Phần 117
Dũng và X qua độ 6 tháng thì cũng không khó gì mà hiểu rõ về toàn bộ cách thức hoạt động, ngóc ngách làm ăn của doanh nghiệp. Nhưng cũng trong thời gian này, cùng bố nuôi, chú Hưng râu và một vài anh em thân tín khác tham gia các hoạt động điều hành, Dũng thấy quả đúng như lời bố đã nói, “mình không làm, ngay ngày mai có thằng khác làm thay”. Có quá nhiều đối thủ muốn nhảy vào miếng bánh mật này.
Để có thể tồn tại được trong giới này, Dũng biết trước mắt mình phải cần có 2 thứ.
Thứ nhất chính là sức mạnh cá nhân, cậu và chị ngày nào cũng đều như vắt chanh 2 buổi luyện tập võ thuật. Trước là ôn lại những kiến thức mà bác Sáu đã dậy sao cho thuần thục hơn để từ đó phát triển ở một tầm cao mới, sau là để liên tục rèn luyện sức khỏe, tăng sức bền, rèn sức nhanh, luyện sức mạnh.
Thứ 2 chính là phải hiểu rõ hơn về thế giới ngầm, về cái thế giới mà mình đã xác định sống và phát triển sự nghiệp trong đó. Cậu muốn va chạm dần dần với thế giới ngầm này, vượt ra khỏi khuôn khổ của nghiệp đoàn mà tiếp cận, hiểu sâu, hiểu rõ hơn các ngành ngang, ngành dọc khác. Biết đâu đấy lại có lúc cần về sau.
Chính vì cái suy nghĩ ấy mà cậu cũng năng đi chơi đây đó, giao lưu mà mở rộng mối quan hệ. Thường thì có Thiệp béo đi cùng, vừa là giới thiệu để Dũng biết, hai cũng một phần là để bảo vệ nếu có sự vụ gì xảy ra.
Một lần, vào buổi tối X, Dũng và Thiệp béo sau đến một vũ trường có một cái tên hết sức bắt tai: Vũ trường Over Night.
Không nằm mặt đường lớn mà vũ trường Over Night nằm trong một con ngõ cũng không lấy gì làm rộng rãi cho lắm. Dũng tự mình cầm lái chiếc Fotuner, xe chung của nghiệp đoàn, giờ Dũng và cả X đã thành thạo lái xe oto rồi. Gửi xe ở cách một đoạn khá xa, 3 người lững thững bước vào.
Thiệp béo thì giới thiệu đây là một trong những vũ trường nổi tiếng nhất Hải Phòng vậy mà sao Dũng thấy cái cửa vào nó bé xíu, có mỗi 2 thanh niên đứng chắn ngoài vậy. Nhưng không, nhận được cái cúi đầu của 2 bảo vệ, mở cửa bước vào thì một thế giới hoàn toàn khác hiện ra.
Tiếng nhạc chát chúa, tiếng hò hét ủm củ tỏi, khói thuốc lá nghi ngút, đâu đó có có cả mùi cần sa thơm thơm. Trên sân khấu chính giữa là một em DJ mặc loại áo mà giống như áo lót hở vai, hở rốn, quần legging bó sát khoe mu và mông. Bên cạnh là mấy em cũng váy áo cũn cỡn nhảy múa uốn éo theo nhạc. Anh MC thì liên tục: “Máu lên nào là máu lên nào”, rồi thì: “Quẩy lên nào là quẩy lên nào”, lại còn: “Are you ready! ”. Sau mỗi câu khẩu hiệu đậm chất sàn bar ấy là tiếng nhạc dồn, tiếng bass ầm ầm khuấy động, lại tiếng nắp bia bật lên, tiếng cụng ly rượu chan chát. Một không gian khác, một thế giới khác là đây.
Chọn một bàn ở sâu bên trong, 3 người đi vào trong ánh mắt dò xét của nhiều bàn. Một con voi đi cùng hai thanh niên một nam một nữ. Thanh niên chính là Dũng, còn X thì xinh đẹp có khi còn hơn cả mấy em đang uốn éo trên kia. X vẫn trong trang phục ưa thích, giầy thể thao, quần bò côn, áo phông, mũ lưỡi trai. Vào trong này cô dắt mũ vào đỉa quần nhìn rất ngầu. Vài tiếng huýt gió vang lên như có ý trêu X, nhưng cô không thèm nhìn.
Uống xong vài ly rượu đầu, Thiệp béo giới thiệu:
– Anh Dũng, vũ trường này là của Huy tây.
Tiếng nhạc to quá làm Dũng phải ghé sát tai Thiệp béo:
– Huy tây là ai.
– Huy tây là trưởng ngành dọc giống Anh Xã, ngành của hắn gồm có Sòng bạc, Bar và vũ trường. Vũ trường này chỉ là một trong vô số vũ trường khác ở Hải Phòng thôi anh ạ. Có cái thì hắn đứng tên làm chủ, có cái người khác làm chủ nhưng cũng phải nộp phế cho Huy tây.
– Sao lại gọi là Huy tây?
– Em gặp mấy lần khi đi cùng Anh Xã rồi, gọi là Huy tây vì hắn trông như người Tây anh ạ. Đẹp trai, phong độ lắm.
– “Thế hả, đẹp bằng tôi không? ”, Dũng cười cười.
– “Không anh ạ, không xấu bằng anh”, Thiệp béo cười cười rồi vỗ đùi trêu lại.
Vài li rượu làm nóng người nên Dũng cũng lắc lư theo tiếng nhạc sàn, Thiệp béo thì vui thấy mả tổ, hắn là hắn thích đi chơi lắm nhưng cũng ít có dịp vì nhiệm vụ chính của hắn chính là bảo vệ những con người trong ngôi nhà ông chủ. Nay được dịp dẫn cậu chủ đi hắn hồ hởi ra trò. Đang vui thì đứt dây đàn. Người ta thường nói: Xinh là một tội.
Một thằng oắt con không biết ở đâu ra, cầm ly rượu trên tay tiến đến bàn của Dũng. Hắn nhìn không lấy gì làm tử tế khi mặc chiếc áo ba lỗ bó sát để hở vai trần khoe hình săm hổ báo cáo chồn kín mít từ trên cả người, hắn mặc một chiếc quần bò, che bàn chân là đôi giầy vải. Vừa tiến đến hắn mở lời:
– Chào các thanh niên.
Dũng không ưa gì cái loại này, cậu đáp hờ hững:
– Chào!
Không nhận được sự thân thiện, con chồn thấy hơi lợm lợm. Nó vừa tia thấy 3 lính mới lần đầu xuất hiện ở đây, lại thấy một em thon thả cao vút nên thích mắt. Định ra bắt nạt. Hắn bỏ qua Thiệp béo, bỏ qua Dũng mà tiến lại tự mình kéo một cái ghế ngồi cạnh X. Nàng ta còn chưa biết sự xuất hiện của chồn hôi vì mải nhìn lên mấy cô nàng đang uốn éo câu khách trên sân khấu và tự so sánh thân hình của mấy cô với chính mình rồi trộm nghĩ: “Mình nhỉnh hơn tẹo”.
– Chào người đẹp, anh mời em 1 ly được không?
Lúc này X mới biết sự xuất hiện của một nhân vật lạ. Thiệp béo định đứng dậy thì nhận được cái đặt tay lên đùi của Dũng, báo hiệu là cứ để im.
X hờ hững lạnh tanh:
– Không!
– “Ồ, người đẹp không biết uống rượu hay là không thích uống với anh? ”, Chồn ta có chút ngạc nhiên đến thú vị. Nhìn xinh thế kia cơ mà, trắng mịn màng thế mà giọng rắn phết nhỉ.
X lúc này mới hơi đảo mắt nhìn sơ bộ một lượt đánh giá đối thủ rồi nói 2 chữ:
– Không thích!
– “À, không thích chứ không phải không biết uống, nhưng anh thích thì sao? ”, Con chồn bẩn định khà kịa khi vừa nói vừa giơ tay ra vuốt má X.
Nhưng tay chưa kịp động vào đến má thì đã bị X dùng một tay đón lấy, cô dùng thế quặp ngón tay vào chính giữa bàn tay của nó rồi vặn cổ tay bẻ quặt tay theo đúng thế mà công an vẫn hay dùng để trấn áp tội phạm. Tay kia cô không quên vơ luôn chia bia Hà Nội đang để trên bàn rồi đập thẳng vào đầu thằng chồn láo xược.
– “Choang”, tiếng chai bia vỡ làm mặt thằng chồn ướt đẫm bia kèm theo chút đỏ, chắc là do máu trên đầu rỉ xuống.
Mấy bàn bên nhao nhao lên vì có vụ choảng nhau, còn Dũng thì lạ một cái lại cầm li rượu lên có ý cụng ly với Thiệp béo như không có chuyện gì xảy ra.
– Địt mẹ con ôn này, định đánh bố.
Thằng mất dậy vừa nói xong thì: “Bốp bốp”, hai cái tát hai bên má nhanh như điện giật làm nó chưa kịp phản ứng gì, chỉ kịp theo phản xạ đưa cái tay từ trên đầu xuống xoa xoa má.
Đúng lúc đấy thì một đội bảo vệ khoảng 5 người xuất hiện, được báo qua bộ đàm tình hình, đội bảo vệ xuất hiện ngay, bên cạnh mỗi người dắt dùi cui điện. Quy định ở hầu như tất cả các vũ trường là khách không được phép mang bất cứ loại vũ khí nào vào bên trong, nhưng đội bảo vệ thì có vũ khí.