Phần 148
“Tin xấu là xem ra rất nhiều người và quỷ đều thấy hứng thú với Dạ Long Đạm, chúng ta rất khó tranh giành.” Nhất Sơ nói. Lại còn đám quỷ kia… Bốn người chúng ta liệu có đối phó nổi không? Nhất Sơ móc trong túi ra hai tấm phù chú, đưa cho ta cùng Lý mặt rỗ “Đem tấm phù này dán lên trên trán, chúng ta đi trong thôn xem sao.” Nói xong, Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư cũng dán lên trán một tấm phù chú, bộ dạng như vậy thật buồn cười. Tôi hỏi Nhất Sơ phù này có tác dụng gì? Nhất Sơ nói phù này là Thượng Vũ Bộ Phù, có khả năng ẩn thân trước quỷ. Tôi rất giật mình, cái này chẳng lẽ là Ẩn Thân Phù trong truyền thuyết? Bạch Mi thiền sư nói phù chú này che đi dương khí cho nên lũ quỷ không phải đơn giản mà phát hiện ra được. Mà Vũ bộ, là bộ pháp căn cứ vào Chu Dịch bát quái, có khả năng lợi dụng vật xung quanh che chắn, giấu kín hành tung, lại đang có sương mù xung quanh thì càng phát huy công dụng, so với Ẩn thân phù thì kém xa. Trong lòng tôi có chút thất vọng.
Chúng tôi theo sát sau lưng Nhất Sơ, di chuyển theo bộ pháp, cứ nhảy tới nhảy lui trong sương mù, thật sự là rất kỳ quái. Tới gần thôn dân, tôi nghe được bọn hắn nói chuyện “Thời tiết kỳ lạ, tự nhiên sương mù dày đặc? Thế này thì ra đồng làm sao được.” – “Ừ, trời cũng bỗng nhiên rất lạnh…” – “À, mấy ngày không gặp Chung thúc rồi? Từ khi Chung thúc đào được bảo bối kia, cả ngày đều ở trong nhà, đến cửa cũng không mở.” – “Đi, đi tới nhà Chung thúc chút, để xem mở mang kiến thức long giác là cái gì.” Lòng tôi chợt sôi lên, bởi vì tôi ý thức được long giác bọn hắn nói khẳng định là Dạ Long Đạm. Nhất Sơ lập tức nhẹ nói “Đi, theo sau họ!”
Tôi chợt phát hiện, đi theo hai thôn dân tựa hồ cũng không chỉ chúng tôi, khi họ nhắc tới long giác, bên cạnh có không ít bóng đen tụ tới. Khi thấy thôn dân tiến về nhà Chung thúc, những bóng đen kia cũng theo đó mà đi. Lúc này tôi vô cùng sợ hãi, những bóng đen này đến tám chín phần là quỷ, vì khi tôi đối mặt với chúng, cũng không thấy rõ mặt của bọn chúng, mà lại bọn chúng khiến tôi có cảm giác lành lạnh từ trên xuống dưới. Tôi run rẩy nhìn qua Nhất Sơ, không biết nên làm thế nào cho phải. Nhất Sơ lại dùng ánh mắt an ủi tôi, khiến tôi bớt sợ hãi, đi theo thôn dân. Tôi chỉ có thể nơm nớp lo sợ đi theo ở phía sau.
Những bóng đen kia rõ ràng nhìn thấy chúng tôi, chúng dùng những ánh mắt rất quỷ dị nhìn chúng tôi, tôi cũng không quá để ý, có lẽ chúng nghĩ tôi là đồng loại, chúng tôi lơ đi rồi tiến về phía trước. Đi được khoảng năm phút thì hai thôn dân tiến vào một ngôi nhà ngói. Trong thoáng chốc cửa mở, tất cả bóng đen cùng ùa vào. Nhất Sơ nhanh chóng liếc vào trong phòng, rồi kéo tôi ra nấp sau một gốc cây đại thụ. Tôi nôn nóng hỏi Nhất Sơ có thấy Dạ Long Đạm không? Nhất Sơ lắc đầu nói “Tình huống vượt qua suy đoán của ta, không ngờ chợ quỷ đã bắt đầu…” – “Đã bắt đầu rồi?” Tôi rất kinh ngạc “Ta đâu có thấy giao dịch?” – “Tất cả người và quỷ giao dịch đều tập trung trong gian phòng.” Nhất Sơ nói “Hai thôn dân khi nãy sợ là không ra được…”
Lòng tôi lo lắng, chợ quỷ quả thật lợi hại như thế? “Vậy chúng ta lúc nào đi vào đoạt Dạ Long Đạm?” Lý mặt rỗ hưng phấn hỏi. Dù sao tình trạng của Sở Sở cũng đang nguy hiểm, mọi người khốn khổ tìm thuốc giải nay lại đang ở trước mắt, Lý mặt rỗ có thể nào không kích động? Nhất Sơ nhìn Lý mặt rỗ một chút, có chút khó khăn nói “Đừng hành động thiếu suy nghĩ, bóng đen ở trong thôn, đều đã tới đây, những kẻ lợi hại nhất đều ở bên trong gian phòng gạch ngói kia. Chúng ta hôm nay không thể hành động, cứ yên lặng quan sát.” Lý mặt rỗ thở dài, rõ ràng có chút không cam tâm.
Tôi nghĩ nếu như không có Nhất Sơ ngăn cản, sợ rằng Lý béo đã nhảy vào trong phòng trực tiếp cướp lấy Dạ Long Đạm, Lý béo thoạt nhìn là kẻ ham sống sợ chết, trên thực tế lại đem thân mình để đổi lấy sinh mệnh người hắn yêu. Chúng tôi chỉ có thể ở phía sau đại thụ chờ cơ hội, rất lâu sau, cũng không có động tĩnh gì. Thật sự là chờ đến phát chán, tôi bắt đầu quan sát tỉ mỉ căn phòng gạch ngói.
Phòng nhìn thì bình thường, rách nát không chịu nổi, nơi này sương mù tựa hồ so bất kỳ chỗ nào cũng đậm đặc hơn. Cửa chính khóa chặt, thấy không rõ trong phòng đang diễn ra chuyện gì. Bỗng nhiên có hai ba thôn dân từ cổng đi qua, nhìn vào bên trong, sau đó nhỏ giọng lầu bầu rời đi. Tôi thảng thốt, người và quỷ có thể hòa hợp như thế trong cùng một thôn trang, cái này trước kia tôi tưởng tượng cũng không dám tưởng tượng tới.
Chúng tôi ở phía sau đại thụ chờ tới ba giờ đồng hồ, nhưng vẫn không thấy có người từ trong nhà đi ra. Cuối cùng sự kiên nhẫn của Lý béo cũng cạn kiệt, mặc kệ chúng tôi khuyên như thế nào hắn cũng muốn xông vào phòng tìm tòi hư thực. Bạch Mi thiền sư thực sự bất đắc dĩ, chỉ có thể A Di Đà Phật một tiếng, bảo Lý béo ngồi yên, chính đại sư sẽ vào xem tình huống cụ thể. Điều khiến tôi không nghĩ tới là Bạch Mi thiền sư mới vừa đi vào không bao lâu, cửa đột nhiên bị đẩy ra, sau đó một đám bóng đen giống như thủy triều dũng mãnh tiến ra ngoài, cả đám bóng đen giống nhau, vội vội vàng vàng liền tản ra.
Bạch Mi thiền sư cùng một nhóm đi ra cuối cùng, sau đó liền bảo chúng tôi chạy gấp. Tim tôi đập mạnh, liếc thiền sư liền biết trong phòng khẳng định xảy ra chuyện lớn. Lập tức dắt lấy Lý mặt rỗ, đi theo Bạch Mi thiền sư liền chạy như điên. Một hơi chạy tới ruộng lúa mạch ngoài thôn, Bạch Mi thiền sư mới ngừng lại được, dựa vào đống rơm, đại sư mới dùng tay áo lau mồ hôi. Lý mặt rỗ không kịp chờ đợi hỏi Bạch Mi thiền sư trong phòng thế nào? Khuôn mặt hiền hòa của Đại sư, giờ phút này đã hiện lên một tầng mây đen “Dạ Long Đạm bị trộm…”
Nhất Sơ kinh hãi “Bị trộm? Ai to gan như vậy, dám trộm đồ ở chợ quỷ?” Bạch Mi thiền sư lắc đầu “Không rõ ràng, mới đó đã không thấy tăm hơi, chỉ sợ có đại loạn.” – “Không thấy?” Lý mặt rỗ lúc này phẫn nộ mắng nói “Ai dám trộm Dạ Long Đạm của lão tử? Láo thật, ta chơi chết hắn.” Tôi vội vàng kìm Lý mặt rỗ lại, tên ngốc này nghĩ tới Dạ Long Đạm là muốn điên rồi, Dạ Long Đạm của hắn lúc nào? Tôi hỏi Bạch Mi thiền sư, Dạ Long Đạm biến mất sẽ có hậu quả gì. Bạch Mi thiền sư cười khổ nói “Lão nạp cũng không rõ ràng, bởi vì từ khi chợ quỷ khai trương đến bây giờ, chưa bao giờ có trộm. Ta đoán chừng toàn thể thôn dân ở Dã Cẩu lĩnh đều phải gặp tai ương, tìm không thấy Dạ Long Đạm, bọn chúng khẳng định sẽ trút giận lên những thôn dân vô tội!”
Tôi hít sâu một hơi “Sẽ không phải đồ sát toàn thôn chứ?” Bạch Mi thiền sư nói nói “Cái này chưa biết chừng.” Tôi toàn thân run run một chút, đồ sát toàn thôn… Thời đại nào mà dám đồ thôn? Nhất Sơ lạnh lùng nói “Hẳn là sẽ không, ta phát hiện có rất nhiều kẻ tham gia chợ quỷ đều đã lần lượt rời đi. Bọn chúng mặc dù lửa giận ngút trời, nhưng có vẻ kiêng kị thứ gì đó không dám ra tay với thôn trang.” Tôi gật đầu, thầm nghĩ tốt nhất là như vậy.
Chúng tôi tiếp tục ở lại trong bụi rơm, nhìn về phía thôn trang, bất giác liền ngủ mất. Tôi chợt mở mắt, liền phát hiện một tia mặt trời chói mắt từ đỉnh đầu chiếu đến làm tôi mở mắt không ra. Tôi không hiểu nhìn xung quanh, kinh hãi phát hiện sương mù bao phủ Dã Cẩu lĩnh, không biết từ lúc nào đã biến mất, mặt trời rực rỡ, chiếu sáng cả thôn trang. Các thôn dân cũng bắt đầu xuống đồng làm việc, hít thở bầu không khí mới mẻ, thậm chí có mấy lão bá đang đánh bài, hết thảy nhìn qua rất an tĩnh.
Tôi trợn tròn mắt, đây là sao, không lẽ là hôm qua tôi nằm mơ? Những bóng đen lén lút đâu? Tôi trợn mắt hốc mồm nhìn về thôn trang an tĩnh, trong lúc nhất thời nói không ra lời. Lý mặt rỗ cũng trợn tròn mắt, liền vội hỏi Nhất Sơ rốt cuộc là có chuyện gì?