Phần 113
Mới đầu giờ sáng tinh mơ, lúc X dậy đi tập thể dục cũng là Loan dậy, cô lệ khệ chống nạng khó nhọc chinh phục từng bậc cầu thang để lên tầng 3, về lại phòng của mình.
Mở cửa bước vào phòng thì thấy Trúc ngủ ngon lành cành đào, trên người có một cái váy liền thân nhưng bên cạnh thì vẫn là cái quần lót bé tin hin. Ga gối thì nhăn nhúm nhìn đến tội.
Lại gần trèo lên giường của mình, vẫn nguyên cái mùi nồng tình ái, không khó để Loan biết rằng một mẹ một con đã chim chuột cả đêm hôm qua, Dũng chắc là vừa về phòng bên rồi. Vén vài lọn tóc dính lên khuôn mặt của Trúc, Loan thấy Trúc nhắm tịt mắt, hơi thở đều đều, khuôn mặt đang ngủ nhưng cũng hiện lên vẻ thỏa mãn, giống y mình.
Thấy có gì đó sờ lên mặt mình, Trúc lờ mờ tỉnh dậy thì nhìn thấy Loan đang nhìn mình, Loan khẽ mỉm cười. Trúc nhấc đầu mình lên đặt lên đùi Loan rồi nói khẽ:
– Cảm ơn mày.
Lại lấy tay gãi gãi lên đầu con bạn:
– Thích không?
Trúc ngượng ngùng giấu mặt vào bụng Loan:
– Biết rồi còn hỏi. Ghét!
– Mấy?
Trúc không trả lời mà giơ hai ngón tay lên, ngón trỏ và ngón giữa. Giơ ngón tay xong là Trúc hỏi lại Loan:
– Mày có buồn không?
– Không, mày và Dũng hạnh phúc là tao hạnh phúc rồi.
– Cảm ơn mày, bạn tốt của tao. Giờ tao phải gọi mày bằng mẹ thật rồi.
Loan đùa lại:
– Uh, con dâu ngoan của mẹ.
Cả hai cười khúc khích. Họ đều vui cả. Cuộc đời có gì phải xoắn đâu.
Một lúc sau như nhớ ra chuyện gì, Loan bảo Trúc:
– À này, tao phải dặn mày chuyện này, hôm qua mày có nhìn thấy hình săm trên lưng Dũng không?
Trúc bồi hồi thuật lại:
– Có, nhưng đến gần sáng, lúc làm lần thứ 2 mới nhìn thấy.
– Sao vậy?
– Vì lần đầu là Dũng nằm ngửa, tao không nhìn thấy. Hihihihi.
– Biết ngay mà.
– Đến lần 2 trước lúc Dũng về lại phòng thì tao mới nhìn thấy nhưng lúc đó mệt quá chả kịp hỏi gì. Công nhận hình săm đấy đẹp nhỉ, tao mới đầu cũng hơi hoảng nhưng nhìn kỹ thì nó đẹp vô cùng, tao chưa từng nhìn thấy hình săm nào có hồn như vậy. Có chuyện gì à?
– Uh, tao dặn mày này, đừng để lộ cho bất kỳ ai biết Dũng có hình săm đấy nhé.
– Tại sao vậy?
– Tao cũng không biết nữa, chỉ biết là Dũng dặn không để lộ ra ngoài thôi, kể cả Anh Xã cũng không được biết.
– Vậy à, uh, tao không nói gì đâu.
– Thôi, về phòng con đi cho mẹ thay đồ.
– Ái, cái con này. Ai cho xưng là mẹ.
Hai người bạn lại chí chóe nhau một hồi rồi Trúc mới nhảy chân sáo về phòng. Cô muốn tự mình chuẩn bị bữa sáng cho những người thân yêu của mình.