Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1


Phần 135

Lý Ma Tử kêu thảm một tiếng, lập tức ngã xuống đất, vẻ mặt đầy đau đớn khoanh tay mà lăn lê trên mặt đất. Ta thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đã tỉnh…
Lúc này cửa tiệm bị đẩy mạnh ra, vợ chồng lão ăn xin vừa đuổi kịp vào, nhìn thấy trước mắt họ một cảnh tượng thật thê thảm, liền hét to lên một tiếng, rồi lại chợt ngơ ngác nhìn ta…

Có chút phẫn nộ ta quát lớn: “Còn đứng đó nhìn, còn không mau tới đây giúp đỡ?”

Bọn hắn nghe vậy, liền giật mình, vội vàng chạy lại áp chế tên mập kia, rồi sau đó liền hỏi ta rằng đã xảy ra chuyện gì?

“Thứ bên trong nhẫn quá lợi hại, ta không đối phó được, tất cả mọi người đều đã bị thương, mau chóng đem họ đi bệnh viện.” Ta liền nói.





Đỡ Nhị Khuê dậy, mang theo Lý Ma Tử lên xe.

Sau đó căn dặn lão ăn xin, tốt nhất là hãy ở lại trông chừng con trai hắn, lão ăn xin nơm nớp lo sợ mà đáp ứng.

Lúc đi vào viện, Nhị Khuê cũng đã tỉnh lại, chợt không thấy tay mình đâu, hắn la to, la hét othảm thiết cứ như người điên…

Bác sĩ liền tiêm cho hắn một liều an thần, rốt cục hắn cũng bình tĩnh lại, đẩy vào phòng phẫu thuật…

Lý Ma Tử thì coi vẻ thương tổn nhẹ, chỉ là khâu mấy mũi, không có gì đáng ngại.

Ta ngồi tại bệnh viện trên ghế dài mà trầm ngâm suy nghĩ một lúc, thật không ngờ lại xảy ra chuyện nghiêm trọng đến vậy!

Không ngờ dù đã chuẩn bị kỹ như vậy, nhưng tàn cục lại thật thê thảm.

Nhẫn kia, bên trong nó là thứ gì, tại sao lại lợi hại như vậy?

Nghĩ tới đây, lòng ta nóng như lửa đốt, chỉ sợ vợ chồng lão ăn xin kia đang ở lại cùng tên mập con hắn, lại gặp thêm nguy hiểm? Lỡ may xảy ra chuyện gì, ta làm sao có mặt mũi nào mà nói chuyện với người nhà lão ta?

Càng nghĩ như vậy, ta thì càng lo lắng, cuối cùng vẫn là quyết định phải về lại tiệm một phen.

Ban đầu ta định để Lý Ma Tử tại bệnh viện ở một đêm, tốt xấu tiêu giảm nhiệt lại đi. Nhưng hắn ta cũng không chiu, một hai nhất quyết phải đi cùng ta trở về.

Lúc chúng tay về đến tiệm, quả nhiên là đã có chuyện xảy ra!

Bên ngoài nhìn vào thấy đèn vẫn sáng, nhưng trong tiệm lại yên tĩnh, một tiếng động nhỏ phát ra cung không nghe thấy, ta từ ngoài cửa đi vào, cũng không nhìn thấy vợ chồng lão ăn xin đâu nữa…

Kỳ lạ, bọn họ đã đi đâu?

Theo lý đáng ra với bộ dạng tên mập ấy lúc này, lão khất cái không thể tùy tiện mà rời đi được…

Trong lòng dấy lên một dự cảm bất thường, đứng tại cửa ra vào hô một tiếng “Lão nhân gia, ngài ở bên trong à?”

Đáp lại ta, chả có gì ngoài sự yên tĩnh lạ thường…

Ta nhìn thoáng qua Lý Ma Tử, Lý Ma Tử cũng có vẻ sợ hãi nói:

“Phải chăng vợ chồng lão ta đã đến bệnh viện tìm chúng ta?”

“Con trai lão ta không chừng có thể sẽ nổi điên lúc nào không hay, bọn họ đi bệnh viện sao?”

“Biết đâu là đã đón xe đi rồi.” Lý Ma Tử có chút nghi ngờ nói ” Ta thấy, phen này chúng ta nên quay lại viện một chuyến…

“Không được.” Ta không chút do dự cự tuyệt, lỡ may lão ăn xin gặp nguy hiểm thì phải làm sao bây giờ? Ta cũng không thể thấy chết mà không cứu sao.

Lúc đó, ta thở dài một tiếng, rồi móc chìa khóa ra mở cửa tiệm.

Mở cửa ra, cảnh tượng trước mắt là cho ta rùng mình, làm cho ta một phen kinh hồn…

Trong phòng khách không có ai, không có bóng dáng của ba người kia. Mà chính giữa phòng khách, cũng như chỗ bàn trà, lại có một lượng lớn chất lỏng sền sệt, bao phủ toàn bộ cái bàn, rất chi là buồn nôn.

Dịch nhờn vẻ như ăn mòn mạnh mọi thứ, tất thảy nhựa hay thủy tinh trên mặt bàn, đều bị nó ăn mòn, thủng lỗ chỗ hết cả…

Ta liền chợt nghĩ, cái này dịch nhờn kia không phải là axit chư?

Bất quá kia cỗ nhàn nhạt, có mùi tanh, khiến ta nghĩ ngay không phải là axit.

Có chút lo sợ ta tiến đến, đem một chút nướclên trên bàn, rửa sách dịch nhờn kia, phát hiện thứ này giống như dịch nhờn của mũi, có rửa kiểu gì cũng không hết được…

Mẹ nó, cái thứ này rốt cục là cái gì? Tại sao lại có trong tiệm của ta.

Còn có lão ăn xin đã đi đâu mất rồi, nên lẽ nào là… Bị cái này dịch nhờn này bị tiêu hóa rồi chăng?

Ý nghĩ này khiến ta kinh hãi, tê cả da đầu, trong lúc vô tình lại nhớ rằng Nhị Khuê đang phẫu thuật ở viện. Không ổn rồi, Nhị Khuê gặp nguy hiểm!

Nghĩ đến chuyện này, mặt ta liền biến sắc, lập tức nói cho Lý Ma Tử, bảo hắn ở đây canh chừng, còn bản thân ta thì vội vàng quay lại bệnh viện.

Tạm ổn rồi, bác sĩ nói với ta rằng Nhị Khuê dù là trọng thương nhưng mà kịp thời đưa tới, thương thế đã khống chế được, không có nguy hiểm tính mạng.

Ta thở phào nhẹ nhõm, lại muốn trở về xem xem cái thứ dịch nhờn kia lai lịch thế nào, từ đâu mà ra.

Nhưng lúc này một y tá biểu lộ kinh hoàng từ phòng cấp cứu chạy ra, sợ hãi mà hỏi ta có thấy người cụt tay hồi nãy đâu không, nãy còn cấp cứu ở đây mà.

Một người sống sờ sờ, dưới ban ngày ban mặt, đang nằm trong phòng cấp cứu mà lại mất tích?

Ta giật nảy cả mình, vội vàng bảo y ta kia dẫn ta đi qua đó xem thử…

Quả nhiên, Nhị Khuê không có trên giường ngủ, đã biến mất.

“Bệnh viện các ngươi rốt cục là đã có chuyện gì, bằng hữu của ta vậy mà lại trước mắt bao người chợt mất tích, các ngươi chăm sóc bệnh nhân thế hả.” Ta cảm thấy bực bội không thôi, đem tất cả giận dữ mà trút ra lên đầu bác sĩ.

Bác sĩ cùng y tá cũng cũng không hiểu tại sao, phòng cấp cứu tất cả đều không có cửa sổ ngoài, chỉ có mỗi cửa chính. Muốn ra vào thì đều phải quẹt thẻ mới được.

Ta để bọn hắntìm người, ta vì đã quá mệt mỏi, nên liền về tiệm đồ cổ.

Mới vừa vào cửa, Lý Ma Tử liền chạy lại chỗ ta mà phàn nàn, đoạn rồi hắn nhìn về phía cái bàn mà nói, ta biết ngay là đã có chuyện gì đó xảy ra!

“Trương gia tiểu ca, cái bàn bị ăn…” Lý Ma Tử trông thấy ta, nói lắp bắp.

“Cái gì?” Ta trợn mắt hốc mồm, còn cho là mình nghe lầm.

Rồi Lý Ma Tử nói cho ta, bàn trà bày ở phòng khách, đã bị thứ dịch nhờn kia ăn mòn hết, chẳng còn chút gì sót lại, ta trợn tròn mắt.

Rốt cục, thứ dịch nhờn kia có lai lịch gì?

Bàn trà kia, rốt cục đều đã bị ăn mòn hết.

Tên mập đó, khẩu vị của hắn như thể tăng gấp bội, thấy bất cứ đồ ăn gì kể cả rác cũng không chừa, dịch nhờn đó, phải chăng có quan hệ gì với hắn!

Những người nhà này, lúc đến cũng là muôn phần quái đản, lại đột nhiên biến mất một cách thần bí. Mà ngay lúc này, ta lại cũng chẳng thể giúp đỡ gì cho họ, trơ mắt mà nhìn bọn hắn ngộ hại, cái này khiến trong lòng ta mười phần áy náy.

Ta thì như kẻ mất phương hướng, không biết giờ đây nên làm sao, nên theo tiếp hay dừng lại?

Lúc này trong lòng ta có chút vô cảm, nếu như ta từ bỏ, cũng chẳng liên quan gì đến ta. Sống cũng không thấy người, chết cũng chả thấy xác, cảnh sát cũng sẽ chẳng tìm đến ta làm gì.

Nhưng nếu quả thực cứ như vậy mà bỏ mặc, đối với lão ăn xin kia?

Ta cũng đã hứa giúp đỡ, vậy ta còn có mặt mũi nếu gặp lại sao?

Càng nghĩ, ta càng không quyết định chắc chắn được, chỉ là tâm can rối bời ngồi trong phòng khách, ngẩn người ngồi nhìn xem cái thứ dich nhờn buồn nôn kia, rốt cục là thứ gì…

Ta hỏi Lý Ma Tử, chúng ta nên làm như thế nào, là bỏ mặc, vẫn là tra đến cùng?

Lý Ma Tử do dự một chút, hỏi ta một câu “Tất thảy Âm Gian Thương Nhân không phải có một quy củ sao? Hoặc là liền không nhúng tay vào, một khi nhúng tay, liền muốn quản cả một đời.”

Ta nhìn Lý Ma Tử “Ý của ngươi là… Chúng ta tiếp tục?”

Lý Ma Tử gật gật đầu.

“Được.” Ta lập tức gật gật đầu, kiên định trong lòng kia phần tín niệm.

Nhưng mà tiếp theo, nên làm gì đây?

Mọi người đều đã biến mất, thậm chí ngay cả nhẫn kia cũng không thấy, về căn bản chúng ta đã mất hết mọi đầu mối…

Cuối cùng vẫn là Lý Ma Tử chỉ cho ta, sao không dò tìm thân phận của họ, tìm về quê của nhưng người đó một chuyến!

Ta chợt nhớ rằng lão ăn xin cũng có thuê phòng nghỉ gần đây, dù gì thì cũng phải lưu thông tin của họ thì mới cho thuê phòng.

Ta tranh thủ thời gian mang theo Lý Ma Tử tiến về Nhà Nghỉ, xem thẻ căn cước của họ mà dò địa chỉ, Lái xe đến đó…

Nhà lão ăn xin cũng không ở cách chúng ta quá xa, cũng chỉ khoảng bốn năm giờ lái xe. Tại xuyên qua một đầu thật dài buồn về sau, rồi sau chúng ta đi tới một thị trấn nhỏ nằm ven sông.

Thị trấn này có vẻ cũng đã lâu đời rồi, khắp nơi đều treo chao làm, nông gia trứng gà ta biển quảng cáo.

Mặc dù là giữa ban ngày, nhưng một bóng người đi lại ngoài đường cũng chả thấy, ta tựa hồ cảm giác cả tòa tiểu trấn đều hòa hợp một cỗ ẩm ướt chi khí.

Cỗ này khí, để nội tâm của ta càng thêm lo lắng bất an…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng