Phần 19
Qua ngày chủ nhật, đến ngày thứ 2, cu Dũng cũng đã khỏe trở lại đi học được rồi. Hôm nay Loan muốn đến cơ quan gặp cái con bạn chết dẫm kia để kể nó cho nó nghe chuyện cu Dũng cắt bao quy đầu. Cũng chẳng biết tự bao giờ, cô lại muốn kể những chuyện thầm kín của mình cho nó nghe. Cũng phải thôi, có qua có lại mới toại lòng nhau, nó thì chuyện gì cũng kể cho mình trừ cái chuyện nó đi đại tiện được bao nhiêu cục. Với lại, một người cô đơn như Loan cũng cần có một cái chỗ mà sẻ chia tâm sự cho nó nhẹ lòng, đỡ bức bối và cô hoàn toàn yên tâm về Trúc, chưa bao giờ nó làm cái gì mà hại tới mình cả.
Vừa gặp nó Loan đã nháy mắt ám hiệu có chuyện muốn kể. Biết ý Trúc quẳng cái túi sách ở bàn làm việc rồi lại gần kéo tay Loan đi. Mà có đi đâu xa đâu, đến cửa phòng lão Cường nó vô tư mở không gõ. Nhìn thấy hai người đẹp cùng lúc sang, ông Cường tưởng những điều hôm qua mình đi chùa khấn thỉnh ứng nghiệm, mừng ra mặt ông nói:
– Ô, hai người đẹp tìm anh có chuyện gì à?
Loan thì chưa kịp nói câu gì thì Trúc chen luôn:
– Cứng chưa?
Tưởng mọi việc đã xong xuôi, vừa nói lão Cường vừa làm động tác cởi phec mơ tuya, nhưng chưa kịp làm gì thì bị Trúc dội gáo nước đá:
– Cứng rồi thì sang bên kia chơi, chị em mượn phòng nói chuyện một lát.
Biết mình bị hớ nhưng lão Cường vẫn cố vớt vát:
– Chuyện gì, anh nghe với được không, chỉ nghe thôi không nói gì.
Trúc tiến lại gần lão Cường, dí mồm vào tai nói thầm nhưng Loan cũng nghe thấy được:
– Chuyện đàn bà hành kinh có nghe không?
Vừa nói vừa hơi găng giọng, lão Cường biết không có chuyện mình ở đây bèn lũn cũn bước ra ngoài, không quên chốt cửa bên trong để không ai làm phiền hai nữ thần của ông.
Ông Cường vừa đi, Trúc hỏi Loan luôn, thực tình thì Trúc cũng đoán là chuyện liên quan đến cu Dũng, vì ngoài chuyện đó ra Loan làm gì có chuyện gì để kể.
– Cu Dũng làm sao à?
– Ơ, sao mày biết?
– Thế không lẽ là chuyện mày địt nhau với anh nào tung lồn rồi kể với tao à?
Loan không thể đủ trình để đọ về cái độ ba lăng nhăng với con bạn được nên đành thành thật.
– Thì đúng là chuyện Cu Dũng.
Nói rồi Loan kể cho Trúc nghe chuyện cu Dũng bị đau chim, chuyện phải đi bệnh viện, chuyện phải phẫu thuật ra làm sao, rồi cô trình bầy nguyên văn lại lời “tiên tri” của chị bác sĩ đáng yêu kia. Rồi chuyện lồn cô chảy nước khi soi hàng cu Dũng lúc rửa nữa.
Nghe xong chuyện của Loan, Trúc thò tay xuống gãi bím qua váy, đúng là đang suy nghĩ gì đó. Gãi xong Trúc nói với Loan:
– Mày biết các cụ nói câu gì không?
– Câu gì?
– To không bằng dài, dài không bằng cong, cong không bằng sần sùi. Ôi Loan ơi, tao gọi mày bằng mẹ đây.
Nói rồi Trúc lại cho tay xuống gãi bím, nãy giờ lồn cô nàng râm ran ngứa ngáy khó chịu lắm rồi.
– “Là sao tao không hiểu”, Loan lại ngây thơ hỏi bạn.
– Cái con gà mờ này, người khác chỉ có được 1 trong 4 thứ ấy thôi, con mày có đủ cả 4, cả to, cả dài, cả cong, lại còn sần sùi nữa thì chết lồn con gái nhà người ta chứ còn gì. Mày sướng lồn rồi Loan ơi.
Giờ mới hiểu ý con bạn, Loan trấn áp:
– Này, liên quan gì đến tao.
– Kệ mày tự hiểu. À, mà nó lớn cho tao thử nhé. Mày có thương tao không Loan, tao khổ lắm, chưa bao giờ tao được ăn ngon cả.
Loan xổ lên như gà mẹ bị mất con:
– Này, này, mày dẹp ngay đi nhé không đừng trách tao.
Biết động phải tổ đỉa, Trúc thôi tưng tưng ngay:
– Rồi, rồi con biết rồi thưa mẹ.
– Mẹ con gì, thôi về phòng làm việc đi.
Trúc hụt hẫng vì bị Loan gắt gỏng, nhưng cũng đành chịu thôi:
– Vâng, làm việc. Mày về trước đi tao đi đây một tí rồi về. À mà tao hỏi tí, phòng mình hôm nay có phân lão Trường lái xe đi đâu không?
– Không, hỏi làm gì.
Trúc thì thầm vào tai Loan:
– Tao đi bảo lão ấy gãi cho tí, ngứa lồn quá, tại mày đấy.