Phần 5
Thân ảnh Lạc Nam xuất hiện bên trên Cung Đình Thụ.
Không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn vội vàng đẩy cửa cung điện bước ra, vừa vặn gặp phải Cửu Huân Dao đỡ lấy bụng bầu đứng ngoài đợi sẵn.
Hiển nhiên động tĩnh không nhỏ đã kinh động đến nàng.
“Có chuyện gì thế?”
Bắt gặp Lạc Nam hấp tấp, Cửu Huân Dao có chút kỳ quái hỏi.
“Ây nha, sắp lâm bồn đến nơi rồi… nàng nghỉ ngơi cho khỏe, mọi chuyện đã có ta sắp xếp!” Lạc Nam chạy đến đỡ lấy nàng.
Cửu Huân Dao liếc xéo hắn: “Ta cũng không phải nữ nhân tay trói gà không chặt, huống hồ từ khi tiếp thu ý tưởng kỳ quái của ngươi, tiểu nha đầu này đã ngủ miên man, không biết bao giờ mới chui ra nữa!”
“Hắc hắc!” Lạc Nam vuốt mũi cười tự đắc, sau đó ôm lấy nàng.
Ý niệm vừa động, hai người đã biến mất tại chỗ.
Một lần nữa hiện thân, Lạc Nam và Cửu Huân Dao đã đứng trước hai tôn Thần Thú khổng lồ, một Tiên Điệp Long và một Chân Long.
Long Khuynh Thành đang ôm chầm lấy Chân Long khóc nức nở, từng vết thương trên cơ thể khổng lồ này như những vết cắt vào tim nàng, đau đến không muốn sống.
“Đây là…” Chứng kiến hai tôn Thần Thú này, Cửu Huân Dao nhất thời vừa mừng vừa sợ kinh hô:
“Tiểu Tiên, Long Liên?”
Đáng tiếc, Tiểu Tiên cùng Long Liên lúc này bị thương quá nặng, tu vi chẳng những bị phế bỏ, thể xác và linh hồn đều trọng thương, rất nhiều vị trí trên cơ thể đã có dấu hiệu mục rữa, thê thảm không thể hình dung.
Lạc Nam siết chặt nắm tay, mặc dù đã chuẩn bị trước tâm lý thảm trạng của các nàng, nhưng khi chứng kiến tận mắt, hắn xém chút nữa không nhịn được muốn giết ngược trở về Long Tộc.
“Tiểu Nam…” Long Khuynh Thành ném ánh mắt cầu cứu về phía Lạc Nam.
Lạc Nam hít sâu một hơi, lấy ra vài chục bình Bất Tử Dược Thủy:
“Cho mẫu thân nàng uống một nửa, một nửa thoa lên các vết thương!”
“Ừm!” Long Khuynh Thành gật mạnh đầu, nhanh chóng tiếp nhận Bất Tử Dược Thủy, cẩn thận chăm sóc cơ thể Long Liên.
Mà Lạc Nam cũng bước đến bên cạnh Tiểu Tiên, đổ hàng chục bình Bất Tử Dược Thủy vào miệng nàng, một phần ân cần thoa lên khuôn mặt mà chính nàng đã hủy hoại, kế đến là từng vết thương trên khắp cơ thể.
Bất Tử Thụ thể hiện rõ ràng công năng của đệ nhị Thần Thụ, các vết thương nhanh chóng được làm lành, cơ thể mục rữa dạt dào sức sống, sinh mệnh lực cuồn cuộn như thác liên tục bổ sung, đem hơi thở suy yếu của các nàng trở nên đều đều dễ chịu…
Tưởng như đã bước một chân vào quan tài, Bất Tử Dược Thủy đã đem các nàng kéo ngược trở ra.
Nhận thấy cơ thể các nàng đã ổn định, Lạc Nam lại dùng lượng lớn Tẩy Hồn Thủy cho các nàng uống vào, bồi dưỡng linh hồn một cách triệt để.
Lúc này, hắn mới cắn răng, đem từng thanh… từng thanh xiềng xích dữ tợn đang cắm vào người các nàng rút ra.
Mỗi một thanh xiềng xích dài đến hàng ngàn mét, to lớn như cột đình, phủ đầy những gai nhọn ăn sâu vào da thịt.
Với trạng thái suy yếu trước đó của hai nữ, nếu đem xiềng xích rút ra lập tức chẳng khác nào muốn mạng của các nàng, nhưng sau một đợt trị thương đầu tiên, trạng thái cơ thể đã đủ khả năng gánh chịu.
PHỐC… PHỐC… PHỐC…
Mỗi một thanh xiềng xích được kéo ra lại đi cùng với vô số mảnh thịt vụn, Tiểu Tiên cùng Long Liên lại liên tục phun máu.
Cảnh tượng khiến người khác tê dại cả da đầu, Long Khuynh Thành nhắm chặt hai mắt không dám nhìn, cánh môi cắn chặt đến rướm máu, thân thể run lẩy bẩy.
Mà Cửu Huân Dao cũng nhíu chặt chân mày, đè nén cơn thịnh nộ đối với Long Ngạo Thiên.
Lạc Nam mặt không biểu tình, hắn đang đè nén cảm xúc đến cực điểm, mặc dù mỗi một lần đem xiềng xích rút ra kéo theo máu tươi và thịt vụn chẳng khác nào đâm thẳng vào tim hắn, nhưng hắn biết mình phải gánh vác việc này.
Để giảm tối đa cơn đau cho hai nữ, Lạc Nam thận trọng dùng cả Niết Bàn Linh Thủy, Sinh Mệnh Huyền Mộc và Thánh Mệnh Quang Minh lập tức phong tỏa miệng vết thương mỗi khi có một thanh xiềng xích bị kéo xuống.
KENG… KENG… KENG… KENG…
Thanh âm kim loại chất chồng như núi liên tục vang lên cho thấy số lượng xiềng xích cắm vào cơ thể các nàng nhiều đến mức độ nào…
Đến khi rút xuống toàn bộ, thân thể Tiểu Tiên cùng Long Liên hiện ra vô số lỗ máu dữ tợn, cơn đau khiến hai nữ lâm vào hôn mê, nhưng từ đầu đến cuối các nàng vẫn chưa rên dù chỉ một tiếng.
Bất Tử Dược Thủy và Tẩy Hồn Thủy lại được sử dụng không ngừng… hiệu quả trông thấy.
Nhưng dù nghịch thiên đến đâu, Bất Tử Dược Thủy và Tẩy Hồn Thủy cũng không thể khôi phục tu vi và lượng Long Lực khổng lồ đã bị phế bỏ của các nàng.
Lạc Nam sắc mặt quyết đoán, nhẹ nhàng phất tay.
NGAO!
Thánh Long uy nghiêm rít gào, đoạn xương cốt của Long Chí Tôn lưu lại hiện ra.
Trong ánh mắt cảm động của Long Khuynh Thành, Lạc Nam không hề do dự điều động từng tia Thánh Long Lực bên trong xương cốt, dung nhập vào cơ thể Long Liên và Tiểu Tiên.
Ngay khoảnh khắc đó, Tiên Khí trong Linh Giới Châu cuồn cuộn như thác bị hai nữ hút vào trong miệng.
Thánh Long Lực tinh khiết như thần vật cải tử hoàn sinh, đem lực lượng và tu vi của các nàng điên cuồng hồi phục.
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam còn đem vạn khối Nguyên Thạch chất chồng xung quanh cơ thể hai nữ, dùng Nguyên Khí của chúng nó trợ giúp các nàng bổ sung lực lượng.
“Nam nhân này…”
Nhìn thấy hàng loạt thao tác của Lạc Nam, đôi mắt Cửu Huân Dao hiện lên vẻ nể phục và một tia nhu tình khó thấy.
Thế gian này, liệu có bao nhiêu nam nhân sẵn sàng bỏ ra một cái giá khổng lồ như vậy để trị thương cho người khác?
Số lượng lớn Bất Tử Dược Thủy và Tẩy Hồn Thủy, vạn khối Nguyên Thạch, Thánh Long Lực thuần khiết…
Bất kể là vật phẩm nào nếu ném ra bên ngoài, chắc chắn sẽ gây nên chấn động vang dội, vô số cường giả phải chạy theo như vịt, đập nhanh sứt đầu mẻ trán tranh đoạt, gây nên từng đợt gió tanh mưa máu, có thân phận và tài sản cũng chưa chắc sở hữu được.
Vậy mà lúc này đây, hắn không hề do dự hay có chút biểu hiện không nỡ nào khi vung tay, dùng lượng tài nguyên quý giá như thế để trị liệu cho Tiểu Tiên và Long Liên.
Khí phách và lòng dạ rộng lượng mênh mông như biển, không có bất kỳ nam nhân nào so sánh được.
“Tiếp thu Thánh Long Lực không phải chuyện một sớm một chiều, nhất là khi các nàng ấy quá lâu rồi chưa tu luyện, kinh mạch tắt nghẽn, tu vi cũng cần thời gian không ngắn để trở lại đỉnh phong!” Làm xong tất cả, Lạc Nam thở ra một hơi nhẹ nhõm cười nói.
Long Liên và Tiểu Tiên đã khép hờ hai mắt tiến vào trạng thái nhập định, nỗ lực luyện hóa những năng lượng khổng lồ được Lạc Nam cung cấp.
“Tiểu Nam… đa tạ ngươ… chàng… đa tạ chàng!”
Long Khuynh Thành giọng điệu có chút ngượng ngùng, lại ôn nhu như nước nhìn hắn, dịu dàng kéo lấy óng tay áo lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán Lạc Nam.
Ngay cả Cửu Huân Dao lạnh lùng như băng còn bị lòng dạ của Lạc Nam khiến cho dao động, thì thiếu nữ tình hoài như Long Khuynh Thành làm sao có thể kháng cự?
Nàng chỉ cảm thấy nhịp tim mình đập dữ dội như chưa từng có, gò má đỏ rực như son vô cùng diễm lệ.
Lạc Nam âm thầm tán thưởng dung nhan tuyệt sắc của nàng, nhưng hắn lại không có thời gian thưởng thức, căn dặn nói ra:
“Trông coi mẫu thân nàng và Tiểu Tiên cho tốt, nếu xảy ra tình huống gì lập tức báo với ta!”
“Ừm, muội biết rồi!” Long Khuynh Thành ngoan ngoãn gật đầu, không cần hắn nói nàng cũng không muốn rời xa mẫu thân.
Lạc Nam hướng Cửu Huân Dao ôn nhu mở miệng:
“Quỳnh Dao bế quan luyện hóa Cửu Thải Thạch, nàng nếu thấy nhàm chán cứ…”
Hắn chưa nói dứt lời, đã thấy hai nha đầu Hồng Nhi cùng Ngân Nhi cưỡi trên lưng Tiểu Tinh tung tăng chạy tới, cười toe toét ôm lấy bụng tròn của Cửu Huân Dao:
“Hì hì, baba yên tâm, chúng ta nhất định sẽ chiếu cố tiểu muội muội cùng dì Cửu thật tốt!”
Lạc Nam dở khóc dở cười, quả thật có cô con gái này… Cửu Huân Dao muốn cô đơn cũng khó.
Cửu Huân Dao vì đã được làm mẹ, mẫu tính tràn lan, cực kỳ ưa thích Hồng Nhi với Ngân Nhi, thầm mong nữ nhi trong bụng mình cũng khả ái giống như vậy.
Từ ngày Cửu Huân Dao tiến vào Linh Giới Châu, Xích Tà cũng đỡ phải làm người giữ trẻ, để Cửu Huân Dao thay mình chiếu cố hai tiểu nha đầu, còn mình thì tập trung thôn phệ tài nguyên mà Lạc Nam giao phó, mong muốn khôi phục Đế Binh càng nhanh càng tốt.
Âu Dương Thương Lan và Võ Tam Nương vẫn bế quan trong Ngộ Vực Trận, Lạc Nam cảm nhận được các nàng ấy đã đặt một chân vào Cửu Tầng, ngày quân lâm thiên hạ đã không còn xa.