Phần 284
Cử hành lễ truy điệu ở khách sạn cũng coi như là một sáng kiến, chủ khách sạn đương nhiên không vui, cho nên bảo vệ đa đuổi mọi người ra ngoài! So với đám bảo vệ, người nhà của người chết càng thêm kích động, ồn ào nói khách sạn hại chết người, giờ phải lấy lại công đạo. Cũng không biết là ai báo cảnh sát, không bao lâu đã có cảnh sát tới đưa những người gây náo loạn đi, sau đó nói đám bảo vệ báo cho chủ khách sạn tới cục cảnh sát để giải quyết.
Khách đến thuê phòng thấy không còn náo nhiệt nữa thì trở về phòng, tôi đợi mọi người đi hết rồi mới tới xem. Di ảnh là của một nữ sinh trẻ tuổi, tuổi còn trẻ mà đã chết quả thực đáng tiếc. Nghĩ đến nhân viên lễ tân nói có quỷ, tôi quyết định đi vào xem thử. Cũng may vừa rồi nhốn nháo, cũng không có ai đóng cửa căn phòng này lại. Tôi vừa bước vào đã nhịn không được phải rùng mình, xem ra bọn họ nói thật! Nảy ý niệm tốc chiến tốc thắng, tôi rút Đào Hồn Hoa nắm trong tay, dùng nó để đánh tiểu quỷ thì dư sức.
Lúc này, nhiệt độ trong phòng đã hạ xuống mấy độ, xem ra âm linh bên trong nhịn không được, tôi nằm trên giường giả bộ buồn ngủ. Mới vừa nằm xuống, một đạo bóng trắng bỗng chốc từ trên trần nhà sà xuống, nhưng tôi đã sớm có phòng bị, lăn mình một cái, đứng dậy thì nhìn thấy hai mắt nữ quỷ chỉ có tròng trắng. Xem ra đúng là ác quỷ, tôi không dám chần chừ, cả người nhảy lên, sau đó dùng Đào Hồn Hoa chỉ vào nữ quỷ quát:
“Vì sao muốn hại người?”
Nữ quỷ căn bản không hề phản ứng, thê lương gầm một tiếng, lại nhào tới phía tôi, tôi vội vàng ném Đào Hồn Hoa vào nữ quỷ. Ai ngờ thân thể nữ quỷ xuất hiện một cái lỗ, khi Đào Hồn Hoa xuyên qua thì lập tức khép lại. Không ngờ đến Đào Hồn Hoa cũng không chế phục được nữ quỷ, tôi nhớ tới vừa rồi mình đã bất cẩn, không khỏi muốn vả vào mặt. Sau đó tròng mắt chuyển động, nhìn thấy cái gương to ở cửa phòng, bước qua đập vỡ gương, cầm lấy một mảnh gương chiếu vào nữ quỷ.
Từ xa xưa gương đã là vật có thể trừ tà, nhưng rất nhiều người không biết cách dùng, thường bày ở vị trí không đúng, không những không thể trừ tà mà còn mời gọi tà vật, dần dà rất nhiều người đã không dám tùy ý dùng gương trừ tà. Kỳ thật gương là gương có thể phản xạ ánh sáng, lâu dài bị chiếu loại ánh sáng này sẽ khiến thần kinh suy nhược, thậm chí xuất hiện ảo giác, nhưng dùng ánh sáng phản xạ để đối phó với quỷ thì hiệu quả lại càng mạnh!
Bị gương chiếu vào, nữ quỷ hét lên một tiếng muốn bỏ chạy, nhưng vừa chạy đến trước cửa sổ đã bị một thứ vô hình hất ngược trở về. Tôi sửng sốt, sau đó nhận ra sở dĩ nữ quỷ này hại người là vì bị nhốt ở đây không ra được, dần dà oán khí càng ngày càng nặng, không hại người mới lạ đó! Thấy không trốn được, nữ quỷ nhìn tôi nhe răng trợn mắt rống lớn, nhưng không dám chủ động công kích. Tôi nắm lấy mảnh gương, nói với nữ quỷ tôi có thể giúp cô ta rời khỏi nơi này.
Nhưng nữ quỷ tựa hồ không hiểu tôi nói gì, vẫn là kêu ô ô. Tôi đành phải vừa đề phòng vừa tìm kiếm trong phòng. Nếu nữ quỷ không thể bỏ đi, vậy trong căn phòng này khẳng định là có bố trí trận pháp hoặc là có huyền cơ gì đó. Tôi vào đây lâu như vậy vẫn không nhận thấy có trận pháp tồn tại, cho nên khả năng lớn nhất chính là trong phòng có thứ gì đó! Rất nhanh tôi đã tra xét hết đồ vật bên ngoài, chỉ còn lại dưới gầm giường. Nữ quỷ ở bên cạnh như hổ rình mồi, tôi cũng không dám trắng trợn đi xem gầm giường.
Cũng may trong phòng có một cái giá nhỏ để khách phơi quần áo, tôi dùng nó chọc vào gầm giường để tìm kiếm. Sau đó tôi bất đắc dĩ phát hiện ra giường rất chắc chắn, bên dưới căn bản là không có khe hở thành gầm giường, lúc này tôi lại chú ý tới nhà vệ sinh. Xem ra, điều cổ quái ở trong nhà vệ sinh. Thấy tôi mon men lại gần nhà vệ sinh, nữ quỷ đột nhiên trở nên kích động, mấy lần muốn nhào tới, nhưng lại có chút do dự.
Xem ra nơi này thật sự có thứ làm nữ quỷ sợ hãi, thấy nữ quỷ không dám lại đây, tôi lớn mật vào nhà vệ sinh tra xét. Bồn rửa mặt, vòi hoa sen đều bình thường. Cuối cùng tôi nhìn về phía bồn cầu… Tôi nghĩ thầm sẽ không cẩu huyết như vậy chứ? Nhưng tôi vẫn lật nắp bồn cầu ra, thình lình phát hiện trong khe hở của bồn cầu có một mảnh xương cốt dán phù bên trên. Mảnh xương này quá nhỏ, không biết ở chỗ nào trên người, nhưng có thể dắt lấy hồn phách thì trên cơ bản đều là xương sọ.
Tôi cầm mảnh xương giơ trước mặt nữ quỷ, cô ta quả nhiên kích động rống lên vài tiếng. Có lẽ chính là nó, tôi khởi động Âm Dương Tán bảo vệ chính mình, sau đó nhìn chú ngữ trên linh phù. Thì ra là một đoạn Nhiếp Hồn Chú đơn giản, dùng xương sọ của người chết cùng với chú ngữ sẽ có thể vây khốn hồn phách của người đó. Đương nhiên giải chú cũng rất dễ, chỉ cần xé lá bùa đi là được. Không biết ai lại có thù lớn như vậy với nữ nhân này, muốn cho cô ta đã chết cũng không được yên ổn, khó trách nữ quỷ này sẽ trở nên hung tàn như vậy.
Tôi lắc đầu, tiện tay bóc lá bùa xuống. Nữ quỷ vừa thấy linh phù mất hiệu lực, liền quay đầu chạy ra cửa sổ. Tôi mau chóng đuổi theo, cũng may nơi này chỉ là lầu 3, tôi theo mấy cục nóng điều hòa mà nhảy xuống đất, sau đó chạy theo hơi thở của nữ quỷ. Đuổi theo cả nửa ngày tôi mới phát hiện ra điều không đúng, môi trường của khách sạn âm u ẩm thấp, nữ quỷ xuất hiện cũng chẳng có gì lạ. Nhưng bên ngoài là trời nắng, cô ta thật sự dám ra đây sao?
Nghĩ vậy tôi vỗ đùi, đột nhiên xoay người chạy về khách sạn, khi tôi trở lại khách sạn thì toàn bộ lầu 3 đã bao trùm hắc khí, bên trong có tiếng khách thuê phòng thét chói tai… Tôi vội vã leo lên lầu 3, cứu người bị hắc khí vây khốn ra, sau đó trở lại căn phòng kia. Không có lá bùa áp chế, nữ quỷ nhìn thấy tôi thì không hề sợ hãi, vươn hai tay nhe răng trợn mắt vọt tới. Tôi hận không thể tát mình một cái, nhàn rỗi không có việc gì sao lại đi làm mấy việc đần độn như vậy!
Nữ quỷ này đến ân nhân cứu mạng cũng muốn giết, đúng là không có tiền đồ, vừa hay lúc trước đối phó với A Cát đã chuẩn bị máu gà trống và chu sa vẫn còn một ít, tôi không khách khí, đột nhiên thò tay vào túi lấy ra trực tiếp hắt ở trên người nữ quỷ. “A!” Nữ quỷ tựa như bị điện giật, ngã trên mặt đất, sau đó phát ra kêu la thảm thiết, nhưng tôi cũng không động thanh sắc, xông tới dùng Âm Dương Tán bao nữ quỷ lại, nhanh chóng niệm chú ngữ.
Đến khi nữ quỷ hóa thành tro tàn, tôi mới ngừng lại. Khi xuống lầu tôi lại nghe thấy 2 nhân viên lúc trước đang khẽ buôn chuyện, bọn họ tựa hồ đang nói quỷ quái hung hiểm thế nào. Tôi không khỏi bĩu môi, nhân tâm còn đáng sợ hơn quỷ quái nhiều, chẳng qua nhân tâm có thể ẩn giấu, mà quỷ tâm thì không thể thôi…