Phần 107
Rời cổng trường, 2 chị em dành cả ngày hôm đó để Dũng tập xe máy, tập xe ga cũng không khó khăn lắm, với lại Dũng cũng có tố chất thông minh hơn người, lại đang ăn tập võ vẽ nên không khó để đến cuối giờ chiều là Dũng có thể nhẹ nhàng, chầm chậm cầm lái rồi, X thì coi như hoàn thành làm cô giáo, ngồi sau Dũng trên chiếc xe máy, được thỉnh thoảng áp bầu vú mình vào lưng Dũng mỗi khi xe đi qua ổ gà, cô mới thấy rằng: “Vị trí này mới là vị trí của mình”.
Hai chị em thẳng tiến nhà hàng, nơi bố nuôi tổ chức tiệc giới thiệu Dũng và X với tổ chức của mình. Có thể lắm chứ? 2 Chị em sẽ là một thành viên của tổ chức xã hội đen do Thưởng Quảng Châu (tên giang hồ của Anh Xã) cầm đầu, giang hồ Hải phòng chào đón 2 thành viên mới.
…
Trong lúc Dũng và X đi chơi thì ở nhà, Loan đang gối đầu lên đùi Trúc. Con bạn đang dùng bàn tay mình mà mát sa đầu cho bạn. Trúc nói như mơ hồ:
– Hôm qua mệt lắm à?
Trong người vẫn chưa hết cảm giác sung sướng, lâng lâng:
– Uh, mày nhận ra à?
– Nhìn thì biết, với lại…
– Lại gì?
– Hôm qua nghe được hết.
– Thế à?
Hai người nói như thở, mỗi người đẩy đưa một suy nghĩ khác nhau nhưng đều có một điểm chung. Trúc nói:
– Mày sướng nhé.
– “Uh, còn mày? ”, Loan không giấu bạn là mình được sướng lê tê phê.
– “Biết rồi còn hỏi”, Trúc trả lời bạn với giọng cũng không dấu nổi ghen tị.
– “Thèm không? ”, Loan hỏi bạn.
– “Có! ”, Trúc đáp ngắn gọn.
– Sao không chủ động giống như ngày xưa mày vẫn làm?
– Con này, Dũng không phải là những thằng ngày xưa. Tao không thể làm thế với Dũng, bởi vì…
– Vì sao?
– Vì… vì… Dũng khác.
– Khác thế nào?
– Tao… tao chẳng biết nữa. Mày đừng hỏi nữa.
Loan biết Trúc đã khác xưa quá nhiều rồi. Rất nhiều là khác, cô không còn vẻ cong cớn, chủ động câu tình với giai như hồi xưa nữa. Giờ đây Trúc chẳng khác mình là mấy, rất chừng mực. Ân tình của bạn là quá lớn với mình, và nếu Loan nhớ không lầm thì mình đã mở cửa cho Trúc rồi, chỉ là bạn đang không biết làm cách nào mà đột phá thôi.
– Có cần tao giúp không?
– “… ”, Trúc không nói gì.
Một lúc vẫn không thấy bạn đáp lời. Loan nói tiếp:
– Tối nay lên đây.
Loan vừa gạt bỏ sự ích kỷ, cô vừa quyết định sẻ chia Dũng cho người khác. Nhưng có lẽ cũng là tất yếu thôi. Cô không thể giữ mãi Dũng bên mình, cần phải để Dũng tự do bay nhảy giữa trời cao.