Phần 119
Lần về này Thiệp béo lái xe, cũng đã muồn muộn rồi nên đường phố vắng vẻ lạ thường, không ồn ào, nhộn nhịp, chen chúc, khói bụi, còi xe inh ỏi như ban ngày. Xe ta đang bon bon thì Thiệp béo nói như hét lên:
– Em nhớ ra rồi.
Dũng và X giật mình vì Thiệp béo hét lên như một thằng điên, ai sai hắn phải nhớ ra điều gì cơ chứ:
– “Giật cả mình, nhớ ra chuyện gì? ”, Dũng hỏi Thiệp béo còn X thì như chẳng để ý gì, cô đang mải nghĩ đến Mai. Cô đang nghĩ là không biết mông mình và mông Mai ai to hơn, vú ai mẩy hơn, ai xinh hơn. Thế đấy.
– Cái thằng bạn của Mai bạn anh ấy.
– Anh ta sao?
– Nó chính là Minh Úc.
– Minh Úc là ai?
– Bạn anh quen thằng này phải cẩn thận anh ạ. Nó là em trai của Phấn Hồng Kong, chị ta chính là đầu ngành ma túy và thuốc lắc ở Hải Phòng đấy anh ạ, vai vế tương đương Anh Xã nhà mình.
Dũng trầm ngâm, nếu thông tin mà Thiệp béo cung cấp là đúng thì cũng có chút lo lắng cho Mai, không biết cô bạn có biết Minh Úc là người như thế nào không? Biết thì tại sao còn chơi, Mai trước nay ngoan ngoãn học giỏi lắm mà, sao lại chơi với hạng người này. Không biết thì mới là cái đáng lo, nhỡ đâu hắn lợi dụng gì đó thì sao?
– Chắc không?
– Vừa nãy em không chắc, nhưng giờ em chắc luôn. Em gặp hắn một lần khi đi họp tổ chức với Anh Xã rồi. Hai chị em nhà này cầm đầu ngành ma túy, thuốc lắc, ghê gớm phết anh ạ. Gọi là Minh úc vì thằng này đi du học tự túc ở Úc về được khoảng 3 năm nay. Chị gái nó Phấn Hồng Kong, gọi vậy vì chị nó có một thú vui là mua đồ hàng hiệu ở Hồng Kong. Chị em nhà này phải nói là cực kỳ tanh tưởi, Anh Xã có dặn chúng em hết sức đề phòng.
Vậy là chắc rồi. Dũng trầm tư lo lắng cho Mai. X cũng biết rằng sau chuyện này, Dũng chắc không vô tâm mà để mọi chuyện tự biên tự diễn đâu.
Xe bon bon thì X nói khá to cho Dũng và cũng là để cho Thiệp béo nghe thấy:
– Có đuôi!
– Vâng, em nhìn thấy từ nẫy rồi. Đi 1 xe 2 người chắc không phải là đồng bọn của cái thằng bị chị đánh đâu. Chặn mình nó phải đi đông hơn.
– Dũng đoán ra ai chưa?
– Rồi ạ, người của Minh úc.
Rồi cứ thế xe về đến nhà an toàn, về đến cổng nhà thì đuôi tự mất.
…
Cùng đêm khuya hôm đó, tại một căn phòng sang trọng xa hoa trong một căn biệt thự có ghi ở ngoài chữ: Biệt Thự Phấn Minh.
Trong căn phòng ngủ có 2 người, 1 người chính là Minh úc đang trần truồng nằm ôm một cô gái. Người thứ 2 chính là Phấn Hồng Kong cũng trần truồng đang vê vê đầu tí của đứa em trai mình.
– Chuyện em và con nhỏ Mai đến đâu rồi.
– Mẹ nó chứ, mãi chưa ăn được chị ạ.
– Đẹp trai, mác du học, đi xe xịn mà sao không cưa nổi một đứa con gái mới dậy thì xong thế em trai.
– Đứa khác thì xơi lâu rồi, còn con này đúng là gái nhà lành.
Phấn Hồng Kong bĩu môi, một tay với xuống buồi Minh úc sóc sóc:
– Gái nhà lành? Em quên mục đích việc em phải thịt được con bé đấy rồi à, chính là mẹ nó. Con mụ Hằng mà coi em là con rể thì chị em ta tha hồ tiền để nhập hàng. Mụ ta dưới cái mác là Giám đốc chi nhánh ngân hàng, tiền mụ lấy trong đó ra quay vòng để cho vay nặng lãi.
– Nhìn mụ Hằng không ai đoán được là bà chủ của ngành dọc tín dụng đen chị nhỉ. Mấy lần em gặp cũng cứng hết cả buồi. Nhìn nõn phết.
Phấn ta nghéo buồi em trai một cái rồi nói:
– Tập trung vào mục tiêu, léng phéng với con mụ kia là chị cắt.
– Thì em chỉ nghĩ thế thôi, con Mai nó bảo phải chờ một thằng bạn nó về thì mới nhận lời em. Hôm nay thì thằng bạn ấy xuất hiện rồi, em đã gặp, nói chung là không ăn được em.
– Đừng có chủ quan. Thế biết thằng kia là thằng nào chưa?
– Biết rồi chị, nó tên là Dũng, thằng con nuôi của Thưởng Quảng Châu, em nhận ra thằng Thiệp béo đi cùng nên cho người bám về tận nhà thì khẳng định chắc luôn.
– Mẹ cái lão Thưởng Quảng Châu, chị cũng không ưa cái mặt lão ta. Mấy lần nhờ ghép hàng về mà không chịu. Chị là ưa nhất cái thằng Tốt cờ, quân của nó. Có thằng này mà đi vận hàng cho mình thì cứ gọi là chị em mình ngủ ngon.
– Vậy giờ phải làm thế nào hả chị?
– Cứ nguyên tắc cũ mà làm, cái gì vướng thì… khật. Ha ha ha.
Hai chị em gật gù vì vừa nghĩ ra kế khử kẻ ngáng đường. Hết chuyện làm ăn, giờ đến chuyện làm tình:
– Chị, cho em địt đi. Mẹ nó hôm nay ngồi cạnh cái lồn trinh mà không làm gì được đang điên hết cả người.
– Thế chị mày cởi truồng ra để cho mát à, địt chị đi, em trai.
Mân mê từ nãy trong lúc bàn chuyện cũng là màn khởi động, Minh úc chồm dậy, banh hai chân để mở lồn của chị gái ra rồi nhét cái buồi nóng hổi cứng nhắc vào:
– Hự, địt này. Địt cho tét cái lồn luôn này.
– Đúng, địt đi em của chị. Lồn chị là của em đấy. Địt đi cho sướng lồn chị.
Minh úc vừa dập vừa bóp vú:
– Thế Sang cụt địt không sướng à?
– Đừng nhắc đến thằng già ấy. Chị phải nhắm mắt lại tưởng tượng mới rỉ được tí nước. Thằng già ấy mà không phải là Anh Cả thì nhìn lồn chị còn không có cửa. Chỉ có em trai này thôi.
– “Đi địt trai bên ngoài này, dám ngoại tình này”, cứ thế mỗi chữ “này” là một phát ngập lút cán.
Hai chị em Minh úc và Phấn Hồng Kong kể cũng có nỗi khổ riêng. Chị gái hơn em trai 15 tuổi nên vừa như chị, vừa như mẹ. Mẹ của hai người mất ngay khi sinh Minh úc, thành ra người nuôi Minh úc lớn không ai khác chính là Phấn Hồng Kong. Bố thì cả hai chị em đều không biết là ai, có chung bố nữa không cũng không chắc. Chỉ biết rằng mẹ là một tay giang hồ quái kiệt thời xưa, không chồng rồi đẻ 2 đứa con.
Một mình chị gái bươn chải kiếm sống nuôi em trai, bỏ tiền nhà cho em đi du học để lấy mác, học xong cùng chị điều hành đường dây ma túy thuốc lắc cung cấp cho toàn bộ thị trường Hải Phòng. Hai chị em này loạn luân từ khi Minh úc được đâu đó khoảng 13, 14 tuổi gì đó đến tận giờ. Chị gái cũng giống mẹ mà không chồng con gì cả, mặc dù ngoại hình không phải là hoa hậu nhưng cũng mặn mà sắc nước lắm.
Và cũng như mọi lần, Minh úc hì hục trên bụng chị gái rồi xuất tinh vào sâu trong lồn chị, cái lồn mà nó mê từ thủa dậy thì đến tận giờ. Sau này lớn lên, cũng chơi gái bên ngoài nhiều, gái tây cũng có nhưng lồn chị vẫn là cái lồn mà nó không thể bỏ được.