Phần 76
“Ngươi… ngươi định làm cái gì?”
Cửu Huân Dao giọng điệu thoáng phát run, bàn tay đang bị hắn nắm có chút mồ hôi chảy ra vì khẩn trương, cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thể.
Nếu là trước đây, nàng không ngại hung hăng cho hắn một chưởng, nhưng sau quá nhiều chuyện xảy ra giữa hai người, lại có Tiểu Thiên Ý làm cầu nói, nàng vẫn chưa biết cách để mình nên đối mặt với hắn.
Lạc Nam nắm tay nàng càng chặt, ngồi càng gần nàng, ngửi mùi thơm cơ thể nồng nàn của Cửu Huân Dao, hắn trầm âm đầy nam tính, nở nụ cười xấu xa nói:
“Toàn bộ vũ trụ này đều biết Cửu Huân Dao sinh con cho một nam nhân, hiện tại nam nhân đó ngồi bên cạnh nàng, nàng lại hỏi hắn muốn làm cái gì? Không phải rõ như ban ngày rồi sao?”
Cửu Huân Dao trong lòng nhảy lên, nhưng nghe lời hắn chứa đựng sự trêu chọc, bản tính cường thế của nàng trỗi dậy, môi đỏ lạnh lùng nói:
“Sinh ra Tiểu Thiên Ý là ý trời, vận mệnh sắp đặt, nhưng điều đó không đồng nghĩa ta sẽ vì vậy mặc cho ngươi muốn làm gì thì làm!”
“Vậy sao ngày đó nàng muốn làm ta ra sao thì làm, ta đâu chống cự nổi?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi.
“Đó là lúc bản năng giống loài trỗi dậy, ta bị mất khống chế!” Cửu Huân Dao bình thản đáp:
“Nhưng bản năng này đã không còn từ khi Cửu Đầu Xà sinh con, ngươi đừng mơ mộng nữa!”
“Nàng có bản năng, ta cũng có bản năng!” Lạc Nam giọng điệu trở nên trầm thấp, càng ngồi gần lấy nàng, mặt hai người như áp sát vào nhau, cảm nhận được vị hơi thở của nhau.
“Ngươi thì có bản năng gì? Ham muốn chiếm hữu của Nghịch Long vẫn có thể khắc chế được!” Cửu Huân Dao hơi né mặt sang một bên.
Lạc Nam bất chợt vòng tay qua siết lấy vòng eo thon gọn, dẻo dai như không có xương của nàng.
Bị tập kích bất ngờ, Cửu Huân Dao đang muốn nổi giận bạo phát, chợt bên tai vang lên thanh âm ôn nhu đầy mị hoặc của nam nhân:
“Bản năng của ta là muốn yêu người đã sinh con cho ta, muốn yêu nữ nhân của ta, thê tử của ta!”
Lực lượng sắp bùng nổ của Cửu Huân Dao chẳng biết biến đi đâu mất.
Vô cùng nhanh chóng, Lạc Nam đem mặt nàng kéo lại, nhắm ngay đôi môi đỏ thẳm đầy đặn, thơm ngào ngạt đó hôn xuống.
“Hừm…”
Một tiếng hừ nhẹ trong cổ họng Cửu Huân Dao vang lên, nàng chỉ cảm thấy đầu mình như vừa xảy ra vụ nổ.
Đợi khi nàng kịp định thần, toàn bộ môi thơm đã bị chiếm hữu một cách chặt chẽ.
Bốn cánh môi hòa quyện vào nhau, đôi môi có phần thô ráp của nam nhân đã mơn trớn lấy bờ môi kiều diễm ướt át của nàng.
Chưa dừng lại ở đó, đầu lưỡi hắn tách đôi môi nàng ra, chen chút vào bên trong, tham lam đảo khắp hai hàm răng trắng tinh khiết của nàng, sau đó tiến vào sâu bên trong cuộn cùng chiếc lưỡi đinh hương mê đắm.
Lạc Nam nhắm lấy đôi mắt tận hưởng hương vị tuyệt vời khó tả.
Môi nàng mềm, ngọt ngào, thơm mát… bên trong lại ấm áp, nồng nàn, lưỡi mềm ngọt như kẹo, hương tân ngọc dịch lại như hảo tửu ngâm ủ lâu năm, khiến hắn như mê như say, không thể tách rời dù chỉ một chút.
Lòng thỏa mãn chưa từng có, hắn chẳng những đang vòng tay ôm cơ thể nàng, còn đang chiếm hữu đôi môi tuyệt vời, đem nước miếng của mình truyền sang cho nàng nhấm nháp.
Cửu Huân Dao hai mắt trở nên mê ly, thế giới xung quanh như tỉnh lại, mọi thứ như chỉ còn nụ hôn nồng nàn này, nàng cảm nhận được hai người không ngừng trao đổi nước của nhau trong miệng, hắn thưởng thức lấy nàng, đổi lại nàng nuốt vào thứ dung dịch nóng rực đầy hơi thở nam tính.
Chiếc lưỡi to của hắn, bờ môi thô ráp của hắn như đang âu yếm, chiếm hữu môi lưỡi nàng một cách tuyệt đối.
Lần đầu tiên trải qua nụ hôn khi lý trí còn thanh tỉnh, Cửu Huân Dao như mất nhận thức tạm thời.
Không gian chỉ còn lại tiếng chụt chụt ướt át và hơi thở gấp gáp trong cổ họng của hai người.
Chợt Cửu Huân Dao mở to mắt, một cảm giác như điện giật khiến nàng thức tỉnh.
Chẳng biết từ bao giờ, bàn tay ma quỷ của nam nhân đã đặt lên một bên bầu sữa căng tràn nhựa sống của nàng.
Có sữa trắng đục từ trong đó rỉ ra, Cửu Huân Dao bèn giận dữ cắn lấy đầu lưỡi nam nhân, hai tay muốn đem hắn đẩy ra ngoài.
Nào ngờ Lạc Nam càng thêm siết chặt nàng hơn, mặc cho đầu lưỡi bị cắn bật máu, hắn vẫn nuốt hết dung dịch máu và nước bọt ngọt ngào vào trong, đôi lúc lại truyền sang môi nàng.
Bàn tay không hề dừng lại, hắn xoa nhẹ, nắn nhẹ, dần dần mạnh hơn, thỉnh thoảng dùng đầu ngón tay vân vê cái hạt anh đào đã dần trở nên săn cứng.
“Ưm… đừng… sữa của Tiểu Thiên Ý…” Cửu Huân Dao thở hổn hển truyền âm cho nam nhân.
Váy áo của nàng đã ẩm ướt, có một chút thứ gì đó rỉ ra giữa đôi chân, càng nhiều hơn là đôi bầu sữa bị bàn tay của hắn kích thích.
Lạc Nam nghe nàng truyền âm, hắn có chút lưu luyến nút lưỡi nàng thật chặt, lúc này mới nới lỏng môi, thủ thỉ nói:
“Của Tiểu Thiên Ý cũng là của baba nó!”
Cửu Huân Dao trừng mắt nhìn, chưa thấy qua tên nào vô sĩ như vậy, nàng lạnh lùng uy hiếp:
“Dám tiếp tục ta đem ngươi đánh bay!”
“Nàng đánh đi!” Lạc Nam lưu manh đến cùng:
“Bên ngoài có ba quân tướng sĩ, đánh đi để bọn hắn biết chủ công của mình ngay cả thê tử cũng không thể ngủ!”
“Ngươi…” Cửu Huân Dao thấy hắn đem danh dự của một nam nhân ra đánh đổi, nàng bất đắc dĩ nói:
“Nữ nhân của ngươi nhiều như vậy sao không đi tìm các nàng ấy? Ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng…”
Lạc Nam hôn lên má nàng, giọng điệu ôn nhu trả lời:
“Trước đây các nàng ấy cũng nói giống như nàng, nếu ta nghe theo tất cả… sợ rằng bây giờ ta vẫn là trai tơ!”
Cửu Huân Dao tròn xoe mắt, thật là như vậy sao?