Phần 170
Được Quân ma dẫn về gặp Dũng, Đồng phang trong lòng cùng lúc nảy sinh hai luồng tư tưởng trái nghịch nhau. Phần cảm ơn Dũng đã cho người bảo vệ và cứu vợ mình thoát khỏi tay Sang cụt, phần cũng phân vân vì chuyện Dũng cho người theo dõi gia đình mình. Còn đối với Sang cụt thì không còn gì để nói. Thù này không trả thì hắn sẽ không còn là Đồng phang nữa.
Dũng và chị vừa ăn cơm xong thì Quân ma và Đồng phang bước vào. Trên bàn uống nước, Đồng phang vẫn chưa nói câu gì, hắn không biết mở lời sao thì Dũng mở lời trước:
– Anh Đồng, tôi xin lỗi vì chuyện đã cho người theo gia đình anh. Nhưng tôi cam đoan 1 chuyện, không bao giờ tôi làm bất cứ tổn hại nào cho vợ con anh.
Đồng phang thấy Dũng vào trực tiếp vấn đề, vào đúng nghi vấn của hắn thì có chút dễ xử hơn, từ trước tới nay, Đồng phang không quen hoa mĩ trong lời nói, tính hắn thẳng như ruột ngựa:
– Vậy tại sao cậu lại theo dõi vợ tôi. Mục đích của cậu là gì?
Đến thời điểm dầu sôi lửa bỏng này, Dũng cũng không còn thời gian mà chờ đợi tự Đồng phang hiểu ra vấn đề nữa, cậu trực diện nói lên suy nghĩ của mình:
– Mục đích của tôi chính là muốn biết thực sự lão già Sang cụt cử anh sang làm vệ sĩ cho tôi là gì? Người như Sang cụt để đối phó với tôi không thể đơn giản cử 1 người như anh sang làm nội gián, giám sát hoạt động của tôi, bởi hắn biết điều đó là không thể. Chắc anh biết, vụ Phấn Hồng Kong, rồi vụ Hưng râu năm lần bảy lượt hại tôi đều có bóng dáng của Sang cụt đứng sau đạo diễn?
Đồng phang lúc này không coi mình là thân phận chủ tớ với Sang cụt nữa, hắn thừa nhận bằng cái gật đầu. Dũng nói tiếp:
– Hắn mưu sâu kế hèn hại tôi mà không được thì 1 mình anh chắc chẳng làm nên chuyện. Thế nên tôi đã nghĩ mục đích trong chuyện này không phải tôi mà chính là anh. Nhưng đó mới chỉ là phán đoán của tôi, không có cơ sở vững chắc. Vì vậy tôi đã cử người theo dõi gia đình anh. Và đúng như tôi dự đoán, mục đích của lão ta chính là vợ anh. Và việc điều anh sang đây chẳng phải sâu xa tít mù gì, mà chỉ đơn giản là để anh không ở gần hắn, cái lý do khiến anh tin tưởng không nghi ngờ gì.
Sau phân tích của Dũng, Đồng phang đã hiểu ra vấn đề, hai hàm răng hắn nghiến chặt lấy nhau làm lộ ra quai hàm nơi má, lúc này trông hắn thật dữ tợn, có thể cảm nhận rõ ánh mắt đằng đằng sát khí bắn ra từ đôi con ngươi giở đã mở to hết cỡ của Đồng phang. Bàn tay hắn nắm chặt hình nắm đấm có cảm tưởng như mọi thứ sẽ nát vụn nếu ở trong tay hắn.
Dũng để ý đến thái độ này, cũng không phải là Dũng muốn kích động vào mối thù của Đồng phang đâu, nhưng sự thật là thế. Dũng giải thích kỹ hơn để Đồng phang hiểu:
– Thực ra chuyện quân của Hải chém bám vợ anh không phải là xảy ra lần đầu vào chiều ngày hôm nay, đã từ cách đây cả tuần rồi.
Đồng phang nhướn mắt hỏi Dũng:
– Sao cậu không báo cho tôi?
– Vì nếu bên đó chưa có hành động gì cụ thể thì cũng chỉ giống như tôi, là theo dõi vợ anh. Tôi không báo cho anh vì lúc đó có thể anh sẽ nghĩ rằng tôi tung tin nhảm nhằm chia rẽ mối quan hệ của anh với ông chủ của anh. Sau sự việc hôm nay, người báo tin cho anh cũng không phải là tôi, mà chính là vợ anh. Chỉ có như vậy anh mới tin là sự thật.
Mọi người nghe thấy cả tiếng nghiến răng “ken két” của Đồng phang. Dũng tin rằng Đồng phang đã hiểu được mọi chuyện, không cần phải giải thích thêm.
Đồng phang đứng dậy định bước ra khỏi nhà thì Dũng gọi lại:
– Anh Đồng, anh định đi đâu?
Đồng phang khựng lại trả lời:
– Còn đi đâu nữa, đi tìm lão già.
Nói rồi Đồng phang bước nhanh ra cửa, nhưng Dũng nói to:
– Đấy là đi chết.
– “Chết tôi cũng đi, thù này không trả thì Đồng phang này còn mặt mũi tồn tại sao? ”, Hắn vẫn không dừng lại.
Dũng quyết tâm đánh đòn trí mạng:
– Anh chết thì vợ anh vẫn vào tay lão ta thôi.
Quả đúng như vậy, Đồng phang đã không còn bước đi nữa, trong lúc cơn giận bốc lên tận não, Đồng phang không tính đến nước cuối, mình mà chết đi thì vợ mình khác nào là con cá nằm trên thớt. Đi không được, ở không xong. Đồng phang tức giận hét to:
– Aaaaaaa, vậy tôi phải làm sao?
Dũng đã đứng dậy khỏi bàn uống nước, đi lại gần Đồng phang tự khi nào:
– Hãy cùng tôi chiến đấu. Được không?
Nói câu đó là Dũng nhìn thẳng vào đôi mắt của Đồng phang bằng ánh mắt tin tưởng, bằng ánh mắt của tình bằng hữu trong giang hồ. Ánh mắt có sức thu phục nhân tâm mà không phải ai cũng có được, ánh mắt đó khiến con người ta tin tưởng. Chỉ có niềm tin mới là thứ bền vững, hơn rất nhiều so với lời hứa vật chất tầm thường kia.
Đồng phang như tìm được cửa sáng, hắn đanh giọng như một lời tuyên thệ:
– Được, hãy cho Đồng phang này được làm anh em của cậu. Tôi không có gì đóng góp, chỉ có tính mạng và nắm đấm này, tùy cậu sử dụng.
Dũng vỗ vai Đồng phang, vậy là cậu đã có thêm 1 người anh em nữa rồi:
– Anh không chỉ là anh em của em. Anh còn là anh em của anh Quân ma, của chị X, của anh Tốt cờ, anh Thiệp béo, anh Phương sắt và anh Lương sẹo nữa. Chúng ta là anh em. Vào nhà đi anh.
Cuộc nói chuyện giữa Đồng phang và Dũng còn có sự chứng kiến của Quân ma và X, hai người này mỉm cười hài lòng vì Dũng đã thu phục được một chiến binh nữa. Dũng chưa được chứng kiến Đồng phang đánh đấm như thế nào, chứ Quân ma và X thì tận mục sở thị lúc Đồng phang chiến với đám đệ của Bắc đại bàng tại resort Paradise rồi. Chỉ dùng có tay không mà hắn bẻ xương con nhà người ta như bẻ xương gà.
Còn Đồng phang thì gãi đầu gãi tai vì Dũng nhắc đến 1 người mà hắn chưa biết mặt:
– Lương sẹo?
Cả đám cười ồ lên, Quân ma thêm vào:
– Là quân của Lương sẹo mặc áo công an gõ cửa phòng khách sạn đấy. Hahahaha.
Thế là Đồng phang đã hiểu, 1 đơn vị ngầm đang hoạt động hết sức sôi nổi và hiệu quả dưới sự điều hành của Dũng.
Mấy người vào lại phòng khách, Dũng chỉ cách Đồng phang về cách ứng xử sau vụ việc chiều nay. Đại ý rằng tảng lờ coi như không biết chuyện gì, việc trước thế nào nay vẫn vậy, cũng bảo vợ Đồng phang phải giả vờ như sợ uy Sang cụt mà không dám báo cho chồng. Việc bảo vệ đã có đội của Lương sẹo lo.
Đội của Dũng lì giờ đây đã cơ bản hoàn thiện, ngoài Dũng ra có Quân ma, có X, có Tốt cờ, có Thiệp béo, có Lương sẹo, có Phương sắt và một người mới toanh, là Đồng phang. Đội này liệu đã đủ sức đương đầu với sóng gió do một con cáo già ở cái biệt phủ ngoại thành đang ngồi bàn bạc chi tiết cho trận đánh lớn trực diện với Dũng lì chưa?