Phần 38
Hôm nay mẹ Loan về muộn hơn mọi ngày làm Dũng phải nấu ăn. Vừa cắm xong nồi cơm Dũng nghe tiếng mẹ gọi:
– Dũng ơi, ra phụ mẹ nào.
Dũng chạy ra thì cậu hết sức ngạc nhiên, mẹ mua về chăn, màn, gối, đệm đủ cả. Còn lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì thì mẹ giục:
– Ơ kìa, tháo dây ra mang vào giúp mẹ.
Cảm giác hụt hẫng bâng quơ dự báo điềm xấu sắp xảy ra với mình. Điều mà cậu lo ngại nhất cuối cùng cũng đã đến. Chỉ không hiểu sao nó đến nhanh quá vậy. Mẹ bảo là đến khi nào học xong cơ mà. Giờ vẫn còn đang dang dở.
Dũng trở nên ít nói hơn hẳn, nét buồn hiện rõ trên ánh mắt. Mẹ Loan cũng nào có kém gì, biểu hiện của con đã nói cho cô biết hết. Cô biết con rất buồn, nhưng cô nào có khác đâu. Nỗi buồn theo cô từ lúc vào cửa hàng mua mấy cái đồ này. Cô quyết định rồi, đêm nay là đêm đầu tiên mà cô phải ngủ xa con. Cô sợ lắm mình sẽ làm ra chuyện tày đình nếu mẹ con vẫn ủ nhau mà ngủ. Chỉ còn cách này thôi. Đành vậy.
Dũng tiếp tục nấu cơm còn Loan một mình lăng xăng lên lên xuống xuống cái gác xép. Cô muốn tự tay mình dọn nơi ở mới cho con. Cái gác xép nằm phía trên giường ngủ của mình, cách độ 2m thôi nhưng sao mà nó xa đến thế.
Bữa ăn diễn ra trong im lặng. Dũng còn chưa lên gác xép, nơi ở mới của mình cơ. Cậu buồn ra mặt, bằng chứng là lầm lũi ăn cơm. Ăn xong đi tắm rồi học bài ngay, cái bàn học tạm thời vẫn ở dưới này, nhưng rồi sẽ phải chuyển lên gác xép trong nay mai thôi.
Loan nào đâu có kém gì. Cô để ý từng hành động của con mà đứt từng khúc ruột. Quen hơi con, rồi biết bao kỉ niệm mẹ con bên nhau, mới đây thôi mẹ con còn… Còn… Còn… như vợ chồng với nhau. Vậy mà niềm vui ngắn chẳng tày gang. Đôi mắt cô ươn ướt khi mình lên gác xép buông màn cho con, để tí con lên là ngủ ngay được.
Đợi Dũng học bài xong. Loan nói với con mà giọng buồn buồn:
– Con à, mẹ con mình nói chuyện một tí rồi ngủ con.
Dũng buồn nhưng vẫn luôn nghe lời mẹ. Cậu ngồi vào mép cái giường đã quá đỗi thân quen với mình.
– Vâng ạ.
Loan bắt đầu:
– Từ nay con bắt đầu phải ngủ riêng. Con cũng lớn rồi, với lại, mẹ sợ… mẹ sợ… nếu hai mẹ con mình mà ngủ chung thì… hư mất. Con lớn rồi, con hiểu ý mẹ nói không?
Dũng bắt đầu ngân ngấn nước mắt.
– Vâng con hiểu ạ. Vậy mà mẹ bảo khi nào mẹ dạy xong thì mới… Thì mới…
– “Mẹ vẫn dậy con, nhưng bằng cách khác”, nói rồi Loan lấy ở đầu giường ra 2 quyển sách mà cô mới mua trưa nay lúc ăn cơm xong.
“Giáo dục giới tính dành cho bạn nam”
“Giáo dục giới tính dành cho bạn nữ”
– Con đọc 2 quyển sách này xong cũng gần như hiểu toàn bộ về vấn đề giáo dục giới tính. Nếu không hiểu gì mẹ sẽ chỉ cho con. Mẹ yêu con nhiều lắm con biết không?
Cầm 2 quyển sách vô tri kia Dũng thấy mình buồn lắm. Những con chữ trong kia đâu có hồn, có “sướng” bằng việc mẹ trực tiếp giảng dạy như mấy hôm vừa rồi chứ. Cậu như vừa được bước vào thế giới thần tiên được vài ngày lại bắt quay trở ra ngay. Cầm 2 quyển sách mà cậu run run đứng dậy trèo lên gác xép.
Ngắm nhìn con bước lên cầu thang ngay trước mặt mình mà lòng Loan quặn thắt. Vậy là con chim đủ lông đủ cánh đã bắt đầu rời vòng tay mẹ bước ra cuộc đời.
Đêm đã về khuya, trằn trọc không sao ngủ nổi. Đã quen có con ngủ bên cạnh giờ thiếu hơi Loan cảm thấy trống trải vô cùng. Cô thấy cái giường ngày nào sao hôm nay lại rộng thênh thang thế này. Trời mùa thu vẫn còn chưa có gió rét sao thấy lành lạnh làm sao. Đêm rồi nên mọi âm thanh trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Những tiếng động dù nhỏ lắm ở trên kia cũng đến tai Loan một cách rõ ràng nhất. Cô biết, con chưa ngủ.
“Hay là mình kệ hết tất cả đi, kệ đi. Kệ cái cuộc đời vốn đã chẳng ưu ái gì mình kia đi. Lên ngủ cùng con hoặc bảo con xuống ngủ cùng mình giống như bao nhiêu đêm đi. Rồi mình lại được ôm được ấp con, được vùi đầu con vào vú mình, được con gác chân lên đùi, được con sờ rốn như hồi xưa bé con đi. Hay là kệ tất cả đi Loan ơi, làm như này là khổ mẹ khổ con”, Loan đã nghĩ thế.
Rồi một dòng suy nghĩ khác: “Mình phải cứng rắn lên, phải mạnh mẽ lên, phải vượt qua được giai đoạn này. Không thì chết mẹ chết con mất. Loan ơi cố lên”.
Ngó nhìn cái đồng hồ có phát dạ quang, đã hơn 12h đêm rồi. Cô vẫn thức và trên kia thỉnh thoảng vẫn có tiếng trở mình. Loan khẽ gọi:
– Con ơi, con vẫn chưa ngủ à?
Đáp lại lời cô là một giọng nói thân thương ở ngay gần đây thôi sao mà thấy xa quá:
– Con nhớ mẹ!
Hai hàng nước mắt Loan chợt tuôn rơi vì câu trả lời của con đã nói cho cô biết toàn bộ tình cảnh mà hai mẹ con đang gặp phải. Định đáp lại lời con là “mẹ cũng nhớ con lắm” nhưng cô dừng lại kịp, nếu không thì chắc chỉ độ 5 giây sau là mẹ con đã ôm chầm lấy nhau rồi. Cô đành nói lái:
– Con lạ giường không ngủ được à. Cố ngủ cho quen đi con ạ, hôm nay rồi ngày mai là con quen ngay thôi.
– Vâng ạ, mẹ cũng ngủ đi. Con cố ngủ đây.
– Ngủ đi con.
Không gian im lặng lại bao phủ căn nhà, nhưng tiếng lòng, tiếng đập của 2 con tim như những cơn bão biển gầm rú đánh động tâm can của 2 con người một trên một dưới, một mẹ một con kia.
Tích tắc, tích tắc. Tiếng đồng hồ vẫn đều đặn vang lên. Đã hơn 1 giờ sáng mà cả Loan và Dũng vẫn chưa ngủ.
– Mẹ ơi!
– Con à!
– Con nhớ mẹ. Con muốn… Con muốn…
– Muốn… muốn… gì con?
Cả hai sắp gục ngã.
– Con muốn… Địt mẹ… như hôm qua.
Loan thọc tay luôn vào quần, xoa bướm khi nghe con nói. Cô miết lấy miết để bên ngoài cửa lồn mình. Tay kia cô đã cho vào vú mà xe xe cái núm. Cô làm động tác giống như con vẫn thường làm cho cô. Cô nói với lên gác mà giọng hổn hển không rõ lời:
– Không được con ơi, như thế hư lắm. Con khó chịu lắm à? Mẹ cũng…
– Vâng.
– Hay con thủ dâm đi. Con làm mình xuất ra đi. Rồi con sẽ ngủ được thôi.
– Vâng.
Dũng chỉ “vâng”, giờ cậu đã cho tay vào quần mà sục cái buồi của mình rồi. Trong đầu óc bây giờ chỉ là hình ảnh những hôm cậu được mẹ dạy dỗ cái kia thôi.
– Con tự làm đi, hôm nọ mẹ hướng dẫn rồi.
Loan vừa nói vừa tụt cái quần dài của mình ra, rồi tụt luôn cả quần lót vứt xuống cuối giường. Giờ đây cô đang ở truồng, cái áo đã được cởi hai cái cúc trên để cô dễ luồn tay hơn vào bóp vú. Banh hai chân cho lỗ lồn mở rộng, Loan móc móc ngón tay mình vào lỗ lồn. Cô hổn hển hỏi con:
– Con đang làm gì?
Đáp lại lời cô là tiếng ọc ạch đều đều kèm tiếng rên nhỏ xíu của con.
– Con đang thủ dâm mẹ ạ.
– Con cởi hẳn quần ra. Con làm như thế nào nói mẹ nghe.
– Con cầm buồi con rồi sục lên sục xuống giống như mẹ làm cho con ấy. Ọc ạch ọc ạch.
Lồn Loan giờ đây nhão nước ra rồi, cái hột le chỉa thẳng ra ngoài, núm vú đã cứng hơn bao giờ hết. Cô lấy 2 ngón tay xọc ra xọc vào cái lỗ lồn mình. Chân cô để hình chữ M làm cho cái bướm rộng mở hết cỡ. Cứ thế, cứ thế mà thủ dâm theo lời nói của con.
– Mẹ đang làm gì đấy?
– Mẹ… mẹ… cũng như con.
Dũng đoán biết là mẹ cũng đang thủ dâm, chỉ là cậu không biết mẹ thủ dâm như thế nào mà thôi. Tiếng ọc ọc phát ra từ bên dưới cậu nghe rõ mồn một.
Loan hỏi con để kích thích:
– Con đang nghĩ đến ai?
…
– Con đang nghĩ đến mẹ, mẹ ơi.
…
– Con ơi, con nghĩ như thế nào? Nói mẹ nghe đi.
…
– Con đang nghĩ lúc mẹ cầm buồi con, rồi mẹ mút buồi con.
Loan tăng tốc tự thúc vào lồn mình, lồn cô co nhiều lúc còn nhíu hai ngón tay lại với nhau.
– Gì nữa con?
…
– Con nghĩ lúc con bú vú mẹ, rồi con nằm đè lên mẹ nữa. Con… con…
…
– Con sao?
…
– Con nghĩ mình đang địt mẹ nữa. Con mơ ước được nhìn thấy và sờ bướm mẹ.
…
– Rồi sao nữa con, con nói đi.
Loan sắp đến cơn sướng rồi, cô nói không biết là để kích con hay kích mình nữa đây.
– Rồi con được đút buồi con vào bướm mẹ. Mẹ ơi. Mẹ ơi, con sắp rồi mẹ ơi…
– Sục nhanh lên con, nhanh lên bắn tinh đi con.
Loan tăng tốc cùng con.
– Ư ư ư, mẹ ơi, mẹ… Mẹ ơi… Con địt mẹ, địt mẹ này. Á á á.
– Dũng ơi, ư ư ư, iiiiiiiiiiiiiiiiiiii, Địt đi con, địt đi con, bắn đi con. Rồi lớn mẹ cho địt mẹ thật nhé… Lớn nhanh lên con… Rồi mẹ cho con bắn vào lồn mẹ. Bắn tinh vào lồn mẹ. A aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Loan bắn nước bên dưới ướt hết cả cái ga trải giường. Dũng ở trên xuất tinh đầy lên bụng mình, một ít theo lườn mà rơi xuống cái đệm mẹ vừa mới mua chiều nay.