Phần 168
Hôm sau, theo lịch hẹn của Huỳnh địt, chị em nhà Dũng, Quân ma và một người bất đắc dĩ là Đồng phang đến tận trụ sở của hắn ở quận Kiến An.
Huỳnh địt hiện vẫn đang làm trưởng ngành ngang ở quận Kiến An, nói về ngành ngang mặc dù vai vế giang hồ có kém hơn so với ngành dọc, nhưng bù lại là kiếm bộn vì trừ mấy thứ ngành dọc nắm thì thượng vàng hạ cám gì cũng là tiền cả. Từ bà bán nước đầu ngõ, đến cô bán rau đầu chợ cũng phải chi tiền. Lớn như những quán karaoke, nhà hàng, quán ăn các loại muốn yên ổn làm ăn cũng phải có bảo kê. Tiền kiếm được lớn nhưng lại ít va chạm với những đối thủ xừng xỏ, chỉ cần nhớ hai nguyên tắc sống còn là có thể tồn tại lâu dài ở ngành ngang, đó là chia đủ cho Anh Cả và “nước sông không phạm nước giếng” là được.
Ấy thế nên trụ sở của Huỳnh địt cũng hoành con nhà bà tráng như ai, một ngôi biệt thự đơn lập giữa mặt phố lớn là nơi hắn đặt đại bản doanh.
Bốn người bước vào nhìn sơ một lượt thì nhận định, đúng là chủ nào tớ nấy. Mười thằng thì đến chín thằng đầu xanh đầu đỏ đủ các kiểu, thằng còn lại thì trọc lốc. Như đi lạc vào một game show của các nhà tạo mẫu tóc kết hợp với chuyên gia về mầu sắc.
Nhưng cái kiểu tóc chưa đủ nói lên tính cách của một con người. Cái làm Dũng, X và Quân ma khó chịu trong lòng đấy chính là thái độ mà người ta gọi là lấc cấc của cái đám này, ánh mắt hằn học, khinh bỉ, bẩn thỉu của đám choai choai, đặc biệt là cái thái độ chúng nhìn chị X. Người ta nói nhìn mặt mà bắt hình dong, đằng này chúng chỉ nhìn đít với ngực chị, không hiểu nhìn vào đấy thì bắt được cái gì đây. Chẳng lẽ cũng như chủ, chúng toàn thể loại hám địt.
Xưa đám này chắc là cũng không dám nhìn một trưởng ngành dọc bằng thái độ vậy đâu, nhưng nay khác à nha. Đại ca của chúng vừa mới nhận thêm một nhiệm vụ mới, được thăng lên làm một trưởng ngành dọc như ai rồi. Nên chó ngó mặt chủ mà ứng xử với khách cho phải lẽ.
Nhưng không để đám nhóc làm ảnh hưởng việc chính, bốn người lẳng lặng theo chân một thanh niên tóc để kiểu chôm chôm với đỉnh lọn tóc là mầu xanh nõn chuối theo cầu thang bộ lên tầng 3, nơi đặt phòng làm việc của Huỳnh địt.
Chà, đại gia mới nổi có khác, cũng cầu kỳ ra trò khi căn phòng làm việc rộng lớn rất ra dáng doanh nhân.
Hất hàm Huỳnh địt mời khách:
– Ngồi đi!
Bốn người đặt mông và không nói gì.
– Uống nước đi!
Bốn người nhấp môi mà không nói gì.
Thấy lạ vì như lũ người câm, Huỳnh địt có chút bực trong lòng vì cả bốn người này không coi hắn ta ra gì. Hắn nói:
– Dũng lì, có chuyện gì?
Mẹ cha cái thằng Huỳnh địt này, chính nó là người cho người mời mình đến đây, đến rồi nó lại bảo: “Có chuyện gì? ”. Dũng thủng thẳng:
– Anh mời tôi đến.
Huỳnh địt biết mình hớ, thực sự hắn hơi căng thẳng, lần đầu tiên ngồi ngang bằng mới một trưởng ngành dọc, mặc dù thanh niên Dũng lì còn rất ít tuổi. Hắn cố tỏ ra mình vai vế ngang bằng đối phương, nhưng cái gì càng cố càng lộ. Hắn che đậy bằng tiếng:
– À, nhớ rồi.
Dũng đặt cốc nước xuống, ngồi tựa lưng ra nghế tựa, hai tay vắt sang hai bên, nơi có chị X và Quân ma, hai cánh tay trái phải của cậu. Ngồi xa hơn một chút cạnh Quân ma là Đồng phang. Phong thái cực kỳ tự tin và rất tự nhiên không chút e sợ gì, mặc dù mình đang ở trong sào huyệt của nó. Dũng nói:
– Tìm tôi có chuyện gì?
Người ta nói là “hơn nhau cái thần thái”, Dũng và Huỳnh địt giờ như trái ngược hoàn toàn. Dũng tự tin từ dáng ngồi tới lời nói. Ngược lại là Huỳnh địt như run run, đối diện hắn là Dũng lì, một trưởng ngành dọc được công nhận, cạnh bên phải là Quân ma huyền thoại giang hồ, cạnh bên trái là nữ sát thủ xinh đẹp biệt danh X, một mình thịt 7 thằng. Đồng phang thì không sợ vì Huỳnh địt biết là người của Anh Cả. Nếu giờ không phải ngồi ở trụ sở của mình chắc nó đái ra quần không biết chừng. Nhưng cũng khôn lanh lắm, hắn vào thẳng vấn đề chính, tránh lan man mà càng sợ hơn.
– Cậu chắc đã nhận lệnh của Anh Cả?
Dũng nhìn thẳng vào đôi mắt của Huỳnh địt:
– Nói tiếp đi.
Huỳnh địt lơ ngơ không hiểu đây là kiểu nói chuyện gì, hỏi một đằng mà cứ trả lời một nẻo:
– Nói vậy là cậu nhận lệnh rồi. Giờ chúng ta bàn bạc xem làm ăn ra làm sao? Ý cậu thế nào?
Dũng vẫn không rời mắt mình khỏi mắt Huỳnh địt, làm hắn cũng ngồn ngộn vì bị nhìn. Dũng nói đúng hai chữ:
– Bàn đi.
“Ô đệt” đấy là tiếng buột miệng rất nhỏ của Huỳnh địt. Hắn tự định nghĩa kiểu nói chuyện này là: Nói chuyện kiểu Dũng lì.
Huỳnh địt đứng dậy tiến về phía bàn làm việc với tờ giấy A4 kín chữ đánh máy mà hắn đã soạn sẵn từ hôm qua rồi quay trở lại ghế ngồi của mình.
Lạ một cái là Dũng vẫn không rời mắt khỏi hắn.
Đặt tờ giấy vào giữa bàn, hắn hơi đẩy tay về phía Dũng:
– Đây là phương án hợp tác tác mà tôi soạn sẵn, cậu xem rồi cho ý kiến.
Dũng không nhìn vào tờ giấy mà vẫn nhìn vào Huỳnh địt:
– Đọc đi.
Huỳnh mắt chữ A, mồm cho O:
– Sao cơ, cậu bảo sao cơ?
Dũng lần này nói hơi to một chút:
– Đọc đi.
Huỳnh hơi run run nhưng buột miệng:
– Cậu không biết đọc à?
– “Không”, Dũng đáp gọn khi được hỏi nhanh.
Làng ơi đất hỡi, Huỳnh địt lại run run cầm lại tờ giấy rồi hắn đọc nhưng không rành mạch:
– “ Cộng hòa xã… ”
– “Đọc phần chính đi”, Dũng nói như ra lệnh.
Đưa ánh mắt lên nhìn Dũng rồi lại cúi xuống giấy đọc tiếp phần chính:
– Để thể hiện tính công bằng và tránh những va chạm đáng tiếc giữa hai nghiệp đoàn, hai bên nhất trí phân chia thị trường phân phối hàng hóa.
Nghiệp đoàn Huỳnh Phát phân phối những mặt hàng sau: Oto, vàng, ngoại tệ, hàng điện tử.
Nghiệp đoàn Trần Thưởng phân phối những mặt hàng còn lại như: Đồ gia dụng nồi niêu xoong chảo, tăm tre, bỉm, sữa…
Ý cậu sao? Đây chính là ý của Anh Cả.
Huỳnh địt đọc 1 lèo rồi nhìn lên Dũng.
Dũng cũng lấy ra một tờ giấy A4, trên đó cũng dầy kín chữ, đặt xuống bàn rồi Dũng nói:
– Đọc đi.
Điên mất thôi.
Chẳng thèm hỏi lại bởi biết chắc là Dũng lì sẽ trả lời là “không biết đọc”, nhưng nếu mình tự đọc thì mất mặt quá, Huỳnh địt bấm một cái chuông nhỏ mầu đỏ dưới gầm bàn uống nước, một lúc sau một chú đầu vàng bước vào:
– Anh Huỳnh, anh cho gọi em.
Chỉ vào tờ giấy Dũng để trên bàn, Huỳnh nói với đàn em:
– Mày đọc đi để tao cân nhắc xem có đồng ý được không?
– Vâng.
Đầu vàng tự thấy mình thật là quan trọng, hắn nghiêm trang cầm tờ giấy A4 gập đôi mở ra rồi lướt qua một lượt. Không dám đọc. Hắn nhìn về phía đại ca ấp úng:
– Anh… cái này…
Thấy đàn em ấp úng, hắn sợ Dũng lì hiểu lầm là đàn em nó không biết chữ nên hối:
– Đọc đi. Tao bảo mày đọc mà mày cứ ấp úng là sao? Đọc 1 lượt cấm nghỉ.
Thấy đại ca cưỡng ép mình, đầu vàng đọc một lèo, mồ hôi đít nó chảy ra như mưa làm ướt một mảng quần sịp dinh dính vào mông:
– Nguyễn Văn Huỳnh, sinh ngày 14/4/1981 tại trạm y tế xã Phong Lai, huyện Phong Điền, tỉnh Thanh Hóa, lúc mới sinh nặng 2, 8 kg. Là con độc nhất của ông Nguyễn Văn Kê và bà Trần Thị Bẩy. Ông Nguyễn Văn Kê là con ông Nguyễn Văn Ka, ông Nguyễn Văn Ka là con ông Nguyễn Văn Ki.
Ông Kê theo mấy anh em cùng xã ra Hải Phòng làm nghề phụ hồ rồi bám trụ lại thành phố, năm Huỳnh 10 tuổi thì ông Kê đón 2 mẹ con ra Hải Phòng và cả nhà sinh sống từ đó cho đến nay.
Huỳnh học hết cấp II thì bỏ học lêu lổng, chơi bời, quậy phá, 15 tuổi đi trường giáo dưỡng, 18 tuổi thụ án tù 1 năm vì tội ăn cắp vặt. Ra tù từ bước chứng tỏ bản lĩnh rồi khi trưởng ngành ngang Kiến An già về nghỉ thì được Anh Cả đưa lên thay.
Huỳnh địt hám gái, chưa vợ con gì nhưng ngày nào cũng phải đón 1 em cave về ngủ cùng. Sở thích là chơi lỗ hậu, thời gian xuất tinh khoảng 5 phút.
Vào lúc 18h ngày 25/12 năm ngoái, được Anh Cả gọi đến nhà riêng và bảo sẽ đưa lên làm trưởng ngành dọc buôn lậu, cùng Dũng lì phân chia lại thị trường. Anh Cả có hứa là nếu thanh toán được Dũng lì, thôn tính nghiệp đoàn Trần Thưởng thì sẽ cho toàn quyền quản lý ngành dọc này luôn.
Vừa rồi thuê được 3 kho hàng, 1 cái ở khu cảng và 2 cái ở ngoại thành. Mới mua 3 oto chở hàng loại 1, 25 tấn và 1 chiếc 10 tấn, đang độ để chuyên chở oto.
Quân nuôi ăn ở là 37 thằng, ngoài ra quân gọi thời vụ được khoảng 50 thằng.
Đầu vàng đọc đến đây thì bị Huỳnh địt quát:
– Câm mồm, mày đọc cái gì vậy?
Đàn em phân trần:
– Em đọc cái tờ giấy anh bảo.
– Cút ra ngoài.
Huỳnh địt toát mồ hôi hột thành giọt tong tong trên mặt, tờ giấy A4 vừa rồi nêu tiểu sử 3 đời nhà nó. Nó căm thù nhìn Dũng lì rồi gằn giọng:
– Dũng lì, mày… theo dõi tao. Mày muốn gì?
Một tay Huỳnh địt đặt xuống chuông chuẩn bị ấn 3 phát liền nhau theo ám hiệu đã báo trước với quân của hắn. Dũng vẫn thản nhiên:
– Anh muốn đánh nhau trước hay muốn nói chuyện trước.
Huỳnh địt bấm liền ba phát chuông. Ở bên ngoài bọn đàn em chen chúc nhau theo cầu thang bộ phi lên, thằng nào thằng ấy đều dao kiếm tông tuýp đủ cả.
Nghe tiếng huỳnh huỵch bước chân chạy là Dũng đoán được tình huống rồi, đã đến đây, vào đây, ngồi chỗ này đương nhiên có sự chuẩn bị. Mà không cần Dũng phải ra tay, Quân ma đã nhanh như một con sóc nhảy sang phía Huỳnh địt, không biết từ lúc nào tay Quân ma đã có một con dao nhíp nhỏ xinh.
Chưa kịp phản ứng gì thì Huỳnh địt đã bị Quân ma túm tóc, dí dao vào cổ và hướng cái mặt Huỳnh địt ra phía cửa, chờ bọn đàn em bước vào.
– “Anh Huỳnh! Để bọn em phang chết chúng nó”, tiếng nói ríu rít, tay lăm lăm vũ khí, bọn đàn em chen nhau vào định băm luôn mà không kịp nhìn đại ca giờ đang bị làm sao?
Quân ma quát:
– Chúng mày liệu đủ sức ăn Quân ma này không? Vào đây.