Phần 242
“Trận cuối cùng, dám chiến hay không?”
Nghe được âm thanh khiêu khích của Lạc Nam, sắc mặt hàng loạt cường giả Tru Nghịch Liên Minh trở nên khó coi đến cực điểm.
Viễn cảnh Lạc Nam sẽ sợ hãi xin tha trước kế hoạch hoàn hảo của bọn hắn không hề diễn ra như trong tưởng tượng.
Mà ngược lại vào lúc này, Lạc Nam còn đang trắng trợn khiêu khích bằng bộ dạng kiêu ngạo, hạ thấp sĩ khí của Tru Nghịch Liên Minh đến cực điểm a.
Nếu chú ý kỹ một chút, sẽ dễ dàng nhìn thấy sự kiêng dè xuất hiện trong mắt chư vị cường giả.
Thân phận càng cao thì càng có khát vọng và lý do để sống.
Thực lực càng cao, càng sợ cái chết.
Chỉ hai lượt đấu, Độc Cô Ngạo Tuyết rút kiếm miểu sát Kiếm Trường Ca, kế đến là Tôn Hầu Tử đánh cho Ma Long Vấn Địa hấp hối.
Kiếm Trường Ca cũng là nhân vật nổi bật bên trong Tru Nghịch Liên Minh, còn Ma Long Vấn Địa cũng là cường giả trụ cột.
Ấy vậy mà hai người nghênh đón kết cục thê thảm như vậy, những thành viên khác thực lực yếu hơn bên trong Tru Nghịch Liên Minh làm sao có thể không rén?
Mà một khi trong lòng đã sinh e ngại sẽ trở thành cản trở và chướng ngại cực lớn khi tham chiến.
Đến thời điểm đó, dù chiếm ưu thế về mặt nhân số… Tru Nghịch Liên Minh cũng không dám vỗ ngực chiến thắng.
Có trách chỉ trách Lạc Nam phát triển thật sự quá nhanh, trong thời gian không được bao lâu đã đủ tư cách đứng trên đỉnh cao của vũ trụ.
Vô số nhân vật nổi danh tài trí hơn người, liệu sự như thần cũng vô pháp đoán ra lý do Lạc Nam và thực lực dưới trướng của hắn phát triển một cách kinh khủng như thế.
Bất quá đây không phải là thời điểm để e ngại.
Thủy Hoàng thừa hiểu rằng lần này nếu không làm thịt được Lạc Nam, vậy thì tương lai sắp tới sẽ còn khó khăn gấp vô số lần.
Bởi vì tốc độ phát triển của kẻ này quá mức khủng bố.
Nếu lơ là một thời gian, e rằng Lạc Nam sẽ đè toàn bộ vũ trụ lên đánh.
Mà muốn dẫn Long xuất động như kế hoạch lần này là điều hoàn toàn phi thực tế, chỉ có kẻ ngu mới mắc bẫy hai lần như một.
Như có cùng suy nghĩ với Thủy Hoàng, chỉ nghe Long Ngạo Thiên truyền âm nói:
“Chỉ thắng một trên tổng số ba trận không phải điều quan trọng, quan trọng nhất là phương thức chiến thắng phải kinh sợ kẻ thù, khôi phục tự tin cho quân ta!”
Thủy Hoàng gật đầu, ánh mắt lóe lên một tia quyết tuyệt, hướng về một người mặc áo choàng đứng bên tay mình hạ lệnh:
“Nhị Trưởng Lão, giao cho ngươi!”
“Tuân mệnh Tộc Trưởng!”
Nhân vật được xưng là Nhị Trưởng Lão của Thủy Tổ Ma Tộc điềm tĩnh gật đầu.
Áo choàng đen nhẹ phất, hắn đã như u linh xuất hiện trên bầu trời đêm.
Khí tức toàn thân thu liễm đến cực hạn, như cùng đất trời hòa làm nhất thể.
Mà khi chứng kiến người này ra tay, vẻ mặt của các Ma Tu bên phía Tru Nghịch Liên Minh nhất thời trở nên hưng phấn, cuồng nhiệt vô cùng như đã nắm chắc chiến thắng.
Thủy Tổ Ma Tộc có thể được xưng là đệ nhất đại tộc ở Ma giới.
Mặc dù đại đa số người không biết đến sự tồn tại của chủng tộc này, nhưng chỉ cần là cường giả lâu năm của Ma giới đều đã từng nghe nói đến sự tích của bọn hắn.
Là chủng tộc hậu nhân do Ma Tổ trong truyền thuyết lưu lại phiến vũ trụ, chưởng khống Ma Lực cấp cao tiệm cận Tổ Ma Lực, chiến lực và sức mạnh áp đảo tất cả tu sĩ cùng cấp, đặc biệt là Ma Tu khi đối đầu với người của Thủy Tổ Ma Tộc chẳng khác nào con cháu gặp tổ tiên.
Chưa dừng lại ở đó, bởi vì Ma Tổ là nhân vật hiếm có trong lịch sử thành công siêu việt Thiên Ma Đế, nghe đồn trước khi rời đi đã tự mình sáng tạo ra một vài thủ đoạn chiến đấu tiệm cận cấp Thánh.
Trong nhận thức của hầu hết mọi người, Đế Cấp Cực Phẩm đã là tượng trưng cho tầng thứ tối đỉnh.
Vậy nên khi Thủy Tổ Ma Tộc nắm giữ những thứ vượt qua Đế Cấp, bọn hắn mặc định sẽ được thế gian tôn sùng.
Phải biết rằng ngay cả kiêu ngạo như Tộc Trưởng Ma Long Tộc – Ma Long Vấn Thiên cũng phải cung kính đối đãi với Thủy Tổ Ma Tộc đấy.
Bởi thế mà lúc này khi Nhị Trưởng Lão Thủy Tổ Ma Tộc đứng ra, Tru Nghịch Liên Minh an tâm đến lạ.
Gặp phải nhân vật như Trưởng Lão top đầu của Thủy Tổ Ma Tộc, trừ khi đích thân yêu nghiệt như Lạc Nam hoặc Tuế Nguyệt Nữ Đế xuất thủ, bằng không khó mà áp chế cục diện.
Thủy Hoàng cũng đã quyết định, nếu Tuế Nguyệt Nữ Đế đứng ra… bản thân hắn cũng sẽ phối hợp Tru Vô Dạ và Săn Vô Lệ vây công lấy nàng ngay lập tức.
Ba đại cường giả đỉnh tiêm quyết tâm lấy nhiều đánh ít, tin chắc dù là đệ nhất cường giả đương thời cũng phải vô cùng chật vật.
“E rằng sẽ là Côn Lôn Nữ Hoàng, Âu Dương Thương Lan hoặc Vô Chi Kỳ!”
Không ít người quan chiến âm thầm suy đoán một trong ba cái tên này sẽ được Lạc Nam cho ra tham chiến.
“Nguyệt Tâm, đánh nhanh thắng nhanh!”
Nào ngờ Lạc Nam lại thản nhiên cười nói.
“Nguyệt Tâm?”
Nghe đến cái tên này, toàn trường hai mặt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự mờ mịt.
Hiển nhiên đối với bọn hắn, cái tên Nguyệt Tâm này thập phần xa lạ.
Cũng phải thôi, Lãnh Nguyệt Tâm từ khi vừa đặt chân đến Ma Giới đã bị Lãnh Vận Du giam lỏng chờ ngày hoán đổi linh hồn.
Mà sau đó khi Lạc Nam giải cứu được nàng, cũng vì thân phận của Lãnh Nguyệt Tâm quá mức nhạy cảm nên không hề lộ ra ánh sáng.
Hơn hết, nữ nhân của Hậu Cung và Làng Nhất Thế ra ngoài hành động đều đeo mặt nạ, người khác nhận diện được các nàng chủ yếu là dựa vào khí chất và đặc điểm chiến đấu mà không phải diện mạo.
Lãnh Nguyệt Tâm đến nay vẫn còn đeo Mặt Nạ Thiên Diện, thân khoác áo choàng đen, phong cách cực kỳ giống với thời điểm khi còn là nhân vật đệ nhất Hoàng Kim Bảng tên “Ma” ở Việt Long Tinh năm đó.
Có người biết đến nàng mới là kỳ quái.
Trong lúc nhất thời, vô số người bắt đầu đoán già đoán non cái tên Nguyệt Tâm sẽ là thần thánh phương nào.
Bất quá khi nhìn thấy nàng toàn thân có Ma Khí âm u bao phủ từ phía sau lưng Lạc Nam bước ra, toàn bộ Tru Nghịch Liên Minh đều nở nụ cười khát máu.
“Xem ra Lạc Nam là kẻ ếch ngồi đáy giếng, không biết đến sự tồn tại của Thủy Tổ Ma Tộc!” Kim Đế âm thầm cười lạnh.
“Hahaha, đụng độ cường giả Thủy Tổ Ma Tộc mà lại đem Ma Tu ra đối phó, khác nào dùng yêu thú cấp thấp đấu với Ma Thú chúng ta?” Đám Ma Thú cũng nhao nhao hưng phấn trong lòng.
Nếu Lạc Nam cử ra nhân vật như Vô Chi Kỳ, có lẽ bọn hắn còn lo lắng về kết quả trận chiến một chút.
Dù sao thì Ma Lực Cao Cấp tuy mạnh nhưng chẳng ảnh hưởng quá lớn đến Thủy Thuộc Tính, với chiến lực kinh thiên động địa của Xích Khảo Mã Hầu, kết quả trận chiến khó mà nói trước.
Đáng tiếc Lạc Nam kẻ này quá mức ngu xuẩn, hoặc thông tin lạc hậu nên chưa biết đến sự khủng bố của Thủy Tổ Ma Tộc, vì vậy mới phạm phải sai lầm cấp thấp chí mạng đến như thế.
Ma Tu đối mặt Thủy Tổ Ma Tộc, chỉ có cách quỳ xuống.
“Quả nhiên thế gian không hề có kẻ hoàn hảo!” Thủy Hoàng cũng thầm nói trong lòng:
“Dù Lạc Nam được mệnh danh là vạn cổ đệ nhất yêu nghiệt nhưng cũng khó tránh khỏi một ít quyết định sai lầm!”
Long Ngạo Thiên cũng đắc ý không gì sánh kịp, hướng về phía Nhị Trưởng Lão Thủy Tổ Ma Tộc truyền âm dặn dò:
“Đánh nát đầu nàng, càng thê thảm càng tốt để đề cao tinh thần của bên ta!”
Quyết định dùng trận cuối cùng này rừa sạch nhục nhã ở hai trận trước đó.
“Cứ giao cho ta!”
Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão tự tin hồi đáp.
Vừa nhìn thấy Ma Tu xung trận, hắn liền biết trận này mình chắc chắn thắng rồi.
Chưa kể đối thủ còn là một vị Ma Tu vô danh tiểu tốt, nêu tên không người biết được.
Thậm chí rất nhiều người lúc này đang âm thầm suy đoán, chẳng lẽ Lạc Nam đã thắng hai trận nên ở trận thứ ba mặc kệ kết quả thành bại hay sao?
“Cẩn thận một chút, đừng cho đối thủ bất kỳ cơ hội nào!” Thủy Hoàng cũng lên tiếng nhắc nhở.
Chẳng biết vì sao, hắn luôn cảm thấy Lạc Nam có mưu đồ khó lường nào khác.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, Thủy Hoàng cũng chẳng tìm ra cách nào để một Ma Tu đánh bại trưởng lão của Thủy Tổ Ma Tộc.
Trừ khi Ma Tu này có được lực lượng như Tuế Nguyệt Nữ Đế hoặc lực lượng viễn siêu Đế Cấp.
Bất quá nếu nói về viễn siêu Đế Cấp, Thủy Tổ Ma Tộc bọn hắn cũng có.
“Ngụy Thánh Kỹ – Ma Thánh Hàng Lâm!”
Quả nhiên Thủy Hoàng vừa suy nghĩ xong, Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão đã lập tức hành động.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Ở trong khoảnh khắc, vạn dặm Ma Khí tại Thiên Nhiên Giới lập tức bị Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão cướp sạch.
Một môn Vũ Kỹ vượt qua giới hạn Đế Cấp triển khai đòi hỏi lực lượng khổng lồ vượt xa tất cả.
Ánh mắt Lạc Nam híp lại.
Ngụy Thánh Kỹ có thể xem là một loại Vũ Kỹ vượt trên Đế Kỹ nhưng lại ở dưới Thánh Kỹ.
Thông thường người sáng tạo nên Ngụy Thánh Kỹ thường ở công đoạn đang chuyển hóa Đế Lực sang Thánh Lực, sắp trở thành cường giả Nhập Thánh chân chính.
Tuy không mạnh bằng Thánh Kỹ nhưng Ngụy Thánh Kỹ là thứ không phải Đế Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ có thể so sánh được.
Khi Ma Khí cuồn cuộn kéo về, Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão bất chợt quỳ gối giữa thiên địa, hai tay nâng cao lên trời, một mặt thành tính niệm khẩu quyết:
“Cung Nghênh Ma Thánh!”
Hắn vừa dứt lời, Ma Lực cao cấp đã phối hợp cùng Ma Khí khổng lồ vừa rồi ngưng tụ thành một tôn thân ảnh mang theo cái thế Ma Uy.
HỰ…
Vô số Ma Tu có mặt tại đương trường thổ huyết tại chỗ, linh hồn rung động, khiếp vía hãi hùng, xém chút không nhịn được phải quỳ xuống.
Một cổ uy áp quét ngang toàn trường, hư ảnh Ma Thánh sau lưng Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão cực kỳ mờ ảo nhưng lại ẩn chứa lực lượng như có thể thay chuyển càn khôn.
“Nhờ Thánh Sát Địch!”
Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão cung kính bái lạy, đầu ngón tay chỉ thẳng về phía Lãnh Nguyệt Tâm.
Ở khoảnh khắc này, toàn trường đều thay nàng đổ mồ hôi lạnh, bởi vì dù không thấy rõ ràng hai mắt nhưng tất cả đều cảm giác được hư ảnh Ma Thánh kia đã khóa chặt lấy nàng.
RĂNG RẮC…
Thiên địa run rẩy kịch liệt như tận thế hàng lâm, Hư Ảnh Ma Thánh duỗi ra một đầu ngón tay ẩn chứa Thánh Uy khủng bố.
Như muốn nghiền chết một con kiến hướng về Lãnh Nguyệt Tâm ấn xuống.
“Phu quân…”
Chúng nữ lo lắng siết chặt nắm tay, vài người không hiểu vì sao Lạc Nam lại để Lãnh Nguyệt Tâm phải đối mặt với kẻ thù cường đại như vậy.
Gặp phải Hư Ảnh Ma Thánh, e rằng chỉ những nữ nhân đứng đầu như Tuế Nguyệt, Hi Vũ, Nguyệt Kỳ và Thương Lan các nàng có thể chống lại.
Lãnh Nguyệt Tâm tuy rất xuất chúng nhưng hình như còn kém một chút.
Lạc Nam mỉm cười ra hiệu các nàng bình tĩnh, tràn đầy mong đợi nhìn lấy Lãnh Nguyệt Tâm.
Như cảm nhận được sự tin cậy tuyệt đối của phu quân và sự lo lắng của các tỷ muội giành cho mình.
Lãnh Nguyệt Tâm tự tin bước lên phía trước một bước.
Ánh mắt như điện sau lớp áo choàng đen kịch bất chợt mở ra.
Một cổ sức mạnh như Ma Thần ngủ say thức tỉnh trong cơ thể nàng.
Tóc dài không gió tự bay, một đầu tóc đen chuyển sang trắng muốt như tuyết, ngũ quan uy nghiêm, khí chất bề nghễ, như một vị Cái Thế Nữ Đế duy ngã độc tôn.
Nàng lặng lẽ chắp tay mà đứng…
Nhưng khi ngón tay khổng lồ của Hư Ảnh Ma Thánh vừa sắp trấn xuống lại bị cưỡng ép dừng lại phía trước mặt nàng trong gang tấc, không thể tiến thêm dù chỉ một chút.
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt kinh hoàng tột độ của toàn trường, Hư Ảnh Ma Thánh vừa mới oai phong không gì tả nổi như gặp phải khắc tinh, ầm ầm sụp đổ dưới chân Lãnh Nguyệt Tâm.
“KHÔNG… KHÔNG THỂ NÀO CÓ CHUYỆN ĐÓ… KHÔNG!”
Thủy Hoàng, Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão, tất cả Thủy Tổ Ma Tộc có mặt ở hiện trường ôm đầu gào rống như phát điên.
Ngay cả Long Quân Sư lúc này cũng phải bấu chặt lấy bả vai của Long Ngạo Thiên, cưỡng ép đôi chân đang run lẩy bẩy của mình để không phải quỳ rạp xuống đất.
Toàn bộ Ma Tu tại Quảng Trường vừa rồi vẫn cố gắng đứng vững khi Ma Thánh Hư Ảnh hàng lâm, hiện tại đã có vô số kẻ tâm cảnh hơi yếu quỳ một chân xuống đất.
Mà đừng nói là kẻ địch, ngay cả Hi Vũ, Thiên Vô Ảnh, U Cơ… hầu hết nữ nhân của Lạc Nam sở hữu Ma Lực cũng cảm thấy huyết mạch sục sôi vì kính sợ, từng đôi mắt đẹp bất khả tư nghị nhìn bóng lưng Lãnh Nguyệt Tâm đứng ở nơi đó.
“Chuyện gì đang xảy ra thế này? Vì sao nàng lại đáng sợ đến như vậy?”
Ma Long Vấn Thiên xém chút phải hóa thành bản thể để ngăn cản cảm giác áp bức khó chịu này, trong lòng điên cuồng đặt câu hỏi.
Vẫn luôn quan chiến bên ngoài, Trần Huyền và Tam Lão sắc mặt đột biến, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn ngập trời:
“Chẳng lẽ là?”
“GIẢ THẦN GIẢ QUỶ, CHẾT ĐI CHO TA!”
Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão như phát rồ gào rống chẳng khác nào lệ quỷ.
Thân là người trực tiếp bị Lãnh Nguyệt Tâm nhắm vào, cơn sợ hãi khiến hắn gần như mất đi lý trí.
Nhưng bản tính kiêu ngạo luôn tự cho mình là ưu việt của Thủy Tổ Ma Tộc làm hắn không nguyện ý chấp nhận sự thật.
Thay vì kinh sợ, hắn muốn tự mình hủy diệt nguồn cơn của nỗi sợ hãi.
Ma Lực cao cấp được điều động đến mức tối đa.
Thân ảnh Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão biến mất tại chỗ, khi hiện thân đã tiếp cận Lãnh Nguyệt Tâm.
“Quần Ma Ấn!”
Từ trong cơ thể, vô số Ma Ảnh rít gào bay ra, sau đó ngưng tụ thành một kiện Ma Ấn dữ dội với vạn ma gào thét, hung hăng nện xuống đầu Lãnh Nguyệt Tâm.
Đứng trước công kích của đối thủ, Lãnh Nguyệt Tâm rốt cuộc chậm rãi ngẩng đầu.
Thiên Ma Kiếm lặng lẽ xuất hiện trong tay nàng.
Một kiếm hết sức đơn giản được nàng vung tay chém ra, không phối hợp Kiếm Kỹ, không mang theo Kiếm Vực, cũng chẳng ẩn chứa Sát Cơ gì quá mức dữ dội.
Chỉ có điều, bên trên lưỡi kiếm lại được một loại Ma Lực đen tuyền bí hiểm thoáng ẩn thoáng hiện bao phủ.
XOẸT!
Đồng tử Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão kịch liệt co rút.
Bởi vì hắn đã nhìn thấy một kiếm vô cùng đơn giản đó lại dễ dàng cắt đứt Quần Ma Ấn của mình như đang cắt đậu hủ.
Cảm giác tử vong dâng lên khắp đại não, Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão muốn xoay người bỏ trốn.
Nào ngờ Lãnh Nguyệt Tâm đem toàn bộ uy áp đang hoành hành ở bốn phương tám hướng thu về trấn lên cơ thể hắn.
HỰ!
Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão rên lên một tiếng, tay chân không nghe đầu não khống chế, sợ hãi té ngã tại chỗ.
PHỐC!
Thiên Ma Kiếm lướt ngang, đầu lìa khỏi cổ.
Không có máu bắn lên tận trời, không có linh hồn bỏ chạy, càng không có va chạm nổ tung.
Tất cả đã bị cổ lực lượng màu đen bí hiểm hòa trên lưỡi Thiên Ma Kiếm phân giải.
“Tổ… Tổ Ma Lực!” Mà rốt cuộc, Trần Huyền đã đứng bật người dậy, ánh mắt gắt gao và phức tạp nhìn lấy Lãnh Nguyệt Tâm, khàn giọng phun ra từng chữ:
“Thủy Tổ Thánh Ma Thể?!”
HẾT QUYỂN 9