Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Phần 22: GIẢ VỜ ÂN CẦN

Lương Thần không biết lai lịch của người thanh niên trẻ tuổi trước mặt, nhưng nghe giọng điệu y nói chuyện với Lý Bân thì hắn có thể đoán ra được đôi phần. Thằng nhóc này độ ăn chơi trác táng ít nhất cũng phải ngang hàng với Lý Bân.
Giơ tay ra bắt tay đối phương, Lương Thần mặt tỏ ra tươi cười nói:

– Nếu đã là hiểu lầm, vậy tôi dẫn đồng nghiệp đi, Lang công tử không ngại chứ!

Trước mắt, kẻ địch nhiều, quân ta ít, đối phương đã chủ động nhường bước, hắn lại càng tiếp tục cứng rắn thì đúng là ngốc! Cho dù hắn có khả năng cũng phải biết tự lượng sức mình. Hắn phẫn nộ với những hành động của Lý Bân và vị Lang công tử đó, nhưng sẽ không vì vậy mà hắn mất đi lý trí, khinh suất lấy đá chọi với đá!

– Đương nhiên là không ngại rồi!





Lang Bạch Vũ trong lòng có chút khó chịu nhưng vẫn giữ nguyên nét mặt tươi cười:

– Sếp Lương, mời nhau không bằng tình cờ gặp, chi bằng ngồi xuống uống đôi chén, thế nào?
– Lang công tử đã mời thì tôi làm sao có thể phụ lòng tốt của anh được!

Nói xong hắn tự thấy ghê tởm lời nói của mình. Lương Thần quay sang nhìn đám người Phùng Yến, Lưu Chí Cương không thay đổi sắc mặt nói:

– Phùng tỷ, chị dẫn Trương tỷ về nghỉ trước đi, em còn uống với Bân thiếu gia và Vũ thiếu gia vài chén!

Trước mắt, quan trọng nhất là dẫn Trương Ngữ Giai thoát ra khỏi chỗ nguy hiểm này. Hắn một mình cùng với hai tên đó giả vờ ân cần. Cho dù cuối cùng có trở mặt thì cùng lắm hắn cũng chỉ chịu một trận. Bất luận nói thế nào, hắn cũng là đại đội trưởng đội trị an, hắn không tin là Lý Bân và vị Lang công tử đó dám ra tay với hắn.

Phùng Yến liếc nhìn Lương Thần, trên mặt có vẻ lo lắng. Cô bước đến đỡ Trương Ngữ Giai đang rơi vào trạng thái mơ màng, sau đó cùng với Lưu Chí Cương, Khúc Tiểu Binh, Kim Tuấn Dân rời khỏi căn phòng hào nhoáng có chữ “Hạo”.

– Xuống dưới đi!

Lý Bân nhìn ra tên giám đốc Giang Dịch Thành đang ngẩn người xua xua tay.

Thấy trên mặt Lý Bân không có vẻ gì là không vui. Giang Dịch Thành không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Dẫn theo bọn bảo vệ anh hùng không có đất dụng võ đi ra. Còn Cường ca tỉnh táo lại, đảo mắt một lượt, rồi tiến lên phía trước đạp cho hai tên thuộc hạ đang nằm trên mặt đất, mỗi tên một phát, mắng chửi:

– Còn nằm đó giả chết sao, không mau dậy xin lỗi sếp Lương. Lũ khốn khiếp! Tao đã kêu chúng mày ra tay chưa? Lũ ăn hại!

Hai tên xui xẻo rên rẩm bò dậy, cố nén cơn đau, gượng cười xin lỗi lấy xin lỗi để Lương Thần, sau đó bị Cường ca đuổi ra khỏi phòng như đuổi chó vậy!

Cường ca quay lại, giơ ngón tay cái về phía Lương Thần, tán dương:

– Sếp Lương, tôi không phải nói phét với anh chứ, hai tên đàn em của tôi thường ngày một đánh mười mấy tên cũng không vấn đề. Không ngờ, dưới tay sếp Lương, hai chọi một cũng không đỡ nổi! Võ thuật của sếp Lương thật sự làm tôi được mở rộng tầm mắt. Vừa rồi có nhiều mạo phạm, xin sếp Lương đừng trách sự lỗ mãng của người anh em này. Tôi cạn một ly coi như nhận lỗi với sếp Lương.

Nói xong, Cường ca cầm ly rượu trên bàn, một hơi cạn sạch.

Lương Thần nhìn thấy tên gió chiều nào theo chiều ấy, trong lòng cho dù vô cùng chán ghét nhưng vẫn phải miễn cưỡng gật gật đầu, tỏ ra mình không tính toán gì. Hắn tốt nghiệp đại học xong liền tham gia kỳ thi nhân viên công vụ rồi được phân bổ về xã Hòa Bình nửa năm, bình thường rất ít về huyện. Do đó, hắn thật sự không biết người tên Cường ca trước mắt hắn là tay anh chị khét tiếng trong vùng.

– Tôi và Bân tử cùng ít tuổi. Nếu không ngại, sếp Lương có thể gọi tôi là Bạch Vũ giống Bân tử!

Khuôn mặt có vẻ đẹp trai lịch sự của Lang Bạch Vũ cười tươi như vừa rồi. Y chủ động rót rượu cho Lương Thần, sau đó giơ ly rượu của mình lên, giọng điệu chân thành nói:

– Con người tôi thích nhất kết bạn, đã gặp nhau coi như là có duyên, nào, Lương Thần, chúng ta cùng cạn ly!
– Vũ thiếu gia quá khách sáo rồi!

Trên mặt Lương Thần hiện lên nụ cười giả dối, hắn đương nhiên không thể gọi y là Bạch Vũ. Thứ nhất, quan hệ hai người chưa đến mức vậy. Thứ hai, hắn cũng không muốn qua lại thân thiết với y.

Uống xong ly rượu, Lang Bạch Vũ dường như nhớ tới điều gì liền mỉm cười hỏi Bân tử:

– Bân tử, nghe nói hình như trước đây cậu rất quen với sếp Lương.
– Đương nhiên!

Lý Bân cười mà như không cười liếc nhìn Lương Thần, sau đó vớ một điếu thuốc trên bàn. Cô gái hầu rượu bên cạnh vội lấy bật lửa châm thuốc cho y.

Nhẹ thở ra một ngụm khói, Lý Bân dựa vào ghế sofa, vắt chéo hai chân, tựa như không để ý chỉ tay vào Lương Thần nói:

– Còn nhớ tháng trước cái lần tôi bị thương trở về không? Hài, chính là người này đã ra tay.

Phụt! Cường ca đang uống rượu kìm không nổi phun hết rượu lên sàn. Y kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn Lương Thần với ánh mắt như nhìn sinh vật lạ. Mẹ kiếp! Tên tiểu tử này đến Bân thiếu gia cũng dám đánh sao?

Ở huyện Tây Phong này, Bân thiếu gia chính là trời. Dưới bầu trời này, Bân thiếu gia có thể hô mưa gọi gió, không hề phải kiêng nể ai. Càng quan trọng hơn, không nói đến chuyện trời đất, sự làm việc quả quyết, thủ đoạn tàn nhẫn mới chính là nguyên nhân cơ bản làm cho bọn đầu sỏ trong vùng phải khuất phục.

Đừng nói là động đến móng chân, thử dám trừng mắt nhìn Bân thiếu gia xem, bảo đảm bị đánh đến nỗi mẹ đẻ cũng không nhận ra.

Hai cô nàng hầu rượu xinh đẹp tuyệt trần trên mặt cũng lộ rõ vẻ mặt không thể tin nổi. Bọn họ thực sự không thể tưởng tượng được, ở huyện Tây Phong này lại có nhân vật dám động vào Bân thiếu gia.

Lương Thần cảm thấy hơi ngạc nhiên nhìn Bân thiếu gia. Hắn không ngờ y có thể nói chuyện đó ra một cách thản nhiên như vậy! Thông thường, những kẻ ăn chơi trác táng như Lý Bân sẽ đặc biệt thích giữ thể diện, không có chuyện ở trước mặt bạn bè hay bọn thuộc hà mà tự bôi nhọ mình. Hắn có đôi chút không hiểu tên Lý Nha Nội có sở thích đùa giỡn, bỡn cợt này.

– Hả? Vậy tôi lại rất muốn nghe nguyên cớ của câu chuyện này!

Lang Bạch Vũ đầu tiên ngẩn người, sau đó lộ rõ bộ dạng hào hứng, cúi người hỏi:

– Bân tử, làm thế nào mà anh lại chọc tới sếp Lương vậy?
– Hỏi anh ta đi!

Lý Bân hất cằm về phía Lương Thần, ngoài cười nhưng trong không cười nói.

– Bân thiếu gia nhìn tôi không vừa mắt, tôi cùng nhìn Bân thiếu gia không vừa mắt, hai bên không nhịn nổi nên đã ra tay!

Lương Thần cũng ngoài cười nhưng trong không cười trả lời:

– Kết quả cả hai bên đều thua thiệt và bị thương.
– Vậy mới nói không đánh thì không biết nhau!

Không để Lang Bạch Vũ mở miệng, Cường ca bên cạnh đã cướp lời cười nói:

– Bân thiếu gia và sếp Lương anh hùng với anh hùng, truyền ra ngoài đúng là một giai thoại đó!

Mày hiểu lồn gì về giai thoại! Lang Bạch Vũ khinh bỉ liếc nhìn Cường ca một cái, trên mặt lại kịp thời tỏ ra kinh ngạc, vỗ tay nói:

– Thật là giống lão Ngụy nói, Bân tử và sếp Lương không đánh thì không biết nhau!

Lý Bân nghiền ngẫm liếc nhìn Lương Thần, hắn rõ ràng là giữ thể diện cho y. Nói cái gì mà “Hai bên đều thua thiệt, hai bên đều bị thương”, hôm đó là y hoàn toàn bị thua.

Ngay từ lần đầu gặp phải người cảnh sát trẻ tuổi này, Lý Bân đã phát hiện ra điểm đặc biệt của hắn. Khi biết được thân phận của y, hắn vẫn kiên quyết ra mặt cho một tên trưởng phòng nho nhỏ Vương Văn Diệc, chứng tỏ hắn có nghĩa khí. Sau khi biết thân phận của y vẫn không hề sợ hãi, chứng tỏ hắn có dũng khí. Sau khi biết rõ thân phận của y đã nhanh chóng tìm ra điểm yếu của y, đồng thời lợi dụng đó để uy hiếp, đủ để chứng tỏ hắn mưu trí hơn người. Trên thực tế, cho đến bây giờ thôi, y cũng không thể nghĩ thông vì sao Lương Thần lại biết bí mật trong máy tính xách tay của y.

Đối với người như thế này, Lý Bân trong lòng rất trọng dụng. Y thậm chí còn có ý định thu nhận Lương Thần làm dưới trướng. Sau vụ việc lần trước, y đã trở về sai người điều tra chi tiết về Lương Thần, biết được hắn chỉ là một tên cảnh sát vô danh tiểu tốt, chỉ do bắt được ba tên cướp mà được phòng công an huyện lấy làm điển hình, đồng thời có thể điều về phòng trị an huyện công tác.

Lý Bân ban đầu định tìm cơ hội thu nạp Lương Thần về phe mình, nhưng ai ngờ được trong lúc đó, sự việc đã thay đổi vô cùng phức tạp. Lương Thần bắt được hai tên tội phạm trốn trại cấp A của bộ Công an, sau đó tham gia nghi thức nhận thưởng, cuối cùng bỗng nhiên dưới sự đề bạt của phó bí thư thành ủy kiêm bí thư Đảng ủy công an Hàn Lôi, đã được huyện ủy và ủy ban nhân dân huyện đặc biệt đề bạt làm đại đội trưởng đội trị an. Hơn nữa, càng quan trọng hơn, trong thành phố đồn rằng, Lương Thần có quan hệ mật thiết với bí thư Thành ủy Lương bây giờ.

Dưới tình hình như vậy, Lý Bân không thể không thay đổi ý định ban đầu, từ thu nạp tiểu đệ thành lôi kéo đồng minh. Đó chính là nguyên do tối nay Lý Bân có thái độ khác thường, bán thể diện cho Lương Thần như vậy.

Thế giới này thật kỳ diệu và đành phải như vậy thôi. Nếu Lương Thần vẫn là một cảnh sát nhỏ bé bình thường của tháng trước, thì đêm nay cho dù hắn là lý Tiểu Long sống lại cũng đừng mong yên ổn mà rời khỏi, càng không thể cứu Trương Ngữ Giai.

Là những nhân vật bình thường tuyệt đối yếu thế, không có tư cách nói điều kiện, đưa ra yêu cầu với kẻ mạnh hơn! Ngoài việc mặc cho chúng xâm phạm thì không có lựa chọn nào khác. Cũng may, Lương Thần bây giờ đã nhảy ra khỏi hàng ngũ này.

Trong thời gian sau đó, mấy người trong phòng liên tiếp nâng chén, có vài lời chúc tụng. Gạt sự ác cảm trong lòng về hai người họ sang một bên, Lương Thần cảm thấy bất luận là Lý Bân hay cái người Lang Bạch Vũ từ thành phố đến đều có phong thái ăn nói không tầm thường. Nếu không biết bản tính xấu xa của chúng thì rất có thể Lương Thần đã có thêm được hai người bạn mới.

Cùng với Lý Bân, Lang Bạch Vũ và Cường ca giả vờ ân cần trong gần một tiếng đồng hồ, Lương Thần cuối cùng cũng mượn cuộc điện thoại của Phùng Yến gọi đến mà thoát được thân.

– Bân thiếu gia, Vũ thiếu gia, ở nhà có chút việc, tôi phải đi trước, hôm khác chúng ta lại tụ tập, được chứ!

Sau khi cầm điện thoại giả bộ ừ, à mấy từ, Lương Thần ra vẻ có lỗi nói với bọn người Lý Bân.

– Công việc quan trọng hơn! Tôi vẫn còn ở Tây Phong lâu nữa, chúng ta rảnh rỗi lại tụ tập tiếp!

Lang công tử nói với vẻ không để ý gì.

Lý Bân cũng cười nhắc Lương Thần một câu:

– Để lại số điện thoại đi sếp Lương, đừng để đến lúc muốn mời anh mà không tìm được người!

Trao đổi số điện thoại với ba người bọn Lý Bân xong, Lương Thần vội vã ra về.

Lúc đến đại sảnh chuẩn bị ra khỏi cửa thì bắt gặp vị giám đốc tên Giang Dịch Thành đi đến, cung kính đưa lên một tấm thẻ màu vàng:

– Đây là Bân thiếu gia đặc biệt dặn dò tặng cho anh, có tấm thẻ vàng này anh có thể hưởng miễn phí hoàn toàn các đãi ngộ cho khách hàng đặc biệt ở Thời Gian Vàng! Không có giới hạn về số lần, không có giới hạn về số tiền chi trả!
– Thay tôi cảm ơn Bân thiếu gia của các anh! Nhưng tấm thẻ này…

Lương Thần nhíu nhíu mày, tự nhủ món quà Lý Bân tặng này giá trị thật không nhỏ!

– Bân thiếu gia đặc biệt dặn dò, phải làm anh nhận lấy! Sếp Lương, anh sẽ không làm khó tôi hoàn thành công việc chứ!

Giang Dịch Thành khom lưng, đóng giả bộ mặt khổ não, bộ dạng tựa như Lương Thần không nhận thì y sẽ gặp đại họa đến nơi vậy.

– Vậy tôi không khách sáo nữa!

Ngẫm nghĩ một chút, Lương Thần mỉm cười, nhận tấm thẻ vàng từ tay y, tiện tay đút vào túi áo, quay người đi khỏi Thời Gian Vàng.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng