Phần 49
Hải Long Tiên Vực!
“Có tin tức gì liên quan Nghịch Long hay không?”
Ngồi trên Đế Tọa giữa bảo điện, Long Ngạo Thiên sắc mặt âm trầm.
“Bẩm tộc trưởng, tạm thời vẫn chưa có…” Bên trong bóng tối, thanh âm hư vô mờ mịt pha lẫn một chút bất đắc dĩ của U Linh Long truyền ra.
Mà phía dưới đại điện, chúng cường giả sắc mặt câm như hến.
“Thật là một lũ phế vật!” Long Ngạo Thiên giận dữ đập bàn, gầm vang như sấm:
“Mấy tháng trôi qua rồi, U Linh Long đã gác tất cả nhiệm vụ khác qua một bên, toàn diện đánh hơi tin tức của Nghịch Long, nhưng các ngươi vẫn không một manh mối!”
Chúng trưởng lão âm thầm lau mồ hôi hột, chỉ có thể cúi đầu nghe Long Ngạo Thiên mắng chửi.
Từ khi Nghịch Long xuất thế đến nay, bầu không khí tại Long Tộc lúc nào cũng đè nén và áp lực, u ám chưa từng có.
Đầu tiên là Tộc Trưởng bị Nghịch Long dọa sợ ở Vạn Yêu Thánh Địa, để Cửu Huân Dao mang theo bào thai trốn đi.
Sau đó là Vạn Yêu Thánh Địa, Nhân Yêu Giới, Cự Chiến Cổ Tộc, Vô Tận Hỏa Giới các loại dư nghiệt năm xưa liên thủ dương đông kích tây, ngay cả Vô Chi Kỳ vốn là con hàng mà Long Ngạo Thiên muốn mời chào cũng đồng minh với địch.
Đại Công Chúa Long Khuynh Thành phản bội, kết hợp với Nghịch Long cướp ngục thành công.
Hai vị Thiên Cơ Đế chết thảm vì thăm dò tin tức Nghịch Long khiến hoang mang dư luận.
Cuối cùng Đại Trưởng Lão phối hợp với Kiếm Đế Thành, Trận Điện, Kim Ô Tộc các loại đến Côn Lôn chất vấn Lạc Nam chiếm đoạt tài sản Hắc Ám Vĩnh Kiếp, cuối cùng thất bại thảm hại, còn phải bồi thường không ít Nguyên Thạch quý giá.
Mỗi một chuyện đều khiến Long Tộc mất mặt đến cực điểm a, đám trưởng lão cũng cảm thấy mặt mũi tối tăm, không chút ánh sáng.
Nghịch Long là tồn tại khắc chế Chân Long tuyệt đối, bọn hắn luôn bị ám ảnh bởi Nghịch Long, một ngày nếu chưa diệt trừ sẽ ăn ngủ không yên.
“Hừ, thật là vô dụng!” Chứng kiến quần thần ủ rũ, Long Ngạo Thiên phẫn nộ hừ một tiếng.
Hắn quay sang người đứng bên cạnh mình, giọng điệu trở nên khách khí hơn không ít:
“Quân Sư… ngươi có cao kiến gì không?”
Nghe Long Ngạo Thiên hỏi vậy, toàn trường cũng đưa mắt nhìn đến Long Quân Sư.
Kẻ này vẫn luôn cực độ thần bí, thân khoác áo choàng, sợ rằng chỉ có một mình Long Ngạo Thiên từng chứng kiến dung mạo của hắn.
Trước câu hỏi của Long Ngạo Thiên, Long Quân Sư chậm rãi bước lên một nhịp, giọng điệu có phần nặng nề:
“Tộc Trưởng đừng trách mắng U Linh Long, mặc dù vẫn không có tin tức cụ thể của Nghịch Long, nhưng rất nhiều dữ kiện mà U Linh Long mang về cũng khiến ta có được suy đoán rất đáng sợ!”
Hắn vừa dứt lời, ánh mắt Long Ngạo Thiên cùng chư trưởng lão co lại.
“Mời Long Quân Sư dạy bảo!” Long Ngạo Thiên khiêm tốn chắp tay.
Hắn biết trí tuệ của Long Quân Sư như yêu như ma, sau lưng còn có một đại tộc cổ xưa chống đỡ, một khi đã dám nói ra lời như vậy, chắc chắn trong lòng đã có tự tin.
“U Linh Long không điều tra được tình báo của Nghịch Long, nhưng lại điều tra được không ít tin tức của đám dư nghiệt!” Long Quân Sư tay áo nhẹ phất, thanh âm trầm thấp:
“Đầu tiên phải kể đến Cự Chiến Cổ Tộc, U Linh Long đã điều tra được Sơn Cự Đại Tướng năm xưa không chết, trái lại tiếp tục tồn tại với thân phận Đế Tử – Cự Thiên Cuồng!”
“Sau vô số năm ẩn thế lánh đời, Cự Chiến Cổ Tộc lần đầu ra mặt chính là xuất hiện ở Tiên Ma Vực, Cự Thiên Cuồng liên thủ với Tộc Trưởng của Cự Chiến Cổ Tộc trợ giúp Lạc Nam và Làng Nhất Thế của hắn đánh bại các thế lực tại nơi này, trọng thương trưởng lão Luân Kiếp Tiên Cung!”
“Thử nghĩ mà xem, Lạc Nam và Làng Nhất Thế khi đó chỉ mới chân ước chân ráo đến Tiên Ma Vực, bị thế lực khắp nơi khi dễ, vậy mà lại đủ tư cách khiến Cự Thiên Cuồng và Tộc Trưởng của Cự Chiến Cổ Tộc đích thân ra mặt bảo vệ…”
Ánh mắt đám người lóe lên một tia liên tưởng, chỉ nghe Long Quân Sư tiếp tục nói:
“Thứ hai, Vạn Yêu Thánh Địa có dây mơ rể má phức tạp với Làng Nhất Thế, với tính cách không màn thế sự của Tôn Hầu Tử vậy mà lại ra tay vì Làng Nhất Thế giết địch đến tận hai lần!”
“Tuy nói Vạn Yêu Thánh Địa nợ một ân tình của Lạc Nam, nhưng người hứa hẹn ân tình này là Đại Trưởng Lão Bạch Trạch, vì sao Bạch Trạch không ra tay mà phải đích thân Tôn Hầu Tử? Điều này chứng tỏ Làng Nhất Thế có địa vị rất đặc trưng trong mắt Tôn Hầu Tử, ví như đó là thế lực do anh rể của hắn sáng lập chẳng hạn?”
Long Ngạo Thiên siết nhẹ nắm tay, thân thể run lên nhè nhẹ.
“Thứ ba, truyền nhân của Dậu Kê là Nhân Kê, kẻ đang nắm giữ Nhân Yêu Giới thời điểm này lại từng liên thủ với Cự Thiên Cuồng, trợ giúp Lạc Nam chiến đấu bên trong Thiếu Đế Chi Chiến, thái độ đối mặt với Lạc Nam cực kỳ cung kính!”
Lời nói sắc bén của Long Quân Sư vẫn không ngừng vang lên:
“Thứ tư, Long Khuynh Thành lúc chưa phản bội đã đến Côn Lôn tuyên chiến với Lạc Nam, sau khi rời khỏi không được bao lâu thì mất tích bí ẩn, chuyện này quá mức trùng hợp chứ hả?”
Bầu không khí trong đại điện càng ngày càng đè nén, như một ngọn núi lửa sắp bạo phát bất cứ lúc nào.
“Thứ năm, khi Nghịch Long cùng Long Khuynh Thành cướp ngục, hắn biểu hiện tu vi chỉ là một Đại Đế, vừa lúc Lạc Nam hiện nay cũng đang là Đại Đế, lại thêm một chuyện trùng hợp!”
Long Quân Sư ánh mắt híp lại vô cùng nguy hiểm, gằn từng chữ một:
“Cuối cùng, một điều vô cùng quái dị khác…”
“Điều gì?” Long Ngạo Thiên vô thức đặt câu hỏi, thanh âm trầm thấp như muốn rỉ máu, chúng trưởng lão cũng vội vàng vểnh tai.
Long Quân Sư mỉm cười, lấy ra vài khối Lưu Ảnh Ngọc ném lên.
Rất nhanh, từ trong Lưu Ảnh Ngọc hiện ra những trận chiến đấu.
Đám người ngưng mắt nhìn, phát hiện nhân vật đang trong chiến đấu chính là Lạc Nam.
Chỉ thấy đây là những trận chiến từ lớn đến nhỏ của Lạc Nam từ trước đến nay vô tình bị người dùng Lưu Ảnh Ngọc thu lại, có thời điểm chỉ mới là Tiên Vương, có thời điểm là Tôn Giả, cũng có thời điểm là Đại Tôn, Địa Tôn các loại cho đến khi thành Đế.
“Tỏa Thiên Hắc Ám, ra cho ta!”
“Tử Giới mở!”
“Tù Không Bát úp xuống!”
Từng tiếng quát lạnh lùng của Lạc Nam từ trong Lưu Ảnh Ngọc truyền ra.
Ở đây đều là cường giả, bọn hắn đã nhận ra điểm chung của những trận chiến này.
Đó là khi chiến đấu đạt đến giai đoạn cao trào, Lạc Nam thường nhốt kẻ địch và bản thân mình vào bên trong Tỏa Thiên Hắc Ám, đôi khi lại là Tù Không Bát, thậm chí có lúc kết hợp cả Tù Không Bát và Tỏa Thiên Hắc Ám.
Chính điều này đã khiến người bên ngoài không thể nào thấy được tình huống phát sinh tiếp theo của trận chiến, thậm chí cả khí tức bên trong cũng chẳng thất thoát ra ngoài.
Mãi đến khi Lạc Nam giải trừ Tỏa Thiên Hắc Ám và Tù Không Bát, kẻ địch của hắn đã triệt để bị tiêu diệt.
“Các vị nhìn thấy gì chứ?” Long Quân Sư cười nhạt hỏi.
Tam Trưởng Lão hít sâu một hơi, ngưng giọng nói ra: “Lạc Nam vì sao phải làm như vậy? Vì sao phải che giấu quá trình chiến đấu và tiêu diệt kẻ thù?”
“Có thể là vì ngăn cản địch nhân của hắn bỏ chạy…” Long Chấn đáp.
“Liệu có phải vì che giấu tài sản như Bá Đỉnh, tránh bị người khác tham lam có ý cướp đoạt!” Lục Trưởng Lão trầm giọng vuốt cằm.
“Haha!” Long Ngạo Thiên nghiến răng ken két, thanh âm như lệ quỷ đến từ địa ngục âm u:
“Hoặc là… che giấu thân phận Nghịch Long mà hắn sử dụng bên trong trận chiến!”
“Hít!” Chúng trưởng lão hít một ngụm khí lạnh.
Nếu thật sự là như vậy, Lạc Nam này cũng quá đáng sợ…
Điều này cũng giải thích vì sao dù Nghịch Long đã tồn tại mãi đến tận hôm nay, nhưng tất cả Chân Long bọn hắn và Long Ngạo Thiên cũng chưa từng cảm ứng được.
Nếu như mỗi lần chiến đấu, Nghịch Long đều dùng thủ pháp như vậy để che giấu khí tức, vậy dù hắn sử dụng Nghịch Long Lực thoải mái thì Long Tộc cũng vô pháp phát hiện ra.
“Lạc Nam chắc chắn là Nghịch Long!”
Chúng trưởng lão sắc mặt âm trầm, Long Ngạo Hải càng là siết chặt nắm đấm:
“Chẳng trách hắn lại yêu nghiệt đến như vậy!”
“Các vị không cần nóng vội kết luận!” Long Quân Sư thản nhiên nói ra:
“Mọi thứ chỉ là suy đoán của ta, vẫn chưa có một bằng chứng xác thực nào cho thấy Lạc Nam là Nghịch Long!”
Từ trong hàng vạn tin tức mà U Linh Long mang về, Long Quân Sư đã xem tỉ mỉ từng loại một, sau đó mới tìm ra các điểm khả nghi vừa nêu trên.
Tất cả điểm khả nghi đều có liên quan đến cái tên Lạc Nam.
“Hừ!” Long Ngạo Thiên phẫn nộ nói: “Một hai lần trùng hợp có thể lý giải, nhưng nhiều dữ kiện trùng hợp như vậy, trẫm thà giết lầm còn hơn bỏ sót!”
“Đó mới là chỗ đáng sợ mà ta vừa nói!” Long Quân Sư giọng điệu trở nên ngưng trọng:
“Chúng ta cho rằng Nghịch Long là kẻ cô đơn, lực lượng dưới tay hắn cùng lắm chỉ có tàn quân của Nghịch Long Đế!”
“Nhưng nếu thật sự Lạc Nam là Nghịch Long, liên tưởng đến Côn Lôn Giới ngày càng hùng mạnh đứng sau lưng hắn, Làng Nhất Thế dưới trướng của hắn, mối quan hệ của hắn và Tuế Nguyệt Cung, Phượng Hoàng Tộc, Thủy Hoang Tộc các loại…”
Lời vừa nói ra, sắc mặt toàn trường kịch biến.
Trong giờ phút này, bọn hắn lần đầu tiên cảm giác được sâu sắc sự nguy hiểm, ngay cả Long Ngạo Thiên cũng lạnh cả sống lưng.
Nếu thật sự Lạc Nam là Nghịch Long như dự đoán, vậy hắn càng nguy hiểm hơn so với Long Nghịch năm xưa.
“Không được! Bằng bất cứ giá nào trẫm cũng phải diệt kẻ này!” Long Ngạo Thiên đứng lên:
“Bằng không… trẫm ăn ngủ không yên!”
Long Quân Sư lắc đầu thở dài: “Lạc Nam hiện nay không phải kẻ vô danh tiểu tốt, muốn động vào hắn dù là Long Tộc cũng phải thương gân động cốt!”
“Cách tốt nhất là khiến tất cả các thế lực khác liên thủ cùng chúng ta!”
“Nhưng mà một khi chưa có bằng chứng xác thực, muốn các thế lực khác chấp nhận mạo hiểm đối nghịch với cổ lực lượng khổng lồ sau lưng Lạc Nam chỉ dựa vào những suy luận của chúng ta là rất khó, thậm chí sẽ dẫn đến rút dây động rừng!”
“Ta ngược lại có một kế, chỉ cần Lạc Nam rơi vào… hắn có thể vạn kiếp bất phục!”
Long Ngạo Thiên nghe vậy hai mắt lóe sáng, hoàn toàn tin tưởng vào Long Quân Sư:
“Mong quân sư dạy trẫm!”
“Các vị trưởng lão tạm thời lui đi!” Long Quân Sư khoác khoác tay nói.
Đám trưởng lão sắc mặt cứng đờ, thời khắc quan trọng lại đuổi bọn hắn đi, trong lòng cả đám ngứa ngáy đến cực điểm a.
“Còn không mau cút?” Long Ngạo Thiên gầm lên một tiếng phẫn nộ.
Chúng trưởng lão hoảng sợ biến mất không còn tăm hơi.
Hài lòng gật đầu, Long Quân Sư bước đến gần sát bên cạnh Long Ngạo Thiên, đưa môi truyền âm:
“Mấu chốt của kế hoạch này… nằm ở Đan Thần Đại Hội!”