Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Phần 131: BỐI CẢNH CỦA PHÓ BÍ THƯ LÝ

Sau khi nghe Lương Thần kể lại sự viêc sáng nay. Diệp Tử Thanh ngây người. Sau khi tỉnh lại, khuôn…
Mặt kiều diễm hiện lên vẻ phức tạp, giọng điệu không tự nhiên nói:

– Không ngờ rằng tiểu Oánh Oánh lại dám đùa như vậy. Cô dừng lại một chút, mắt nhìn chằm chằm Lương Thần nhắc nhở:
– Nói cho anh biết, chuyện này anh phải giữ kín trong bụng không được nói cho Oánh Oánh biết, nghe rõ chưa?
– Rõ rồi, rõ rồi!

Lương Thần giả bộ gật gật đầu nói:





– Anh sẽ không nói cho Oánh Oánh biết, có lẽ Oánh Oánh cũng uống quá chén rồi, nói không chừng cũng không nhớ được lúc đó mình đã làm gì!

Để ý đến vẻ mặt của cô gái, Lương Thần liền đoán đối phương nhất định là đoán ra được chủ nhân thực sự của đôi chân nhỏ đó là ai, sở dĩ đổ lên người Thanh Oánh là vì sợ hắn nảy sinh suy nghĩ khác, từ đó hạ thấp đi hình tượng của Vương Phỉ Hạm trong mắt của hắn. Diệp Tử Thanh cố ý giữ gìn hình ảnh của Vương Phỉ Phạm. Suy cho cùng, với quan hệ của Vương Phỉ Phạm với hắn thì loại sự việc chỉ xảy ra giữa những cặp tình nhân như vậy thật là xấu hổ! Cho nên lúc này hắn rất hiểu dụng tâm của cô, đương nhiên đó cũng chính là điều mà hắn hy vọng.

Một nam một nữ mang ý nghĩ xấu, ai cũng đều hiểu rõ nhưng giả bộ hồ đồ. Cuối cùng sau khi bình tĩnh trở lại, lúc này mới xuống xe trở về nhà.

Nhìn thấy Lương Thần và Diệp Tử Thanh trở về, Diệp Thanh Oánh đang ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách lộ ra vẻ vui mừng, vẫy vẫy tay với hai người, sau đó cầm một quả táo bắt đầu gọt vỏ.

Ngồi bên cạnh Diệp Thanh Oánh, nhìn động tác của đôi tay ngọc ngà khéo léo, Lương Thần lại nhớ đến lúc ban đầu mình nằm ở bệnh viện huyện Tây Phong, cô gọt hoa quả hắn.

Đôi tay ngọc ngà khéo léo của cô, chính là đôi tay hoàn mỹ nhất mà hắn từng thấy từ trước đến nay.

– Tiểu Lương, lần này đi có thu hoạch được gì không?

Vương Phỉ Hạm dường như vừa mới tắm rửa xong, đầu còn lấm thấm ướt, vầng trán xinh xắn càng trở đẹp hơn bỏ đi nét lạnh lùng của bà. Giây phút này bà càng hiện lên sáng rực hấp dẫn hơn nữa. Trong cử chỉ chứa đựng một sự hấp dẫn tuyệt đẹp của sự thành thục. Câu hỏi của bà cũng rất khéo léo. Rõ ràng là muốn hỏi Lương Thần và Phó bí thư Lý nói chuyện gì, nhưng trong giọng điệu lại chứa đựng một sự quan tâm đến Lương Thân khiến người ta nghe không phản cảm.

– Phó bí thư Lý khiến cháu kiên nhẫn chờ đợi! Ông ta dự định thông qua tác dụng lớn mạnh của tin tức dư luận, ép buộc Đằng gia đi vào khuôn phép, từ đó vụ án được phán quyết một cách công bằng.

Lương Thần cũng không giấu diếm đem sự thực nói cho người con phụ nữ thành thục xinh đẹp đối diện. Vẻ mặt của hắn không có vẻ gì khác thường, nhưng trong lòng lại không dấu nổi sự phiền muộn. Từ trước tới giờ, hắn chưa bao giờ cho rằng Vương Phỉ Phạm là loại phụ nữ có tác phong tùy tiện, nhưng cảnh tượng lúc rạng sáng kia, đối với hắn mà nói chính là một điều bí ẩn, hắn thực sự không nghĩ ra rốt cuộc là nguyên nhân vì sao mà khiến cho đối phương làm ra một hành vi phóng đãng đến như vậy.

– Nói như vậy, vụ án hẳn là không có vấn đề gì? Diệp Thanh Oánh vẻ mặt vui vẻ, đem táo vừa gọt xong đưa cho Lương Thần, nhưng lại khiến cho Tử Thanh thở dài nói:
– Ay, chị vẫn cứ tưởng rằng quả táo này là gọt cho chị chứ? Xem ra, ở trong lòng tiểu Oánh Oánh chị đã không còn là người quan trọng nhất rồi.
– Chị à, để em lại gọt cho chị.

Diệp Thanh Oánh giọng ngượng ngùng nói, sau đó với tay muốn cầm quả táo thứ hai.

– Khỏi cần phiền toái như vậy!

Lương Thần ngăn lại, hắn bổ quả táo vừa gọt xong làm hai, rồi làm bốn, bản thân cầm lấy một miếng, còn ba miếng kia chia cho Diệp Tử Thanh, Diệp Thanh Oánh và Vương Phỉ Hạm. Cười nói:

– Ai cũng đều có phần!

Diệp Tử Thanh nhìn Lương Thần bằng ánh mắt rất phức tạp, đây tuy rằng chỉ là một chi tiết rất nhỏ, nhưng theo một phương diện khác cũng có thể nhìn ra phong cách làm việc của đàn ông. Dường như sức độc chiếm rất mạnh, nhưng đối với người có quan hệ thân thiết thì lại không ngần ngại đem những gì tốt đẹp mình có được chia sẻ cùng mọi người.

Diệp Thanh Oánh ngượng ngùng nhìn Lương Thần một cái, nhìn ra được cô vô cùng thích sự săn sóc cẩn thận của người đàn ông này. Vương Phỉ Hạm cũng mỉm cười nhận lấy miếng táo kia, trước kia cảm thấy hắn chướng mắt, nhưng bây giờ bà lại cảm thấy người đàn ông trẻ này dường như bất kể làm việc gì cũng đều khiến bà cảm thấy hài lòng.

– Phó bí thư Lý nếu như đã nói như vậy thì căn bản sẽ không có vấn đề gì.

Vương Phỉ Hạm cắn một miếng táo, gật đầu nói:

– Mặc dù tôi không hiểu biết lắm về tình hình trong tỉnh, nhưng vẫn biết rằng nếu thật muốn đấu thì Đằng gia tuyệt đối không đấu lại được Phó bí thư Lý.
– Mẹ, làm sao mẹ biết?

Diệp Thanh Oánh cảm thấy kỳ lạ hỏi. Thực ra không chỉ có Thanh Oánh mà Lương Thần và Diệp Tử Thanh cũng cảm thấy kỳ lạ, Vương Phỉ Hạm tuy rằng cũng được coi là một nhân vật nổi tiếng trong giới thương gia ở Liêu Dương, nhưng so với một trong mười doanh nghiệp lớn nhất cả nước, Chủ tịch tập đoàn Thành Tín Đinh Đạt Hoa, thì vẫn có một khoảng cách rất xa, bình thường tuy rằng cũng có thể tiếp xúc với quan trường, nhưng có lẽ giới hạn cao nhất chỉ là tới quan chức cấp thành phố.

– Phó bí thư Lý cũng là người của Lý gia ở Bắc Kinh.

Vương Phỉ Hạm nhìn lên khoảng không, trên dung nhan tươi đẹp xuất hiện vẻ phức tạp lạ thường. Có thể biết được về Lý Thư Hãn chính là bởi vì quan hệ với Lâm Tử Hiên. Chỉ có điều nguyên nhân này bà không thể nói ra.

– Lý gia ở Bắc Kinh!

Lương Thần, Diệp Thanh Oánh vẻ mặt đều lộ vẻ mơ hồ, nhưng Diệp Tử Thanh lập tức biết rằng, Lý Minh Dương, kẻ vừa mới giằng co với cô lúc trước, chính là một chi nhánh trực hệ của Lý gia ở Bắc Kinh.

– Không biết đến Lý gia ở Bắc Kinh, thế thì khẳng định cũng không nghe đến “nhất Liên nhất Diệp ngoại gia tam mộc” rồi?

Khuôn mặt của Vương Phỉ Phạm hàm chứa nụ cười, nhìn một nam và hai nữ đang ngơ ngác không hiểu ra sao.

– Không.

Lương Thần lắc đầu, hoàn toàn bị thu hút bởi người phụ nữ xinh đẹp này, vội vàng nói:

– Cô à, cô có thể nói tỷ mỉ hơn một chút đi?

Đối với những thế tộc đại gia ở Bắc Kinh hắn cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.

– Cái này thực chất cũng chẳng phải là bí mật gì.

Vương Phỉ Hạm nhìn vẻ mặt khẩn thiết của Lương Thần mỉm cười nói:

– “Nhất liên” chính là Liên gia. Nhân vật đại biểu này khẳng định các con không xa lạ, Tổng bí thư, chủ tịch nước, Chủ tịch Quân ủy Liên Đông Dương. “Nhất Diệp” là chỉ Diệp gia, nhân vật đại biểu là vị khai quốc nguyên thần gần trăm tuổi, truyền kỳ bất thế quân thần Diệp lão, còn về “tam mộc” là chỉ Lâm gia, Lý gia và Lương gia. Người kiệt xuất nhất Lâm gia bây giờ chính là Thủ tướng Quốc vụ viện đương nhiệm Lâm Vân Sinh.

Nói đến đây, Vương Phỉ Hạm thở một hơi dài. Vị Thủ tướng Lâm đó chính là cha của Lâm Tử Hiên. Vừa nghĩ đến Lâm Tử Hiên, một cậu ấm được nuông chiều từ nhỏ, vì mình mà biến thành bộ dạng như ngày hôm nay, bà cảm thấy trong lòng áy náy vô cùng. Lâm Tử Hiên biến đổi đi nữa, điên cuồng đi nữa, suy cho cùng nguyên nhân cũng chính là do một tay mình tạo thành? Giống như những gì mình nói, bất luận hắn bắt mình làm gì đều không quá đáng!

Vậy vì sao lại gọi là “tam mộc”? Lương Thần ngẫm nghĩ một chút, ngay lập tức liền hiểu ra, Lâm, Lý, Lương trong tên của ba họ này đều có chữ ” mộc”.

– Phó bí thư Lý là một trong nhưng nhân vật đại biểu kiệt xuất của Lý gia đời thứ hai. Còn phó chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố Đằng nghe đâu ở Bắc Kinh cũng có một vài hậu thuẫn, nhưng so với Lý gia thì không đáng nhắc tới!

Vương Phỉ Hạm nói thẳng, sau đó còn cười với Lương Thần:

– Vấn còn một vị Bí thư Lương của thành phố Long Nguyên rất khen ngợi cậu, ông ta chính là người của Lương gia ở Bắc Kinh.
– Mỗi người đều có một đại laiịch.

Lương Thần không kìm nổi sự cảm thán, nhưng sau đó không quên nịnh nọt một câu nói:

– Cô à, cô biết thật là nhiều.
– Cô cũng chỉ là nghe người khác nói.

Vương Phỉ Hạm mỉm cười, ánh mắt nhìn lướt qua môi của Lương Thần một cái, vẻ mặt thản nhiên hỏi:

– Lương, miệng cháu làm sao vậy?
– Đến nhà Phó bí thư Lý, vội vã quá, không cẩn thận nên va vào cánh cửa!

Lương Thần sớm đã có tâm lý chuẩn bị vẻ mặt lộ ra vẻ thẹn thùng, trình độ diễn xuất ngang hàng diễn viên chuyên nghiệp, làm cho yêu tinh màu tím bên cạnh hung hăng lườm hắn một cái.

– Có cần bôi thuốc không?

Diệp Thanh Oánh dịu dàng hỏi. Lúc nói chuyện cô cũng để ý miệng của người đàn ông hình như bị thương, nhưng hắn luôn chú ý nghe mẹ giảng giải về thế gia Bắc Kinh, cho nên cô không tiện hỏi.

– Là vết thương nhỏ, không có vấn đề gì!

Lương Thần rất cảm kích mỉm cười nói. Trong lòng có chút e thẹn, hắn giữ gìn nụ hôn đầu hơn hai mươi năm vẫn chưa kịp dâng tặng cho đối phương, đến là dễ dãi cho tiểu yêu tinh! Nữ sai nam sai nếu không phải một lòng cho rằng là tiểu yêu tinh dùng chân chọc ghẹo mình, thì mình làm sao có thể không kiềm chế nổi chứ?

Diệp Tử Thanh nhìn dường như hai người đang nhu tình mật ý, ánh mắt có chút mơ hồ, trên gương mặt quyến rũ lộ ra chút hàm ý sâu xa mà rành mạch, Vẻ mặt này bị Vương Phỉ Hạm nhìn ra, trong lòng bà âm thầm chấn động. Trước kia bà trăm phương nghìn kế chia rẽ Lương Thần và con gái, cho nên mới tìm Tử Thanh ra tay giúp đỡ, nhưng bây giờ suy nghĩ của bà đã thay đổi suy nghĩ, nhưng lại chưa kịp thông báo cho Tử Thanh đừng quyến rũ Lương Thần nữa.

Nhìn vết thương trên miệng Lương Thần, liên tưởng đến vẻ mặt biểu hiện của Diệp Tử Thanh, Vương Phỉ Hạm nhạy cảm cảm nhận được giữa hai người nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.

– Cô à, cháu nghe người ta nói. Bí thư tỉnh ủy Giang sắp bị điều đi rồi, Chủ tịch tỉnh Cao sẽ tiếp nhận vị trí của Bí thư Giang, còn Phó chủ tịch tỉnh Đằng sẽ thành Chủ tịch tỉnh mới, Phó bí thư Lý có khả năng bị điều đến tỉnh Giang Nam nhận chức Chủ tịch tỉnh.

Lương Thần đem thông tin nghe được từ chi đội trưởng Thân Lỗi nói ra. Những chuyện mà Vương Phỉ Hạm biết được quả không ít, có lẽ có thể biết một vài thông tin trong đó.

– Điều này, ta cũng không rõ lắm!

Vương Phỉ Hạm lắc đầu, kinh ngạc nói:

– Tiểu Lương cháu nghe được thông tin này từ đâu?
– Chi đội trưởng của chúng cháu nói cho cháu biết.

Lương Thần thở dài nói:

– Tin đồn này nếu trở thành sự thực, cháu ngoài việc phải cuốn gói ra, không còn con đường nào khác để đi. Cô à, đến lúc đó cần phải cầu cứu sự khoan dung của cô, đừng ghét bỏ kẻ xui xẻo đường quan trường như cháu!
– Xích!

Vương Phỉ Hạm không kìm nổi cười ra tiếng, Diệp Thanh Oánh và Diệp Tử Thanh cũng bật cười.

– Yên tâm. Cô không vô tình như con tưởng tượng vậy đâu!

Nhìn Lương Thần giả bộ đáng thương che miệng bật cười nói:

– Có điều cô cũng nhắc với cháu một câu, quan trường nếu không lăn lộn nổi nữa, thì phải nghe theo sự sắp xếp của cô, được không?
– Được ạ!

Nhìn nụ cười yếu mềm của mỹ phụ nhân, Lương Thần gật gật đầu.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng