Phần 27
– Chồng chỉ biết sướng 1 mình thôi, chẳng biết vợ gì hết.
Hương nũng nịu nói.
Tôi hôn lấy môi vợ, rồi ngồi dậy, giờ mới nhìn quần lót vợ.
– Gì mà ướt hết thế này hả trời, cái đáy quần lót ướt như ngâm vào chậu nước, tôi cởi cái quần lót của vợ ra…
Ôi quần lót nhìn thê thảm luôn, có cả vệt trắng đặc ở đáy quần, đúng là vợ tôi đã xuất khí.
– Vợ nè, giờ mà quần như này sao.
Vợ gật đầu…
– Sướng thì nó thế chứ sao, thèm như gì đi được, ông Hải còn móc còn ngoáy nữa chứ…
Nhìn cái lồn của vợ tơ hơ, với nước dâm thuỷ chảy ra mắt háng, cặc tôi cứng lên rồi, tôi cầm con cặc mình tìm đúng bướm vợ.
– Á… Vợ sướng…
Tôi hì hục dập cặc vào bướm vợ, kệ cho vợ kêu la vì sung sướng…
Rồi vợ muốn phi ngựa trên cặc tôi. Hương nhún nhảy trên người tôi, Hương thể hiện mọi kỹ năng, kỹ thuật mà bấy lâu nay tôi huấn luyện cho em…
Em thể hiện với sự nhiệt tình và ham muốn của 1 tháng xa chồng.
Cuối cùng tôi Hương chổng mông cho tôi dập.
Tiếng: “Chan… Chát… Bạch… Bạch…”
– Sướng… Sướng… Vợ sướng…
Vang khắp phòng, cuối cùng tôi cũng không giữ được lâu nữa khi nghĩ về lão Hải vừa sờ lồn vợ tôi xong.
Tôi xuất đầy bướm vợ, rồi 2 vợ chồng ôm nhau ngủ.
Chẳng ai có thể thức được nữa, sáng 4 giờ tôi tỉnh dậy, lại đem cặc ra hành hạ vợ tiếp.
Đến sáng vợ tôi đi ra quán hơi khó 1 chút.
Tôi được làm ở nhà 1 tuần, nhưng tiếc là chị Hồng cầm đèn đỏ lên không làm ăn được gì, tôi bảo đến để chị dùng tay. Nhưng chị bảo thôi, không muốn vì sợ…
Vợ chồng tôi dọn lên nhà mới sau đó không lâu, khu nhà trung cư hạng khá trong tòa nhà 18 tầng rất đẹp.
Bố mẹ tôi cũng hài lòng, dù không muốn vợ chồng tôi ở riêng, nhưng để các con tự lập thì đành phải hy sinh thôi.
Tôi dạo này công việc vẫn vậy, đi đi lại cũng bình thường, vợ chồng tôi dọn về nhà mới cũng được 2 tháng rồi.
Hương cũng có buồn khi ở 1 mình, có hôm buồn quá, Hương về nhà ngoại ngủ, hay sang chị Hồng ngủ với chị.
Cuộc sống chẳng có gì thay đổi hết, tôi vẫn thỉnh thoảng bù đắp sự thiếu thốn cho chị Hồng, chị giờ cũng thấy nhớ tôi và chỉ có con cặc của tôi mới làm chị vơi đi nỗi nhớ chồng chị.
Tôi dạo này cũng vui vẻ hơn, chẳng là ông bạn của tôi, từ hồi nhỏ, chúng tôi thân nhau lắm, xưa nghèo khó, lên tình cảm cũng sâu đậm hơn.
Nhắc tới Long, người bạn, cũng gọi là người sinh tôi ra lần nữa.
Hồi chúng tôi học lớp 5. Đi học về ngày nào trả đá bóng nhựa rồi đi tắm sông, rồi mới về. Đứa nào đứa ấy quần áo bẩn thỉu, mồ hôi nhễ nhại, mùi tanh của bùn đất.
Nhưng rồi buổi chiều định mệnh đó, chúng tôi cũng vẫn tắm ở đoạn sông đó. Chẳng hiểu sao hôm ấy tôi lại cứ bơi ra xa giữa sông. Vô tình tôi bị dòng nước xoáy cuốn đi, càng ngày tôi càng xa mọi người.
Chỉ có Long là người nhìn thấy, là người bơi ra chỗ tôi để kéo tôi vào bờ. Khi tôi tỉnh dậy trên bờ sông, thì bọn bạn tôi có kể. Long bơi ra khi tôi đã uống nước no rồi, Long cố kéo tôi vào gần, mấy thằng bạn tôi chỉ giám ở chỗ gần, chờ Long kéo tôi vào.
Và khi tôi, được kéo lên bờ sông, Long cũng là người ép ngực, rồi hô hấp cho tôi tỉnh. Phải nói tính mạng của tôi là do Long cứu sống.
Từ đó bố mẹ tôi cũng quý Long vô tình, họ còn nhận Long là con nuôi nữa. Tôi thì phải nói coi Long như người anh, người bạn tuyệt vời của mình.
12 năm học phổ thông, tôi và Long cùng phấn đấu, cùng giúp nhau.
Khi thi vào đại học xây dựng chúng tôi cũng ở chung phòng, phải nói tình cảm của chúng tôi không có từ nào diễn tả được.
Hồi đám cưới của tôi, Long vắng nhà, khi phải sang bên Lào giám sát công trình, lên không về được.
Hương cũng chỉ biết Long sơ sơ, chứ chưa gọi là thân thiết.
Nghe tin Long về công ty ở Hải Phòng làm cùng tôi, tôi vui lắm, lại được gần người anh của mình…
Long về được 2 tuần rồi, nhưng chúng tôi chưa gặp mặt được, tôi còn đang ở Hòa Bình.
Ngày tôi về, anh vui vẻ lắm, gặp gỡ nhau bao nhiêu lời muốn nói, nhưng do ở công ty lên không nói được nhiều.
Tôi mời bạn về nhà tôi chơi, xem nhà cũng là giới thiệu Hương vợ tôi cho Long biết.
Long cũng không ngại, vui vẻ nhận lời vì giữa chúng tôi có gì đâu mà ngại.
Chiều nay thứ bảy Long đến nhà tôi ăn cơm, tôi cũng mới về được 1 lúc. Tôi đã gọi điện báo trước cho vợ chiều nghỉ làm, để làm cơm nước.
Vì là bạn của tôi, cũng là người cứu tôi 1 mạng lên Hương rất nhiệt tình tiếp đón.
Ông bạn Long của tôi thì khá e dè, chỉ giám nói chuyện với tôi.
Hai đứa ôn lại kỷ niệm ngày đi học, vì cùng làm cùng công ty lên lại nói đến chuyện công ty này nọ.
Long mới về công ty làm, lên ở tại khu nhà dành cho cán bộ công ty ở.
Nhà Long và tôi ở quê nghèo lắm, tôi thì bố mẹ còn làm công nhân, rồi cũng khá giả hơn, mua nhà ở thành phố, tuy nhà không lớn lắm nhưng, nhiều người mong ước.
Còn nhà Long bố mẹ làm nông, lại nuôi mấy anh em ăn học, lên giờ vẫn còn vất vả. Long là con trai lớn trong gia đình lên phải no cho các em.
Khi biết Long, ở nhà của công ty, vợ chồng tôi đã mời Long dọn về nhà tôi ở. Long đã từ chối, bảo không tiện.
10 giờ hơn Long đã về, 2 vợ chồng tôi sau cuộc hoan lạc vì xa nhớ, giờ đang nằm ôm nhau, tâm sự.
Tôi cũng muốn biết vợ tôi có thiện cảm với Long không.
– Vợ à, vợ thấy anh Long sao, tính cách ấy.
Vợ nhìn tôi.
– Ý chồng là sao.
– Ừ… Chồng muốn hỏi vợ thôi mà, sợ vợ không thích sau này chồng không mời về nhà nữa.
Hương suy nghĩ rồi nói.
– Lần đầu vợ gặp và nói chuyện, thấy anh ấy cũng hòa đồng mà.
– Vợ bình thường, không quý, không ghét chồng à.
– Ừ… Nhà Long nó nghèo lắm, lên nó khổ từ bé.
– Vâng, em cũng nhìn thấy nét buồn trên khuôn mặt anh ấy.
– Anh ấy có người yêu chưa hả chồng.
– Trước cũng yêu 1 cô tiểu thư con nhà giàu gì ấy.
– Nhưng cô ấy nhõng nhẽo, với bắt ở rể.
– Nó thương bố mẹ và các em lên không chịu, thế là cô ấy đòi chia tay.
– Vậy hả chồng. Thế ông ấy có dẻo miệng tán gái như chồng không.
Tôi cười…
– Chắc không, trước thì không nhưng giờ thì không biết.
Tôi dùng miệng, cắn vào vú vợ.
– Cái gì mà chồng giỏi tán gái chứ, tán mỗi vợ nè.
Hương bĩu môi.
– Vợ biết thừa nhé, vợ không muốn nói thôi đấy. Trước thì bỏ qua, không nhắc tới, giờ mà chồng léng phéng biết tay vợ đấy.
Tôi ôm vợ trong lòng.
– Thôi ngủ đi vợ, sáng mai dậy làm cái nữa.