Phần 126
“Ngươi…” Đại Nguyên Lão chứng kiến hành vi điên cuồng của Lạc Nam mà vừa phẫn nộ vừa khiếp sợ.
Phẫn nộ vì Lạc Nam dám xem thường công kích cực mạnh của hắn, vậy mà dùng cơ thể nghênh đón trực diện.
Khiếp sợ vì Lạc Nam vậy mà thật sự thành công, mặc cho công kích của hắn mang tính hủy diệt vẫn không thể làm kẻ này trầy trụa dù chỉ là một lớp da.
Hơn nữa còn mang theo một cái Đỉnh khổng lồ hung bạo đến cực điểm nện thẳng xuống đầu hắn.
Bá Đỉnh vẫn không ngừng mở rộng, như thái sơn áp đỉnh có thể đè ép tất cả, phong tỏa phạm vi đào vong của mục tiêu.
Vì đã va chạm một lần, Đại Nguyên Lão thừa biết sức mạnh của cái Đỉnh này, không dám lơ là, vội vàng chuyển công thành thủ.
Ngũ Hành Phục Ma Thương Pháp điều khiển Ngũ Hành Thuộc Tính tương sinh gia trì, Diệt Ma Long Thương xoay tròn trước mặt tạo thành màn chắn cực đại để phòng ngự.
Chưa dừng lại ở đó, Đại Nguyên Lão thậm chí còn vận dụng Không Gian Chi Lực, mở miệng quát lớn:
“Không Gian Chi Thuẫn!”
Không gian tầng tầng lớp lớp ngưng tụ lại thành một tấm thuẫn khổng lồ và kiên cố, ngăn cản trước mặt hắn.
Tuy không mạnh mẽ và tinh thông như Điện Chủ, nhưng Đại Nguyên Lão cũng là nhân vật có được Không Gian Hệ.
Có thể thấy để trở thành Đại Nguyên Lão của thế lực cự đầu, không có ai là kẻ yếu kém.
Cùng lúc đó, Bá Đỉnh rốt cuộc nện xuống.
Lấy tư thái cường hoành đến cực điểm, Bá Vực dồn ép dữ dội, Bá Đỉnh điên cuồng xoay tròn…
RĂNG RẮC…
Bức tường không gian Đại Nguyên Lão tạo ra hoàn toàn như bụi mù vỡ vụn, hóa thành vô số điểm sáng trong suốt li ti tung bay, ngay cả ngăn cản Lạc Nam một nhịp cũng không được.
Bá Đỉnh thô bạo xuyên thủng không gian, đập xuống Diệt Ma Long Thương trực diện.
OÀNH!
Toàn trường chấn động, lỗ tai vô số người rỉ máu, mất đi thính giác tạm thời, hai mắt đầy ngơ ngác nhìn cảnh tượng như vụ nổ nguyên tử vừa diễn ra.
HỰ…
Nhị Nguyên Lão lạnh rên một tiếng, Thiên Đế Lực trong tay tán loạn, vô số Trận Văn sụp đổ trước dư ba của cuộc va chạm…
RĂNG RẮC…
Hàng loạt kiến trúc tại Săn Ma Điện sụp đổ, một đám Tiên Tôn, Đế Giả các loại chạy như ong vỡ tổ, né tránh dư ba của cuộc đụng độ.
Nhưng mà mặc dù rất nhiều cảnh tượng phát sinh như thế, tất cả ánh mắt lại đổ dồn về phía bầu trời, từng khuôn mặt tràn ngập rung động, kinh biến trước cảnh tượng mình đang nhìn thấy.
Chỉ gặp Đại Nguyên Lão như một quả đạn pháo bị Lạc Nam đánh bay, Diệt Ma Long Thương thoáng hiện hư ảnh Ma Long gầm rú đầy đau đớn, máu tươi cuồng phún, sắc mặt trắng nhợt, đôi mắt tràn đầy không dám tin.
Mà phía trước hắn, trên thân Bá Đỉnh phủ lấy 60 đường Hồng Hoang Tiên Văn, kết hợp sóng xung kích ầm ầm oanh tạc được Lạc Nam tiếp tục nện xuống, hiển nhiên muốn đập Đại Nguyên Lão thành bánh thịt.
“Đủ rồi!”
Đúng lúc này, một tiếng gầm uy nghiêm vang lên, Thời Gian Chi Lực bá đạo bao phủ lấy thân thể Lạc Nam, buộc tốc độ xuất thủ của hắn trở nên chậm chạp đến cực điểm.
Săn Ma Điện Chủ ra tay.
Đại Nguyên Lão cũng nhân cơ hội cầm về Diệt Ma Long Thương, dịch chuyển không gian rời khỏi tầm oanh tạc của Bá Đỉnh, vội vàng lấy ra một viên Đế Đan nuốt vào ổn định thương thế.
Ngoài mặt của hắn tỏ vẻ bình tĩnh như chưa có gì, nhưng nếu nhìn thật kỹ sẽ phát hiện bả vai của Đại Nguyên Lão đang nhẹ nhàng run rẩy.
Hiển nhiên, việc bị một tiểu bối áp đảo trước mặt toàn bộ Săn Ma Điện khiến tâm cảnh của hắn như đang gặp phải sóng lớn ngập trời, trong lòng vừa nhục nhã và phẫn nộ.
Đại Nguyên Lão trong mắt lóe lên nồng đậm sát cơ, muốn nhân lúc Lạc Nam đang bị Thời Gian Chi Lực của Điện Chủ tác động mà ra tay diệt sát hắn thành cặn bã.
“Được rồi, luận bàn mà thôi! Đến điểm là dừng!” Săn Ma Điện Chủ hiện ra trước mặt Đại Nguyên Lão ngăn cản hắn hành động, ra vẻ tán dương nói:
“Hai vị đều là cường giả hàng đầu, có các ngươi chính là vinh dự của Tiên giới, Ma Tu sao dám lộng hành?”
Vạn Cổ Bất Hủ Thân rốt cuộc đạt đến giới hạn, Lạc Nam đem Bất Hủ Kinh Văn thu hồi, cảm giác Thời Gian Chi Lực của Săn Ma Điện Chủ không còn bao quanh cơ thể mình, hắn lạnh lùng chất vấn:
“Tự ý xen vào cuộc luận bàn, ý của Điện Chủ các hạ là sao?”
“Đã gọi là luận bàn thì nên biết điểm dừng, đánh tiếp tổn thương hòa khí a!” Săn Ma Điện Chủ cười tủm tỉm đáp:
“Nếu vừa rồi Lạc Nam ngươi rơi vào thế yếu, ta cũng sẽ ra tay ngăn cản Đại Nguyên Lão, khuyên hắn hạ thủ lưu tình!”
“Vậy sao…” Lạc Nam như cười như không nhìn lấy hắn, trong lòng cười gằn liên tục.
Vừa rồi nếu như kẻ lâm vào thế yếu là mình, chỉ sợ rằng Săn Ma Điện rất vui lòng xem náo nhiệt cho đến khi Đại Nguyên Lão “vô tình” giết chết Côn Lôn Thiếu Chủ trong quá trình “luận bàn hữu nghị” a.
Bất quá dù sao đây cũng là địa bàn của Săn Ma Điện, Lạc Nam tuy tiếc nuối nhưng cũng hiểu rõ muốn giết Đại Nguyên Lão ở nơi này là điều không thực tế.
Nghĩ đến đây, hắn khiêu khích nhìn Đại Nguyên Lão:
“Thế nào lão già? Đừng tưởng dùng bộ dạng thanh niên là giấu được tuổi tác, nhiều năm như vậy đầu ngươi sống trên thân chó sao? Một tên tiểu bối như ta cũng đánh không lại còn muốn dạy đời? Ta nhổ vào!”
Nghe Lạc Nam mắng chửi độc mồm độc miệng, lại thêm rất nhiều ánh mắt đồng tình nhìn về phía mình, Đại Nguyên Lão xém chút thổ huyết.
Vô số năm rồi, hắn chưa từng chịu nhục nhã đến như vậy.
Không tiếp tục nhìn Lạc Nam để đè nén cơn giận trong lòng, Đại Nguyên Lão bất mãn truyền âm:
“Điện Chủ, vì sao không để ta nhân cơ hội vừa rồi diệt hắn?”
“Ngươi tưởng bổn Điện Chủ không muốn sao?” Săn Ma Điện Chủ hừ lạnh hồi đáp:
“Tuế Nguyệt ả tiện nhân kia vẫn như âm hồn bất tan theo dõi chúng ta, nếu như vừa rồi ngươi dám nhân lúc Lạc Nam bị ta khống chế mà xuất thủ, hậu quả khó mà lường được!”
Đại Nguyên Lão âm thầm hít sâu một ngụm khí lạnh, không cam lòng chấp tay:
“Điện Chủ anh minh!”
“Đi nghỉ ngơi đi!” Săn Ma Điện Chủ phất tay, truyền âm nói:
“Là chúng ta vẫn còn đánh giá thấp tên yêu nghiệt này, bổn Điện Chủ sẽ tìm hướng giải quyết khác!”
Đại Nguyên Lão lắc đầu cười khổ, nếu Săn Ma Điện thật sự đánh giá thấp Lạc Nam thì cũng không để đích thân nhân vật đứng đầu trong các Nguyên Lão như hắn xuất thủ.
Đáng tiếc chiến lực của tên kia quá mạnh, dù là phòng ngự hay công kích đều quá trâu bò.
Nghĩ đến đây, Đại Nguyên Lão quyết tâm bế quan gia tăng thủ đoạn chiến đấu, chờ ngày phục thù.