Phần 161
10 Giờ đêm ngày hôm đó, tại phòng khách nhà Dũng, ngồi quanh chiếc bàn có đầy đủ những người gọi là cốt cán của nghiệp đoàn Trần Thưởng, Dũng từ lúc về đã nhắn tin cho chị bảo mọi người tập hợp tại nhà mình vào lúc này, lúc Đồng phang đã về nhà.
Chị X, Quân ma, Tốt cờ, Thiệp béo, Phương Sắt và Lương sẹo đều có mặt ngồi xung quanh bàn. Dũng ngồi ở vị trí đầu bàn, vị trí dành cho người lãnh đạo nghiệp đoàn, mặc dù nói về tuổi cậu là trẻ nhất ở đây.
Dũng thông báo cho mọi người:
– Hôm nay Sang cụt bảo em sang gặp ông ta tại nhà riêng, chiều nay em vừa cùng Đồng phang đi đến đó một chuyến, ông ta chỉ cho một mình em đi nên không thể mang anh em mình theo cùng.
Mọi người đoán có sự chẳng lành vì Dũng tập hợp anh em đêm hôm thế này nên chăm chú lắng nghe. Dũng tiếp lời:
– Bản thân em không bất ngờ vì biết trước sau gì cũng phải đối mặt thôi. Hôm nay hắn ngoài miệng coi em như người thân nhưng trong lòng lại muốn ăn tươi nuốt sống nghiệp đoàn này. Hắn muốn tăng thêm phần lợi nhuận của hắn từ 60/40 sang 50/50 và mở thêm 1 nghiệp đoàn buôn lậu nữa song song với chúng ta do Huỳnh địt đứng đầu, thằng cha lấc cấc đầu xanh đầu đỏ hiện đang làm trưởng ngành ngang Kiến An. Miệng hắn kêu là để liên thủ thâu tóm thị trường chống hàng ngoại tỉnh nhưng em chắc chắn là muốn dìm chết nghiệp đoàn mình.
Tốt cờ nắm chặt tay đấm mạnh một phát xuống ghế, làm trong nghề lâu năm hắn hiểu, thêm một nghiệp đoàn nữa thì mọi chuyện đảo lộn hết cả. Có tiếng nghiến răng ken két của ai đó.
Dũng dừng một lúc rồi nói thêm:
– Điều kiện ông ta đưa ra để giữ nguyên hiện trạng hiện nay chính là chị X phải sang bên đó làm trợ lý cho lão ta.
Mọi người quay lại nhìn X làm X tự nhiên thấy mình bối rối. Chính X đưa ra câu hỏi ngược cho Dũng:
– Dũng trả lời sao?
Giờ phút này đang giữa cuộc họp quan trọng liên quan đến vận mạng của nghiệp đoàn không phải lúc đùa, chứ nếu chỉ có hai chị em chắc Dũng cũng đùa một chút là “em đồng ý”.
Dũng trả lời cho tất cả mọi người:
– Em biết chuyện này là cực kỳ hệ trọng, liên quan đến sự tồn vong của nghiệp đoàn, đến miếng cơm manh áo của toàn bộ anh em. Thời điểm đó em chỉ còn cách là câu giờ để về đây hỏi ý kiến anh em. Tính em mọi người hiểu, em không bao giờ để người khác cướp mất miếng cơm của mình, càng không bao giờ để người thân, anh em của mình rơi vào cảnh hoạn nạn, dù cho có phải chết. Nếu đương đầu với Sang cụt, chúng ta đang ở thế yếu, cơ hội thắng chỉ mong manh nên trong những anh em ở đây, ai muốn rời khỏi cuộc chiến thì thời điểm này vẫn chưa muộn, em vẫn coi người đó là anh em như thường, chúng ta hợp tác ở một dịp khác. Còn nếu ở lại thì hãy cùng em đương đầu với mọi thứ, dù có phải mất tất cả chúng ta cũng không hai tay dâng nghiệp đoàn cho lão già.
Ngừng một lúc để mọi người suy nghĩ về những điều mình vừa nói, Dũng đứng dậy nói khá to:
– EM CHIẾN… Ý MỌI NGƯỜI THẾ NÀO… CHIẾN HAY HÀNG?
Chí khí ngút trời giống Hội nghị Diên hồng khi xưa. Mọi người đồng lòng đứng dậy theo Dũng và hô to giống kiểu người ta đồng khởi rượu:
– CHIẾN!
Dũng nhìn từng người một bằng ánh mắt tin tưởng, những người ở đây lúc này có Tốt cờ, kẻ theo Anh Xã từ lúc còn thanh niên, một tay đánh đấm cự phách hiểu rõ từng đường ngang ngõ tắt trên mọi cung đường.
Có Thiệp béo, một gã béo ục ịch coi Anh Xã như bố, người đã cưu mang hắn lúc còn lang thang kiếm từng đồng ngoài bến xe, Thiệp béo chẳng có đầu óc gì nhưng bảo gì ắt hoàn thành đến nơi đến chốn, có lần Thiệp béo có nói với Dũng rằng: “Anh Xã bảo em chết em không một lời thắc mắc”. Thiệp béo cũng trực tiếp cầm vũ khí chiến đấu bên cạnh Dũng lì không ít lần.
Có Anh Em Lương sẹo, Phương sắt, những người giang hồ đúng nghĩa, lại là giang hồ Nam Định nức tiếng thiên hạ, quân tử, nhất ngôn cửu đỉnh.
Có Quân ma, một sát thủ lừng danh bằng xương bằng thịt, đã thành huyền thoại trong giới tầm cỡ toàn quốc, là thần tượng của những tay giang hồ trẻ tuổi.
Và có chị, người con gái sẵn sàng hy sinh cả tính mạng của mình, người đã giao phó cuộc đời mình cho Dũng nhưng cũng là một cô gái bản lĩnh can trường vô cùng khi đã từng 1 kiếm hạ gục 7 – 8 đối thủ cầm đao, người thắng cuộc trong cuộc đấu tay đôi với Phương sắt ở Đồ Sơn.
Dũng như điểm quân số mình có trong tay, dưới những cách chim đầu đàn ở đây còn là những người anh em thực sự, sẵn sàng đồng sinh cộng tử.
Dũng như thét lên trong lòng: “Như này đã đủ chưa? Đã đủ để chiến với kẻ muốn nuốt cả thịt lẫn xương mình chưa? ” Và Dũng trầm xuống một chút khi cậu nghĩ rằng: “Giá như có thêm một người nữa thì tốt nhỉ? , Người đó mình đã biết là ai nhưng lòng người như giếng sâu, thật khó đoán định mà thu phục nhân tâm”.
Nhìn xong một lượt Dũng nói chốt lại:
– Dũng lì xin thề với trời đất, 7 anh em chúng ta có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu… XIN THỀ!
Nhưng người còn lại cùng đồng thanh một lần nữa:
– XIN THỀ!
Rồi họ quay sang nhìn nhau, giờ đây họ đã là anh em của nhau rồi. Không cần nói gì đâu, chẳng cần mầu mè hoa mĩ làm gì cho mệt, trong cả cuộc họp Dũng cũng chưa từng nói Anh Em Sẽ Được Cái Gì? Giang hồ đích thực chỉ cần vậy mà thôi.
Bỗng điện thoại trong túi Lương sẹo rung, hắn không bao giờ để chuông mà chỉ là rung, đọc nhanh tin nhắn hắn quay ra nói với Dũng:
– Dũng, có chuyện này tôi phải báo gấp cho cậu.
Dũng hỏi lại nhanh:
– Có chuyện gì vậy anh?
– Người mà cậu truy tìm thông tin vừa xuất hiện ở Hải Phòng.
Dũng trợn mắt nhìn Lương sẹo:
– Phong xếch?
Lương sẹo không đáp mà gật đầu. Dũng hỏi thêm:
– Nó đang ở đâu?
– Đang quậy phá ở Resort Paradise.
Tin tức này quá nóng hổi, cậu nóng lòng muốn gặp lại cái thằng mà đã làm thay đổi cuộc sống gia đình cậu, thay đổi cuộc đời cậu và mẹ. Dũng nói:
– Em phải đến đó ngay.
Nhưng X bình tĩnh hơn khi cô biết chuyện này sẽ nguy hiểm và hậu quả thì không biết đâu mà lường, nhất là Dũng đang trong trạng thái kích động. Cậu ta làm mọi điều bây giờ cũng vì mục đích cuối cùng là trả thù. X nói:
– Dũng, bình tĩnh lại. Đến đó bây giờ sẽ làm gì?
Nhưng Dũng không bình tĩnh nổi:
– Em sẽ trả thù cho mẹ, trả thù cho em. Vì nó mà mẹ em ra nông nỗi này, vì nó mà em phải tù tội.
X biết không thể can ngăn Dũng trong hoàn cảnh này, cách duy nhất là theo Dũng thể tùy cơ ứng biến, cô quay sang nói với tất cả mọi người ở đây:
– Anh em chuẩn đồ đi, chúng ta sẽ đi cùng Dũng.
Tất cả nhanh chóng rút lui chuẩn bị quân thì Dũng sắp xếp:
– Anh Lương sẹo không được đi, anh không được lộ diện vào lúc này. Thiệp béo và Tốt cờ ở lại phòng có chuyện bất trắc cho nghiệp đoàn và ứng cứu nếu cần. Anh Phương sắt bảo vệ nhà riêng, còn có vợ con anh Quân ở nhà. Biết đâu đây chỉ là cái bẫy. Anh Quân và chị X đi theo em. Chị gọi Đồng phang cho em, bảo hắn là em gặp chuyện ở Resort Paradise, hắn phải đến ngay, đó là nhiệm vụ của hắn.
X thắc mắc:
– Tại sao lại gọi Đồng phang, hắn chẳng phải là…
Dũng trả lời ngay:
– Em sẽ giải thích sau, em linh tính chuyện này có liên quan đến lão già.
X vừa nhấc điện thoại lên bấm số vừa nói với Dũng:
– Được.
Một phút sau, chiếc Fotuner nổ máy lao vút đi.