Phần 58
Chuyến đi thành công mỹ mãn khi ngoài việc có được thêm 4 mỹ nhân thì chưa cần phải đến kho báu mà A Sử cất giấu tôi đã có được một lượng lớn vàng, tiền tệ của TQ và cả một lô hàng ma túy ở trong hang chưa kịp tiêu thụ. Nghe theo lời ông thầy địa lý nói đêm nay là thời điểm thích hợp để chôn thi hài của bố tôi vào mộ huyệt ở núi Hàm rồng thì tôi muốn xuống núi ngay.
Vì việc xuống núi tuy có dễ dàng và nhanh hơn leo núi nhưng cũng mất độ vài tiếng, rồi lại còn phải về nhà cất giấu tài sản kiếm được sau đó quay trở về huyện Văn Bàn là quê của tôi vì bố tôi khi chết chôn ở đó cũng gần với mộ của bà nội và các chú bây giờ. Cuối cùng là lại đem thi hài quay về núi Hàm Rồng thì mới kịp, hôm khác quay trở lại kiếm kho báu của A Sử sau.
Nhưng mà Hương thì góp ý và có ý kiến với tôi là đã đến tới đây rồi, nếu như tôi khẳng định là vị trí kho báu ở dãy núi bên kia thì nên qua đó kiếm kho báu luôn một lượt. Từ lúc này xuống núi chắc tầm đến giữa trưa là xuống chân núi, mất thêm độ 3 h để leo núi đến vị trí cất giấu kho báu. Nếu mọi việc thuận lợi tìm kiếm được nhanh, sớm thấy cửa hang giấu kho báu thì cũng mất độ 4 đến 5 tiếng nữa là xuống được tới nơi.
Như vậy cũng chỉ đến tối là đã có thể xuống núi và về quê của tôi rồi. Vẫn còn vừa đủ thời gian để vừa về quê đào huyệt lấy thi hài của bố tôi đem qua núi Hàm Rồng chôn vào giờ đẹp. Anh Trung thì cũng xin phép có thêm góp ý là việc đào huyệt bố tôi để lấy hài cốt thường thì sẽ diễn ra vào tối đêm để không gây sự chú ý của người khác. Chứ nếu làm vào ban ngày thì một là gây sự chú ý của mọi người và cũng sớm quá vì đêm mới hạ huyệt ở vị trí mới.
Nên cũng tranh thủ thời gian đi qua ngọn núi bên kia xem xét địa hình địa thế và tìm trước, để nếu chưa tìm thấy kho báu ngay thì chuyến sau cũng dễ dàng hơn nhiều. Tuy rằng theo cách đó thì thời gian có gấp gáp và cả ngày cứ phải leo trèo núi cao hiểm trở nhưng mà tôi thấy ý kiến của hai người cũng khá hợp lý.
Quả nhiên là khi xuống tới chân núi thì cũng gần giữa trưa. Mọi người lại hì hụi nhóm lửa để đun nấu thức ăn. Riêng tôi thì được dựng một căn lều để mây mưa ong bướm cùng với Hương, Loan, Dương tỷ và Thi tỷ. Phải đến khi anh Trung cùng với Thơm lại gần căn lều để gọi chúng tôi ra dùng cơm thì mới giải cứu được tôi. Dương tỷ và Thi tỷ tuy là hai người mới nhưng mà lại có bí quyết của Hương nên không hề hấn gì, càng mới lạ thì hai người họ lại càng dễ bị cuốn hút, bị say mê bởi trò chơi tình ái và cảm giác mà nó đem lại nên càng sung.
Nhìn tôi bệ rạc thở không ra hơi, không còn có biểu hiện uy dũng khí thế ngất trời ngày nào mà Hương và Loan cùng mỉm cười. Quen tôi cũng đã trên dưới 1 tháng nhưng mới vài ngày gần đây thôi hai người mới thấy tôi bị quần nữ quây và bắt phục vụ liên tục không kể ngày đêm đến hơn một ngày và gần như suy kiệt thể lực, đi không vững. Giờ đây thì mới chỉ phải phục vụ có 4 cô thôi mà trông tôi đã thê thảm rồi, nhất là khi không làm chuyện đó một cách liên tục như ngày trước đó.
– Xem anh kìa, thế này thì có leo núi được nữa không đây?
– Hihi, leo núi thì có thể mất vài tiếng mới lên đỉnh nhưng anh vẫn có thể đưa các em lên đỉnh vu sơn vài lần mà. Tôi vẫn nói cứng trêu đùa với các nàng trong lúc nằm ngửa để các nàng làm sạch cơ thể.
– Lêu lêu, nói mà không biết ngượng. Đã thế thì em cho anh biết tay xem có còn nói cứng được không? Nhìn anh thế này chắc leo núi không có nổi quá, hay anh ở dưới này với chị Loan cùng với hai vị Liễu, Tiên tỷ tỷ đi hoặc là anh dẫn mọi người về nhà ông nội của anh trước. Chứ anh cùng với chị Loan, với mấy người phụ nữ ẻo lả yếu ớt kia leo núi thì đám anh Trung vừa đi vừa đợi lại càng thêm lâu, mất thời gian ra. Để em cùng với hai vị sư tỷ này cùng với đám anh Trung đi là được rồi, như thế thì sẽ nhanh hơn đấy.
– Mà nếu không thì anh để bọn em cùng với đám anh Trung ở lại đây tìm chắc đến tối đêm cũng tìm thấy. Khi đó thì anh ở nhà cũng mang thi hài của bố anh tới đây đón bọn em là vừa. Mỗi người một việc thì nó nhanh. Kéo tất mọi người đi tìm kho báu hay kéo tất mọi người về quê đào mộ cũng chẳng phải là cách hay. Anh yên tâm, ba người đám anh Trung cũng rất ổn mà hai vị sư tỷ của em công phu còn cao hơn em nhiều, không có vấn đề gì đâu. Hương nói tiếp.
– Về võ thuật hay khả năng cận chiến thì anh không ngại đám anh Trung và các em nhưng chỉ sợ có đám buôn ma túy cũng ở đâu đó theo dõi tập kích. Bọn chúng có súng đạn, thì võ giỏi cũng không giải quyết chuyện gì cả.
– Chuyện cũng dễ ợt mà. Anh Trung có áo chống đạn rồi, em cũng có. Anh không đi thì anh đưa áo chống đạn cho hai vị tỷ tỷ đây mặc. Mấy vũ khí này của anh, anh hướng dẫn em dùng một loại thôi rồi để em sử dụng thì cũng đâu cần anh phải đi làm gì.
– Em cũng thật là thông minh. Được, vậy anh sẽ đưa áo của anh cho em mặc và chỉ dẫn cách dùng của mấy món đồ này.
Tôi đưa cả bộ quần lót chống đạn và áo lót chống đạn loại xịn đang mặc cho Hương, nguyên cả mũ chống đạn nữa. Cái còn lại tôi đưa cho Thi tỷ mặc, còn cái trước kia Hương mặc thì chuyển lại cho Dương tỷ. Tôi cũng đưa đồng hồ có bắn tia laser và kim tẩm độc cho Hương đeo đồng thời hướng dẫn sử dụng cẩn thận. Nhẫn thì dễ sử dụng hơn nhiều, tôi đưa cho Dương tỷ sử dụng.
Sau khi đã ăn trưa xong thì đám người của Nguyệt cũng tới để đưa chúng tôi về nhà ông nội. Sáu người kia thì theo anh Trung và Hương lại tiếp tục lên đường đi tìm kho báu. Về tới nhà ông nội thì do tính chất bất ngờ không thông báo trước nên chúng tôi được chứng kiến ông nội đang làm tình cùng với vợ chú ba, còn thằng Đạt thì đang địt người dì của mình.
Nó tất nhiên là theo ý muốn của tôi cũng được Nguyệt lo lót cho ra tù ngay sau đó. Vợ đã bỏ trốn trong khi ngày ngày nhìn thấy ông nội làm tình cùng với mẹ và dì của mình khiến thằng Đạt không chịu được. Mấy người Linh, Liên Mến thì được ở căn nhà của chú ba cũ đã được tôi thu hồi lại. Vẫn còn sớm nên tôi cũng chưa đề cập chuyện quan trọng với ông nội vội mà chỉ nói ông xong việc thì triệu tập cho vài thanh niên trai tráng trong dòng họ có chút việc.
Tôi hiện đã là trưởng họ và ông nội trước kia cũng là người có vai vế và địa vị trong họ nên việc này không khó. Hơn nữa hiện nay thanh thế của tôi rất lớn ở trong bản làng từ sau vụ các chú bị chết, giang hồ kéo đến để đưa tang cho các chú, xử lý những kẻ gây ra cái chết của các chú cũng như việc thằng Đạt và một vài người khác được trở về… Ai thấy tôi trở về cũng muốn gần gũi, thân thiện…
Liên, Linh và Mến cũng vội vàng tất tả chạy sang nhà ông nội. Thằng Hùng thường ngày vẫn hay sang nhà ông nội để chơi với mấy đứa con nhà chú Sơn và cũng thi thoảng lén mẹ được ông nội cho chơi thím Hà và Hân. Lúc trước đang chơi với mấy đứa nhỏ thì thấy tôi về nên vội chạy về nhà báo cho mẹ biết. Tôi lại giới thiệu hai người Thủy Tiên và Thúy Liễu cho Liên và Linh hay rồi dẫn tất cả mọi người về căn nhà trước kia được dựng lên cho tôi ở tạm để vui thú cho gần.
Dĩ nhiên là tôi lại thêm một lần lao lực khổ sở nữa rồi nhưng mà cũng không đến nỗi như lúc trưa. Ba người đó tuy rằng đã khá lâu ngày mới được gần gũi tôi nhưng mà khả năng chiến đấu không có được cao nên tôi dư sức để giải quyết cả ba người được sướng mê tơi để bù đắp lại những tháng ngày chịu thiệt thòi. Thời lượng dành cho mỗi người cũng gấp đôi trước kia vì trước kia thì mỗi lần tôi thường làm với 6 người một nên ai cũng hoan hỷ và bớt đi phần nào sự ấm ức khi phải về nhà chịu tang. Hai chị em song sinh Thúy Liễu và Thủy Tiên thì lần đầu xuống núi lại còn bỡ ngỡ và không có Hương đứng ra làm chủ nên dù có muốn cũng ngại không dám mở lời.
Làm xong với ba người để ba người vui vẻ thì tôi cũng lược thuật sơ qua về tình hình ở dưới lâu đài cho mấy người nghe. Nói về việc tôi đã tiếp nhận thêm bao nhiêu người đàn bà, về công tác chuẩn bị cho lễ cưới của tôi với Lan sắp tới, về việc có thể Lan sẽ về đây chơi 1, 2 hôm và cuối cùng là đề cập đến hai chị em Liễu, Tiên cũng như hai vị Dương tỷ và thi tỷ.
Tôi cũng nói rõ với mấy người là nếu tiếp nhận bốn người mới này là vừa đủ con số 36 người mà tôi đề ra ban đầu và Lan cũng như mọi người đã thống nhất. Nhưng mà tôi cũng khéo léo đẩy đưa để hướng câu chuyện đến việc về lần này là muốn di chuyển mộ huyệt cho bố tôi và những lời nói, những vị trí huyệt mộ tốt mà vị thầy địa lí kia nói.
Tôi nói là đã nhắm được một cô hoa hậu mà trùng hợp là cô ta lại ở gần vùng đất tốt đó, điều đó sẽ làm cơ sở để tiến hành mua đất ở đó và mả táng cha cô ta vào đó khi ông ta chết. Nghe như vậy thì ai cũng hiểu là ý tôi muốn lấy thêm cô hoa hậu kia phục vụ vào mục đích lớn nhưng mà nếu làm như vậy thì lại thành ra có 37 bà chứ không còn 36 nữa rồi.
Liên là người duy nhất trong số 3 người Liên, Linh, Mến được tôi sắp đặt vị trí nên cô cũng chủ động mở lời nhường lại vị trí của mình cho cô hoa hậu kia. Luận về nhan sắc thì Liên tự thấy là mình không thể bằng hai người Thúy Liễu và Thủy Tiên, lại còn cô hoa hậu kia đã mang danh hoa hậu thì đẹp đến đâu chứ. Liên cũng thường xuyên gọi điện cho Hồng Vân và cũng được biết qua về mấy cô gái tôi mới nạp như Thục, chị em Yến và đương nhiên là biết mình kém người xa do đó rút lui cho đỡ áp lực.
Tôi qua nhà ông nội để nói chuyện với ông về vấn đề di dời hài cốt của bố đem đi táng chỗ khác và giao công việc cho thanh niên trẻ khỏe trong họ tối nay sẵn sàng. Đã có danh và có uy trong họ nên lúc này mọi lời nói của tôi đều rất có trọng lượng, ngay cả đến những bậc lão niên đã ngoài lục tuần cũng phải lắng nghe rồi đến thế hệ trung niên 35 đến 45 chứ đừng nói đến lớp thanh niên. Điều đó cũng không có gì khó hiểu vì thường thì các bậc bô lão phụ lão trong họ là những người tuân thủ nhất những quy tắc, nguyên tắc trong họ để làm gương cho con cháu.
Cũng còn sớm thì Loan cũng muốn về thăm qua nhà để thắp hương cho thằng Vũ và tôi cũng vậy. Từ khi xuống lâu đài cùng với tôi thì Loan chưa có lần nào quay lại. Tất nhiên là sau khi rời khỏi nhà đi đưa theo mấy mẹ con Loan thì ngoài việc cho người mang lúa gạo thực phẩm cấp bách tới nhà chu cấp cho hai bà, tôi còn cho dựng lại căn nhà sàn đã sập xệ cho hai cụ ở để có chỗ thờ cúng cho thằng Vũ cho đàng hoàng.
Dựng nhà cho hai cụ bà ở thì chỉ cần đơn sơ đơn giản thôi chứ không kiên cố hoành tráng như nhà của tôi hay nhà thờ nên cũng nhanh và chắc đến bây giờ đã xong. Hai người Thúy Liễu và Thủy Tiên tuy đã 32 tuổi nhưng mà từ nhỏ đến bây giờ chỉ có ở trên núi và trên hang, bố mẹ đi đâu thì theo đến đấy nên vẫn không khác gì những đứa trẻ được bao bọc kỹ.
Chỉ duy nhất một lần hai người xuống núi cách đây đã 15 năm khi mà sư nương của Hương đưa họ về nhà họ Hứa để gặp bà ngoại của mình. Nên giờ đây khi cả hai bố mẹ đã chết thì họ chỉ biết theo cứng lấy tôi và Hương. Hương bảo họ đi theo tôi thì họ theo cứng lấy tôi và lần này khi tôi muốn đi cùng Loan cũng vậy, hai người họ cũng không dám ở một mình ở nhà ông nội tôi. Tôi cũng không biết tình hình ở nhà Loan thế nào sau khi Loan đã rời đi, còn có người nào dám đến quấy nhiễu nữa không nên đưa theo hai người có chút võ vẽ bảo vệ cũng tốt nên đưa hai người theo.
Khi gần tới nơi thì Loan đã xúc động khi nhìn thấy cảnh vật quen thuộc hiện ra trước mắt. Và rồi khi nhìn thấy một chiếc nhà sàn tuy cũng chẳng có gì là khang trang và làm bằng gỗ tốt nhưng Loan cũng vô cùng xúc động vì ít ra nó cũng tốt hơn căn nhà xập xệ khi trước rất nhiều và thằng Vũ cùng với chồng cũ của Loan có nơi thờ cúng. Hai bà mẹ chồng của Loan cũng có nơi tốt để ở.
Hai bà già thì đang trồng rau và trồng bắp ở sườn đồi bên nhà, chúng tôi lại khá gần thì hai bà mới nhìn thấy. Loan cũng xúc động mà ôm lấy hai bà hỏi han tình hình, cuộc sống sau khi mấy mẹ con Loan rời đi có ổn không, có còn bị quấy phá không? Sau khi nói cho Loan biết cuộc sống rất ổn thì hai bà cũng mời chúng tôi và Loan vào nhà để tận mắt nhìn ngôi nhà và cuộc sống của họ cho an tâm.
Loan cũng đưa tay mân mê sờ nắn từng trụ gỗ và cánh cửa nhà mà xúc động. Hai bà chỉ cho Loan cái đầu tiên là chỗ thờ cúng tổ tiên, chỗ thờ của thằng Vũ. Sau đó thì chỉ cho Loan thấy những bao gạo trắng và bao thóc được dựng ngay ngắn trong góc. Nhà cũng đã được chạy máy phát điện nhỏ đủ để cho hai bà có điện để bật quạt và bóng điện thắp sáng.
Để cho Loan mời chúng tôi dùng nước, hai bà cũng giữ ý tứ cáo lui. Hai bà cũng đã tận mắt chứng kiến Loan làm tình cùng tôi và cũng hiểu là nhờ nó mà hai bà mới có được cuộc sống như hiện tại, nhờ có hành động của Loan mà chồng và con trai họ mới được thờ cúng đàng hoàng. Hai người cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó nên nháy nhau rời đi.
Loan lúc này cũng đã bỏ các thức hoa quả mà chúng tôi đã mua trên đường về quê để thờ cúng bà cùng các chú tiện thì mua thêm để cho Loan thắp hương cho thằng Vũ. Tôi cũng lại bàn thờ mà chắp tay lẩm nhẩm khấn vái thằng Vũ. Loan khấn trước tôi nên cũng xong trước, trước khi rời đi thì cũng quay sang liếc nhìn tôi tình tứ rồi lại lén nhìn lên bàn thờ nơi đặt di ảnh của thằng Vũ.
– Loan, em sao vậy.
Tôi lầm rầm khấn vái cho thằng Vũ mấy câu đại loại nói nó yên tâm tôi sẽ chăm lo cho mẹ và các em của nó chu toàn. Sau khi khấn xong thì tôi quay ra trở lại bàn uống nước. Lúc này thì tôi thấy Loan đang quỳ dưới sàn nên cứ nghĩ là Loan đứng khấn vái vẫn chưa đủ mà quỳ xuống để thêm phần lễ nghi hay là Loan muốn xin chồng hay gì gì đó tha thứ. Tôi đi thẳng qua Loan thì bất chợt Loan chúi người tới trước ôm lấy tôi và tay đã lần mò cởi quần của tôi.
– Chẳng phải là vẫn thích ngủ với vợ người khác ở nhà của người ta hay sao? Lần đầu tiên cũng là đè người ta ra mà hiếp ở đây, quên rồi sao? Nay người ta tự nguyện rồi đó, không tự nguyện thì e rằng cũng đè ra mà thôi.
– Thật? Không ngại hai bà sao?
– Không thấy là hai bà đã đi rồi sao. Hai bà cũng biết rồi mà, lần trước chả trước mắt hai bà.
Loan nói thì đã há miệng ra ngậm lấy của tôi mà mút khi mà chiếc quần chỉ kéo đến lưng chừng.
Khi khấn vái lúc đầu thì tôi đứng khá sát bàn thờ. Bàn thờ của dân tộc Thái chúng tôi thường khá đơn giản chứ không quy mô hoành tráng như ở dưới xuôi, thường thì chỉ bao gồm một tấm gỗ đặt ngang với tường để làm nơi bày biện thức lễ và bát nhang mà thôi. Nên khi đã lùi xa một khoảng như vị trí lúc này tôi đứng thì có cảm giác như khung ảnh của thằng Vũ trên bàn thờ có thể nhìn rõ ràng tất cả.
– Vũ ơi, mày cứ yên nghỉ đi nhá. Tao hứa với mày sẽ chăm lo cho các thành viên còn lại của gia đình mày. Mẹ mày càng ngày càng tuyệt đó Vũ ah. Tao biết mày chưa bao giờ được con gái mút buồi cho như mẹ mày đang mút cho tao đúng không? Tao cho mày xem cảnh này mày có thích không? Ở thế giới của mày, mày hãy tưởng tượng ra cảnh này nhé và nếu như mày có yêu thích ai đó thì hãy nói người con gái mày thích đó làm cho mày hay mày tưởng tượng mày đang là tao đang được chính mẹ mày mút cũng được.
– Chú Cao ơi chú yên tâm, chú chỉ còn thằng Phát cháu sẽ lo cho nó. Cháu sẽ không lấy không của chú cái gì đâu. Vợ chú rất tuyệt đó, cháu chỉ tiếc rằng khi cháu còn chơi với thằng Vũ thì đó là lúc cháu còn bé, còn chưa biết để ý đến đàn bà. Chú chết rồi thì cũng đâu còn bảo vệ được cho cô, cô cũng bị người khác lôi kéo, ức hiếp. Cháu sẽ lo cho cô và các em thay chú.
– Long nhớ những lời vừa nói đó, phải lo cho thằng Phát đó, em sẽ cố gắng giống như chị Thu sẽ chiều anh hết. Thằng Phát nó rất có khí chất đó, mong anh hãy dìu dắt cho nó. Anh Cao ơi em xin lỗi anh, mẹ xin lỗi con Vũ ơi nhưng mẹ chỉ muốn điều tốt đẹp nhất với gia đình thôi. Hãy hiểu cho em.
– Long ơi, đã được chưa. Anh còn muốn em mút buồi anh thêm nữa không? Anh có muốn địt… em không? Em cũng muốn có con với anh, em xin anh đó… hãy địt em đi được không? Chẳng phải trước đây anh vẫn thích địt vợ người khác tại nhà của họ sao?
Loan vừa nói đã vừa đứng lên và xoay mông về phía tôi. Tự động chổng mông về phía sau và vén váy lên. Thật bất ngờ là để lộ ra bờ mông tròn lẳn trắng nõn nà. Lúc này thì tôi mới để ý xuống phía dưới chỗ Loan quỳ lúc trước, chiếc quần lót nhỏ xíu bé xinh màu trắng của Loan đã vẫn còn nằm lại trên nền nhà.
Thì ra là những ngày gần đây khi nghe các bà lớn bà nhỏ trong lâu đài thì thầm nhỏ to về kế hoạch bá vương của tôi thì Loan cũng có chút động lòng. Nhất là sau khi chứng kiến đám cưới của tôi cùng với Thu cũng như biết được những việc mà tôi làm cho thằng Thịnh thì nó đã thay đổi triệt để tư tưởng của Loan. Thằng Vũ đã chết, Loan chỉ còn thằng Phát là con trai và cũng rất thương nó.
Thằng Phát tuy chỉ mới 11 tuổi nhưng mà tính cách đã khá cường liệt, rắn rỏi, cương nghị. Nó đã dám đứng ra để bảo vệ mẹ và các chị khỏi những đám người trưởng thành có ý đồ xấu. Loan tự thấy rằng con trai của mình ưu tú hơn thằng Thịnh nhiều, hơn nữa thằng Phát thì vẫn còn đi học và có khả năng phát triển trong khi thằng Thịnh đã nghỉ học nên cũng muốn thằng Phát được tôi nâng đỡ dìu dắt nếu như giấc mộng bá vương của tôi hoàn thành. Do đó Loan mới bắt đầu học cách chiều tôi hơn, cũng muốn sinh con với tôi để cho chắc chắn hơn là đứa con chung của Loan với tôi cũng có địa vị trong xã hội và cùng nâng đỡ người anh cùng mẹ của mình.
– Cởi hết quần áo ra đi.
– Này các cô làm gì thế. Anh ấy đâu có nói các cô cởi đâu.
– Kệ họ đi đằng nào cũng cởi rồi. Như vậy cũng tốt, thằng Vũ cũng được bù đắp được nhìn ngắm thân thể những người đàn bà khác.
– Long muốn thì nói ra đi làm gì có ai dám ý kiến gì, lại còn lôi thằng Vũ ra nữa. Trước giờ vẫn thế mà, có bao giờ chịu với một người đâu có chăng chỉ có chị Lan mới có được điều đó mà thôi.
Loan tuy nói thế, hờn dỗi vu vơ của đàn bà nhưng cũng nhanh chóng tan biến vì cũng đã quen rồi.
– Cởi hết rồi đó, địt đi…
– Chị em tôi làm gì, có phải làm giống chị ta vừa nãy không thưa chưởng môn. Chị em chúng tôi xin tuân theo chỉ thị của chưởng môn nhân. Thủy Tiên nói thay cho hai chị em song sinh…
Khi sư phụ của Hương chết đi thì mọi người như ong vỡ tổ không có người dẫn dắt. Toàn bộ các đệ tử trừ Hương đều sống ở trên núi cùng với sư phụ không giao tiếp với thế giới bên ngoài nên chỉ biết nghe lời sư phụ chứ giờ tự dưng dẫn dắt chỉ đạo những người còn lại đều không quen. Do đó lúc đầu mọi người muốn Dương tỷ làm chưởng môn thay thế sư phụ dẫn dắt mọi người nhưng mà Dương tỷ không chịu.
Cuối cùng lại đùn đẩy đến Hương vì Hương tuy ít tuổi nhất nhưng mà xuống núi đã lâu, lại thông minh lanh lợi nhất trong số các tỷ muội. Hương đương nhiên là cũng từ chối vì nhỏ tuổi nhất và sau khi thuyết phục Dương tỷ làm chưởng môn không được thì đề cử tôi làm chưởng môn. Mọi người cũng đều vui vẻ và nhất trí với đề cử đó nên tôi nghiễm nhiên làm chưởng môn nhân của môn phái mà không hề biết một chút ít công phu nào.
– Chưa… lại giường để bú lồn cái đã… mà hôm nay anh muốn đóng giả làm thằng Vũ, để cho thằng Vũ ở trên kia chứng kiến và tưởng tượng ra mình đang ở trong thân xác của anh và được mẹ chiều chuộng nhé. Em cũng phải đóng giả cho khớp, coi anh như là thằng Vũ vậy.
– Thôi, không cần phải bú đâu… địt luôn được rồi. Chẳng phải là cũng muốn làm với hai cô ấy nữa sao. Làm nhanh còn xuống núi về nhà, tối có việc quan trọng mà. Vả lại hai bà cũng sẽ sớm quay về.
– Không được. Vội gì thì vội nhưng chuyện địt đéo này thì không vội được, phải thong dong thư thái hưởng thụ và đầy đủ quy trình nó mới thú. Nào… lên giường nằm ngửa ra đi.
– Mẹ Loan ơi, Vũ bú lồn mẹ Loan đây… Lồn mẹ Loan đẹp và hồng quá mẹ Loan ơi… để con bú lồn cho mẹ sướng nhé mẹ Loan.
Loan sau một vài câu chống chế thì cũng ngoan ngoãn lên giường nằm ngửa phơi hạ thể ra trước mắt tôi. Tôi thì nhanh chóng tiến lại nhìn ngắm và khẩu dâm trước khi chính thức hành sự.
– Đừng thế nữa mà. Ối… ối… sướng… Long ơi đừng… nữa mà… sướng rồi… địt đi…
– Lại quên nữa rồi. Em hãy tưởng tượng như anh là thằng Vũ đi, hãy xưng hô với anh như với thằng Vũ để cho nó ở trên kia có cảm giác giống như mình đang được như vầy thật. Tôi lại trườn người lên hôn nhẹ vào má Loan rồi ghé sát tai vào nói nhỏ vào tai Loan sau đó lại trườn xuống bú liếm tiếp…
– Anh Cao ơi tha lỗi cho em… Anh mất em cũng ở vậy thờ anh cho đến hết mãn tang, trọn vẹn đạo nghĩa vợ chồng, trọn vẹn chữ tình… một mình em làm tròn bổn phận chăm cho hai mẹ già và cả đàn con nữa. Nhưng mình em thì không đủ sức, anh cũng biết mà. Giờ thì đã quá hạn để tang của anh, để lo cho hai mẹ và bầy con đặc biệt là thằng Phát… em sẽ lấy chồng mới… cậu ấy anh cũng biết mà chính là bạn của thằng Vũ nhà mình… sẽ là chồng mới của em và là chồng của mấy đứa nhà mình… anh hãy tha lỗi cho em… em thật sự rất sung sướng và hạnh phúc… em sướng lắm anh ơi, em sẽ không thể kiểm soát nổi cảm xúc, sự sung sướng của mình… anh nếu có thấy thì xin hãy mừng cho các con và mừng cho em đã tìm được người chồng mang lại sung sướng và hạnh phúc cho em chứ anh đừng đau lòng anh nhé.
– Ối, sướng quá… Uh… ah… ối… hờ…
– Mẹ Loan ơi, mẹ có sướng không? Nước lồn mẹ chảy ra nhiều rồi này, hai mép lồn đỏ mọng như Mận chín rồi này. Con bú lồn mẹ có sướng lắm không mẹ Loan…
– Sướng lắm, Loan sướng lắm Long ơi.
– Lại nhầm nữa rồi, hãy coi Long là thằng Vũ, hãy gọi tên Long là thằng Vũ đi. Mẹ Loan có thích Vũ bú lồn mẹ Loan không?
– Có, Vũ ơi. Mẹ thích lắm, mẹ sướng lắm. Con làm cho mẹ sướng lắm, mẹ sướng lắm rồi… địt đi… đừng liếm nữa…
– Chưa được đâu mẹ ơi, lồn mẹ tuy đã ra nhiều nước nhưng vẫn chưa sướng khoái tột độ. Vũ muốn liếm lồn mẹ, muốn làm cho mẹ thật sướng. Mẹ phải rên la thật to muốn bể nhà thì lúc ấy mới chứng tỏ mẹ thật sự là sung sướng.
– Ahhhhh… anh Cao ơi em sướng quá anh Cao ơi… tha lỗi cho em… Long ơi… Vũ ơi… con làm mẹ sướng quá đi mất thôi… Mẹ sướng quá con ơi…
– Mẹ có sướng thật không vậy mẹ Loan. Nước lồn mẹ ra nhiều hơn rồi nè, lồn mẹ cũng co bóp nữa nhưng mà con vẫn thấy mẹ chưa đạt cực sướng chưa tới cực hạn đâu. Vũ làm gì mà mẹ sướng vậy.
– Mẹ sướng rồi… VŨ liếm lồn cho mẹ sướng… mẹ thích lắm… mẹ sướng lắm… Anh Cao ơi, em đã ở vậy thờ anh mấy năm nay… đến bây giờ mới được sung sướng như thế này… em sướng lắm… em đĩ thõa lắm phải không anh… anh đừng trách em… ở dưới đó anh hãy tìm một người khác bầu bạn anh nhé… Mấy năm trước, gia cảnh khó khăn, chuyện thờ cúng cũng không được chu đáo. Nhưng giờ… thì… ờ… hờ… ối… sướng… em… em sẽ đốt cho anh thật nhiều vàng mã để cho anh không thiếu thốn gì… anh ở nơi đó đủ đầy để tìm duyên mới anh nhé. Ahhhhh… sướng… ờ… hờ… sướng… em sướng anh Cao ơi… mẹ sướng lắm Vũ ơi…
– Vũ ơi… mày thấy chưa… Khi bú lồn thì mẹ sướng lắm, lồn túa nước ra đó, lồn mẹ mày khít lắm đó địt sướng lắm đó Vũ ơi. Giờ mày hãy nhập vào thân xác tao mà tận hưởng mà nghĩ đến cảm giác và sự sung sướng khi được mẹ mút buồi nhé. Tôi dừng liếm lồn Loan khi mà nó đã sung sướng và phun trào, vừa nhìn cái lồn co bóp như môi cá khi hô hấp vừa nhìn bàn thờ nói nhỏ với thằng Vũ.
– Sướng rồi, địt đi… nhanh lên…
– Mẹ Loan ơi, mẹ mút buồi cho con đi… cho buồi con cứng rồi con địt mẹ.
Tôi chuyển lên nằm ngay trên giường khiến cho Loan không còn lựa chọn nào khác lồm cồm ngồi dậy rồi cúi xuống vục mặt dưới háng của tôi. Trong khi đó thì tôi cũng bảo hai chị em Thủy Tiên từng người một ngồi trên mặt để tôi bú lồn…
– Được chưa, buồi cứng như sắt rồi nè…
– Một lúc nữa đi mẹ, mẹ mút buồi sướng lắm nên nó mới như vậy đó. Mẹ vừa mút vừa hỏi, vừa khẩu dâm với con đi cho con thêm sướng…
– Vũ ơi, mẹ mút buồi cho con con có sướng không? Buồi con to quá Vũ ơi, mẹ thích mút buồi cho con lắm. Con có thích mẹ mút không Vũ ơi…
– Ối, con sướng quá mẹ Loan ơi, mẹ mút buồi con sướng lắm. Mẹ mút giỏi quá mẹ ơi.
– Vũ ơi… mày thấy chưa… mẹ mày mút buồi giỏi lắm đó… mày có cảm nhận được tao sướng và thích như thế nào không? Mày có thích được mẹ mày làm như vậy cho không? Được địt còn sướng hơn nữa Vũ ạ… tao không để mày và mẹ mày đợi lâu nữa, tao địt mẹ mày đây. Tôi nói thầm trong đầu chỉ để mình nghe thấy và nghĩ rằng thằng Vũ cũng nghe thấy những lời lầm rầm của tôi.
Sau khi cũng đã để Loan mút một thời gian tuy không dài nhưng cũng đủ để cho thằng Vũ có thể nhìn kỹ và sau những lời khấn lầm rầm nơi cửa miệng thì tôi cũng đã bắt đầu để Loan nằm ngửa trên chiếc giường đóng tạm để bắt đầu hành sự. Thúy Liễu chưa được tôi bú lồn thì giờ đây tôi vừa quỳ hai gối thúc dương vật vào lồn Loan theo tư thế truyền giáo vừa bảo Liễu nằm lên phía trên người Loan, hai khủy tay chống hai bên người Loan còn hai chân thì gác qua hai vai tôi để tôi bú lồn. Thủy Tiên thì ở phía sau tôi để nhìn tôi bú lồn người chị em song sinh của mình, để nâng đỡ hai chân của Liễu khi cần thiết vì bình thường thì hai người đã học võ rất lâu rồi thì việc tạo tư thế đó cũng không có gì khó khăn.
Loan thì tôi biết là khi tôi bú lồn Loan hay là lúc Loan mút của tôi thì Loan cũng có sướng nhưng mà những tiếng rên của Loan chỉ một số ít lúc đạt đỉnh là chân thật còn lại lúc trước đều là hợp tác với tôi hay làm cho tôi nghĩ là Loan đã sướng thật để nhanh chóng địt. Đến khi tôi địt thì những tiếng rên của Loan đã giảm hẳn lại trở về trạng thái giống như các cô gái thục nữ chỉ là những âm thanh ư ử ơ hờ nhỏ phát ra từ khóe miệng.
Cũng do lúc đầu Loan chưa sướng lắm vì tôi thúc nhẹ nhàng và tôi còn vướng cả tòa thiên nhiên trước miệng cần chăm sóc, do đó cơn sướng đến với Loan từ từ nhẹ nhàng. Chỉ đến khi tôi rời môi khỏi cái lồn của Liễu để chuyên tâm vào việc địt thì khi đó tôi mới lại tiếp tục khẩu dâm cùng với Loan và tôi cũng thúc từng cú mạnh hơn, gãy gọn dứt khoát hơn thì lúc đó Loan mới khẩu dâm lại và rên la lớn hơn.
Địt kiểu truyền thống xong thì tôi cũng xoay người Loan lại để địt theo tư thế doggy để sao cho mặt tôi và cả mặt Loan khi Loan ngửa mặt lên đều hướng về bàn thờ. Khi đó thì mỗi khi sướng hay là tay tôi đưa ra để kéo mái tóc dài của Loan để ép Loan phải ngửa mặt lên rên thì chú Cao cũng như thằng Vũ có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt ửng hồng do thỏa mãn và sung sướng của Loan. Tôi chơi Loan xong tư thế doggy thì chuyển sang chơi hai chị em Thủy Tiên rồi cuối cùng mới chơi lại Loan và xuất tinh vào trong Loan.
Khi từ nhà Loan xuống núi thì tôi cũng nhận được tin tốt từ Hương và anh Trung. Cụ thể là đã tìm thấy được vị trí mà A Sử cất giấu kho báu và đã lấy được toàn bộ kho báu cất giấu đó. Trong quá trình đi tìm kho báu đó thì Hương cũng có nói lại là quả thực có gặp rắc rối, có người lén bám theo theo dõi. Nhưng cùng đi với mọi người có hai cao thủ võ công mà khí công và nội công đều ở mức cao rồi chỉ một tiếng thở nhẹ hay tiếng động nhẹ trong phạm vi 10m họ cũng nghe thấy được thì bọn người theo dõi kia làm sao qua được tai mắt của họ.
Cũng có một cuộc chiến nhỏ và vài tiếng súng đã nổ nhưng mà bên ta không ai bị làm sao, ngược lại thì đám người theo dõi và đám tiếp viện sau đó đều đã bị tiêu diệt và thu thập. Theo như chủ ý của tôi ngay từ đầu thì nếu chẳng may có gặp hay đụng độ với đám buôn bán ma túy thì chỉ cần tiêu diệt vài tên để thị uy còn lại cố gắng bắt sống tên cầm đầu có việc cần dùng đến.
Chẳng là khi sư phụ của Hương chết đi thì ngoài số tiền mặt, vàng thì còn thu được đan dược, thuốc độc mà nhà họ Hứa nhờ bào chế và cả các sách vở nữa, đặc biệt còn một lô hàng ma túy lớn chưa tiêu thụ. Nếu tiêu hủy đi thì thật đúng là đốt một núi của, ngược lại nếu như tiêu thụ trong nước thì thật là hại dân hại nước vô cùng. Tôi đang nuôi tham vọng chính trị, nuôi mộng đứng đầu cai trị thiên hạ nếu như mộ huyệt mà đặt thi hài của bố đúng là mộ phát đế vương thì tôi phải nghỉ dài hơi về sau không được để cho dân chúng sử dụng nhiều chất ma túy để phá hủy con người.
Chồng của dì Út hay cả gia đình nhà Hồng Vân là những ví dụ điển hình về tác hại của ma túy. Cách lưỡng toàn thập mỹ nhất vừa không để ma túy gây hại tới người dân, mất ổn định xã hội mà lại không bị mất đi số tiền lớn từ nó mà tôi cũng đang cần đến tiền đó chính là tận dụng những tên buôn ma túy đó tuồn hàng sang bên Trung Quốc để tiêu thụ ở bên đó.
Tôi đã có cách để bọn chúng phải nghe theo sự sắp đặt của mình. Đó chính là sử dụng những viên thuốc độc mà nhà họ Hứa đã nhờ sư phụ của Hương bào chế. Đưa chúng ra để ép mấy tên đó uống vào, sau thời gian nhất định nếu bọn chúng làm được việc tuân thủ đúng điều kiện đề ra thì sẽ được cho thuốc giải.
Tối mịt thì đám anh Trung và Hương cũng ca khúc khải hoàn trở về nhà ông nội. Trong khi đó thì công việc bí mật đào mộ huyệt của bố tôi để đem đến núi Hàm Rồng táng vào đó cũng được trai đinh trong họ thực hiện. Tôi đã là trưởng họ có uy quyền hơn nữa là chỉ cần một cú điện thoại cho ông Cẩu và bác Lượng để cho hai người đó điện về giao phó công việc cho một vài người còn có ý chống đối là xong.
Trong lúc anh Trung cũng được dẫn ra khu nghĩa trang để phụ giúp việc đào mộ và đưa quan tài bố tôi về nhà thì tôi lại phải ở nhà để thưởng nóng cho Hương cùng hai vị sư tỷ của mình bằng những phút giây thăng hoa cảm xúc. Ông thầy địa lý thì cũng được tôi cho làm tình với vợ của anh Phúc, do bác Lượng cũng xuống chỗ tôi để làm đám cưới giả với Thu chưa về.
Khi quan tài được đưa về nhà thì tôi cũng lệnh cho mọi người thực hiện một số nghi thức theo như chỉ đạo của ông thầy địa lí rồi căn giờ để xuất phát đến núi Hàm Rồng. Vì là công việc tuyệt mật liên quan đến hưng suy của cả dòng họ và trực tiếp là tôi nên tôi chỉ sử dụng nhân lực trong dòng họ của mình. Tôi lựa khoảng chục thanh niên khỏe mạnh sức vóc để cùng với anh Trung thực hiện công việc đào huyệt tại núi Hàm Rồng.
Cũng thật kỳ lạ là đến đúng nửa đêm khi chúng tôi mới chỉ đang đào huyệt mộ mới tại vị trí mà ông thầy địa lý chỉ điểm thì bất ngờ trời nổi sấm sét chói lòa rồi mưa như trút nước. Tôi cùng ông thầy địa lý cùng quần nữ tất nhiên là không tham gia vào công việc chân tay đào huyệt mộ rồi. Nhìn những tia sét chằng chịt trên bầu trời, ông thầy địa lí bất ngờ yêu cầu tôi cùng mọi người quan sát những tia sét chói lòa đó.
Và theo hướng chỉ tay của ông ta và lời thuyết trình của ông ta thì tôi quả nhiên là nhìn ra bóng dáng hình dáng của con rồng uốn lượn chĩa đầu xuống ngọn núi từ những tia sét nhằng nhịt ngẫu nhiên trên bầu trời. Ông thầy địa lý thì cứ vỗ đùi cụt của mình mà thầm tấm tắc khen và nói rằng Rồng là tượng trưng cho trời, tượng trưng cho thiên mệnh, hậu duệ của bố tôi sau này chắc chắn sẽ làm lên sự nghiệp lớn.
Mưa từ lúc đó vẫn như trút xuống không ngừng nghỉ càng làm cho công việc của chúng tôi vừa thuận lợi mà cũng vừa khó khăn. Khó khăn là việc đào huyệt sẽ vất vả và chậm trễ hơn một chút, cũng may là tôi huy động toàn những trai tráng có sức vóc trong họ đi thực hiện. CÒn thuận lợi thì là trời mưa to thì không còn mấy ai chú ý đến công việc của chúng tôi.
Không thu hút sự chú ý của mọi người thì sẽ giảm thiểu rủi ro mộ bị động chạm sau khi hạ huyệt. Chúng tôi tới đây trong đêm tối mịt mù, những trai tráng trong họ ở huyện khác tới đây không thông thạo địa hình nên khó có thể nhớ được chính xác vị trí huyệt mộ. Để cho chắc chắn thì tôi cũng còn bịt mắt hai người Chiến và Lợi cùng với các thanh niên trong họ ở đoạn gần cuối trên đường đi tới vị trí huyệt mộ.
Khi huyệt đã được đào sâu vào trong lòng núi theo chiều ngang thì chúng tôi đẩy quan tài vào đó và đang mới chỉ xúc được một vài xẻng đất để lấp miệng huyệt thì có dấu hiệu của việc sạt lở núi do mưa lớn dẫn đến xói mòn đất đá. Trước việc có vài tảng đá từ đỉnh núi lăn xuống tạo những tiếng động lớn cộng với đất cát cũng như những dòng nham thạch phun trào từ miệng núi lửa ào ào trôi xuống thì anh Trung cùng mọi người kêu tôi sơ tán trước, rồi khi núi yên quay lại hoàn tất sau.
Dương tỷ là người có khinh công cao nhất được giao nhiệm vụ đưa ông thầy địa lí chạy trước. Thi tỷ thì cũng nhanh chóng nhìn Dương tỷ hội ý rồi bất ngờ điểm huyệt tôi rồi xốc tôi trên lưng phi như bay chẳng mấy chốc đã mất hút khỏi nơi đào huyệt mộ. Loan cũng được Thủy Tiên cùng với Thúy Liễu cắp đi phi như bay rời khỏi nơi đó. Còn lại 3 người đám anh Trung cùng với đám thanh niên trai tráng trong họ nhà tôi thì tuy thân pháp không được nhanh như mấy người phụ nữ kia nhưng cũng đều nhanh nhẹn và ai nấy cũng cố sức chạy tháo thân khỏi nơi đó.
Tuy bị điểm huyệt nhưng tôi vẫn còn tỉnh táo để nhận biết tất cả tình hình và diễn biến xảy ra. Khi đã chạy tới được bình địa thì mọi người mới dừng lại và giải huyệt cho tôi. Một lúc sau thì ba người đám anh Trung cũng chạy tới đó cuối cùng là đám trai tráng họ nhà tôi. Khi điểm danh lại thì thật may mắn là không thiếu một ai. Đứng ở bình địa nhìn đất đá và nước cứ từ đỉnh núi ào ào chảy xuống mỗi khi có tia sét tóe ra mà tôi lo lắng.
Thấy tôi lo lắng như vậy thì khoảng hơn tiếng sau anh Trung muốn đi tới nơi đào huyệt mộ để thám thính tình hình nhưng Dương tỷ muốn đi thay. Dù sao thì khinh công và thân pháp của tỷ cao hơn anh Trung nhiều và có thể phóng thân lên các cành cây hay chạy thoát khỏi những tảng đá lớn rơi xuống. Mất một lúc lâu từ sau khi Dương tỷ đi thì cuối cùng cũng trở về với vẻ mệt mỏi và tâm trạng khá chán nản…
– Dương tỷ… sao rồi Dương tỷ tỷ… mộ huyệt thế nào rồi. Hương vừa nhìn thấy người sư tỷ của mình thì vồn vã hỏi ngay. Mẹ ruột đã được xác nhận đã chết, giờ đây Hương chỉ còn một người dì là Giang và đã coi tôi là người chồng là những người thân duy nhất. Do đó chuyện âm phần của bố chồng không thể không lo lắng.
– Không làm cách nào để tới được chỗ đặt quan tài nữa rồi. Đã bị đất đá ở trên vùi lấp. Còn có cả một tảng đá lớn từ trên núi rơi xuống bị hai cây cổ thụ chặn lại chắn ngay trước cửa huyệt vùi lấp kín mộ huyệt rồi…
– Tỷ tỷ có chắc không? Tỷ có chắc là nhớ đúng vị trí không hay là đêm tối tỷ nhớ nhầm vị trí.
– Nhầm làm sao được sư muội. Sấm sét chói lòa khắp bầu trời thì tỷ nhìn nhầm thế nào được. Hai cái cây cổ thụ án ngữ ở hai bên cửa huyệt đó mà khi trước chồng của muội ngồi ở đó thì nhầm sao được. Hơn nữa người học võ chúng ta đều có cách để lưu lại vị trí hay dùng những ám hiệu ký tự để nhận biết và thông tri cho đồng môn, muội không ở núi nhiều nên không để ý đó thôi. Trên đường đi hay lúc chạy xuống thì tỷ đều để lại ký hiệu cả nên chắc chắn là không nhầm được đâu…
– Hihi, chồng của muội chứ không phải là chồng của các tỷ nữa ah, đừng nói là tỷ không thích và không muốn đó nha. Thế giờ biết phải làm sao bây giờ. Hương tuy biết tính của sư tỷ của mình và những lời nói của sư tỷ là chính xác, đang rất lo lắng nhưng cũng không quên chọc ghẹo sư tỷ của mình…
– Có thật sự việc xảy ra là như vậy không? Vị thầy địa lí lúc này mới trầm ngâm gật gù nhìn Dương tỷ hỏi…
– Đúng vậy, có ảnh hưởng gì không thầy. Nếu nguy hại thì để sáng sớm bớt mưa hay đêm mai chúng ta quay lại hợp sức đẩy tảng đá đó đi, moi đất đá vùi lấp để đặt lại quan tài…
– Chuyện đó là tốt hay xấu vậy lão xin cho biết…
– Chuyện hỷ… chuyện hỷ là hỷ sự… xin chúc mừng… chúc mừng. Ngay từ lúc đầu trời bắt đầu nổi mưa to gió lớn rồi những tia sét tạo thành hình rồng là lão đã biết là hỷ sự rồi, đến giờ nghe thuật lại như vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa.
– Xin lão hãy nói rõ chỗ huyền diệu, tiết lộ tiên cơ cho được nắm rõ.
– Cũng không có gì đâu. Chỉ là ông trời đã có sắp đặt thôi. Thay vì chúng ta phải dùng sức để xúc đất lấp huyệt thì ông trời đã làm thay đó mà. Thôi đã hết chuyện rồi, cậu có thể yên tâm về nhà ăn no ngủ kỹ được rồi.
Nghe theo lời ông thầy địa lý thì tôi cùng đoàn người lục tục đi về nghỉ. Tất nhiên là tôi qua căn nhà đang xây dựng sắp hoàn thiện của mình còn đám trai tráng trong họ thì được sắp xếp ngủ trong khách sạn. Tôi cũng gọi điện cho hai mẹ con cô Lê và Phương cùng với mấy người hôm trước tới để thỏa mãn cho ông thầy địa lý và mấy người đám anh Trung. Theo đúng lời hứa của tôi thì bọn họ đều được thăng chức như ý. Riêng anh Trung thì tôi gọi hai người dẫn chương trình xinh đẹp của đài truyền hình tỉnh mà có lần Nguyệt đã dẫn tới lâu đài để cho tôi thác loạn khi tôi hoàn thành kỳ thi đại học, giờ tôi để anh Trung vui vẻ với họ.
Công việc tưởng gian khó và nguy hiểm thì thật không ngờ lại được giải quyết gọn nhẹ trong một nốt nhạc như vậy, lại còn có vô số cơ duyên và vận may ập tới nữa. Tất nhiên là Lan cùng đám Nguyệt vẫn thường xuyên giữ liên lạc với tôi, khi Hương muốn tôi nhận thêm những người sư tỷ của mình vào trong đội ngũ thì cũng có điện về báo cáo xin phép Lan.
Do đó là Lan cùng mọi người ở nhà theo đúng lịch trình của tôi vẫn cứ đinh ninh nghĩ rằng là tôi sẽ đi thăm sư phụ của Hương một hai ngày để tìm hiểu về thân thế của Hương rồi mới tìm kho báu sau. Cho tới buổi sáng thức giấc tôi gọi về nói chuyện với mọi người và nhìn ngắm cu Thóc rồi thông báo thì tất cả mới ngã ngửa ra, mọi người lại càng hoan hỷ hơn khi biết mọi việc thuận lợi và không có ai bị làm sao cả.
Lan lại còn mừng vui khôn xiết khi nghe Hương kể lại hành trình và biết được là những người sư tỷ của Hương đã giúp ích đắc lực cho tôi cũng như thấy được nhan sắc vượt thời gian của Dương tỷ cùng mấy cô gái khác. Đương nhiên là tôi không chỉ ngủ với Hương và Loan mà có thể bỏ qua 4 mỹ nhân kia rồi, đêm về chợp mắt cho đỡ mệt đến sáng sớm gà gáy là thức dậy chinh chiến với 6 người đàn bà tuyệt mỹ của mình rồi mới điện về nhà.