Phần 182
Không xong! Tình huống như vậy cho thấy dưới nền đất có một âm linh rất cường đại, rất có thể là sát linh! Nếu thật sự như vậy, tôi chỉ có thể từ bỏ vụ này, thà chọc vào bách quỷ, cũng không dính vào một sát linh, đây là điều ông nội từng nói với tôi. Không ngờ kim la bàn xoay trong chốc lát rồi đột ngột ngừng lại, hơn nữa kim la bàn như Thiên cân trụy mà trầm xuống. Trong lòng tôi đại hỉ, định đặt la bàn vào cái hố Đầu Trọc đã đào, liên tục dịch chuyển vài vị trí, cuối cùng toàn bộ kim la bàn đều trầm xuống.
(Thiên cân trụy: Một loại võ công hay gặp trong tiểu thuyết võ hiệp, các cao thủ dùng khi muốn hạ thân mình rơi xuống.)
“Haizz…”
Tôi thở dài sau đó cất la bàn đi. Đầu Trọc mau chóng hỏi tôi đã nhìn ra cái gì, tôi giải thích:
“Kim la bàn trầm xuống, cho thấy ở đây quả thực có quỷ, nhưng không phải ác quỷ, mà là người chết kêu oan.”
Nói đến đây tôi cũng khó hiểu, nếu không phải ác quỷ, vì sao lại hại chết nhiều người vô tội như vậy? Chẳng lẽ khi Đầu Trọc trang trí khách sạn đã xảy ra vấn đề? Vì thế tôi liền hỏi hắn.
Không ngờ hắn liên tục lắc đầu:
“Không có không có, ta chỉ làm cho khách sạn tráng lệ huy hoàng thêm một chút, căn bản là không đào dưới đất cái gì cả.”
“Vậy thì kỳ quái…”
Tôi cả đầu toàn là nghi vấn. Lý mặt rỗ nói…
“Không cần quản nhiều như vậy, đào ra nhìn xem chẳng phải sẽ biết sao?”
Nói xong lấy ở góc tường một cái xẻng bắt đầu đào. Nếu âm linh ở dưới đó, khẳng định là bám vào một đồ vật gì đó, vậy đây chính là âm vật mà không phải là hung sát chi linh, cho nên tôi cũng không cản Lý mặt rỗ.
Không ngờ mới đào không đến một phút, Lý mặt rỗ mười phần nhiệt tình trên trán đã đổ mồ hôi, sắc mặt cũng trở nên trắng nhợt, như bị bệnh nặng mới khỏi vậy.
“Mau dừng lại!”
Tôi mau chóng hô. Không ngờ âm vật này có sức mạnh lớn như vậy! Nhưng Lý mặt rỗ lại như không nghe thấy, ngược lại đào càng thêm điên cuồng. Tôi bị tình cảnh này làm hoảng sợ, cho rằng hắn bị âm linh nhập thể, mau chóng kéo người hắn.
Kết quả tiểu tử này lại thở hổn hển nói:
“Trương gia tiểu ca ngươi đừng cản ta, ta không tin ở đây có tà quái gì cả!”
Có lẽ tiểu tử này đang muốn thi gan với âm linh, tôi kéo hắn ra, tức giận nói…
“Ngươi mau ngừng lại đi, nếu thật sự xảy ra chuyện ta không có cách cứu ngươi đâu.”
“A? Vậy mà ngươi không nói sớm.”
Lý mặt rỗ sợ tới mức vứt xẻng đi. Sau đó hắn có chút buồn rầu ngồi dưới đất nói:
“Đây chính là manh mối duy nhất, ngươi còn không cho ta đào, vậy tiếp theo làm sao đây?”
Tôi xoa đầu nghĩ ngợi, bảo Đầu Trọc ra chợ tìm mấy đồ tể chuyên mổ heo tới, hắn tuy rằng khó hiểu nhưng cũng không hỏi nhiều, lên tiếng rồi đi ngay.
“Tiểu tử này rất tin tưởng chúng ta, khách sạn lớn như vậy lại không có ai, không sợ chúng ta trộm đồ của hắn ư?”
Lý mặt rỗ vừa nói, tròng mắt vừa đảo khắp nơi, hiển nhiên là muốn xem thử có đồ gì đáng giá hay không. Tôi tát lên ót hắn mắng:
“Ngươi cũng đừng đứng đó, đi chuẩn bị cho ta chút đồ vật tới đây!”
“Đồ vật gì?”
Lý mặt rỗ hỏi.
“Đi mua một tấm kính lớn, có thể che kín bức tường, còn có tro của cây cỏ mới đốt xong và với máu dơi đực.”
Tôi nghĩ đến mấy thứ có thể dùng đến nói với hắn.
Lý mặt rỗ nghe xong sắc mặt liền khó coi, bĩu môi nói:
“Hai cái trước thì không có vấn đề, nhưng dơi thì ngươi bảo đi đâu tìm? Còn phải là dơi đực nữa.”
“Ngươi thì biết cái gì? Ta luôn cảm giác âm vật này có khí tràng quá mức cường đại, máu lươn phỏng chừng không được, chỉ có thể dùng máu dơi đực, máu dơi đực chính là pháp bảo chiêu âm nhất đẳng.”
Tôi nghiêm túc nói. Lý mặt rỗ lúc này không còn vẻ tươi cười đáng khinh, nghiêm túc nói:
“Yên tâm đi, việc này giao cho ta.”
Nói xong Lý mặt rỗ liền đi ra ngoài, tôi ở trong khách sạn không có gì làm, liền cầm xẻng thử đào một chút, kết quả được vài xẻng đã tức ngực vô cùng, tim đập mạnh, tôi đành phải ném xẻng đi, đi loanh quanh trong khách sạn. Không thể không nói khách sạn này của Đầu Trọc quả thực rất xa hoa, từ lầu 2 trở lên toàn bộ là sàn gỗ đỏ, trà lâu ở lầu 3 còn dùng trúc xanh tạo thành mấy căn phòng nhỏ, cao nhã vô cùng, ý nhị mười phần, đáng tiếc đã bị thiêu rụi hơn phân nửa.
Lầu bốn lầu 5 là phòng cho khách thuê, tôi trực tiếp bỏ qua đi thẳng đến lầu 6, Đầu Trọc nói lầu 6 dự định làm sòng bạc, tôi còn chưa từng thấy qua sòng bạc như thế nào, đang chuẩn bị được tham quan điều mới mẻ. Không ngờ không chờ tôi lên lầu đã cảm giác được chung quanh đột nhiên toát ra một cỗ âm khí nồng hậu. Âm khí bao quanh tôi, chỉ vài giây sau, tôi đã lạnh cả người. Lòng tôi lập tức nhảy lên, không ngờ thứ này lại dám hiện thân, trên người tôi không mang pháp bảo phòng thân, lập tức chạy xuống dưới lầu! May mà thứ đó không đi theo tôi, tôi nhẹ nhàng thở ra thật dài. Rốt cuộc đó là thứ gì, chỉ có thể chờ buổi tối mới biết được.
Giữa trưa, Đầu Trọc đã dẫn tới năm sáu hán tử lưng hùm vai gấu, tôi đánh giá từng người, phát hiện những người này trên mặt đều mơ hồ hiện ra một tầng sát khí, vừa lòng gật đầu. Đồ tể vì mỗi ngày đều giết heo, cho nên trong thân thể tích lũy vô số sát khí, có thể chấn nhiếp âm linh, đây là nguyên nhân tôi bảo Đầu Trọc tìm bọn họ tới. Mấy đại hán đó ăn mặc rất quê mùa, xem ra là Đầu Trọc mời từ nông thôn đến. Bọn họ rõ ràng cũng có chút mê tín, nhìn thấy đại sảnh bị thiêu cháy đen như mực cùng với hố đất dưới chân tôi thì sôi nổi bàn luận, phỏng chừng là đang suy xét có nên tiếp tục làm việc này không.
“Ngươi dặn dò những người này cho tốt, đừng để đến lúc đó cả một đám sợ hãi chạy trốn.”
Tôi nhắc nhở một tiếng, trước tiên bảo Đầu Trọc để ý, sau đó tìm một cái ghế sô pha cũ nát mà nằm lên. Hắn mà không trị được mấy tên đồ tể này thì cũng cũng đừng làm xã hội đen nữa! Ngủ hơn một tiếng, Lý mặt rỗ đã kéo một cái va li về, tôi hỏi hắn đã chuẩn bị xong chưa? Hắn ngượng ngùng cười nói hai cái trước thì xong rồi, nhưng máu dơi đực thì thật sự không tìm được.
“Ai, thôi bỏ đi.”
Tôi thở dài, biết Lý mặt rỗ đã tận lực, liền chuẩn bị đi mua mấy con lươn. Ai ngờ Đầu Trọc nghe thấy thì nói hắn biết nơi có dơi đực, thì ra hắn quen một kẻ đồng đạo không có việc gì làm đã nuôi mấy con vật nhỏ, cái gì dơi nhím mèo linh tinh. Tôi nghe xong thì kích động không thôi, bảo hắn mau chóng đi lấy mấy con dơi đực tới! Hắn cũng cố sức, lập tức lái xe rời đi, không bao lâu đã xách một cái lồng sắt trở lại, bên trong có bảy tám con dơi.
Dơi khi bay thì nhìn còn đẹp, khi không bay thì khép cánh lại, thân thể trụi lủi cuộn tròn, nhìn qua so với chuột còn ghê tởm hơn. Bảo tôi lấy máu chúng thực sự có chút áp lực, tôi bèn ném cho Lý mặt rỗ. Lúc chạng vạng, tấm gương Lý mặt rỗ đặt cũng được đưa tới, tôi sai người đưa gương lên tường phòng bếp, sau đó rải lên một tầng tro mỏng. Thấy máu dơi không nhiều lắm, tôi nghĩ cứ chờ đến lúc sẽ dùng sau!
Không biết Đầu Trọc dùng biện pháp gì mà mấy gã đồ tể đều ở lại, sau đó hắn đặt một bàn tiệc rượu mời chúng tôi ăn cơm, bất luận là đối với chúng tôi hay với mấy người đồ tể đó đều rất nhiệt tình, nâng chén kính rượu mọi người, thực sự là một hán tử hào sảng! Khi trở về khách sạn đã là 11 giờ, uống rượu xong mấy gã đồ tể mặt mày hung thần ác sát, tôi ra lệnh một tiếng, bọn họ liền cầm xẻng đào hố. Đầu Trọc kinh ngạc hỏi tôi, gọi bọn họ tới là để đào hố?
“Không sai, thế gian vạn vật đều tương sinh tương khắc, âm linh tuy rằng lợi hại, nhưng cũng sợ đồ tể.”
Tôi cười nói. Đầu Trọc chép chép miệng nói sớm biết rằng cũng đi giết heo. Trên trán tôi lập tức hiện ra một đường chỉ đen… Khi chúng tôi đang nói chuyện, mấy đồ tể đã khí thế ngất trời đào đất liên tục, nhìn dáng vẻ của họ so với chúng tôi thì nhẹ nhàng hơn nhiều, đào rất lâu cũng không có gì dị thường xảy ra.
Vốn tưởng rằng bọn họ có thể thuận lợi đào xong, kết quả 15 phút sau, những người này toàn bộ đều ngừng lại và bò ra khỏi hố, sắc mặt trắng bệch nói với tôi:
“Đại huynh đệ, chuyện này dường như không ổn, tiền chúng ta không lấy, hôm nay chỉ đến đây thôi.”
“Hử?”
Tôi nhăn mày lại, đẩy bọn họ ra tiến đến bên hố, thình lình phát hiện kia đất dưới hố đang trào máu ra ngoài. Tuy rằng máu không nhiều, chỉ có một tầng mỏng, nhưng máu giống như nước sôi, không ngừng dâng lên, đã dâng qua giày của bọn họ. Máu cứ ùng ục không ngừng trào ra ngoài, đã dần tới mắt cá chân của mấy gã đồ tể.
“Đừng đào nữa, mau ra đây!”
Tôi không biết máu này xuất hiện thế nào, chỉ có thể mau chóng bảo bọn họ đi ra, sau đó tôi sắc mặt ngưng trọng nhảy vào hố, ngồi xổm xuống dùng ngón tay chấm vào vũng máu, sau đó đặt dưới mũi ngửi, nhưng lại không thấy mùi huyết tinh. Tôi nghi hoặc xoa xoa cái mũi, thử lại mới xác định đó không phải là máu huyết, mà là một loại chất lỏng màu đỏ kỳ quái.
Tiếp theo tôi đưa tay ấn sâu vào vũng máu, muốn moi một khối bùn phía dưới ra, không ngờ vừa mới đưa tay vào đã cảm nhận được một lực hút thật lớn! Tựa như phía dưới có một cơn lốc xoáy vậy, tôi không kịp phản ứng thì toàn bộ bàn tay đã bị hút vào, bùn đất dưới lớp máu rất lạnh, chỉ chạm vào một chút tôi đã cảm nhận được một trận hàn ý thấu xương. Tôi biến sắc, mau chóng nắm tay lại lùi về, nhân cơ hội móc một khối bùn ra.
Nhìn kỹ thì bùn trong tay đỏ như máu, rất nhanh tôi đã phát hiện ra một chi tiết. Người phương Bắc đều biết, mùa đông đất sẽ bị đông cứng, hình thành một loại đất cứng, mà bùn trong tay tôi chính là loại này. Nhưng hiện giờ vừa mới lập thu, sao lại có đất cứng? Tôi suy nghĩ, bỗng nhiên sinh ra một ý nghĩ kinh khủng: Bùn đất bị âm khí mãnh liệt làm đông cứng. Để nghiệm chứng điều này, tôi bảo mấy gã đồ tể kiên trì đào xuống sâu một mét nữa, khi hố có thể chôn được một người mới bảo bọn họ dừng tay. Tiếp theo tôi bảo mọi người tản ra, rải máu dơi quanh hố sau đó lẳng lặng chờ đợi!