Phần 106
“Cũng thật biết người biết ta!”
Xuất hiện ở phụ cận Ma Thương Thành, nhìn thấy toàn bộ thế giới được ba tòa Trận Pháp bao phủ, Lạc Nam lạnh lùng cười một tiếng.
Ma Thương Thị quyết tâm phòng ngự trong thời gian dốc sức tấn công Song Tu Lâu không nằm ngoài dự kiến của hắn.
Bất quá bọn hắn hình như cũng chẳng hề biết rằng, Văn Lang cũng là một vị Thiên Trận Đế.
“Bất Động Sơn Trận!”
“Ngũ Hành Tương Sinh Trận!”
“Liên Tâm Linh Giới Trận!”
Lạc Nam vừa liếc mắt đã nhận ra lai lịch của ba tòa Đại Trận.
Trong đó, Bất Động Sơn Trận lấy sự dày đặc của Trận Văn tạo thành sự liên kết chặt chẽ, hình thành một ngọn Bất Động Sơn có thể che chắn thiên địa, như một tấm khiên khổng lồ ngăn cản thế công của địch, thuộc về Trận Pháp phòng ngự.
Ngũ Hành Tương Sinh Trận cũng là Trận Pháp phòng ngự, mượn khả năng tương sinh của Kim, Thủy, Mộc, Hỏa, Thổ… khắc chế hầu hết công kích của địch nhân.
Liên Tâm Linh Giới Trận càng là Trận Pháp nổi tiếng, có thể câu thông linh tính của thế giới, triệu hồi Thiên Đạo Chi Nhãn của thế giới đó, mượn Thiên Kiếp trấn sát kẻ thù dám xâm nhập, được xem là một trong những sát trận khủng bố, chỉ kém hơn Bạch Đằng Hãm Quân Trận một bậc.
Với bản lĩnh Trận Pháp của Lạc Nam, hoàn toàn có thể lén lút cho Trận Văn của mình xâm nhập để tìm cách phá đi ba tòa Đại Trận.
Nhưng làm như vậy, tên Thiên Trận Đế bên trong Ma Thương Thị chắc chắn sẽ cảm ứng được và ra tay chống trả, cuộc chiến giữa các Thiên Trận Đế rất mất thời gian, chưa kể đối phương còn có ưu thế sân nhà, vì thế Lạc Nam không thích làm như vậy.
Hắn tìm một ngôi sao hoang vu cách Ma Thương Thành không xa, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn lóe lên, truy tìm vị trí hạch tâm của ba tòa Trận Pháp.
Nếu là Thiên Đế bình thường, dù sở hữu pháp bảo cao cấp như Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn cũng khó mà nhìn thấu hạch tâm, tuy nhiên Lạc Nam lại là một vị Thiên Trận Đế, khả năng lý giải Trận Pháp của hắn đã đạt đến mức đăng phong tạo cực.
Có thêm Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn hỗ trợ, không khó để hạch tâm trận pháp dần dần lộ ra trong tầm quan sát của hắn.
Khóe miệng Lạc Nam chậm rãi nhếch lên một nụ cười tà dị.
Da thịt trên mặt chuyển động, Mặt Nạ Thiên Diện thay hình đổi dạng, dung mạo Văn Lang lại hiện ra.
“Không uổng công ta trở về Côn Lôn Giới một chuyến!”
Lạc Nam mỉm cười lẩm bẩm.
Ý niệm vừa động.
ONG!
Một thanh Trường Cung thần bí như ánh sao đêm, mỹ lệ như dãy ngân hà chiếu rọi xuất hiện trong tay.
Chính là Lạc Thần Cung!
Biết lần này khó tránh khỏi một trận chiến ra trò, hắn đương nhiên phải trang bị cẩn thận.
Toàn bộ vũ trụ đều biết Văn Lang sở hữu Lạc Thần Cung và Xích Tà Kích, nếu đã diễn thì phải nhập vai.
Dây cung như khuyết nguyệt kéo căng, vô tận Bá Lực bên trong đan điền bắt đầu ngưng tụ.
Rất nhanh, một mũi tên với lực tàn phá mang tính hủy diệt hình thành.
Đừng quên hiện tại toàn bộ Tôn Lực đã chuyển hóa thành Đế Lực, đây có lẽ là mũi tên có uy lực mạnh nhất từ trước đến nay mà Lạc Nam từng đặt lên dây cung Lạc Thần.
Chưa dừng lại ở đó, 99 đường vân trên thân Lạc Thần Cung cũng bắt đầu luân chuyển.
Sát Vực, Chiến Vực gia trì vào nhất tiễn, nham thạch dưới chân rạn vỡ, toàn bộ ngôi sao run rẩy kịch liệt như sắp sụp đổ.
Lạc Nam buông tay, Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra, Nghịch Sát Tương Lai kích hoạt.
VÈO!
Nhất tiễn rời khỏi dây cung đột ngột tan biến mất dạng như tiêu thất giữa thiên địa.
Lạc Nam lại nắm lấy dây cung một lần nữa kéo căng, một tiễn hoàn toàn khác kinh thiên động địa tiếp tục bắn ra, uy lực không hề kém cạnh.
Ngôi sao dưới chân Lạc Nam hóa thành phấn vụn, chịu không nổi uy áp khủng bố khi dây cung Lạc Thần kéo căng liên tục hai lần.
XOẸT!
Xuyên thấu cả không gian và thời gian, quỷ dị và yên tĩnh… như một viên thiên thạch sắt nhọn có khả năng tàng hình va đập vào thế giới.
Nhất tiễn lao thẳng vào hạch tâm trận pháp.
ĐÙNG!
Kinh thiên động địa…
Trong biểu lộ ngơ ngác của vô số sinh mệnh đang sống trong Ma Thương Thành, toàn bộ thế giới của bọn hắn như vừa nghênh đón đại kiếp nạn.
Vội vàng đưa mắt nhìn lên, cái miệng cả bọn điên cuồng há hốc.
Đập vào mắt bọn hắn, Trận Văn như thủy tinh vỡ vụn, hư ảnh ngọn núi Bất Động Sơn khổng lồ thậm chí chưa kịp lóe lên đã ầm ầm sụp đổ.
Bất Động Như Sơn Trận chưa kịp kích hoạt, vị Thiên Trận Đế chưởng khống đại trận hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ kịp lau vết máu nơi khóe miệng của đợt phản phệ khi trận pháp sụp đổ.
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“Tận thế sao?”
“Đại Trận Đế Cấp Cực Phẩm hủy diệt rồi?”
Vô số người hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt mãnh liệt co rút lại kinh hô:
“Dường như vẫn chưa dừng lại!”
Từ Lưu Hồn Điện, Phó Thị Trưởng phá không mà lên, ánh mắt gắt gao nhìn xuyên qua tầng tầng Trận Văn.
Chỉ thấy bên ngoài kia, một mũi tên khủng bố đang tàn phá bừa bãi, lấy uy thế không thể cản phá nghiền nát tầng tầng Trận Văn.
Chỉ với nhất tiễn, phá đi Bất Động Sơn Trận… chưa hề thỏa mãn mà tiếp tục cắm vào Ngũ Hành Tương Sinh Trận hung hăng nghiền ép.
“Đại Hộ Pháp mau ngăn cản!”
Phó Thị Trưởng gầm lên một tiếng, ra hiệu cho vị Thiên Trận Đế nhanh chóng gia cố trận pháp.
“Phó Thị Trưởng yên tâm, lão phu đã rõ!”
Đại Hộ Pháp nghiêm nghị gật đầu, sắc mặt trở nên tự tin, hai tay liên tục kết ấn, Trận Văn cuồn cuộn như thác tiến vào Ngũ Hành Tương Sinh Trận.
Mặc dù không biết kẻ địch bằng cách nào phát hiện được hạch tâm của trận pháp, nhưng vừa rồi Bất Động Sơn Trận sụp đổ là do yếu tố bất ngờ khiến hắn không kịp trở tay.
Hiện nay đã lường trước được, nếu còn để đối thủ phá trận… mặt mũi của Thiên Trận Đế như hắn để ở đâu chứ?
Nghĩ đến đây, Đại Hộ Pháp toàn lực gia cố Ngũ Hành Tương Sinh Trận, muốn dựa vào khả năng phòng ngự của nó tiêu hao mũi tên khủng bố kia.
“Phù… cũng may còn Đại Hộ Pháp trấn thủ!”
Thấy tình cảnh này, người trong Ma Thương Thành thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Khốn nạn, là kẻ nào gan to bằng trời dám tập kích Ma Thương Thị chúng ta?” Lấy lại bình tĩnh, Phó Thị Trưởng lửa giận ngút trời.
Bất quá không để bọn hắn yên tâm được bao lâu, dị biến đột ngột phát sinh.
Như đến từ vô tận thời không, một tiễn khác mang theo sức tàn phá dữ dội không kém gì tiễn vừa rồi chợt xuyên không mà ra, vẫn nhắm vào hạch tâm trận pháp hung hăng oanh tạc.
Song Tiễn kết hợp, mức độ tàn phá trở nên kinh khủng vô pháp hình dung, mang uy thế nghiền nát tất cả…
PHỐC!
Đại Hộ Pháp cuồng phún máu tươi, đầu não như muốn phát nổ, hai mắt trừng lớn chứng kiến Ngũ Hành Tương Sinh Trận hóa thành toái phiến, vô số Trận Văn tan vỡ tung bay trên bầu trời như lưu tinh mỹ lệ nhưng lọt vào mắt hắn không khác nào ác mộng.
Sau Ngũ Hành Tương Sinh Trận, Liên Tâm Linh Giới Trận không phải trận pháp phòng ngự nên yếu ớt cực kỳ, Đại Hộ Pháp thậm chí chưa kịp kích hoạt khả năng câu thông giới linh của nó, nhất tiễn khủng khiếp kia đã đâm xuyên mà qua.
Bởi vì nhắm vào chuẩn xác vị trí hạch tâm, Chiến Trận Sư bị phản phệ nghiêm trọng, Đại Hộ Pháp đau muốn ngất đi, linh hồn run rẩy.
“Song tiễn… diệt tam trận?”
Đồng tử Phó Thị Trưởng co rút mãnh liệt.
Hắn không tưởng tượng nổi sẽ là công kích cấp bậc gì, tiễn pháp uy lực ra sao… vậy mà chỉ dựa vào hai mũi tên đã nghiền nát ba tòa Đế Cấp Cực Phẩm Trận Pháp do Thiên Trận Đế tiêu hao vô số tâm huyết bố trí.
Phó Thị Trưởng đâu hề biết rằng, Binh Nhân Tộc đạt đến Đế Binh, mức độ khủng bố có thể tưởng tượng.
Chưa kể Bá Lực của Lạc Nam toàn diện chuyển hóa thành Đế Lực, hắn lại là Thiên Trận Đế có thể tìm thấy hạch tâm ẩn giấu sâu bên trong đại trận.
Gồm nhiều yếu tố, lớp phòng ngự tưởng chừng bất khả xâm phạm của Ma Thương Thành chẳng khác nào tầng giấy mỏng manh trong mắt hắn.
Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc.
Một cổ sát cơ không cách nào hình dung đã khóa chặt lấy Phó Thị Trưởng.
Lạc Nam không có ý định dừng lại, nhất tiễn lại tiếp tục bắn ra.
Hiển nhiên với kích thước Bá Đỉnh to lớn hiện nay của mình, Lạc Nam đã không còn yếu kém như trước đây, mỗi lần sử dụng Lạc Thần Cung là gần bị rút sạch lực lượng.
Ngược lại, hắn còn có thể tiếp tục bắn cung.
Hắn muốn cho cả Ma Giới nghĩ rằng Văn Lang không hề thua kém Lạc Nam.
Không cần lộ diện, tiêu diệt một thế lực.