắn?
Nhưng nước này, từ đâu mà tới. Nghĩ đến đây, tôi lập tức đứng lên nói với họ Lý rằng đã biết vợ chồng lão Vương ở đâu.
Nói xong hai người leo lên khỏi pháp trường, tôi hỏi trưởng thôn, gần đây có con sông nào hay không? Thôn trưởng lập tức gật đầu, nói có một dòng sông nhỏ. Thời gian khẩn cấp, tôi liền bảo trưởng thôn dẫn đường thẳng tiến về con sông.
Gã huynh đệ xung phong nhận việc, nói: “Tiểu thần tiên (thật biết cách giả bộ), bên kia sông khá xa, hay là lên xe tôi chở hai người đi.”
Tôi gật đầu, cùng thôn trưởng và Lý mặt rỗ lên xe, đồng thời bảo tất cả thôn dân, tìm phương tiện giao thông, bằng cách nhanh nhất tới con sông hỗ trợ.
Con sông này cũng không lớn lắm, nhưng có điều rất sâu, hai bên bờ kè bằng bê tông, hẳn là sông nhân tạo. Thôn trưởng giải thích, do làng ta thiếu nước nên đào con sông thủy lợi dẫn nước từ sông Trường Giang vào. Tôi hỏi: “Nếu là sông đào, vậy chắc sẽ có đập ngăn nước, nếu có vật gì rơi vào sông, ắt bị đập ngăn lại.”
Huynh đệ kia mở miệng: “Đúng hạ lưu sống có một cái đập, ý của ngươi là vợ chồng lão Vương bị kẹt ở đó?”
Tôi liền bảo hắn đưa chúng tôi tới con đập xem xét. Lúc chúng tôi tới đập, phát hiện cửa đập sập kín, đường sông rất rộng, nhưng trên mặt sông nổi đầy rác thải sinh hoạt, còn đủ loại rong rêu, chỉ sợ dù có thi thể, cũng không thể nào tìm được.
Tôi quay sang thôn trưởng:
“Thi thể vợ chồng lão Vương rất có khả năng ở ngay dưới đám rong rêu này. Thôn trưởng trở nên đau đầu, nói hiện giờ tìm người chuyên vớt xác tới. Nhưng tôi cản lại, thi thể ở đây, chắc hẳn ma đao cũng ở đây, nhỡ nó gây chuyện dưới đó, sẽ rất phiền toái.”
Tôi liền suy nghĩ biện pháp, hỏi thôn trưởng, có thể mở một cửa đập ra không, không cần mở cả cống lớn, chỉ cần hé ra một chút là được. Thôn trưởng bèn gọi điện thoại tìm người.
Không lâu sau, cửa đập liền hé mở, lập tức nước sông cuồn cuộn chảy ra. Tôi không dám trố mắt, nhìn chằm chằm mặt nước, chờ đợi thi thể xuất hiện. Quả nhiên, chỉ năm phút sau, Lý mặt rỗ hô to: “Thấy rồi.”
Tôi lập tức phóng tầm mắt nhìn tới, phát hiện hai thi thể trên mặt nước, căng phình như bóng da. Thế nhưng khi vớt lên, lại không thể xác định có phải vợ chồng lão Vương hay không, bởi khuôn mặt đã hư thối quá độ, tay chân phù lớn, toàn thân bị dịch nhờn bao phủ, ai thấy cũng đều nôn mửa.
Thôn trưởng buồn bực nói: “Vợ chồng lão Vương làm sao trong một đêm lại biến thành hình dạng này? Cái này không bình thường.”
Tôi cũng khó hiểu, đeo ba lô lên, đi qua sờ một chút dịch nhờn trên thi thể. “Là dịch vị.”
Thôn trưởng nhìn tôi kỳ quái, không hiểu tôi nói câu đó nghĩa là gì. Tôi nói: “Có thứ gì đó nuốt chửng vợ chồng lão Vương xuống, để dịch vị trong dạ dày tiêu hóa một nửa, rồi lại nôn ra, cho nên thi thể mới biến thành thế này.”
Hiện trường lập tức xôn xao bàn tán. Lý mặt rỗ hỏi rốt cuộc là thứ gì, lại có thể nuốt chửng được hai người, rồi còn có thể nôn ra? Tôi ngẫm nghĩ nói: “Còn nhớ tại lối vào diêm vương pháp trường, ta nhặt được hai miếng vảy, nếu ta đoán không sai, hẳn là một con mãng xà lớn.”
“Mãng xà? Chúng ta lại bị một con mãng xà giỡn mặt?” Lý mặt rỗ có chút không nghĩ ra được.
Tôi cười khổ: “Tóm lại, con mãng xà này không đơn giản.” “Thôn trưởng, thôn này trước kia có từng xuất hiện đại mãng xà không?” Tôi quay qua thôn trưởng hỏi.
Thôn trưởng lập tức lắc đầu: “Chưa từng xuất hiện.”
Tôi nói: “Xem ra tối nay, chúng ta có việc phải làm rồi. Thông trưởng, ông lập tức tìm một số thanh niên trẻ khỏe đi bắt rắn, càng nhiều càng tốt. Bên cạnh đó, chuẩn bị một ít chuột. Thôn trưởng hỏi, rắn với chuột dùng làm gì. Tôi nói chuyện dài dòng, đến tối ông sẽ biết.”
Thôn trưởng liền cùng một đám thanh niên đi bắt rắn. Tôi cùng họ Lý về nhà gã huynh đệ nghỉ ngơi, sau đó bảo gã đi mua bột hùng hoàng, càng nhiều càng tốt. Trải qua một ngày hao tổn sức lực, tôi không tự chủ mà thiếp đi. Cũng không biết qua bao lâu, tôi bị Lý mặt rỗ đánh thức, nói trời tối rồi, thôn trưởng cùng mọi người đang chờ bên ngoài.
“Tốt, chúng ta lập tức đi trấn yêu.”