Phần 170
“Còn chưa trở về sao?”
Bên trong Hoàng Cung, Côn Lôn Nữ Hoàng một người ngồi trên bảo tọa, dung nhan khuynh thế có chút cô đơn.
Tên tiểu tử thúi kia không gây lớn chuyện thì thôi, một khi náo động là kéo theo toàn bộ chiến lực của Côn Lôn Giới hành động, tạo nên sóng to gió lớn.
Côn Lôn Giới hiện tại chỉ còn lại nàng, thành viên Tiên Ma Cung và các nữ Địa Đế của Làng Nhất Thế trấn thủ…
Với tính cách hoang đường của đồ đệ nàng, xem ra hiện tại hắn đang chìm đắm trong vòng tay của các mỹ nhân ở Tuế Nguyệt Cung rồi.
“Cũng phải… dù sao bọn hắn cũng gặp lại sau nhiều năm như vậy!”
Côn Lôn Nữ Hoàng nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nhưng chẳng biết vì sao, nghĩ đến sắp tới bên cạnh hắn có quá nhiều nữ nhân như vậy, sợ rằng ngay cả thời gian dành cho nàng cũng không có, Nữ Hoàng liền có chút cô đơn…
“Phi… ta đang nghĩ cái gì? Hắn ở cạnh nữ nhân của hắn liên quan gì đến ta, phải biết rằng ta chính là sư phụ của hắn!”
Nữ Hoàng gắt một tiếng trong lòng, không cho phép mình sinh ra ý niệm hoang đường không đứng đắn.
“Sư phụ, đồ nhi đã trở về!”
Đúng lúc này, một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai…
Từ đại môn hoàng cung, một thân ảnh nam tử quen thuộc với dung mạo tà dị đang ung dung tiến vào…
Không phải Lạc Nam thì là ai?
Trong mắt Nữ Hoàng hiện lên một tia vui vẻ, bất quá rất nhanh nàng đã che giấu xuống, ra vẻ lạnh nhạt nói:
“Hừ, lâu ngày không gặp chúng kiều thê, sao không ở lâu thêm một chút?”
“Hồi bẩm sư phụ, đồ nhi có chuyện quan trọng cần bẩm báo nên mới vội vàng quay trở về!” Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc, chắp tay cung kính nói.
“Ừm?” Nữ Hoàng nhíu lấy mày liễu, trầm giọng hỏi: “Chuyện gì?”
“Chuyện này có liên quan trọng đại đến an nguy của tất cả chúng ta!” Lạc Nam thận trọng nói:
“Vì vậy đồ nhi xin mạn phép!”
Nói xong, hắn bước đến bên cạnh Nữ Hoàng, đưa môi vào sát vành tai nàng.
Trong khoảnh khắc, ánh mắt Lạc Nam bạo phát sát cơ dữ dội, một thanh Liêm Đao màu tím xuất hiện trong tay, bảy tầng Sát Vực bùng lên khủng bố, hung hăng cắm vào lòng ngực Nữ Hoàng.
PHỐC!
Một ngụm máu tươi cuồng phún mà ra, chỉ thấy thân thể Lạc Nam như diều đứt dây bay thẳng vào thành vách đại điện, sắc mặt trở nên cực kỳ dữ tợn rống lớn:
“Làm sao ngươi phát hiện?”
Nữ Hoàng không nói lời nào, chỉ thấy trong đôi mắt ngọc ngà của nàng lúc này là vô tận sát khí đang bùng phát.
Nàng thật sự đã thịnh nộ rồi.
Không phải bởi vì đối phương muốn ám sát nàng, mà vì đối phương dám giả mạo thành nam nhân kia để tiếp cận nàng.
Điều này đối với Nữ Hoàng chính là một sự sỉ nhục, bởi vì nàng đã không ngay lập tức phát hiện ra ngay từ lúc đầu.
Dường như vì tâm tình phức tạp vừa tưởng niệm vừa có chút ghen tuông đã ảnh hưởng đến cảm xúc của nàng, khiến nàng không tập trung được trong khoảnh khắc khi vừa nhìn thấy hắn.
Rất may, kẻ ngụy trang mặc dù rất tinh vi, từ khí tức, mùi vị cơ thể cho đến dung mạo chẳng hề khác biệt Lạc Nam một chút nào.
Đáng tiếc kẻ này đâu hề biết rằng, tên tiểu tử thúi kia mặc dù là đồ đệ của nàng, nhưng chưa từng biểu hiện thái độ cung kính với nàng một cách bất thường như vậy.
Nữ Hoàng nhờ vậy đã sinh ra đề phòng, quả nhiên lại gặp sát thủ.
“Mặc kệ ngươi là ai, dám ngụy trang thành hắn chính là một sự sỉ nhục, Trẫm phải nghiền nát ngươi thành muôn mảnh!”
Nữ Hoàng giọng điệu lạnh lùng không một tia xúc cảm, Bát Tầng Sát Vực đã cuồn cuộn mà sinh, bao phủ toàn bộ phạm vi Hoàng Cung.
“Đáng giận, Côn Lôn Nữ Hoàng từ bao giờ sở hữu Sát Vực kinh khủng như vậy?”
Kẻ giả mạo Lạc Nam càng cảm thấy hãi nhiên.
Theo tin tức đạt được, Nữ Hoàng chiến đấu đa phần đều dựa vào Đế Chiếu Thần Công, Côn Lôn Ấn và Kim Khẩu Ngọc Ngôn, chưa từng nhìn thấy nàng sử dụng đến Vực.
Có người nói mặc dù là sư đồ, nhưng chiến lực của Lạc Nam từ lâu đã vượt qua Nữ Hoàng rất nhiều lần rồi.
Trong mắt của đa số người, Côn Lôn Nữ Hoàng chỉ là một vị Thiên Đế mới đột phá hơn 8000 năm mà thôi, không quá mức mạnh mẽ.
Vậy mà hôm nay khi thấy nàng bạo phát tám tầng Vực, kẻ giả mạo Lạc Nam mới biết Côn Lôn Nữ Hoàng còn ẩn giấu không cạn.
Bất quá điều này không khiến hắn sợ hãi chút nào, ngược lại sát cơ trong mắt càng thêm dữ dội.
“Muốn dọa sợ ta? Hiện tại Côn Lôn Giới chỉ còn lại một mình ngươi là Thiên Đế trấn thủ, ngày tàn của ngươi đã đến!”
Kẻ giả mạo Lạc Nam cất tiếng cười dữ tợn.
Chỉ thấy hắn đột ngột phất tay, một cái Lồng Sắt có hình dạng như lồng chim được ném lên trời.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Lồng Sắt cấp tốc mở rộng, đem phạm vi của Hoàng Cung vây nhốt vào bên trong, vô số Trận Văn sáng rực bao phủ lấy từng ngõ ngách của Lồng Sắt, triệt để ngăn cách với thế giới bên ngoài.
“Đây là chính là Thiên Điểu Lung, ám chỉ Thiên Đế cũng sẽ như chim trong lồng, bị nó triệt để vây khốn, nội bất xuất ngoại bất nhập, không ai biết chuyện gì sẽ diễn ra ở bên trong!”
Kẻ giả mạo vô cùng đắc ý nói, dường như đã ăn chắc Nữ Hoàng.
Quả nhiên hắn có kế hoạch rõ ràng.
Trên cổ tay hiện lên một chiếc vòng, từ bên trong vòng lại có tận ba thân ảnh phá không bước ra, ánh mắt cùng khóa chặt lấy thân ảnh Nữ Hoàng.
Hiển nhiên chiếc vòng này là một kiện Không Gian Pháp Bảo, ở bên trong có đến ba vị cường giả có khí tức Thiên Đế trú ẩn từ trước.
Tính luôn kẻ giả mạo Lạc Nam, có đến bốn vị cường giả vây lấy Nữ Hoàng vào trung tâm.
Bọn hắn đều bao phủ thân mình bên trong áo choàng, che kín dung mạo.
Đúng lúc này, một con mắt thần dị từ trên trán Nữ Hoàng mở ra, đã dễ dàng nhìn xuyên thấu dung mạo của bốn cường giả thần bí.
Ngay lập tức, nàng phát hiện đó là bốn khuôn mặt rất nổi danh ở Ma giới, mà lực lượng đang sôi trào trong cơ thể của bọn chúng không phải Ma Lực thuần túy.
Mà chính là Ma Long Lực!
“Ma Long Tộc, là các ngươi!?” Nữ Hoàng nở nụ cười lạnh lẽo.
“Làm sao ngươi biết?” Bao gồm kẻ mạo danh Lạc Nam, cả bốn người cùng lúc giật mình.
Hiển nhiên bọn hắn thật sự chính là cường giả của Ma Long Tộc.
“Hừ, đã đến nước này, sớm muộn gì nàng ta cũng sẽ chết, không cần thiết che giấu thân phận nữa!” Kẻ giả mạo Lạc Nam tự tin nói.
Sau đó da mặt biến đổi, một lớp Ma Long Lực bao phủ bên ngoài, hiện ra dáng vẻ của một nam tử trung niên.
Ba người còn lại cũng cởi xuống áo choàng, đều là nam tử với dáng vẻ uy nghiêm, quyền thế.
“Ma Long chính tông Tam Trưởng Lão – Ma Long Ngạo!”
“Ma Long chính tông Tứ Trưởng Lão – Ma Long Cuồng!”
“Tộc trưởng của Ám Ma Long Tộc – Ám Huyền!”
“Tộc trưởng của Ma Long Tượng Tộc – Ma Tượng Bách!”
Rõ ràng đây là đội hình cường giả cực kỳ hùng hậu.
Ma Long Ngạo và Ma Long Cuồng đều là nhân vật trưởng lão chính tông của Ma Long Tộc, địa vị trong tộc chỉ dưới vài người.
Còn Ám Ma Long Tộc và Ma Long Tượng Tộc đều là chi nhánh hùng mạnh dưới trướng Ma Long Tộc, lại còn đích thân hai vị Tộc Trưởng của bọn hắn là Thiên Yêu Đế ra mặt hành động.
Bốn tên này ở Ma Giới đều là cường giả hàng đầu đứng trên đỉnh, so khắp vũ trụ cũng là nhân vật có tiếng tăm vô cùng, không ngờ lần này cùng nhau xuất thủ với ý đồ ám sát Nữ Hoàng.
“Ma Long Tộc các ngươi xem nhẹ trẫm như thế sao? Chỉ bốn người thôi à?” Nữ Hoàng hờ hững nói, ánh mắt uy nghi khóa chặt thân ảnh Ám Huyền.
Bởi vì tên này là kẻ vừa giả mạo thành Lạc Nam, khả năng biến thân của Ám Ma Long Tộc không kém quá nhiều so với U Linh Long Tộc đã dẫn đến sơ suất của nàng, xém nữa đã gặp nguy hiểm.
Mà nghe lời nói của Nữ Hoàng, Ma Long Ngạo hừ lạnh một tiếng, giọng điệu đầy âm u nói:
“Đừng cố phô trương thanh thế nữa, dù ngươi sở hữu Bát Tầng Sát Vực cũng sẽ chết trong ngày hôm nay!”
Ma Long Cuồng cũng gằn từng chữ một: “Từ ngày ngươi ác độc ra tay giết Lão Lục và Đế Tử của Ma Long Tộc chúng ta ở Thiếu Đế Chi Chiến, Ma Long Tộc đã luôn chờ thời cơ giết vào Côn Lôn, đem tất cả chó gà không tha, toàn diện quét sạch!”
“Quả nhiên chỉ cần muốn báo thù, dù vạn năm cũng không muộn!” Ám Huyền nở nụ cười đắc ý:
“Hiện tại Côn Lôn Giới chỉ còn một mình ngươi tọa trấn, Long Tộc và đám Thần Thú thì đang bị Nghịch Long làm cho sứt đầu mẻ trán, Săn Ma Điện bị Tuế Nguyệt Nữ Đế cầm chân, không ai ngờ đến chúng ta sẽ đột kích Côn Lôn trong thời cơ như vậy!”
“Đợi làm thịt ngươi xong, sẽ đến hàng tỷ con dân Côn Lôn Giới chôn cùng!” Ma Tượng Bách biểu lộ khát máu.
“Vậy sao?” Nữ Hoàng như cười như không hỏi:
“Các ngươi không sợ Trẫm dùng Kim Khẩu Ngọc Ngôn vô hiệu hóa cái lồng chim này, sau đó truyền tin đến Tuế Nguyệt Cung tiến đến tiêu diệt các ngươi sao?”
“Hahaha, ngươi cứ làm thử xem!” Ma Long Ngạo trắng trợn cười dài đầy khiêu khích.
Nữ Hoàng trong lòng hơi động, Vô Thượng Tiên Ma Nhãn cẩn thận quan sát Thiên Điểu Lung…
Ngay lập tức nàng đã phát hiện vấn đề.
Thiên Điểu Lung này là một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, mỗi một thanh sắt lại là do một nhánh Long Cốt tạo thành, bên trên các thanh sắt này ngoài Trận Văn còn được điêu khắc một loại Văn Tự xưa cũ vô cùng cổ lão.
Chính là Cấm Thuật.
Hơn nữa công dụng của Cấm Thuật này hình như là cấm cường giả thi triển Thần Thông bên trong Thiên Điểu Lung.
Nếu như cưỡng ép thi triển Kim Khẩu Ngọc Ngôn, Thần Thông và Cấm Thuật sẽ xung đột, dù cuối cùng ỷ vào đẳng cấp Tuyệt Thế mà Kim Khẩu Ngọc Ngôn dành chiến thắng, thì phản phệ nàng phải gánh chịu sẽ kinh khủng vô cùng, nói không chừng tu vi suy giảm, thân thể trọng thương.
Chẳng trách khi biết nàng có Kim Khẩu Ngọc Ngôn, đám Ma Long Tộc này vẫn cực kỳ tự tin sẽ vây giết được nàng.
Bất quá như vậy càng tốt, dù sao thì nàng cũng không có ý định sử dụng Kim Khẩu Ngọc Ngôn.
Nếu bốn con rồng này muốn lồng chim trở thành mộ địa, nàng đương nhiên vui vẻ tán thành.
“Cẩn thận con mắt của nàng ta, nó khiến nhịp tim của ta đập nhanh!” Bằng vào trực giác nhạy bén của một sát thủ, Ám Huyền e dè nhìn con mắt thần bí ở giữa trán của Nữ Hoàng.
Bởi vì pháp bảo có hình dạng con mắt trong vũ trụ này rất nhiều, trong lúc nhất thời Ám Huyền khó lòng nhận diện được lai lịch của con mắt giữa trán của Nữ Hoàng.
“Sợ cái gì? Lần này chúng ta cũng đã chuẩn bị đầy đủ!” Ma Tượng Bách tự tin nói, thân thể cường tráng lay động, tầng tầng vảy giáp kiên cố đen kịch bao phủ toàn thân.
ẦM!
Thanh âm kim loại vang vọng, một cặp Rìu Chiến đã được Ma Tượng Bách cầm trong hai cánh tay trái phải.
Long Tượng Song Rìu, mỗi một thanh chỉ là Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, nhưng khi cả hai cùng lúc xuất kích, uy lực của chúng nó sánh ngang Đế Cấp Cực Phẩm.
“Để ta lên trước!”
Chiến ý trào dâng, gân xanh cuồn cuộn, sau lưng Ma Tượng Bách hiện lên hư ảnh một con voi toàn thân phủ trong vảy rồng đen khổng lồ như núi, toàn thân nặng nề, ẩn chứa hơi thở dũng mãnh vô song khiến không gian rạn nứt.
Cặp Long Tượng Song Rìu trong tay gào thét, năm tầng Chiến Vực gia cố vào thân rìu, dù nặng nề và tràn đầy sức mạnh nhưng tốc độ của Ma Tượng Bách cũng cực kỳ kinh khủng.
Chỉ thoáng nháy mắt, thân thể của hắn đã xuất hiện trước mặt Nữ Hoàng, hai bắp tay như cột trụ cầm rìu trảm thẳng xuống.
Không chút hương hoa tiếc ngọc, muốn rọc nàng thành ba mảnh.
KENG!
Đột ngột có âm thanh khiến màn nhĩ chấn động khuếch đại khắp Thiên Điểu Lung.
Ánh mắt Ma Tượng Bách bất chợt co rút lại, đôi tay lực lưỡng run lẩy bẩy, chỉ cảm giác như búa rìu của mình vừa trảm vào một thứ gì đó bất khả xâm phạm.
Chẳng biết từ bao giờ, trước mặt Nữ Hoàng lơ lửng một kiện đồ vật.
Thuần một khối màu trắng của bạch ngọc tinh khiết và cao quý, trên thân có điêu khắc Ngũ Trảo Kim Long và Lôi Đình cuồng nộ đan xen khí phách tuyệt luân, dưới đáy được khảm nạm bốn chữ uy nghiêm đến cực điểm: “Côn Lôn Đế Thiên”
Chính khối màu trắng kỳ bí này đã ngăn cản Long Tượng Song Rìu có sức mạnh sánh ngang Đế Cấp Cực Phẩm của hắn.
“Nó chính là Côn Lôn Đế Hoàng Tỷ, kiện pháp bảo truyền quốc mà tiểu tử thúi kia đã đích thân luyện chế tặng Trẫm!”
Côn Lôn Nữ Hoàng tự hào và kiêu ngạo nói ra.
Ngày đó để chứng minh mình là một Thiên Khí Đế, Lạc Nam đã ở trước mặt đám người Long Ngạo Hải, Kiếm Trường Ca, Kim Đế, Trận Điện Phó Điện Chủ… luyện chế ra Côn Lôn Đế Hoàng Tỷ để tặng cho nàng.
Đây là lần đầu tiên mang ra sử dụng.
ẦM ẦM ẦM…
Thiên Lôi phủ xuống, một cổ hơi thở uy nghiêm của Đế Hoàng từ bạch sắc ngọc tỷ trấn áp mà ra.
HỰ!
Ma Tượng Bách toàn thân chấn động, thân thể nặng nề bay ngược ra ngoài.
Nữ Hoàng phất tay, Côn Lôn Đế Hoàng Tỷ đã được nàng cầm lấy, truy kích không tha, tiếp tục hướng Ma Tượng Bách nện đến.
Bốn chữ Côn Lôn Đế Thiên dưới đáy gào thét lao ra, như rồng bay phượng múa hòa cùng tám tầng Sát Vực của nàng như hủy thiên diệt địa.
“Đừng nằm mơ!”
Ma Long Ngạo đã kịp thời gầm lên, một đôi Ma Long Song Trảo mạnh mẽ vồ ra, đôi tay hóa thành Long Trảo khổng lồ với tầng tầng lớp lớp long lân bao phủ, chụp lấy Côn Lôn Đế Hoàng Tỷ.
ĐÙNG!
Như thiên thạch va chạm sao băng, ma sát dữ dội trên từng lớp vảy rồng khiến tia lửa văng tung tóe, bốn chữ Côn Lôn Đế Thiên như sinh ra linh tính, gào thét vang trời một cách ngoan cường khi bị vuốt rồng ngăn cản.
“Nát cho ta!”
Ma Long Cuồng nhìn thấy cay mắt, phun ra một ngụm Ma Long Pháo, lúc này mới thành công phá diệt bốn chữ Côn Lôn Đế Thiên.
“Đáng tiếc… còn chưa tấn cấp Đế Binh, bằng không đã nghiền nát được móng rồng của hắn!” Nữ Hoàng nhìn thấy cảnh này âm thầm suy nghĩ.
“Đừng tưởng rằng chỉ dựa vào một kiện Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm là làm khó được chúng ta!” Ma Long Ngạo hừ lạnh, lớn tiếng nói:
“Tránh đêm dài lắm mộng, chúng ta cùng lúc xông lên!”
“Được!” Ba người còn lại gật đầu tán thành.
Chỉ là bọn hắn còn chưa kịp ra tay, con mắt giữa trán Nữ Hoàng đã bất ngờ ngưng tụ lực lượng.
Một tia hủy diệt chi quang nghiền nát mọi sự sống xuyên thủng tất cả, không thể cản phá.
“Đế Binh!”
Mà khi cảm nhận được hơi thở của sự tử vong, sắc mặt bốn người lần đầu tiên kịch biến.