Phần 172
Mọi người chạy tới kiểm tra thương thế của diễn viên kia, chúng tôi cũng đi qua, camera nặng mấy chục cân nện lên đầu hắn, hôn mê bất tỉnh, máu văng đầy đất. Tuy rằng còn hơi thở, nhưng chỉ sợ phải nằm viện một thời gian dài. Có người gọi 120, tôi gọi Lý mặt rỗ và Tiểu Nguyệt qua một bên nói:
“Ta nói chuyện này, hai người ngàn vạn lần đừng sợ.”
“Làm sao vậy, Trương ca?”
Tiểu Nguyệt tò mò hỏi.
“Mặt nạ của Lan Lăng Vương ở trên người Dịch Tỷ!”
Tôi nói ra phỏng đoán của mình.
Từ lần gặp đầu tiên tôi đã cảm giác trên người hắn có âm khí, lại thêm hai lần tôi nhìn thấy trên mặt hắn hiện ra một gương mặt quỷ dữ tợn, tựa như đeo mặt nạ. Chỉ là mặt nạ của Lan Lăng Vương có công năng gì, sao lại rơi vào tay hắn, tôi còn chưa biết. Tiểu Nguyệt bảo tôi nghĩ đối sách, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bộ phim này khẳng định sẽ đổ bể, đến lúc đó tiền đầu tư sẽ không thể thu lại được.
Tôi nói chuyện này không thể trực tiếp đi hỏi Dịch Tỷ, hắn khẳng định sẽ không thừa nhận, vạn nhất làm hắn nổi giận, lại có chuyện gì xảy ra với chúng tôi, vậy mất nhiều hơn được, đầu tiên chúng tôi yêu cầu một người lời nói có trọng lượng trong đoàn làm phim giúp đỡ. Người này không hề nghi ngờ gì chính là đạo diễn! Tôi phải cho đạo diễn biết Dịch Tỷ có vấn đề, vì thế nên nhờ Tiểu Nguyệt giúp, đêm nay tôi dự định giả làm bọn bịp bợm giang hồ!
Đạo diễn nghe tin tai nạn xảy ra còn đang bận rộn xử lý, chúng tôi chỉ có thể về phòng chờ đợi, đến khi trời tối tôi mang theo một ít đồ vật, cùng Lý mặt rỗ tới hồ nước, Lý mặt rỗ oán giận hỏi tôi đến đây làm gì? Tôi nói muốn bắt quỷ. Sau đó tôi lấy trong túi ra thần tượng Quan nhị gia đặt trên mặt đất, nói nhỏ…
“Xin đắc tội!”
Rồi dùng một tấm vải đỏ bịt kín hai mắt Quan nhị gia. Tôi lại mổ mấy con lươn, dùng máu lươn bôi lên người thần tượng, đặt ở cạnh hồ nước bảo Lý mặt rỗ trông coi, nói với hắn đợi lát nữa thần tượng rung chuyển thì lập tức cởi bỏ tấm vải đỏ!
Tôi trộn bột ớt và muối đặt ở trong một cái bình, ôm nó đi tới hồ nước, rải loạn khắp nơi. Hồ nước tuy rằng đã khô cạn, nhưng diện tích rất lớn, tôi rải một tiếng trên mặt đất mới bắt đầu xuất hiện một ít dấu chân. Tôi rải tiếp, dấu chân bắt đầu di động ở chỗ không có bột ớt, tôi lấy Thiên Lang Tiên vụt vài cái, một sợi âm phong phiêu đãng mà rời khỏi hồ nước.
“Rung rồi rung rồi.”
Lý mặt rỗ ở trên bờ hô to.
“Mau cởi vải đỏ!”
Tôi chạy về mép hồ, thần tượng Quan nhị gia vẫn đang không ngừng đong đưa, Lý mặt rỗ ngạc nhiên hỏi:
“Trương gia tiểu ca, đây rốt cuộc là nguyên lý gì?”
“Rất đơn giản, ta vây ba con quỷ trong hồ nước vào bụng Quan nhị gia.”
Tôi giải thích.
“Cái gì, ngươi đối với thần linh cũng quá bất kính đi?”
Lý mặt rỗ hoảng sợ.
“Đợi lát nữa ta còn muốn làm cho nó vỡ vụn, đưa nó cho đạo diễn xem trước mặt Dịch Tỷ!”