Phần 114
Tại trụ sở làm việc của doanh nghiệp Trần Thưởng, sáng nay trong lúc ăn sáng, bố nuôi có hẹn hai chị em trong ngày rảnh lúc nào thì qua phòng làm việc của ông nói chuyện.
– Cộc cộc cộc.
– Vào đi các con.
Mở cửa bước vào, Dũng ngạc nhiên:
– Sao bố biết là bọn con đến?
Anh Xã chỉ vào một màn hình tivi, trên đó chia ra làm nhiều ô hiện các cảnh khác nhau, có cả cảnh ở nhà nữa.
– Camera quan sát.
Dũng trầm trồ vì những công nghệ tiên tiến này. Hai chị em tiến lại phía bộ bàn ghế sofa bằng da nhìn rất sang trọng.
– Bố gọi chúng con đến có chuyện gì ạ?
Anh Xã trầm ngâm rót nước cho các con rồi vào chủ đề câu chuyện luôn…
– Hôm qua các con đã phần nào hiểu về doanh nghiệp Trần Thưởng này, theo như dự kiến thì các con sẽ về đây làm và kế nghiệp của bố. Các con thấy thế nào?
Chị thì vẫn ngồi im bên cạnh Dũng, chị chỉ lắng nghe mà không nói gì, phần nói chị bao giờ cũng nhường cho Dũng, Dũng nói:
– Vâng, đúng là tụi con cũng phần nào hiểu được về việc làm ăn của chúng ta.
– Bố cần phải nói rõ cho các con biết, chúng ta là ai, chúng ta ở đâu và chúng ta đang làm gì? Các con cần hiểu rõ trước khi chính thức về làm, bố luôn luôn chỉ là người định hướng, còn việc lựa chọn là quyền ở các con.
– Vâng bố.
– Đúng! Chúng ta là một phần của cái mà người dân bình thường vẫn gọi là xã hội đen, là giang hồ, là mafia. Chúng ta đang thuộc tổ chức xã hội đen Hải Phòng, thuộc tổ chức giang hồ Hải Phòng, Hải Phòng thuộc tổ chức xã hội đen Miền Bắc. Cái chúng ta đang làm là buôn bán hàng nhập lậu, hàng trốn thuế.
– “Vâng”, tiếng Dũng đáp.
Anh Xã vào thẳng vấn đề một cách trần tục nhất:
– Dũng, con cho bố hỏi, con hiểu thế nào là giang hồ?
– Thời gian ở trong tù, con cũng có tiếp xúc với nhiều người mà người ta vẫn bảo đấy là dân giang hồ. Tốt xấu gì cũng có cả.
– Bố sống trong cái thế giới mà người ta gọi là giang hồ mấy chục năm nay, bố hiểu nó như thế nào. Chỉ đơn giản đó giống như một thứ tôn giáo, một thứ xã hội riêng. Ở đó cũng có đầy đủ hỉ nộ ái ố, cũng có luật, có tình, có lý lẽ riêng. Chỉ có điều nó tàn khốc hơn so với xã hội bình thường mà thôi. Những kẻ tự xưng mình là dân giang hồ rồi đi đâm chém, đi trộm cắp móc túi, đi cướp của, đi giết người, bắt nạt bà già trẻ con thì hoàn toàn không phải dân giang hồ. Đó chỉ là những kẻ phạm pháp, phạm vào luật của xã hội bình thường, cũng phạm vào luật giang hồ. Vậy nên, các con đừng có nghĩ, dân giang hồ ai ai cũng là kẻ xấu, ai ai cũng là kẻ thủ ác. Sống ở bất kỳ một môi trường nào cũng đều có thiện, có ác cả. Quan trọng nhất vẫn chính là mình, chính mình mới là người quyết định mình là người thiện hay kẻ ác. Các con hiểu không?
– “Vâng ạ. Chúng con hiểu”, tiếng Dũng đáp, X gật đầu.
– Chúng ta thuộc tổ chức giang hồ Hải Phòng. Như ở ngoài đời có hệ thống pháp quyền, có tổ chức chính quyền nhằm mục đích thông suốt từ trên xuống dưới. Tổ chức giang hồ cũng như vậy. Ở Việt Nam ta, giang hồ chia làm 3 tính theo địa lý, Bắc Trung Nam. Hải phòng thuộc cái mà anh em vẫn rỉ tai nhau là giang hồ Miền Bắc. Thuộc tổ chức thì chúng ta phải theo quy định của tổ chức mà làm, hành xử, đối đãi, xử trí vụ việc cũng theo quy định của tổ chức. Có như vậy mới đảm bảo sự hài hòa, tránh việc tranh giành, phân chia, đấu đá dẫn đến loạn. Trong tổ chức cũng có đầy đủ quy định giống như đời thường, ai phạm luật đều bị xử cả.
– Vâng.
– Còn việc chúng ta buôn bán hàng lậu thì nhìn đi cũng là việc chúng ta làm mất đi nguồn thuế cho nhà nước, nhưng nhìn lại cũng có chút lợi ích cho người dùng. Lậu dẫn đến giá giảm, giá giảm thì người dân chính là được lợi nhất. Không cái gì toàn vẹn cả đôi đường được các con ạ. Nếu chúng ta không làm thì ngay ngày mai sẽ có người khác làm thay. Việc buôn hàng lậu thì trong tổ chức gọi là ngành dọc. Ngoài ngành chúng ta còn có nhiều ngành dọc khác, đó là: Ma túy, thuốc lắc… Tín dụng đen… Mại dâm…… Sòng bạc, bar, vũ trường.
– Đứng đầu mỗi ngành dọc là một người như bố. Còn có các ngành ngang được cơ cấu theo địa lý. Như ở Hải Phòng ta thì gần như mỗi Quận đều là một ngành ngang, ví dụ như quận Hồng Bàng là Hào Chợ Sắt, chú ruột của Dũng đấy. Ngành ngang thì đảm nhiệm những việc thuộc nội bộ của khu vực, ví dụ như: Bảo kê, thu phí, đòi nợ thuê… Tất cả đều hoạt động theo luật, chính là luật giang hồ.
Hai đứa trẻ ngồi nghe mà cũng rùng mình vì sự phức tạp và ngóc của cái thế giới mới, thế giới mà trước mới chỉ chạm được phần nổi, chỉ được nghe kể qua loa mà thôi. Chưa kịp nghĩ cho thấu thì Anh Xã lại tiếp lời:
– Đấy, các con đã phần nào biết được tổ chức rồi. Việc lựa chọn là của các con. Bố chỉ lưu ý các con là đã vào giang hồ rồi, rút chân ra rất khó. Vì vậy các con phải suy nghĩ cho nó kỹ càng trước khi quyết định. Nếu các con đồng ý ra nhập, bố nhất định sẽ truyền hết kiến thức của mình cho các con, rồi đến khi các con thực sự trưởng thành bố sẽ bàn giao lại toàn bộ chuyện làm ăn này mà an hưởng tuổi già bên cây cảnh chim muông.
Dũng đáp lại bố một cách chắc nịch:
– Vâng, như bố nói, xấu tốt là do chính mình lựa chọn chứ không phải do mình sống ở đâu. Con đồng ý làm cùng bố.
Anh Xã quay sang X:
– Thế còn con, X?
X đáp như robot được lập trình sẵn:
– Con cũng giống Dũng ạ.
Anh Xã phấn khởi, điều mong ước của ông cuối cùng cũng dần thành hiện thực. Thú thực ông cũng mệt mỏi với cái chuyện đấu đá lắm rồi, nhưng để rút khỏi thương trường thì không phải là chuyện dễ, chưa kể dưới ông còn hàng trăm con người, là hàng trăm gia đình nữa. Ông đã có người kế nghiệp.
– Tốt lắm các con. Thế bao giờ định bắt đầu?
– “Chắc mai luôn chị nhỉ? ”, Dũng quay sang nói với bố nhưng cũng là có ý hỏi chị.
X gật đầu.
– Mai bọn con bắt đầu luôn, thế bọn con sẽ làm gì hả bố?
Anh Xã đáp tỉnh bơ:
– Chẳng làm gì cả.
Cả Dũng và X hoang mang thì ông bố nuôi tiếp:
– Vì các con phải làm tất cả. Bố sẽ bàn trước với chú Hưng râu việc cụ thể. Nhưng trước mắt bố muốn các con xuống từng bộ phận 1 của hệ thống, mỗi nơi các con tùy ý muốn làm gì thì làm, mỗi nơi tùy mức độ mà làm dài hay ngắn, hiểu rõ rồi thì đổi nơi làm việc.
– Vâng bố, con hiểu ý bố rồi ạ.
– Tốt.