Phần 21
Lão Thử tiền bối nói xong, liền tung trảo hướng tới Triệu Phi Yến. Triệu Phi Yến hơi sửng sốt, sau đó nhanh chóng từ trên ghế sô pha bay đi, tránh khỏi công kích. Tiếp đó phía sau đột nhiên phóng ra hai cạp váy màu xanh lục, múa may cùng Lão Thử tiền bối đối chiến! Thấy một màn như vậy, tôi không khỏi nhớ tới Hoàng hậu Nam Đường Chu Nga Hoàng lúc trước đã gặp, cảm giác những điều hai người trải qua rất giống nhau, đều là hai tỷ muội cùng hầu hạ bậc quân vương, cuối cùng lại rơi vào kết cục bị quên lãng, sau khi chết cũng dùng vũ khí giống nhau.
Thứ Chu Nga Hoàng dùng chính là thủy tụ (dải lụa khi múa), bộ váy áo màu xanh lục này của Triệu Phi Yến khẳng định cũng rất có lai lịch, nghĩ đến đây tôi liền chuẩn bị tra tư liệu về Triệu Phi Yến, không ngờ Lão Thử tiền bối lại đột nhiên quát:
“Tiểu tử thối, con mẹ nó ngươi thất thần làm gì vậy?”
Tôi bỗng nhiên ngẩng đầu, phát hiện Lão Thử tiền bối đã sắp không trụ được, bị hai cạp váy của Triệu Phi Yến bức cho lui từng bước về phía sau, cuối cùng đành phải thả bản mạng thử ra.
Triệu Phi Yến nhìn thấy bản mạng thử thì động tác lập tức cứng đờ, thét chói tai chạy vào nhà vệ sinh. Nàng khẳng định đã phát hiện ra tôi, có thể là cảm thấy tôi dễ đối phó hơn bản mạng thử, tôi lập tức niệm chú ngữ, lăng không ném Âm Dương Tán ra. Đạo gia vốn chú ý với tinh thần vô vi, dù là chú ngữ hàng yêu trừ ma cũng có quá trình tuần tự, mỗi lần niệm chú ngữ kỳ thật đều là từ thô thiển tới thâm sâu, từ yếu tới mạnh.
Nhưng lần này vì đối phó với Triệu Phi Yến, tôi đã thay đổi, vừa ra tay dã phát huy uy lực của Âm Dương Tán đến mức tận cùng! Trong khoảnh khắc Âm Dương Tán tỏa quang mang vạn trượng, chiếu sáng toàn bộ căn phòng, hơn nữa lấy thế sét đánh không kịp bưng tai bao phủ Triệu Phi Yến. Nàng bị bao phủ trong nháy mắt nhưng không chạy trốn, cũng không có dáng vẻ khủng hoảng gì, mà vẻ mặt đầy nét đáng sợ nhìn tôi. Sau đó âm trầm cười, cả người xoay tròn, dùng hai cạp váy múa may tạo ra một vòng sáng hình tròn màu xanh lục.
Vốn dĩ tôi cho rằng mình đã thành công, thấy một màn như vậy lại nhịn không được hít một hơi! Bất luận là âm linh nào bị Âm Dương Tán tấn công đều sẽ phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, cho dù là âm linh lợi hại cũng sẽ thể hiện sự hoảng sợ và hỗn loạn. Mà Triệu Phi Yến dưới chú ngữ của tôi lại không có bất kỳ phản ứng gì, điều này cho thấy tốc độ vũ động của nàng đã vượt qua tốc độ xoay tròn của Âm Dương Tán. Quả nhiên là cổ kim đệ nhất vũ nữ!
Lão Thử tiền bối đứng ở bên cạnh như hổ rình mồi mà nhìn Triệu Phi Yến, đầy mặt ngưng trọng. Lão già này kỳ thật có rất nhiều bảo bối, nhưng lần này đến một kiện cũng không xuất ra, có lẽ là sợ bị tôi cướp đi, kết quả tạo thành cục diện xấu hổ như bây giờ. Chỉ có thể tự bảo vệ mình mà lại không bắt được âm linh, chỉ có thể ký thác hy vọng lên Âm Dương Tán. Lại qua vài phút, tốc độ đọc chú ngữ của tôi đã có chút không theo kịp, Âm Dương Tán đã xoay chậm dần mà Triệu Phi Yến lại như không biết mệt.
Dần dần tôi cảm thấy có một cỗ áp lực vô hình đánh tới ngực tôi, mỗi khi niệm chú ngữ trong lòng lại run rẩy, đến cuối cùng tôi thật sự nhịn không được, phốc một tiếng phun ra một ngụm máu tươi! Khi đấu pháp phải chú ý tới tính kiên trì, tôi hộc máu nên Âm Dương Tán trực tiếp rơi xuống đất, quang mang phát ra cũng biến mất theo. Tôi mạnh mẽ hít vào mấy hơi thở mới ngăn chặn thương thế, đưa tay ôm ngực nhích đến bên cạnh Lão Thử tiền bối, cảnh giác mà nhìn chằm chằm Triệu Phi Yến.
“Đại tôn tử, xem ra hôm nay hai ta không dùng thực tài thì không đi ra khỏi đây được rồi…”
Lão Thử tiền bối vỗ vai tôi, lộ ra sự quan tâm của trưởng bối đối với hậu bối. Sau đó lão ngồi xếp bằng, niệm một chú ngữ mà tôi nghe không hiểu, theo tiếng lão niệm, bên người Triệu Phi Yến đã xuất hiện một vòng sáng màu xám. Triệu Phi Yến vốn dĩ đang chuẩn bị động thủ với chúng tôi nhìn thấy vòng sáng này thì trong nháy mắt sắc mặt liền tái nhợt, sau đó cả người ngồi xuống nôn khan một trận, tôi xoa xoa đôi mắt nhìn lại mới thấy bên trong vòng sáng kia là vô số con chuột lớn đang nhe răng trợn mắt!
“Ta liều mạng với ngươi…”
Triệu Phi Yến rít lên bén nhọn, lại lần nữa múa cạp váy, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn trước đó rất nhiều, làm cho tóc trên đầu tôi bị thổi ngược ra sau. Thực sự thì từ đầu tôi rất lo lắng, nhưng nhìn một hồi mới phát hiện ra Triệu Phi Yến sắp không chịu nổi, tốc độ của nàng rất nhanh, nhưng động tác lại lộn xộn hơn lúc trước nhiều, đã không thể hình thành kết giới màu xanh nữa.
“A!”
Một tiếng thét chói tai vang lên, Triệu Phi Yến té ngã trên đất, trong ánh mắt tràn đầy nét hoảng sợ và bất an.
Lão Thử tiền bối thu hồi vòng sáng, trung khí mười phần mà nói với tôi:
“Đi lên thu phục nàng!”
Tôi không rõ vì sao Lão Thử tiền bối vào thời khắc mấu chốt lại thả Triệu Phi Yến, nhưng cũng không hỏi nhiều, cầm Thiên Lang Tiên bên hông chậm rãi đi tới. Không có tốc độ nhanh chóng thì Triệu Phi Yến đã vô dụng, khi tôi tới gần thì nàng chậm rãi lui vào nhà vệ sinh, thối lui đến trước người Phùng Viễn Chinh.
“Ngươi vì sao muốn hại người?”
Tôi không lại đi tiếp, dừng trước cửa nhà vệ sinh lạnh lùng hỏi:
“Ngươi thân là tỷ tỷ, thế nhưng lại cùng muội muội tranh giành tình cảm, không cảm thấy hổ thẹn sao?”
Chấp niệm của Triệu Phi Yến là ở chỗ muội muội đã tranh giành sủng ái với nàng, khi còn sống còn có thể chịu đựng được là bởi vì còn có một chút tình nghĩa tỷ muội, nhưng sau khi chết nàng đã không còn tình cảm, tia tà niệm kia mới có thể càng ngày càng sâu, cuối cùng trở thành như vậy. Nghe tôi nói, Triệu Phi Yến hơi sửng sốt, tiếp đó cười lạnh quát:
“Nói nhảm, nó cướp đi phu quân của ta, cướp đi hạnh phúc của ta, cướp đi sự sủng ái của 3000 cung nhân trên người ta, nó là kẻ thù của ta, ta hận nó!”
“Hợp Đức chính là muội muội của ta, đến muội muội còn có thể đối xử với ta như vậy, thì nói gì những người khác? Ta biết, ta biết các ngươi đều muốn hại ta, ta nhất định phải giết sạch những kẻ hại ta.”
Thanh âm của Triệu Phi Yến có chút điên cuồng, tôi lại trong một khắc này đã hiểu được nàng. Khi bước vào cửa cung sâu như biển, những cung nữ đó đều sẽ vì sinh tồn mà chủ động hoặc bị động thay đổi bản thân, huống chi là Triệu Phi Yến đã từng là mẫu nghi thiên hạ?
Biến cố này xảy ra cho dù là bất kỳ kẻ nào cũng khó có thể chịu đựng được! Tôi nhất thời có chút thất thần, bên tai lại đột nhiên có tiếng hét thảm, tôi theo phản xạ quay qua nhìn, thì ra là Phùng Viễn Chinh ra tay. Hắn theo lời tôi dặn lúc trước, chuẩn xác dùng Đào Hồn Hoa đánh lên ót Triệu Phi Yến. Chỉ thấy Triệu Phi Yến run rẩy một hồi, sau đó âm linh bay ra từ trong thân thể mềm nhũn của Trương Yến. Thấy mình bị đánh lén, nàng thẹn quá hóa giận mà bóp chặt cổ Phùng Viễn Chinh, trực tiếp nâng hắn lên.
“Được, đến ngươi cũng muốn hại ta, vậy đừng trách ta không khách khí!”
Triệu Phi yến hai mắt đỏ lên cười lạnh nói. Mạng người quan trọng, tôi nào dám đồng tình với Triệu Phi Yến? Hét lớn một tiếng múa Thiên Lang Tiên, một roi vụt lên người Triệu Phi Yến, Triệu Phi Yến bắt buộc phải buông Phùng Viễn Chinh ra, sau đó bay ra ngoài cửa sổ.
Tôi vừa muốn đuổi theo, lại phát hiện trên cửa sổ đột nhiên hiện lên một tầng kim quang, Triệu Phi Yến bị bắn ngược trở về. Tôi nương theo kim quang mới thấy trên cửa kính dán đầy linh phù, hiển nhiên là lúc trước Lão Thử tiền bối đã động tay chân. Chiêu này tuy rằng có thể tránh cho âm linh chạy trốn, nhưng lại có khả năng khiến nàng quyết định đồng quy ư tận với chúng tôi, tôi vội vàng lấy Huyễn Tư Linh ra, liều mạng mà rung lên.
Huyễn Tư Linh có tác dụng đối với người và âm linh có tạp niệm, lúc này linh hồn Triệu Phi Yến đã bị thương nặng, rốt cuộc không thể tránh né Huyễn Tư Linh, trong lúc nhất thời đau đớn ngã xuống giãy giụa.
“Mẹ nó, rốt cuộc không còn phải chịu trận nữa rồi…”
Từ đáy lòng tôi thầm mắng một tiếng. Chỉ là con người của tôi rất khốn kiếp, đặc biệt là khi đối mặt với nữ nhân rất hay mềm lòng, bất luận là người hay quỷ.
Vừa rồi còn hận không thể đánh cho nàng hồn phi phách tán, nhưng khi nghe tiếng kêu thảm thiết của Triệu Phi Yến, tôi lại nhịn không được mềm lòng, tốc độ đong đưa Huyễn Tư Linh chậm lại. “A!” Không ngờ Triệu Phi Yến lại bắt được cơ hội này, đột ngột hét lớn một tiếng, sau đó không màng tất cả mà đánh tới cửa sổ, trực tiếp phá tan kim quang mà linh phù phát ra, sau đó hóa thành một làn khói biến mất vô tung vô ảnh.
Tôi nhìn thuỷ tinh vỡ đầy dưới đất, hận không thể tự vả mình hai cái, Phùng Viễn Chinh đầy hoảng sợ bò dậy, hỏi tôi hiện giờ phải làm sao?
“Đưa vợ ngươi đi bệnh viện, con mẹ nó còn có thể làm sao bây giờ?”
Tôi đầy lửa giận, bực tức trả lời một câu. Lúc này trong phòng khách có một tiếng động lớn, tôi nhanh chóng chạy ra thì thình lình phát hiện Lão Thử tiền bối sắc mặt vàng như nến ngã xuống đất, trong miệng máu chảy ra ngoài không thể khống chế được.
“Lão Thử tiền bối, người sao vậy?”
Tôi sợ hãi, chưa từng thấy lão như vậy. Lão Thử tiền bối run rẩy nói:
“Đừng tự trách, nàng chạy là chuyện tốt! Nếu vừa rồi nàng nhìn ra ta sắp không kiên trì được thì hôm nay chúng ta đều phải chết, mau rời khỏi nơi này…”
Nói xong hai mắt lão trợn lên hôn mê bất tỉnh, lúc này tôi mới biết Lão Thử tiền bối vừa rồi thu tay không phải muốn thả Triệu Phi Yến đi, mà là bản thân cũng đã trọng thương!
Phùng Viễn Chinh hoảng loạn mà gọi xe cứu thương, sau đó Lão Thử tiền bối và Trương Yến được cáng lên xe. Hắn vốn muốn đi theo, tôi giữ hắn lại, nói đợi lát nữa hãy đi.
“Hôm nay Triệu Phi Yến đã bị chúng ta đánh cho trở tay không kịp, cho nên con chim én sắt kia khẳng định vẫn ở trong nhà ngươi, chúng ta nhất định phải tìm được nó, nếu không Triệu Phi Yến sẽ lại đến!”
Tôi kiên nhẫn giải thích, Phùng Viễn Chinh nghe xong liên tục gật đầu, dẫn tôi tìm kiếm quanh nhà, cuối cùng ở dưới giường của Trương Yến tìm được chim én sắt.
“Triệu Phi Yến đã bị đánh ra khỏi cơ thể vợ ngươi, hiện giờ chim én sắt lại bị chúng ta lấy đi, ta sắp thu phục được âm linh rồi!”
Tôi cười nói với Phùng Viễn Chinh. Kỳ quái là hắn nghe xong sắc mặt vẫn không thay đổi gì, vẫn là lo lắng sốt ruột.
“Đừng nghĩ nhiều nữa.”
Xem ra hắn vẫn không yên tâm, dù sao muộn nhất trong vòng 3 ngày nữa sẽ có thể giải quyết Triệu Phi Yến, tôi cũng không nhiều lời, kéo hắn đến thẳng bệnh viện.