Phần 77
ROẸT…
Lạc Nam mạnh bạo xé rách váy lụa trên thân Cửu Huân Dao.
Hai ngọn núi to lớn như được giải phóng bật nhảy mà ra.
Tròn trịa căng đầy như bóng nước, trắng nõn nà không chút tỳ vết, quầng hồng nhạt bo tròn, trên đỉnh tô điểm hai đầu núm tinh xảo săn cứng, lúc này có sữa đục vẫn rỉ lên từng đợt.
Lạc Nam hít lấy một hơi, hé mở bờ môi, đem bầu sữa đúng nghĩa đen ngậm lấy.
“Hừ… thật sự… nợ ngươi…” Cửu Huân Dao toàn thân tê dại lầm bầm một câu.
Nàng chỉ cảm thấy nam nhân này như đứa trẻ nghịch ngợm, hắn bú mút một cách say sưa, nuốt sạch từng giọt sữa mẹ, thỉnh thoảng cắn nhẹ, nghiến nhẹ…
Từng động tác của hắn khiến nàng tê dại toàn thân, bờ môi cắn chặt không để mình phải rên rỉ…
Miệng Lạc Nam chỉ có một mà sữa lại có tận hai bầu, khi hắn mút một bên thì bên còn lại cũng chảy ra không ngừng, từng giọt lăn trên làn da mềm mại của Cửu Huân Dao.
Lạc Nam không hề hoang phí, hắn tạm ngừng bú mút, dùng lưỡi liếm sạch những giọt rơi trên da thịt nàng, sau đó tiếp tục ngậm lấy từng bên vào miệng.
Vị thơm mát pha chút hương vị mẫu tính của nữ nhân thành thục trong từng dòng khiến Lạc Nam như si như say.
Đưa mắt nhìn lên, Cửu Huân Dao lấy một ngón tay kẹp ở miệng không để mình rên rỉ, chỉ là hai mắt nàng lim dim cùng chân mày giãn ra theo từng động tác cũng đủ mê người rồi.
Lạc Nam ánh mắt lóe lên một tia trêu chọc, bất chợt hắn mút mạch một hơi ở bầu sữa, hai tay kết hợp, một tay bóp mạnh bên còn lại, một tay trượt xuống giữa hai chân dài vuốt lấy cái khe đẫm nước.
“Á… sướng…”
Cửu Huân Dao bị tập kích bất ngờ, nhịn không được rên lên một tiếng đầy mị hoặc.
Lạc Nam dừng lại động tác ngắm nhìn nàng.
Cửu Huân Dao thở hổn hển, nàng oán giận nhìn hắn, biết mình vừa bị nam nhân này trêu đùa.
Lạc Nam trườn người lên ôm chầm lấy nàng, hôn lên môi nàng thật sâu, trầm ấm nói:
“Sao nàng phải che miệng? Sao nàng phải nhẫn nhịn tiếng rên? Đừng quên năm đó dưới lòng đất, ta đã thấy qua mọi cung bậc cảm xúc của nàng, thấy qua tất cả những gì cuồng dã nhất của nàng, đó mới là Cửu Huân Dao mà ta nhận thức đầu tiên!”
“Hừ, ngươi nghĩ hay lắm!” Cửu Huân Dao nghe hắc nhắc lại chuyện cũ nhất thời gò má đỏ thẳm, hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
Năm đó nàng dâm tính đại phát, lý trí cũng trở nên mơ mơ màng màng, từ đầu đến cuối bị nam nhân này ăn đến sạch sẽ, yêu cầu nàng làm đủ mọi tư thế xấu hổ, còn ép nàng phải mở miệng cầu khẩn hắn…
Lúc này nàng đang cực kỳ tỉnh táo, làm sao sẽ trở về bộ dạng như vậy? Nam nhân xấu xa này rõ ràng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Lạc Nam thấy ý đồ của mình bị vạch trần liền cười hắc hắc cho qua chuyện, bất quá lời nói của hắn cũng có hiệu quả, bởi vì Cửu Huân Dao đã nhẹ nhàng hở mở đôi môi thơm thở nhè nhẹ thay vì dùng tay che kín miệng như trước.
Lạc Nam hài lòng gật đầu, dù sao thì việc nữ nhân của mình uyển chuyển ngâm nga những âm thanh yêu kiều truong cuộc ái ân đương nhiên sẽ thú vị và tình cảm hơn rất nhiều so với một khúc gỗ chỉ im hơi lặng tiếng.
Hắn tiếp tục vùi đầu vào bộ vị hùng vĩ của nàng, đây là một trong những vị trí cuốn hút hắn nhất của một nữ nhân, nhất là nó còn to tròn và đẹp đẽ như vậy.
Bàn tay cầm vào không thể nào ôm trọn, xúc cảm căng đầy nhựa sống, mịn nàng đàn hồi vô cùng thư thái khó tả.
Lạc Nam đem trêu đùa trong lòng bàn tay, biến bầu sữa của nàng thành muôn hình vạn trạng, khi sữa bên trong lại rỉ ra, hắn lại kê miệng nhấm nháp sạch sẽ…
Cửu Huân Dao mặc dù không còn bị bản năng giống loài chi phối, nhưng dục tính của Cửu Đầu Xà lúc nào cũng luôn thịnh vượng, lúc này bị nam nhân trêu chọc bộ vị mẫn cảm làm sao có thể chịu nổi? Nàng cắn môi rên rỉ đầy mị hoặc:
“Hít hà… đừng… đừng nghịch chúng nó…”
“Kêu ta ngừng mà tay của nàng cứ đè đầu ta vào sát hơn là sao?” Lạc Nam trong lòng cười đắc chí, đầu lưỡi liên tục đánh lên núm hoa ngọt ngào, thỉnh thoảng dùng miệng kéo nó ra thử nghiệm độ đàn hồi, vĩnh viễn cũng không biết chán.
Mà khi bàn tay hắn lưu luyến tách một bên bầu sữa, trượt qua vùng bụng trơn nhẵn láng mịn không chút tỳ vết của nàng, tìm đến vị trí thần thánh nhất giữa đôi đùi ngọc kia, toàn thân Cửu Huân Dao bất chợt run mạnh.
“Đã ướt đến mức này rồi…”
Lạc Nam cười tủm tỉm, chỉ cảm thấy bàn tay của mình như lạc vào một chốn đầm nước lầy lội, dù cách một tầng vải lụa mỏng của quần lót màu tím mê người, vẫn có thể cảm nhận được chất mật bên trong không ngừng chảy ra.
Đứng trước chốn hoang sơ tư mật như thế này, Lạc Nam hầu như không có sức chống cự, hắn đành lưu luyến buông tha cho đôi gò bồng của nàng mà tìm xuống dưới.
Môi và lưỡi Lạc Nam lướt qua từng tấc da thịt, dừng lại nơi lỗ rốn tinh tế nhỏ xinh của nàng, đầu lưỡi nhẹ nhàng mơn trớn.
“Hức…”
Cửu Huân Dao như nấc lên thành tiếng, cơ thể ưỡn lên trước mỗi động tác của hắn.
Khi Lạc Nam nhẹ nhàng tách đôi chân mỹ miều của nàng ra, mùi vị đặc trưng nồng nàn của Cửu Huân Dao đã truyền vào trong mũi.
Hắn không nhịn được nữa, lực lượng chấn động, lớp phần nhỏ hình tam giá đã hóa thành hư vô…
Trong nháy mắt, một thảm cỏ thăm cửu sắc được cắt tỉa gọn gàng chỉ còn một nhúm nhỏ đập thẳng vào trong mắt nằm trên gò mu trắng nõn mũm mỉm, đây có lẽ là thành phẩm để thuận lợi hạ sinh Tiểu Thiên Ý…
Hai mép môi dọc chặt chẽ ép sát vào nhau tạo thành tam giác kỳ bí đầy nữ tính, tô điểm bên trên là hạt ngọc tròn bằng thịt đỏ thẳm như huyết trân châu, vô cùng mê người.
“Á… đừng… liếm…”
Tiếng ngâm nga đứt quãng khi Lạc Nam quét ra một đường lưỡi đầy mê hoặc.
Suối nước phun trào, ướt át và đẫm vị…