Phần 128
Bạch Mi thiền sư đem cái đỉnh đồng nhỏ kia để lên bàn cẩn thận xem xét, trầm ngâm một lúc rồi nói:
“Ta còn chưa từng thấy kẻ cuồng vọng nào như Vu Sư Thái Lan, ta cho rằng toàn bộ những âm vật này như là chiến thư khiêu chiến! Nếu là không ứng chiến, về sau cớ chăng đâu còn mặt mũi làm nghề này.”
“Ta mặc kệ chiến thư cái cc bọn thái dúi.” Ta nói “chỉ cần có thể cứu Sở Sở được là được.”
Bạch Mi thiền sư gật gật đầu…
“Thí chủ, không có ngươi nghĩ đơn giản như vậy, lão nạp cũng đã từng bôn ba thập phương, nhưng mà…”
“Nhưng mà cái gì?”
Không biết lúc nào, Lý Ma Tử đi tới, biểu lộ bi thống nói nói…
“Bạch Mi thiền sư, bất luận như thế nào, trả giá ra sao, đều muốn chữa khỏi sở sở, dù là là nguyện chết ta cũng cam chịu.”
“Thật là một đôi si tình oán nữ.”
Bạch Mi thiền sư khẽ thở dài một cái, chợt nhớ tới mình lúc còn trẻ, khóe mắt lại có chút ẩm ướt.(Trẻ đòi húp bà mẹ Sở Sở mà không thành nên tiếc ấy mà, đúng là loser như Ngạn)
“Ta lo lắng cho thể trạng của Sở Sở chịu đựng không được trong lúc song đấu, chỉ sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sợ là nàng mạng này khó giữ.”
Bạch Mi thiền sư khó khăn nói.
“Thân hèn mọn này có thể giúp được gì không?”
Lý Ma Tử nóng nảy nhìn qua Bạch Mi thiền sư.
“Cái này…”
Bạch Mi thiền sư có ngập ngừng…
“Thật ra ngươi có thể thay nàng chia sẻ một phần đau đớn, ta lo lắng cuối cùng ngay cả ngươi cũng bị hại! Dù sao sở sở từ nhỏ cũng đã tu hành quỷ y chi thuật, thân thể có rất mạnh sức miễn dịch, mà ngươi lại chỉ là người bình thường.”
“Không sao.”
Lý Ma Tử không thèm để ý chút nào nói…
“Chỉ cần sở sở có thể sống sót, ta thế nào cũng cam chịu, chỉ có phần đáng thương cho hài tử của ta…”
Nói xong, Lý Ma Tử nhìn ta một chút.
Ta biết Lý Ma Tử là muốn đem hài tử giao phó cho ta.
Ta có thể làm thế nào? Đáp ứng hắn sao? Để hắn chết tránh lo âu về sau? Cho nên đầu ta dao giống như trống lúc lắc…
“Đừng lo, ngươi sẽ bình an. Đừng hy vọng đem Tiểu Manh giao phó cho ta, ta là sẽ không quản.”
“Tận lực đi.” Lý Ma Tử cười khổ nói.
Hắn biết coi như hắn không nói gì, lỡ may hắn thật sự có chuyện bất trắc, ta cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Quyết định gác lại sau, Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ lại bận biuwj chuẩn bị.
Nhất Sơ mua một ống tiêm, rút máu từ sở sở ra, muốn tiêm vào bên trong động mạch của Lý Nha tử. Ta nói có thể hay không uống hết? Vạn nhất gây nên song phương huyết dịch bài xích sẽ không tốt.(Ý là nhóm máu không giống sẽ bị đào thải gây nguy hiểm, em để nguyên câu văn)
Nhất Sở nói không thể, máu đi vào dạ dày, sẽ có thể mang thêm hậu quả nghiêm trọng bội phần…
Bất đắc dĩ, ta chỉ có thể để Nhất Sơ tiêm vào.
Sau khi tiêm vào xong, Lý Ma Tử theo lời Nhất Sơ căn dặn, nằm cạnh Sở Sở mà ngủ thiếp đi…
Nhất Sơ đem cho ta hai cái đỉnh đồng nhỏ, đặt cách biệt ở ngực mỗi người, cố định phía sau chúng lại, Nhất Sơ liền để cho ta ở bên cạnh trông coi, chờ đỉnh đồng vang lên tiếng ong ong thì gọi bọn họ.
Sau khi nói xong, Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư liền tranh thủ nghỉ ngơi, dự rằng tối nay sẽ là một trận ác chiến, cho nên hai người nhất định phải tĩnh dưỡng để có sức lực chuẩn bị cho trận chiến này…
Mà ta thì mắt không chớp, chăm chăm nhìn Sở Sở và Lý Ma Tử.
Thời khắc này hai người đã ngủ, sắc mặt trắng bệch, hơi thở yếu ớt, thoáng qua tưởng đã chết. Điều này khiến trong lòng ta lo sợ bất an, cứ thi thoảng lại kiểm tra mạch của 2 người bọn họ…
Hai người cứ như vậy, không hề nhúc nhích, ngủ như chết đến nửa đêm mười hai giờ, đều không có lật người.
Cái này khiến trong lòng ta càng thêm lo lắng!
Rốt cục, đến lúc đồng hồ điểm đã gần rạng sáng, ta nghe thấy hai cái đỉnh đồng nhỏ bỗng nhiên phát ra những âm tiếng “ông ông”, cứ như là có người đang điên cuồng gõ.
Ta lập tức nhìn về phía đỉnh đồng nhỏ, phát hiện hai cái đỉnh đồng nhỏ rung lắc run rẩy cứ như muốn thoát khỏi sự trói buộc…
Mà lại nhìn Lý Ma Tử cùng Sở Sở, trên mặt làn da càng thêm tái nhợt, hơi thở dồn dập, cơ thể cũng như theo đỉnh đồng nhỏ run rẩy không ngừng.
Ta lập tức xông vào phòng ngủ, đánh thức Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư.
Hai người chỉ là nhìn thoáng qua đỉnh đồng nhỏ, biểu cảm biến sắc, ra lệnh cho ta mau mở hết tất cả các cử để thông gió.
Nhất Sơ thì liền lấy khăn tay từ lúc lấy nước bọt của Thi Phụ, dùng lửa đốt một lúc sau, đem để vào bên trong hai cái đỉnh đồng nhỏ…
Sau đó ném vào trong một lúc, hai cái đỉnh đồng nhỏ lập tức dâng lên ngọn lửa màu lam!
Ngọn lửa trông giống như rắn độc bốn phía tán loạn, mà đỉnh đồng nhỏ run rẩy tần suất như càng lúc càng nhanh, ta luôn cảm thấy, đỉnh đồng nhỏ có vẻ là đang hướng Lý Ma Tử cùng sở sở bắt đầu dịch chuyển.
Ta rất lo lắng, lo lắng vạn nhất đỉnh đồng nhỏ ngã lệch, đốt tới hai người làm sao bây giờ? Liền ý đồ đưa tay đem đỉnh đồng cho dịch chuyển khỏi.
Bất ngờ Nhất Sơ lại quát lớn một tiếng…
“Đừng đụng!”
Làm ta sợ hãi vội vàng rút tay trở lại…
Chỉ thấy Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư hai người ngồi xếp bằng, trong miệng nói lẩm bẩm.
Đỉnh đồng nhỏ trên thân của Sở Sở và Lý Ma Tử không ngừng chuyển đến chuyển đi, tới gần đầu, sau đó lại rời xa.
Mà lại ta phát hiện một cái tình huống, mỗi khi thời điểm đỉnh đồng nhỏ tới gần hai đầu người, cả hai đều cứ như có sự đau đớn tột độ. Càng cách xa đầu, thì lại càng bớt phần đau đớn…
Ta phần nào có thể đoán ra, Bạch Mi thiền sư cùng Nhất Sơ đang dùng pháp thuật khống chế đỉnh đồng, không cho đỉnh đồng di chuyển tới gần đầu của 2 người họ. Mà kẻ hạ chú thì lại muốn điều khiển nó tới đầu 2 người này…
Cũng không biết một khi cái này đỉnh đồng tới gần hai đầu người, đến tột cùng sẽ chuyện gì phát sinh?
Trong mơ mơ màng màng, ta tựa hồ nghe thấy ngoài cửa sổ truyền vào một tràng âm thanh kinh chú khó hiểu, thế là lập tức chạy đến bên cửa sổ nhìn lại. Lại phát hiện trước cổng tiệm đồ có một chiếc xe van trắng, phát ra âm thanh niệm kinh, như là truyền từ trong xe ra.
Phải chăng, hung thủ đang ở trong xe?
Nghĩ tới điều này, ta liền giận tím mặt, mẹ nhà hắn dám tìm tới cửa, đem Lý Lão Tử huynh đệ hại thành ra như bây giờ, ta nếu là không ra tay giáo huấn ngươi một chút, ngươi lại không coi ta ra gì.
Nghĩ đến điều này, ta lập tức liền chuẩn bị xông ra.
Bất chợt ta tỉnh táo suy tư một chút, cảm thấy bộ dạng này không được. Vạn nhất trong xe có rất nhiều người, ta đơn thương độc mã là không có cách nào đấu lại bọn họ, ngược lại sẽ chọc cho bọn hắn đến quấy rối Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền, đến lúc đó phải chăng việc lớn lại không thành…
Cho nên ta từ bỏ ý định đó, ép buộc mình tỉnh táo lại.
Ta phân tích, trên xe đó không chỉ một mình gã Vu Sư Thái Lọ, khẳng định còn có đồng lõa khác.
Bọn hắn sở dĩ không có xuống xe quấy rối Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư, vì chúng nghĩ có thể dùng Tà Pháp mà hãm hại 2 người đó, tránh việc bị lộ danh tính cũng như tung tích.
Hơn nữa bọn hắn tiến đến quấy rối, cảnh sát liền có thể bắt giữ bọn hắn.
Có điều việc này cũng không có nghĩa là bọn hắn sẽ không xuống hạ sách, nếu là kẻ liều mạng nhiều như vậy, chỉ sợ bọn hắn đấu pháp đấu không lại Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư, lại làm liều ra hạ sách? Đến lúc đó đừng nói cứu Lý Ma Tử cùng sở sở, chỉ sợ Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư đều sẽ có nguy hiểm tính mạng.
Cho nên bây giờ suy nghĩ lại, ta rất nhanh định ra một cái kế hoạch.
Ta từ tiệm đồ cổ cửa sau lén lút chạy ra ngoài, tìm tới gần nhất trạm xăng dầu, mua một thùng xăng cùng một cây ống dẫn dầu, sau đó đem ống dẫn dầu một chút xíu vươn hướng chiếc xe Van ở xa kia.
Vì để cho ống dẫn dầu không uốn lượn, ta còn cố ý ở bên trong lấp một cây dây kẽm, dây kẽm mang theo ống dẫn dầu, rất nhanh liền chui được đến xe van!
Ngay sau đó ta liền hướng ống dẫn dầu đầu còn lại hướng về chỗ thùng xăng.
Đợi nơi chỗ thùng xăng, tất cả đều xong xuôi, xe van phía dưới đầy váng dầu, ta trực tiếp móc ra cái bật lửa nhóm lửa.
Vì xăng bén lửa rất nhanh, trong nháy mắt chiếc xe kia đã bị lửa bao quanh.
Những kẻ trên xe lập tức luống cuống, vội vội vàng vàng xuống xe, kiểm tra xem chuyện gì đã xảy ra? Khi bọn hắn phát hiện xung quanh đều là lửa, bên trong một người hô lớn “Nhanh, đem xe lái đi!”
Bất ngờ động cơ xe van khả năng bị cháy hỏng, nổ máy đến mấy lần không có được. Thấy ngọn lửa càng lúc càng lớn, người trên xe tất cả đều hoảng hồn, từng người xuống đẩy xe đi tới.
Trong xe Thái Lan Vu sư hẳn là bị quấy rối, phân tán tinh lực, ta nhìn thấy đỉnh đồng nhỏ đang từ từ rời xa đầu Lý Ma Tử cùng sở sở, mà Nhất Sơ cùng Bạch Mi thiền sư lập tức thừa thắng truy kích, đều đứng lên, niệm chú thanh âm lớn hơn.
Cuối cùng Nhất Sơ dứt khoát rút ra trên lưng trường kiếm màu xanh lam, một tay chống vào cái ghế, dùng sức đem kiếm bổ vào đỉnh đồng nhỏ bên trên.
Đỉnh đồng nhỏ lập tức ngã xuống đất, mà tại đỉnh đồng nhỏ rơi xuống trong nháy mắt, ta nghe thấy trong xe tải truyền đến một tiếng hét thảm, cửa sổ xe mở ra, một khuôn mặt người chảy máu lộ ra…
Hắn phẫn nộ trừng ta một chút, sau đó hô nói “đi mau…”
Vừa đúng lúc này động cơ phát động, mấy người này lập tức lái xe, nhanh chóng chạy khỏi phố đồ cổ…