Phần 237
“Hahaha, thử thách tốt lắm!”
Vừa nghe thấy thử thách ở bậc cuối cùng, Đan Dĩnh đã không nhịn được cất tiếng cười to:
“Để xem ngươi còn dựa vào cái gì?”
Vốn nàng có lòng ganh đua Luyện Đan Thật với Lạc Nam, nào ngờ trình độ của Hỏa Nhi kết hợp với Lạc Nam quá mức khủng bố khiến nàng gần như tuyệt vọng.
Hiện tại thì tốt rồi, thử thách yêu cầu sử dụng ngọn lửa bình thường nhất của mỗi tu sĩ, đồng nghĩa với không được sử dụng Dị Hỏa.
Thử hỏi Lạc Nam lấy cái gì để tiếp tục Luyện Đan đây?
Mà hiển nhiên không chỉ riêng Đan Dĩnh có suy nghĩ như vậy, rất nhiều người khác cũng có cùng ý nghĩ với nàng.
Hỏa Nhi đã xem như vô dụng ở bậc thang cuối cùng.
Nếu như Lạc Nam vẫn giậm chân tại chỗ, rất nhanh sẽ bị Trẻ Chăn Trâu và Lão Đại Phu đuổi kịp.
Lạc Nam vỗ vỗ trán, bởi vì hắn phát hiện ngay cả ba vị thê tử đang dự thi cùng mình và chúng nữ Hậu Cung cũng đang hứng thú nhìn lấy hắn.
Các nàng biết Lạc Nam chỉ sở hữu Diễm Tâm Đỉnh, bên trong Diễm Tâm Đỉnh chỉ có Dị Hỏa, hắn lấy đâu ra Hỏa Thuộc Tính bình thường để Luyện Đan đây?
Thử thách này chẳng khác nào khắc tinh chí mạng của phu quân các nàng, cho hắn chừa cái tật dương dương đắc ý.
Bất quá đối mặt với ánh mắt trêu tức của các vị thê tử, Lạc Nam lại nhún nhún vai đáp lại bằng một nụ cười xấu xa.
Trong ánh mắt khó hiểu của toàn trường, hắn đột ngột lấy ra một loại nguyên liệu Luyện Khí cao cấp.
Chính là Hỏa Tinh Thạch – Đế Cấp Cực Phẩm Nguyên Liệu chuyên dùng để luyện chế Pháp Bảo Hỏa Hệ, bên trong sở hữu năng lượng Hỏa Thuộc Tính cực kỳ dồi dào.
Lạc Nam trực tiếp rút lấy Hỏa Thuộc Tính bên trong Hỏa Tinh Thạch ra cho bản thân mình sử dụng.
Lại phất tay triệu hồi một kiện Đan Đỉnh hàng thật giá thật, bắt đầu nổi lửa Luyện Đan.
“Như vậy cũng được?” Có người vừa kinh ngạc vừa bội phục không thôi.
Vận dụng hỏa thuộc tính của bản thân mình luyện đan chưa chắc đã thành công, càng đừng nói là mượn ngọn lửa bên trong một loại nguyên liệu Luyện Khí để làm điều đó.
Sợ rằng những Thiên Đan Đế hàng đầu nếu chưa luyện tập kỹ càng cũng không thể nào làm được.
“Giả thần giả quỷ mà thôi, chắc gì hắn đã biết luyện đan?” Một người vừa thèm Tam Diễm Hóa Dị vừa ghen ghét Dị Hỏa Hóa Hình của Lạc Nam cho biết.
Bất quá lời nói của hắn lại được khá nhiều người đồng tình.
Bởi vì từ đầu đến cuối Lạc Nam chưa từng tự tay Luyện Đan lần nào, dường như hắn đang cố gắng né tránh lĩnh vực chuyên môn vậy.
Chỉ toàn dựa vào Tứ Thủ Bạch Hỏa và Hỏa Nhi làm hết, người khác khó tránh khỏi nghi ngờ về năng lực thật sự trong lĩnh vực Luyện Đan của hắn.
Việc bản thân Lạc Nam có biết luyện đan hay không, trình độ đạt đến mức độ nào vẫn luôn lắc thắc mắc từ đầu đến cuối của toàn trường.
Ngay cả ba vị thê tử tham gia cuộc thi cùng hắn cũng không ngoại lệ.
Vậy nên lúc này khi nhìn thấy Lạc Nam bị ép rơi vào đường cùng phải tự mình luyện đan, ánh mắt tất cả đã đổ dồn về hắn.
Ngay sau đó, ánh mắt đám đông bất chợt co rụt.
Bởi vì bọn hắn chứng kiến khuôn mặt Lạc Nam đã mất đi vẻ lười biếng ngả ngớn trước đó, thay vào là một sự nghiêm túc và chăm chú cao độ.
Chuyển đổi trạng thái quá nhanh bất chấp ngoại cảnh ảnh hưởng, chứng minh tâm lý của kẻ này cứng rắn đến đáng sợ.
Mà khi ngọn lửa không nhanh không chậm bao phủ lấy Đan Đỉnh, óng tay áo của Lạc Nam nhẹ nhàng tung bay, từng loại nguyên liệu ngay ngắn và thứ tự đàng hoàng cũng được hắn cho vào trong đỉnh.
“Có phong phạm của tông sư!”
Người trong nghề lập tức vừa nhìn đã ước tính được sâu cạn.
Chỉ riêng thái độ tập trung đến mức như cả thế giới chỉ còn lại Đan Đỉnh lúc này của Lạc Nam, lại thêm từng động tác lô hỏa thuần thanh của hắn, toàn trường liền kết luận được tay nghề Luyện Đan của nam nhân này nhất định không tồi.
Chỉ có Tiêu Thanh Tuyền, Đan Mộng Cơ và Đan Diễm Cơ đã kinh ngạc đến mức lấy tay nhỏ che môi đỏ, ba đôi mắt đẹp tràn ngập rung động.
Bởi vì các nàng thừa nhận rằng, đổi lại nếu người rơi vào trường hợp của Lạc Nam là mình, các nàng chưa chắc xử lý chuyên nghiệp được như hắn.
Việc rút ra Hỏa Thuộc Tính của Hỏa Tinh Thạch, sau đó lại lợi dụng nó để luyện chế loại đan dược Đế Cấp Cực Phẩm nghe thì đơn giản nhưng lại là một quá trình cực kỳ phức tạp.
Đòi hỏi khả năng chưởng khống hỏa diễm đến mức trác tuyệt, không chỉ riêng hỏa diễm của bản thân mà còn là hỏa diễm của vạn vật xung quanh.
Khi đã tốn nhiều tinh thần để làm chủ ngọn lửa như vậy, nhưng vẫn có thể thong dong phân loại nguyên liệu, căn chỉnh thời gian và nhiệt độ đan đỉnh, kế đến là từng công đoạn như triết xuất dược hiệu, bài trừ tạp chất đều được Lạc Nam thực hiện một cách hoàn hảo.
Vô số Luyện Đan Sư nhìn như si như say.
Bọn hắn thừa hiểu rằng quá trình Lạc Nam luyện đan lúc này quá mức mất thời gian, cũng quá mức dựa theo những điều căn bản, hoàn toàn không có sự áp đảo như vừa rồi Hỏa Nhi và Tứ Thủ Bạch Hỏa hành động.
Nhưng chính điều đó đã tạo nên giá trị cốt lõi của một vị Luyện Đan Sư, gặp khó khăn cũng không chùn bước, luyện đan được trong mọi hoàn cảnh.
Nếu trước đó đại đa số mọi người là ghen tị và đố kỵ hắn có được Dị Hỏa cấp cao.
Thì hiện tại đây… những sự đố kỵ và ghen tị đó đã chuyển thành công nhận và tôn trọng.
Lạc Nam đang làm những điều mà một vị Luyện Đan Sư bình thường vẫn hay làm, tuy nhiên hắn lại làm một cách vô cùng hoàn mỹ, không có sơ suất dù chỉ là thoáng chút.
Trẻ Chăn Trâu cùng Lão Đại Phu liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng thở dài một tiếng:
“Hậu sinh khả úy, trường giang sóng sau đè sóng trước…”
Toàn bộ Luyện Đan Sư đều nín thở quan sát.
Bầu không khí trở nên tĩnh lặng đến lạ kỳ, chỉ còn lại âm thanh ngọn lửa trong tay Lạc Nam hừng hực thiêu đốt.
“Nam nhân này… hắn chẳng phải vẫn luôn lười biếng về việc Luyện Đan hay sao?”
Bên trên Bá Vũ Điện, chúng nữ Hậu Cung không biết phải dùng từ gì để diễn tả tâm tình lúc này của mình.
Năm xưa Hoa Ngọc Phượng rủ hắn học Trận Pháp, hắn từ chối.
Ái Tâm si mê thảo luyện Luyện Khí Thuật, hắn ngáp dài ngắp ngắn.
Tiêu Thanh Tuyền, Đan Diễm Cơ và Đan Diễm Cơ cũng tự giác không đề cập đến việc Luyện Đan với hắn làm cái gì.
Dù sao nam nhân của các nàng đã đủ ưu tú, không cần thiết phải học thêm các lĩnh vực khác.
Ấy vậy mà giờ đây, hắn là Thiên Trận Đế… Thiên Khí Đế.
Lúc này lại lòi ra Thiên Đan Đế.
“Vạn cổ yêu nghiệt thậm chí còn chưa đủ hình dùng phu quân của chúng ta!” Liễu Ngọc Thanh giọng điệu run rẩy, có thể thấy sự tự hào và kiêu ngạo không thể giấu được bên trong mắt nàng.
Chúng nữ Hậu Cung gật đầu.
Không ngờ đến sau nhiều năm gặp lại, phu quân của các nàng vẫn khiến các nàng đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.
Câu cửa miệng của hắn vẫn luôn là: “Bí mật làm nên sự hấp dẫn của một nam nhân!”
Hiện tại các nàng quả nhiên cảm thấy bị hắn thu hút không gì sánh được, dù đã là phu thê nhiều năm… vẫn hận không thể biết hết tất cả về hắn, tò mò đến cực điểm.
Điều đó tạo nên sự hấp dẫn độc nhất vô nhị.
Hắn như một vực sâu vô tận, càng cố gắng tìm hiểu và thăm dò sẽ chỉ càng lún sâu thêm mà thôi.
“Hừ, chắc chắn các tỷ muội Làng Nhất Thế đã sớm biết chuyện này!” Diễm Nguyệt Kỳ bất chợt cười lạnh một tiếng:
“Vậy mà còn hùa theo nam nhân xấu kia trêu đùa chúng ta!”
“Đúng nha, tình nghĩa tỷ muội có chắc bền lâu?” Diễm Điệp Tình chúng nữ vội vàng gật đầu phụ họa, bất mãn nhìn các tỷ muội ở khác chiến tuyến.
“Ý của phu quân chính là như vậy, không phối hợp sẽ bị ăn gia pháp!” Âu Dương Thương Lan ra vẻ đáng thương nói:
“Các ngươi sao nỡ trách chúng ta?”
Chúng nữ Làng Nhất Thế vốn đang cười trộm trong lòng, nghe vậy cũng tán thành không thôi:
“Chính xác, gia pháp của nam nhân kia rất lợi hại, các tỷ muội sao có thể không sợ hãi?”
“Chúng ta là bị khuất phục trước dâm uy của hắn!” Đình Manh Manh hai tay chống nạnh nói.
Nếu nói đến việc Lạc Nam biết Luyện Đan, Đình Manh Manh là một trong những nữ nhân nhận thức sớm nhất.
Bởi vì chính Lạc Nam lấy thân phận Lạc Yên thường hay luyện Dưỡng Nhan Đan cho nàng nhai như nhai kẹo mà.
“Dâm uy cái đầu muội!” Âu Dương Thương Lan hung hăng cốc lên đầu nàng:
“Tiểu nha đầu chưa lớn thì biết cái gì mà dâm với chả uy?”
“Hừ, Manh Manh đã lớn rồi!” Đình Manh Manh nâng lên bộ ngực có quy mô của mình lắc lư nói:
“Gần to bằng đại tỷ rồi!”
“Phốc! Khanh khách!”
Chúng nữ rốt cuộc không nhịn được bật cười khúc khích.
“Còn lâu mới to bằng tỷ ngươi!” Âu Dương Thương Lan bĩu môi, tiểu nha đầu không biết tự lượng sức mình.
Nếu so sánh trong tất cả nữ nhân của Lạc Nam, quy mô bộ ngực của nàng cũng thuộc top đầu.
Chỉ kém hơn mấy người đã sinh con như Diễm Nguyệt Kỳ, Cửu Huân Dao, vài nữ thiên bẩm như Võ Tam Nương, Mộc Tử Âm và hai nữ nhân được đích thân Lạc Nam tạo ngực như Đan Mộng Cơ, Bắc Cung Hàm Ngọc một chút mà thôi.
Đương nhiên Cự Mỹ Anh không tính.
Ở trạng thái khổng lồ, toàn bộ nữ nhân gộp lại cũng không to bằng một bên ngực của Cự Nhân Tộc như nàng.
“Nói đến Manh Manh cũng rất thông minh, biết phu quân chúng ta ưa thích to tròn nên cũng muốn tranh đua háo thắng!” Bạch Tố Mai nhoẻn miệng cười nói.
“Hừ, to tròn để đẹp thôi… ai mà quan tâm hắn có thích hay không?” Đình Manh Manh bĩu môi phủ nhận, bất quá gương mặt trắng nõn đã phơn phớt hồng.
“Phu quân cũng rất thích đôi chân dài của ta!” Côn Minh Nguyệt không chịu thua kém nói.
“Trước đây thì chân muội quả thật dài nhất!” Hải U Quỳnh che miệng cười nói:
“Nhưng từ khi Ngọc Huyền muội muội gia nhập, hai người cũng xem như tám lạng nửa cân!”
Địa Ngọc Huyền nghe vậy bất chợt vuốt lấy đôi chân của Đan Mộng Cơ cùng Bắc Cung Hàm Ngọc đắc ý nói:
“Bằng chứng cho việc thích chân dài của phu quân chính là hắn đúc thân thể cho hai tỷ đều cố tình làm chân dài không kém gì muội!”
“Chân ngắn hắn cũng thích!” Chúng nữ Lý Trúc Loan, Băng Linh Nhi, Diễm Điệp Tình bĩu môi kháng nghị.
Thấy nữ nhân của Lạc Nam trò chuyện vui đùa không kiêng nể gì cả, Tuế Nguyệt, Hi Vũ, Phiêu Tử Hàm, Thường Nga và Lăng Ba liếc mắt nhìn nhau.
Thầm nghĩ các ngươi để ý đến sự tồn tại của chúng ta một chút được hay không?