Phần 164
Ở bên cạnh, Diễm Nguyệt Kỳ cùng Tần Mộng Ảnh chẳng biết từ bao giờ đã đem y phục của phu quân mình cởi xuống, để lộ thân thể cường tráng cân đối hoàn mỹ như tượng của hắn.
Hai nữ quỳ gối dưới thảm cỏ xanh, hai bờ môi thơm tìm đến khúc côn thịt cứng cáp đang ngẩng đầu ngạo nghễ, gò má không nhịn được ửng đỏ:
“Hình như so với trước đây còn lớn hơn, oai hùng hơn…”
Các nàng đâu biết rằng đây là do Lạc Nam luyện hóa hoàn toàn huyết mạch Nghịch Long dẫn đến một chút biến hóa, nhìn qua chẳng khác nào một khúc long căn.
Như bị hấp dẫn một cách lạ kỳ, bờ môi hai nàng đã khẽ mơn trớn lấy khúc gân nóng hừng hực, một người ngậm phần đầu vào trong miệng, một người liếm láp xung quanh.
Lạc Nam toàn thân sướng đến tê rần, bên trên hắn vừa hôn môi Tô Nhan, vừa nắm lấy hai bầu sữa của nàng đùa nghịch biến hóa, bên dưới lại được Nguyệt Kỳ và Mộng Ảnh phục vụ…
Các nàng là sư tỷ muội, cảm giác này càng gia tăng kích thích… trong lòng thầm hô nếu có Tam Nương ở đây, vậy là được hưởng thụ cả bốn sư đồ.
Võ Tam Nương đoàn tụ cùng hắn đã lâu, vì vậy cũng nhường không gian riêng lại cho các tỷ muội, đã đi nghỉ ngơi cùng Âu Dương Thương Lan chúng nữ rồi.
Bất quá rất nhanh, một chút tiếc nuối của hắn lập tức biến mất, bởi vì hắn chứng kiến các vị thê tử đang từng người cởi bỏ y phục trên thân.
Là phu thê nhiều năm, tuy lâu ngày gặp lại có chút ngượng ngùng, nhưng một chút e thẹn đó làm sao sánh bằng nhung nhớ vô hạn?
Từng vị thê tử hận không thể lập tức dung hợp làm một thể với phu quân của mình…
Lạc Nam hai mắt nhìn chăm chú vào từng cổ thân thể trần truồng tuyệt mỹ như tạo hóa ban tặng phía trước.
Chúng nữ người thì đẫy đà, người thì vừa vặn, người lại quá cỡ nhưng vẫn cực kỳ phù hợp với dáng người, không ai dư một chút hay thừa một chút cả… quả thật là nhìn hoa cả mắt.
Máu huyết Nghịch Long trong người Lạc Nam sục sôi dữ dội, không chút nào ức chế dục vọng của mình, côn thịt như muốn bạo tẩu trong miệng Diễm Nguyệt Kỳ.
Hai mắt hắn chuyển đỏ, cười dâm dê nhìn lấy các vị thê tử: “Các nàng ai đến trước?”
Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng bất chợt đồng lòng đem Liễu Ngọc Thanh đẩy vào lòng Lạc Nam…
Lạc Nam vội vàng ôm lấy nàng, nhìn vào đôi mắt đen tuyền xinh đẹp, mỉm cười bí hiểm:
“Nàng sướng nhất nha, được các tỷ muội ưu ái như vậy!”
Liễu Ngọc Thanh chớp chớp đôi mi cong vuốt, bờ môi đen tuyền hé mở hương lan:
“Vậy chàng cũng không thể để các tỷ muội thất vọng nha…”
“Đương nhiên rồi!”
Lạc Nam cười phá lên, không nhịn được nữa hôn lấy bờ môi của nàng.
Liễu Ngọc Thanh duỗi đầu lưỡi đinh hương ra cùng hắn quấn quýt, bàn tay đã bắt lấy côn thịt nam nhân mơn trớn.
Lạc Nam cũng không nhàn rỗi, một tay bắt lấy bầu sữa của nàng nhào nạn thành muôn hình dáng khác biệt, một tay đảo khắp da thịt trơn tuột như lụa khắp toàn thân, cuối cùng ngón tay lướt qua thảm cỏ đen nhánh ở vùng tam giác thần bí, rồi niết vào cái khe đào nguyên…
Hắn chỉ cảm thấy tay của mình như lạc vào dòng suối, thủy dịch của nàng đã ướt đẫm u cốc tự bao giờ.
Toàn thân của Liễu Ngọc Thanh run rẩy kịch liệt, lâu ngày không gần gũi với nam nhân, chỉ khi hắn chạm nhẹ vào vùng nhạy cảm của nàng đã thở hổn hển, không chịu nổi yêu kiều hừ một tiếng:
“Phu quân… vào… vào trong thiếp đi!”
Lạc Nam chỉ cảm thấy ngón tay của mình bị các vách thịt mềm mịn nơi u cốc bao phủ siết chặt, các thớ thịt đỏ hồng bên trong chốn riêng tư của nàng đang mút lấy ngón tay hắn như muốn kéo vào bên trong.
Hắn cũng không nhịn nổi, trực tiếp đem Liễu Ngọc Thanh đè ngửa xuống dưới thảo nguyên.
Đem hai chân của nàng tách ra, Liễu Ngọc Thanh rất hiểu ý kẹp vào hông hắn.
Côn thịt đã sớm trơn trượt vì nước bọt của tỷ muội Diễm Nguyệt Kỳ…
Vô cùng đơn giản, quy đầu đã tách ra hai mép môi mộng nước, một hơi cắm vào bên trong.
“Á… sướng…”
Liễu Ngọc Thanh toàn thân giật bắn, một tiếng ngân nga yêu kiều từ bờ môi đen tuyền cất lên.
Lạc Nam hít sâu một hơi, bên trong của nàng quá mức chặt chẽ, hắn có cảm giác như tiến vào thân thể của một trinh nữ chứ không phải là mỹ phụ thân đã làm vợ hắn hàng trăm năm.
Hứng thú trào dâng, hắn vòng tay ôm lấy Bạch Tố Mai ở bên cạnh, ngậm lấy bầu sữa của nàng mút vào khiến giai nhân thở gấp, bên dưới côn thịt chuyển động ra vào u cốc Liễu Ngọc Thanh.
Xung quanh hắn, chúng nữ quây quần lấy nhau, từng đôi môi đỏ hôn lấy nhau, từng bàn tay ngọc ngà lướt trên cơ thể nhau, chạm vào những nơi tư mật…
Hiển nhiên trong thời gian dài xa cách phu quân, chúng nữ những đêm tịch mịch đã tỷ muội tự mình an ủi cho nhau, lâu dần cũng thành thói quen.
Lạc Nam nhìn các thê tử yêu thương nhau mà vui mừng khôn siết, đem Liễu Ngọc Thanh bế lên, côn thịt từ phía dưới thúc lên từng cú lúc cán…
Bạch Tố Mai ở sau lưng vòng tay ôm lấy hắn, dùng hai gò bồng đảo trắng nõn mịn màng của mình ma sát với tấm lưng trần của nam nhân.
“Ưm… hừ… phu quân… thiếp thỏa mái… của chàng to, đâm sâu quá rồi… á…”
Liễu Ngọc Thanh mê ly đón nhận từng đợt ra vào dữ dội, thân thể như con thuyền nhỏ lênh đênh trên biển, mỗi lần hắn rút xuống đâm lên, bầu sữa của nàng nhảy tưng tưng theo từng nhịp.
Tiểu biệt thắng tôn hôn, phu thê ân ái cảm xúc dạt dào, sau một đợt chạy nước rút mạnh mẽ của Lạc Nam, tiểu nguyệt của Liễu Ngọc Thanh đã co rút từng đợt, một dòng dung dịch nóng rực từ sâu trong hoa tâm đã trào dâng, kèm theo đó là tiếng rên cao vút sung sướng của nàng:
“Á… tuyệt vời quá… thiếp ra rồi…”
Lạc Nam đâm một phát vào tận đáy như muốn nhét toàn bộ côn thịt vào bên trong, gồng mình bắn mạnh.
“Ngọc Thanh… nàng vẫn tuyệt vời như vậy!”
Liễu Ngọc Thanh hai mắt lim dim, quá lâu rồi nàng mới được lắp đầy cơ thể, chỉ hé mở đôi môi vừa thở gấp vừa tận hưởng như lạc vào cảnh tiên…
Lạc Nam yêu thương hôn lên trán nàng, lúc này mới đem côn thịt vẫn còn ngẩng cao đầu rút ra.
Nhìn thấy côn thịt vẫn còn đầy dung dịch dâm mị của đôi nam nữ, Lạc Nam ra vẻ lười biếng nằm ngửa ra, nhất trụ kình thiên.
Diễm Nguyệt Kỳ cùng Tần Mộng Ảnh nhìn nhau hiểu ý…
Chỉ thấy Diễm Nguyệt Kỳ chủ động tách ra hai mép môi dọc, tìm đến đúng vị trí côn thịt thả người ngồi xuống…
Ót…
Thanh âm lúc cán vang lên khiến nàng cắn chặt cánh môi, chân mày giãn ra vì khoái cảm dâng trào, chặt chẽ quá mức, đầy ắp cực kỳ.
Lạc Nam thì cảm thấy tiểu huynh đệ của mình lại vừa được một nơi ấm áp ướt át nuốt vào…
Chưa kịp cử động, Tần Mộng Ảnh cũng đã tách ra đôi chân, hướng mặt hắn từ từ hạ xuống, để vị trí cô bé với mùi hương nồng nàn của mình ngay miệng nam nhân.
Lạc Nam hít sâu một hơi, hương vị thê tử khiến hắn mê say, đầu lưỡi vội vàng tiến ra, đút vào bên trong u cốc khuấy động.
“Á… Ừm… chính làm cảm giác này, cảm giác được phu quân chiếm trọn cơ thể!”
Diễm Nguyệt Kỳ như một nữ kỵ sĩ lâm trận xa trường trên lưng ngựa, nàng nhún nhảy trên hạ thân của Lạc Nam, mỗi lần nhổm lên ngồi xuống là quy đầu chạm đến tận đỉnh.
“Phu quân, liếm sâu quá… á”
Cùng lúc, Tần Mộng Ảnh cảm giác được chiếc lưỡi quái ác như dài quá giới hạn, nó luồn lách phía dưới vùng kín của nàng quá mãnh liệt, hầu như khám phá mọi ngõ ngách bên trong.
Hai tỷ muội ôm lấy nhau, vừa hôn môi vừa hoạt động nhiệt liệt trên cơ thể phu quân của mình.
Khi Diễm Nguyệt Kỳ thỏa mãn, cũng là lúc nàng cùng Tần Mộng Ảnh trao đổi vị trí…
Lạc Nam nằm im tận hưởng mãi đến khi đôi tỷ muội này lên đỉnh cao trào, hắn mới phấn chấn hùng phong, vung tay kéo lấy Tô Nhan vào trong lòng.
Lấy lại bản lĩnh của phái mạnh, hắn đặt Tô Nhan nửa quỳ nửa nằm, vểnh bờ mông hoàn mỹ không tỳ vết lên cao.
Tách ra hai mép, cảnh tượng hút hồn đập vào tầm mắt một cách mãnh liệt.
“Ta vào nhé nàng…”
Lạc Nam mỉm cười hỏi.
“Đáng ghét…” Tô Nhan khẽ gắt một tiếng, tê dại toàn thân xém chút ngã xuống.
Rõ ràng hắn đã từ phía sau cắm vào trong nàng rồi, khiến cô bé của nàng tràn đầy hình bóng quen thuộc của tiểu huynh đệ hắn, vậy mà hắn còn giả vờ hỏi ý.
Haha…
Lạc Nam cười lớn, ôm lấy vòng eo mỹ nhân, bắt đầu từ phía sau thúc mạnh.
BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Da thịt chạm nhau vang dội đánh vào thính giác, Tô Nhan oằn mình sau những đợt chiếm hữu dữ dội của nam nhân, nàng nhẹ lắc lư bờ mông phối hợp nhịp nhàng, môi hồng hé mở nỉ non theo nhịp:
“Sướng… thích… phu quân… Nhan Nhi sắp lên đỉnh…”
Lạc Nam hưng phấn như điên.
Bởi vì lúc này đây, hắn phát hiện khi mình xâm nhập cơ thể của Tô Nhan, huyết mạch Nghịch Long của hắn và Tiên Điệp Long của nàng sinh ra cộng thưởng.
Long Lực của hai người luân chuyển qua lại cơ thể của nhau, khiến mức độ tinh khiết của lực lượng tăng nhanh, Nguyên Khí cuồn cuộn tiến vào cơ thể.
“Á… thiếp ra rồi…”
Khi Tô Nhan hoàn toàn sung sướng đắm chìm trong khoái cảm, cũng là lúc Lạc Nam phát hiện mình vừa sản sinh ra thêm hai đường Long Văn.
Không sai, chỉ vì song tu với Tô Nhan một lần, số lượng Long Văn đã tăng đáng kể.
Chẳng trách Tiên Điệp Long là chủng tộc tuyệt hảo chuyên dùng để song tu cùng Chân Long, lợi ích mang lại quá lớn.
Có lẽ khi hắn luyện hóa toàn bộ huyết mạch Nghịch Long, hắn đã càng dễ dàng có được lợi ích từ việc song tu với Tiên Điệp Long hơn hồi ở hạ giới.
“Bảo bối, nàng tuyệt vời quá… ta vừa mạnh lên nhờ nàng!” Lạc Nam cúi đầu hôn chụt chụt vào môi Tô Nhan, sủng ái lau đi mồ hôi trên trán nàng.
“Vậy… vậy sau này phải thường cùng với thiếp…” Tô Nhan mỉm cười mãn nguyện nói.
Nàng cũng cảm thấy lực lượng trong cơ thể mình tăng hơn không ít…