Phần 68
“Lăng Ba Tù Thiên Thủ!”
Mắt thấy Âu Dương Thương Lan bị Tứ Trưởng Lão ngăn cản, Lăng Ba Nữ Đế quyết định ra tay.
Một thân cung trang xanh biếc, động tác ưu nhã tuyệt trần, bàn tay trắng nõn duỗi ra, vô cùng vô tận Băng Thiên Đế Lực kết tụ thành một đại thủ khổng lồ, hư ảnh của chính Lăng Ba Nữ Đế to lớn hiện lên sau lưng nàng, mang theo sức mạnh của thể tù đày thiên địa trấn áp vào Đan Thần Tháp.
“Mượn Trăng!”
Không chịu thua kém tỷ muội, Thường Nga Nữ Đế chậm rãi nói ra…
Thoáng chốc, bầu trời Luyện Đan Đại Lục trở nên tăm tối, mặt trời cấp tốc lặn xuống, mặt trăng tròn như ngày rằm treo lơ lửng trên cao.
Mượn Trăng kích hoạt, lực lượng từ mặt trăng chiếu rọi xuống cơ thể Thường Nga, sức mạnh của nàng gia tăng đáng kể.
“Ngự Trăng!”
Chưa dừng lại ở đó, Thường Nga Nữ Đế lãnh đạm trong trẻo cất giọng.
Thoáng chốc, lực lượng băng giá hình thành năm vầng mặt trăng xoay tròn xung quanh cơ thể nàng.
Thường Nga Nữ Đế nâng nhẹ lòng bàn tay, năm vầng mặt trăng rơi vào lòng bàn tay nàng vô cùng ngoan ngoãn.
“Nguyệt Chưởng!”
Bàn tay trắng nõn mạnh mẽ chưởng ra, năm vầng mặt trăng điên cuồng gào thét, ẩn chứa lực lượng thấu xương nhắm ngay Đan Thần Tháp oanh tạc.
Lăng Ba và Thường Nga cùng lúc ra tay, nhiệt độ trong không khí trở nên lạnh lẽo, tuyết bay đầy trời, ánh sáng của vầng trăng tròn, tạo thành một bức họa cô tịch.
“Đừng nằm mơ!”
Đáp lại thế công của các nàng, hai vị trưởng lão của Đan Thần Tháp phá không bay lên.
Hai người này diện mạo giống y như đúc, là hai nam tử trung niên dáng vẻ bình phàm nhưng ẩn sâu trong cơ thể có lực lượng khổng lồ của một Thiên Đế hùng mạnh.
Là huynh đệ song sinh, đồng thời đảm nhiệm vị trí Nhị Trưởng Lão cùng Tam Trưởng Lão của Đan Thần Tháp.
Từ trong cơ thể Tam Trưởng Lão, một loại Dị Hỏa hung tợn phóng lên tận trời, ngọn lửa đen kịch như bóng đêm tạo thành, huyễn hóa thành hư ảnh của một tôn Biên Bức khổng lồ với cái miệng đầy máu.
Phệ Huyết Hỏa, loại Dị Hỏa có khả năng thiêu đốt và cắn nuốt máu huyết của đối thủ.
NGAO!
Hơn thế nữa, Phệ Huyết Hỏa của Tam Trưởng Lão đã sinh ra linh tính và có thể hóa hình.
Từ Biên Bức khổng lồ, nó hóa thành một nam tử trung niên diện mạo sắt lẹm, có chiến lực không thua gì Thiên Đế.
Tam Trưởng Lão phối hợp Phệ Huyết Hỏa đã hóa hình, đánh ra vô tận hỏa diễm đối kháng với Lăng Ba Tù Thiên Thủ.
Ở bên cạnh đó, Nhị Trưởng Lão cũng không chịu thua kém.
RỐNG!
Từ thể nội vang lên tiếng gầm rống kinh hoàng, cuồn cuộn Lôi Đình từ thiên không giáng lâm mà xuống, hòa quyện cùng Hỏa Thiên Đế Lực mạnh mẽ, ngưng kết thành một thanh trường thương Lôi Hỏa với sức công phá manh tính hủy diệt.
Nhị Trưởng Lão mặc dù cũng là nhân vật tu luyện Hỏa Hệ, nhưng Dị Thuộc Tính mà hắn sở hữu lại là Dị Lôi mang tên Hợp Thương Lôi.
Hợp Thương Lôi, tên như ý nghĩa… Dị Lôi này có thể dung hợp với bất kỳ loại thuộc tính nào để gia tăng sức mạnh mà không bị hạn chế về số lượng.
Nhị Trưởng Lão đem Hỏa Thiên Đế Lực ẩn chứa khí tức Tam Muội dung nhập vào Hợp Thương Lôi, tạo thành một thanh Lôi Hỏa Trường Thương vô cùng bá đạo.
Hắn nắm lấy Lôi Hỏa Trường Thương, đến bát tầng Thương Vực bạo phát, hung hăng đập vào năm vầng trăng mà Thường Nga Nữ Đế vừa đánh ra.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thiên Đế đại chiến, kinh thiên động địa.
Khắp cả đất trời là hàn băng đối kháng hỏa diễm, loáng thoáng có lôi đình rít gào, nhiệt độ khi nóng khi lạnh, bầu trời bị các loại lực lượng cuồng bạo chiếm cứ.
“Cho lão phu đi chết!”
Rốt cuộc, vị trưởng lão cuối cùng bên phía Đan Thần Tháp rốt cuộc ra tay.
Trong cơ thể khủng bố của hắn, Ma Lực hung tàn đến cực điểm gào thét vọng ra.
Toàn bộ chiến trường bị tiếng gào này làm cho đinh tai nhứt óc, vô số tu sĩ cấp thấp thổ huyết tại chỗ, sắc mặt hiện lên vẻ hãi hùng.
Ánh sáng đen kịch bao trùm cơ thể Đại Trưởng Lão… một con quái vật còn lớn hơn cả Đan Thần Tháp trồi lên.
Cái đầu to lớn như một hành tinh, cặp mắt đỏ ngầu đầy rẫy sát khí như chuông đồng, lớp da đen sẩm dày cộm như sắt thép, vô số cái xúc tu khổng lồ vắt ngang bầu trời, bên trên những cái xúc tu lại có vô số cái miệng với hàm răng sắt nhọn sẵn sàng cắn nát tất cả con mồi xấu số.
Thủy Ma Lực từ bốn phương tám hướng ùa về như đại hồng thủy, con quái vật ở trong biển nước càng trở nên mạnh mẽ không gì sánh kịp.
Hình thù xấu xí dữ tợn, khí tức mạnh mẽ, vô số xúc tu chứa đựng miệng rộng khiến người khác tê dại cả da đầu.
“Đó là…” Vô số người rùng mình, không thể nhận ra bản thể của Đại Trưởng Lão…
Bọn hắn xin thề, bọn hắn không hề hay biết ẩn sau dáng vẻ nhân loại già nua kia lại là một con quái vật khủng bố đến như vậy.
“Ma Vực Chương Ngư!” Một lão già sống lâu năm ở Luyện Đan Đại Lục nuốt nước bọt khô khốc, khiếp sợ thốt lên:
“Ma Vực Chương Ngư, loại Ma Thú đã tuyệt tích từ thời Cổ Đại!”
RỐNG!
Như minh họa cho sự hùng mạnh của mình, Ma Vực Chương Ngư gầm thét dữ dội, chỉ thấy Thủy Ma Lực xung quanh nó bỗng nhiên bùng cháy lên ngọn lửa đen.
Biển lửa theo đúng nghĩa đen, Ma Vực Chương Ngư vung ra vô số cái xúc tu mạnh mẽ như xiềng xích của mình hướng về chúng nữ bên phía Lạc Nam quất đến…
Những cái xúc tu này có uy lực không thua gì Đế Cấp Pháp Bảo đang oanh tạc trực diện.
Nhưng mà… đối mặt với cảnh tượng kinh khủng như vậy, vị nữ nhân điềm tĩnh bên cạnh Lạc Nam chậm rãi bước lên.
GÁY!
Theo một tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần vang vọng thương khung.
Một ngọn lửa cũng là màu đen nhưng lại ẩn chứa hơi thở tử vong nồng đậm bắt đầu khuếch đại…
Biển lửa do Hải Vực Chương Ngư tạo ra đối mặt với ngọn lửa tử vong liền co rụt trở lại như gặp phải khắc tinh.
Đôi cánh với vô số sợi lông vũ đang thiêu đốt che phủ thương khung, mắt phượng cao quý uy nghiêm và hờ hững, Tịch Diệt Thánh Viêm che phủ đất trời, lấy tốc độ khủng bố bắt đầu thiêu cháy toàn bộ những xúc tu đang hung hăng càn quấy.
XÈO XÈO…
Có mùi khét lan tỏa khắp toàn trường, vị bạch tuộc nướng khiến không ít người vô thức chảy nước miếng.
Trong từng đôi mắt rung động, một tồn tại như tượng trưng cho cái chết tái hiện thế gian, lấy tư thái từ trên nhìn xuống khóa chặt Ma Vực Chương Ngư mặc cho hung danh hiển hách của nó.
Vừa mới so sánh lập tức liền thấy được sự khác biệt, một bên cao quý ngự trị trên bầu trời với vẻ ngoài thần bí và lãnh diễm, một bên xấu xí hèn mọn ở dưới đáy vực sâu, chỉ có thể dùng dáng vẻ dữ tợn của mình hù dọa quần chúng.
Giống như cóc ghẻ và thiên nga…
Thái Thượng Đan Đế gắt gao nhìn lấy Phượng Tịch Y hóa thành bản thể, nắm đấm siết chặt, bờ vai rung lên, khó tin mở miệng:
“Tịch Diệt Phượng Hoàng!?”