Phần 199
Mark mau chóng chạy ra ngoài, bức tượng vốn không nhẹ, cậu ta đứng yên thì không sao, chạy đi thì lại rất khó khăn. Không được vài bước, bức tượng trong tay đã lắc lư vài cái, sau đó bang một tiếng rơi xuống. Nữ quỷ khựng lại, hung tợn trừng mắt nhìn chúng tôi sau đó hóa thành một đạo quang hoàn màu đỏ, lao thẳng đến yết hầu của Paolo. Lúc này Paolo vừa mới sờ đến thi thể, còn đang cởi dây thừng, thấy nữ quỷ lao tới, ông ta mau chóng nhảy xuống, nhặt quyền trượng lên, đưa cho tôi nửa cây quyền trượng đã gãy, vội vã nói:
“Cách này không được, nữ quỷ mạnh hơn tưởng tượng của ta.”
Nói xong ông ta chạy ra khỏi giáo đường, nữ quỷ muốn đuổi theo nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn bay lên bảo vệ thi thể của mình. Sau khi chúng tôi chạy ra, Paolo thuận tay ném quyền trượng trên đường, rõ ràng là không cần nó nữa, vì thế tôi hỏi ông ta sao quyền trượng lại gãy được? Quyền trượng ở trong tay Paolo uy lực vô cùng, hơn nữa xem hoa văn và biểu tượng của Thiên Chúa giáo trên đó là biết không phải vật phàm, lần này bị gãy như vậy thật sự nằm ngoài dự kiến của tôi. Paolo lắc đầu, tiếc hận thở dài một hơi.
Mark ở bên cạnh kéo tay áo tôi, lặng lẽ nói cho tôi biết quyền trượng không phải pháp khí bình thường, cần phải có chú ngữ mới có thể dùng được, vừa rồi tôi không đọc chú ngữ, cho nên quyền trượng mới bị gãy.
“Mark, thực xin lỗi…”
Thấy bọn họ đau lòng, tôi biết mình đã không cẩn thận huỷ đi bảo bối của người ta, có chút không biết làm sao. Mark lại ha ha cười nói cha anh ta rất nhiều bảo bối, mất một hai kiện không thành vấn đề. Tôi cười gật đầu, lại thầm tính toán tương lai sẽ đưa bọn họ vài món âm vật để bồi thường.
Trước khi đi Paolo nói, vừa rồi đã thả trùng khuẩn trên xác chết, trong hoàn cảnh âm khí trùng trùng này chúng sẽ nhanh chóng sinh sôi nảy nở, trong một đêm có thể sinh ra vô số giòi bọ, sẽ gặm thi thể sạch sẽ. Nhưng mấy hắc y nhân kia khẳng định sẽ không khoanh tay mặc kệ, cho nên giòi bọ chỉ có thể trì hoãn nữ quỷ biến thành ma quỷ trong một thời gian ngắn mà không thay đổi được kết quả. Cho nên Paolo sẽ trở về cân nhắc biện pháp đối phó với ma quỷ, còn bảo chúng tôi rời đi, ý là việc này không cần chúng tôi quản, tôi sao có thể đồng ý? Sáng sớm hôm tôi liền đưa Như Tuyết và Tiểu Nguyệt lên máy bay về nước.
Nhìn bọn họ an toàn rời đi, tôi và Lý mặt rỗ nhìn nhau cười cười. Nam nhân không sợ khiêu chiến, chỉ sợ có điều cố kị! Trước mắt vợ con đã an toàn, tiếp theo đã có thể đi theo Paolo, cùng ma quỷ đại chiến một hồi. Mấy ngày sau tôi và Lý mặt rỗ chạy khắp phố lớn ngõ nhỏ Milan, cuối cùng cũng tìm được một thanh kiếm gỗ đào chính tông, thanh kiếm này toàn thân lộ ra quang mang màu đỏ nhạt, chuôi kiếm vì được người ta cầm nắm lâu năm nên đã bóng loáng.
Tiếp xúc với đồ cổ lâu ngày, tôi liếc mắt một cái đã nhận ra đó là đồ vật thời Đường, lập tức ra giá cao mua lại, nhưng lão bản lại không bán, chỉ cho phép chúng tôi mượn dùng xong rồi trả lại. Trừ cái này ra tôi còn tìm được hai khối cổ ngọc mềm mại, mang theo người có thể gia tăng dương khí. Cuối cùng lại vẽ rất nhiều linh phù, chuẩn bị ổn thỏa xong tôi hỏi Mark khi nào có thể bắt đầu? Anh ta nói Paolo cần thêm một ngày chuẩn bị, tối mai là có thể động thủ.
Tôi nghe xong kích động không thôi, nghĩ thầm chuyện này cuối cùng có thể kết thúc, chỉ hy vọng sẽ không phạm sai lầm. Để an toàn, cả ngày chúng tôi đều ở khách sạn, chờ hôm sau Paolo sẽ xuất thủ, không ngờ chưa tới ngày hôm sau đã có chuyện. Mark nhận được điện thoại của quản gia, quản gia khóc lóc nói Paolo đã qua đời! Khi Mark rơi lệ nói với tôi, tôi ngây ngẩn cả người. Lập tức theo Mark về nông trường, đã thấy thi thể của Paolo ở bể bơi. Từ các đặc điểm của thi thể thì Paolo ít nhất đã chết 12 tiếng đồng hồ, nói cách khác ngày hôm qua khi chúng tôi và Mark ăn mừng chiến thắng thì Paolo đã chết.
Mark không trách bất kỳ ai, cũng không điều tra Paolo chết như thế nào, mà xử lý hậu sự cho Paolo. Bởi vì Paolo là một trong những thương nhân làm từ thiện nổi tiếng nhất Milan, sau khi chết có tư cách được đưa vào giáo đường của thành phố. Bởi vì nữ ma quỷ sắp thành hình, Mark trực tiếp đặt thi thể Paolo vào quan tài, sau đó gửi vào giáo đường. Tôi và Lý mặt rỗ không phải tín đồ đạo Cơ Đốc, không thể đi vào khu vực trung tâm của giáo đường, chỉ có thể đợi bên ngoài.
Là giáo đường Gothic lớn nhất thế giới, nơi này có vẻ vô cùng trang nghiêm, bên trong mỗi tín đồ đều rất thành kính, hơn nữa âm nhạc buồn bã vang lên, tôi chỉ cảm thấy cả người đều nổi da gà, tôi kéo Lý mặt rỗ đi ra ngoài. Không ngờ hắn không những không đi, còn hứng thú bừng bừng bảo tôi nhìn về phía trung tâm, nói tượng Chúa Jesus ở đây không giống những nơi khác.
“Thật ư?”
Tôi nghe xong cũng cảm thấy rất kỳ lạ, liền nửa tin nửa ngờ đi tới bên pho tượng Chúa Jesus.
Tôi phát hiện bức tượng này Chúa Jesus ngửa đầu, hai tay hai chân đều bị đóng đinh trên giá chữ thập, bên người còn cắm một ngọn giáo màu bạch ngân, ẩn ẩn tản mát ra một cỗ hàn quang phách đoạt nhân tâm. Điều kỳ lạ nhất là mũi thương có một vệt máu tươi, tựa như vừa mới rút ra từ thân thể. Khi Mark xử lý xong lễ tang, tôi và Lý mặt rỗ tới an ủi anh ta vài câu. Anh ta tỏ vẻ sẽ kế thừa di chí của phụ thân, tiếp tục chiến đấu với ma quỷ, chỉ là anh ta không có bản lĩnh của cha mình, không biết tiếp theo nên làm gì?
Dù Mark nói với người ngoài là cha mình chết đuối khi đang bơi, nhưng chúng tôi đều biết rõ, đây là do Long Tuyền Sơn Trang hạ độc thủ. Bởi vậy Mark đã chuẩn bị một số tiền lớn mời các giáo mục đến giúp, nhưng tôi mau chóng lắc đầu, bảo anh ta ngàn vạn lần không nên có loại suy nghĩ này. Hiện giờ Paolo vừa mới qua đời, Mark đã tiếp nhận sản nghiệp, địa vị ở công ty vẫn chưa ổn định. Nếu lúc này manh động, rất dễ bị người có dã tâm lợi dụng, cướp đi gia nghiệp mà Paolo cực khổ để lại.
Anh ta nghe xong thì gật đầu, xem như đã tiếp nhận ý kiến của tôi, ảo não bứt tóc. Tôi đành phải nói về mấy đề tài không liên quan để làm anh ta để ý tới chuyện khác, đúng lúc này Lý mặt rỗ hỏi anh ta ngọn giáo có dính máu là cái gì?
“Ngọn giáo của Thượng đế!”
Mark nhìn theo ánh mắt của Lý mặt rỗ, vô lực trả lời một câu, sau đó lại cúi đầu. Nghiêm túc mà nói thì Mark là một thanh niên có lý tưởng. Nhưng đột nhiên mất đi người cha, gánh nặng trầm trọng trong nháy mắt đè lên vai, anh ta lập tức trở nên hoảng loạn và bất lực.
Đêm hôm đó Mark theo quy củ mà ở trong giáo đường túc trực bên linh cữu cha già, tôi và Lý mặt rỗ cũng ở bên cạnh. Cả giáo đường to lớn chỉ còn lại ba người chúng tôi, ánh đèn đã tắt, chỉ có mấy ngọn nến đang cháy. Trong cảnh tối tăm, thứ bắt mắt nhất là máu tươi trên ngọn giáo của Thượng đế! Tôi không khỏi hiếu kỳ, hỏi Mark lai lịch của ngọn giáo này? Mark nói, năm đó Chúa Jesus bị đế quốc La Mã coi là tà giáo, muốn đóng đinh ngài trên giá chữ thập xử tử, khi Chúa Jesus chết, nghe nói toàn bộ La Mã cuồng phong gào thét, mây đen giăng đầy, phảng phất như Thượng đế đang khóc.
Bảy ngày sau, để xác định Chúa Jesus đã chết hay chưa, một binh sĩ La Mã đã đâm một giáo vào bụng Chúa, kết quả thi thể đã phun ra máu tươi, nhưng Chúa cũng mở to mắt sống lại. Tên binh sĩ này trong nháy mắt bị Chúa Jesus cảm hóa, trở thành tín đồ đạo Cơ Đốc, ngọn giáo dính máu của Chúa Jesus được đời sau xưng là: Ngọn giáo của Thượng đế! Dần dần đạo Cơ Đốc ngày càng phát triển, Chúa Jesus cũng dần dần trở thành vị thần chí cao vô thượng trong lòng người dân châu Âu, ngọn giáo này cũng thành thần khí của giáo đường Milan.
Nghe nói dù vào lúc nào, dù là gió táp mưa sa, máu của Chúa trên ngọn giáo cũng không biến mất, nó bảo hộ toàn bộ Milan, bảo hộ con dân thành phố, đánh cho hết thảy ma quỷ vào hắc ám! Tôi nghe xong gật đầu, nhắm mắt lại suy nghĩ. Đây có lẽ chính là âm vật của phương Tây?