Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Phần 190: BÍ THƯ LƯƠNG CHE GIẤU KHUYẾT ĐIỂM

Ngày 7 tháng 11, ngày thứ ba sau khi Lương Thần bị cách chức, trên báo Ánh Rạng Đông của thủ đô có một bài bình luận với tiêu đề là “Tăng cường khả năng giám sát chấp pháp, nâng cao tố chất của nhân viên công vụ”. Bài bình luận này được viết với ngòi bút vô cùng sắc bén, chỉ ra ở một số tỉnh trên toàn quốc, một số nhân viên công chức phẩm chất kém đã lạm dụng luật pháp tự cho bản thân quyền chấp pháp, không chỉ phá hoại hình tượng nhân viên công vụ nhà nước, mà còn làm ô nhục quốc gia! Bài văn liệt kê ví dụ về một vụ tranh chấp liên quan đến người nước ngoài xảy ra ở thành phố Liêu Dương tỉnh Liêu Đông, rằng nguyên nhân cơ bản hình thành tính không kiêng nể, vô kỷ cương của những nhân viên chấp pháp, chủ yếu là do khả năng giám sát chấp pháp của chính quyền địa phương không đủ, dẫn đến nảy sinh tình trạng một con sâu làm rầu nồi canh!
Là một trong tám tòa báo Đảng có tiếng nói, sự ảnh hưởng của nhật báo Ánh Rạng Đông không phải ít, ngay cả gia đình bề thế như nhà họ Lý, cũng không thể bỏ mặc chuyện này. Là Bí thư tỉnh ủy tỉnh Liêu Đông, đối tượng mà nhật báo Ánh Rạng Đông nhằm vào trong lần này, Lý Thư Hãn đã sớm có tâm lý chuẩn bị. Lúc mới nhận chức, lão Diệp cho y một kiến nghị là “giữ bình tĩnh” mà giờ đây, lại có người cố tình gây sóng gió, thủ đoạn cắn người không đau nhưng làm người ta kinh tởm!

Lý Thư Hãn rất rõ, sau lưng chuyện này, không thể thiếu bóng dáng của những người có thế lực ở thủ đô. Mà không phải chỉ ở trên dư luận bôi xấu một Bí thư tỉnh ủy mới nhận chức như y, thậm chí còn muốn một mũi tên bắn hai con chim, kéo theo nhà họ Lâm vào cuộc!

Vào ngày 8, về thủ đô tham dự Hội nghị toàn thể hội ủy viên Trung Ương năm nay, Bí thư tỉnh ủy tỉnh Liêu Đông Lý Thư Hãn chấp nhận phỏng vấn của phóng viên hai tòa báo Đảng là Nhân Dân, Đại Chúng.

Lý Thư Hãn lấy lại sự bình tĩnh của ngày thường, y nghiêm khắc nói:





– Một số phóng viên lấy cái xấu để che lấp toàn bộ, cố ý phóng đại tính nghiêm trọng của sự việc, có dụng ý dẫn dắt sai dư luận xã hội!

Y còn nhấn mạnh:

– Chuyện tranh chấp với người nước ngoài xảy ra ở Liêu Đông, trách nhiệm chính hoàn toàn của phía Hàn, chính quyền tỉnh ủy tỉnh Liêu Đông và Lãnh sự Hàn Quốc tại Liêu Dương cùng thống nhất ý kiến, dùng phương pháp không ảnh hưởng đến tình hữu nghị và hợp tác giữa hai nước để giải quyết chuyện này. Cho dù là vậy, theo kỷ luật nghiêm khắc của Đảng và nguyên tắc kỷ luật của nhân viên công vụ, chính quyền tỉnh ủy vẫn phải xử lý nghiêm khắc những nhân viên chấp pháp có liên quan!

Những lời này của Lý Thư Hãn ngày hôm sau được đăng tại vị trí bắt mắt trong chuyên mục chính trị trong nước trên báo Đại Chúng. Điều này có nghĩa là nhà họ Lý ở thủ đô và những thế lực khác trong thủ đô muốn gây chuyện trước tiên gây đối đầu trên dư luận.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Lý Thư Hãn không vội vã rời khỏi thủ đô mà tiếp đến đi thăm hỏi Diệp lão.

Trong tòa tứ hợp viện nhỏ (nhà xây theo phong cách cổ xưa của Trung Quốc), một ông lão tóc bạc phơ đang ngồi bên lò sưởi, tập trung tinh thần chơi cờ tướng, đối thủ của ông lão là một cô gái nhã nhặn lịch sự xinh đẹp, kế bên cô gái là một cô bé xinh đẹp có nụ cười tinh nghịch!

Dưới dự dẫn dắt của cảnh vệ, Lý Thư Hãn đi xuyên qua khu vườn rộng lớn, đi vào ngôi nhà ấm áp, nhìn thấy là cảnh tượng này.

Lý Thư Hãn cũng không xa lạ gì với hai cô gái, bởi khoảng nửa tháng trước, cô con gái Lý Hinh Đình đã từng đưa hai cô gái này về nhà. Không sai, người đang chơi cờ với Diệp lão, chính là hai cháu gái của Tổng bí thư Liên, Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên.

– Ngồi đi!

Diệp lão phất tay, đôi mắt đang đeo kính lão mà vẫn có thể nhìn thấy con cờ của mình. Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên rất lễ phép chào:

– Bác Lý…

Tuy rằng Lý Thư Hãn rất ngạc nhiên có thể ở đây gặp hai hậu bối của nhà họ Liên, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười, nhìn hai cô gái gật đầu, sau đó ngồi ở sau lưng Diệp lão, im lặng quan sát quân cờ của Diệp lão.

Có thể cũng vì sự ghé thăm của Lý Thư Hãn, Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên đánh cờ rất nhanh, hầu như là không suy nghĩ. Cuối cùng là vài phút sau, Diệp lão dễ dàng giành lấy phần chiến thắng!

– Không phải lão đã nói rồi sao, không cần nhường đâu, thật mất hứng. Các cháu đó, giống y như thằng nhóc hư hỏng đó, đánh với ta có hai ván cờ liền không kiên nhẫn Lão Diệp rầu rĩ nói.
– Không phải đâu ạ. Bác Lý đã đến rồi, chắc chắn là có chuyện tìm ông, ông không thể chỉ ngồi đánh cờ mà bỏ mặc bác ấy?

Liên Thiên Thiên cười nói. Cô và chị họ Liên Tịch Nhược đều biết rằng, thằng nhóc hư hỏng lão Diệp vừa nói chính là anh cảnh sát trẻ tuổi tài giỏi Lương Thần.

Nhưng…

Liên Tịch Nhược cười nhã nhặn lịch sự. Lúc cô và Thiên Thiên qua đây, nghe Diệp lão vô tình nhắc đến một thằng nhóc hư hỏng rất lý thú, theo hỏi mới ngạc nhiên biết được thằng nhóc hư hỏng dám dạy lão Diệp xé báo để giải sầu không ngờ lại chính là Lương Thần, người mà họ đã có duyên gặp hai lần!

Khi cô em họ Liên Thiên Thiên thuật lại sinh động cho Diệp lão nghe về quá trình trải qua của chị cả Liên Tuyết Kháo trong ngày phỏng vấn đó, Diệp lão cười đến nỗi những nếp nhăn trên mặt đều hiện rõ! Họ đều nhận ra, Diệp lão đối với người gọi là “thằng nhóc hư hỏng” có một sự quan tâm không bình thường hoặc có thể nói là thích!

– Ông ta thì có việc gì mà quan trọng? Chẳng qua là việc mấy đứa nhỏ đánh nhau, rồi tìm người lớn xử lý!

Diệp lão gỡ kính lão xuống, quay đầu lại nói với Lý Thư Hãn:

– Phải vậy không?
– Chẳng có gì giấu được ông!

Lý Thư Hãn vội vàng đứng lên, xấu hổ cười nói.

– Ngồi xuống đi!

Diệp lão phất tay, cũng không e dè về sự có mặt của Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên, nói:

Tôi đã nói không muốn can thiệp vào những chuyện rắc rối của mấy cậunữa! Còn cậu thì hết lần này đến lần khác không muốn để tôi được yên!

Ngưng một lúc, Diệp lão hơi tức giận nói:

– Mấy tên khốn nhà tôi, chỉ có bản lĩnh gây rắc rối, đứa nào đứa nấy thật là rỗi hơi, lại gây chiến tranh rồi!

Lão Diệp nói “đứa nào đứa nấy” rất rõ ràng là bao gồm cả y nữa.

– Chuyện này lão sẽ đi nói!

Diệp lão đưa tay trộn số cờ trên bàn cờ, có vẻ mệt mỏi nói:

– Được rồi, còn chuyện gì khác nữa không?

Lúc này Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên đều bước vào bên lò sưởi, họ cũng đều nghe ra lời nói có ý tiễn khách của Diệp lão. Trên thực tế, với người cao tuổi như Diệp lão, tinh thần rất dễ mệt mỏi.

– Những nhân viên liên quan đến vụ tranh chấp với người nước ngoài đã bị cách chức!

Lý Thư Hãn nói với ý thăm dò.

– Cách chức thì cách chức!

Diệp lão không bận tâm nói:

– Tránh người ta nói ra nói vào!
– Ông nói rất đúng, cháu chỉ lo thằng nhóc đó nghĩ không thông! Thằng nhóc Lương Thần đó cứng rắn lắm!
– Lương Thần? Thằng nhóc hư hỏng đó!?

Diệp lão ngạc nhiên, ngẩn người vài giây rồi liếc sang Lý Thư Hãn, dùng ngón tay khô gầy chỉ vào đối phương nói:

– Bản lĩnh của cậu cũng tài thật, dám ở trước mặt tôi chơi trò nội tâm à!

Vạn…

Lý Thư Hãn ngượng ngùng cười, nhưng lại không tiếp lời.

Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên lại nhìn nhau, họ nghe ra được, “thằng nhóc hư hỏng” đó. Hình như lại gây ra họa! Nhưng mà, nếu như có vị thần phật Diệp lão ra mặt, chuyện nhỏ này thật ra chẳng đáng gì.

– Lão biết rồi!

Diệp lão không có biểu hiện rõ ràng, chỉ trừng mắt nhìn Lý Thư Hãn:

– Được rồi, đừng có ở đây làm tôi chướng mắt, nên làm gì thì làm đi!

Diệp lão ra lệnh tiễn khách, hai chú trung niên có khuôn mặt giống nhau như đúc lập tức đi ra, vén rèm cửa cho Lý Thư Hãn và hai cô gái nhà họ Liên.

– Tạm biệt bác Lý!

Trước cửa tứ hợp viện, Liên Tịch Nhược và Liên Thiên Thiên vẫy tay chào tạm biệt Lý Thư Hãn. Nhìn bóng dáng hai cô gái nhà họ Liên đi xa, Lý Thư Hãn cũng ngồi lên xe hơi của mình. Y không hề nghi ngờ hai cô gái nhà họ Liên xuất hiện ở đây có mục đích đặc biệt gì. Với thân phận hiện nay của Lão Diệp, không thể có quan hệ quá mật thiết với bất kỳ gia đình nào trong thủ đô. Sở dĩ y chủ động đến thăm Diệp lão và báo cáo sự thật, chỉ bởi vì y biết Diệp lão sẽ không thiên vị, nếu không lúc trước cũng không để mình trở thành Bí thư tỉnh ủy mới của tỉnh Liêu Đông.

Vừa về đến Liêu Đông, Lý Thư Hãn liền nhận được điện thoại của Bí thư thành ủy thành phố Long Nguyên Lương Khải Minh. Hiện đang trong giai đoạn hợp tác mật thiết giữa hai nhà họ Lý và họ Lương, hơn nữa trong mấy gia đình ở thủ đô, chỉ có nhà họ Lương vẫn giữ tác phong của phái cải cách, thực lực có vẻ yếu nhất, nhưng danh tiếng lại lẫy lừng nhất!

– Bí thư Lý!

Khẩu khí của Lương Khải Minh cũng không mấy kính cẩn, chỉ là thể hiện cách xưng hô bình thường nhất của người cấp dưới chào cấp trên:

– Chuyện là vậy, gần đây khu vực Long Nguyên của chúng tôi liên tục xảy ra các vụ án hình sự, do thiếu nhân tài bên nghiệp vụ hình sự, vì vậy tôi mạn phép xin tiếp viện với bên tỉnh. Bí thư Lý, ông xem có thể điều Lương Thần mà chúng ta đã cho bên tỉnh mượn điều về đây hay không?
– Khải Minh, anh đang diễn vở kịch nào thế?

Lý Thư Hãn nghe xong ngây người ra, tiếp theo đó có vẻ dần hiểu ra ý của đối phương, bèn cười hỏi.

– Bí thư Lý, lúc trước sở dĩ tôi đồng ý điều Lương Thần đến Liêu Dương, một là nể mặt ủy viên Thôi, hai là cảm thấy một nhân tài như Lương Thần, điều đến cục cảnh sát thành phố Liêu Dương sẽ có phát triển nhiều hơn. Nhưng giờ xem ra, sự thật khác với những gì tôi đã nghĩ trước đây!

Trong điện thoại truyền ra giọng nói không giận không vui của Lương Khải Minh.

– Anh làm như vậy là muốn che khuyết điểm à?

Lý Thư Hãn cũng không tức giận, ngược lại y cảm thấy có chút thú vị. Tính cách của Lương Khải Minh và y rất giống nhau, ngày thường tỏ ra uy nghiêm, trầm tĩnh, giỏi về mưu tính trước khi hành động. Còn giờ đây nghe lời nói của đối phương, rõ ràng cảm thấy thiếu kiên nhẫn. Còn về nguyên nhân thế nào, chẳng phải cũng chỉ vì một Lương Thần hay sao?

– Đối với một nhân tài như tiểu Thần, Liêu Dương không trân trọng thì còn có thể, nhưng năm lần bảy lượt chà đạp thì không thể không nói! Bất kể thế nào thì tiểu Thần cũng gọi tôi một tiếng chú! Điều kiện của Long Nguyên tuy không thể sánh với Liêu Dương, nhưng ít ra ở đây, tiểu Thần còn có được một môi trường phát triển lành mạnh và công bằng.

Lương Khải Minh thẳng thắng, nói rõ ràng cho đối phương biết, ychính là bao che khuyết điểm!

– Hình phạt này cũng là kế tạm thời!

Lý Thư Hãn mỉm cười, thản nhiên nói:

– Khải Minh à, anh yên tâm đi, qua một thời gian nữa, tôi nhất định cho anh một câu trả lời hài lòng!
– Vậy thì quyết định như vậy. Tôi sẽ đợi thêm một thời gian!

Lương Khải Minh cũng cười, đối phương dù gì cũng là lãnh đạo cấp trên của y. Trên thực tế cuộc điện thoại mà hôm nay y gọi, nghiêm khắc mà nói đã coi như bất kính đối với lãnh đạo rồi!

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng