Phần 97
“Đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, tiểu tử thúi Ngạo Thế thua bởi hắn không hề đáng trách!”
Bên trong tinh không vô tận, Long Khuynh Thành thở dài một hơi, trong đầu hồi tưởng lại trận chiến giữa mình với Lạc Nam, vừa không cam lòng vừa có thêm động lực.
Kể từ sau trận chiến với Tam Duyên Công Chúa, nàng chưa từng gặp phải đối thủ khó chơi như vậy.
Chiến lực của nam nhân kia quá áp đảo nàng, đến mức ngay cả thời cơ cho nàng thi triển Pháp Bảo, Thần Thông hay hóa thành Bản Thể chiến đấu cũng không có.
“Đó là trong hoàn cảnh ta còn hơn hắn một tiểu cảnh giới!” Long Khuynh Thành càng nghĩ càng chiến ý hừng hực, rất mong lại có cơ hội đại chiến cùng Lạc Nam.
HÍ…
Một tiếng vó ngựa vang trời hàng lâm, mong ước của Long Khuynh Thành rất nhanh đã thành hiện thực.
Chỉ thấy Lạc Nam kỵ trên Tinh Không Long Mã, băng qua không gian, xuất hiện trước mắt Long Khuynh Thành.
“Lạc Nam?” Long Khuynh Thành giật mình trước sự xuất hiện của hắn.
“Ta đã nói sẽ không quá lâu!” Lạc Nam cười tà, không cho nàng bất kỳ cơ hội phản ứng nào.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tám thanh Cột Trụ phong tỏa hư không, Định Thiên Bát Trụ vây nhốt Long Khuynh Thành vào trung tâm.
Chưa dừng lại ở đó, Tù Không Bát từ trên cao hóa thành khổng lồ úp ngược mà xuống.
NGAO!
Tiểu Tinh chuyển hóa thành trạng thái Hắc Ám, phối hợp với Tỏa Thiên Hắc Ám, cuồn cuộn kết thành Tử Giới bao quanh.
Định Thiên Bát Trụ, Tù Không Bát, Tử Giới…
Vẫn chưa quá mức yên tâm, Lạc Nam hay tay bay múa, vô số Trận Văn kết thành một Trận Pháp cự đại phong tỏa không gian, ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Trước tầng tầng thủ đoạn che đậy như thế, dù là Thiên Đế lọt vào cũng vô pháp thoát thân.
“Ngươi muốn làm gì?” Long Khuynh Thành yêu kiều quát lớn, vừa sợ vừa giận.
Hiển nhiên không hề nghĩ đến Lạc Nam đột nhiên trở mặt, dám đuổi theo tập kích nàng, hơn nữa dường như đã tính toán từ trước, không cho nàng bất kỳ cơ hội nào để bỏ chạy, cũng như không cho nàng bất kỳ cơ hội nào để kêu cứu.
Bị nhốt ở trong này, Long Khuynh Thành cảm thấy so với Thiên La Địa Võng còn khó chơi hơn.
“Bắt cóc nàng!” Lạc Nam nhún nhún vai nói.
“Mục đích của ngươi?” Long Khuynh Thành sắc mặt đề phòng, không nghĩ đến tên này to gan như vậy, mình là Đại Công Chúa của Long Tộc cũng dám bắt.
“Mục đích sao? Có nói ra nàng cũng không tin!” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Nhưng ta chỉ muốn tốt cho nàng, hay nói đúng hơn là cứu nàng!”
“Xuất khẩu cuồng ngôn!” Quả nhiên Long Khuynh Thành lập tức nổi giận.
NGAO!
Nàng hóa thành bản thể Chân Long khổng lồ, Long Vực một lần nữa bùng nổ, chiến ý bừng bừng:
“Mặc kệ ý đồ của ngươi là gì, trước hết đánh bại ta!”
“Như nàng mong muốn!” Lạc Nam ngửa đầu cười lớn, ánh sáng tím đen bao trùm toàn thân.
Trong ánh mắt không dám tin của Long Khuynh Thành, hắn hóa thành một sinh vật uy nghiêm không thể hình dung như đến từ thượng cổ thời kỳ.
Một sinh vật khiến cho huyết mạch Long Tộc cao quý của nàng run rẩy vì kính sợ.
Nghịch Long!
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-8.html
“Nghịch… Nghịch Long…”
Long Khuynh Thành không dám tin tưởng những gì mình đang chứng kiến, cũng không hề muốn chấp nhận…
Nhưng mà, sự run sợ đến từ tận cùng linh hồn, mỗi một tế bào của Chân Long cao quý như nàng đang run rẩy… tất cả đã cho thấy một điều, chuyện hoang đường trước mặt là sự thật.
Sinh vật có hình thể chẳng khác nào Chân Long, nhưng lại sở hữu lớp vảy đen kịch đan xen ánh tím, một đôi mắt đỏ ngầu thay vì xanh lục tràn ngập bá đạo, loại Long Lực tím đen bao phủ quanh thân rồng cho thấy nó chính là Nghịch Long Lực trong truyền thuyết.
Bởi vì Lạc Nam vừa mới luyện hóa toàn bộ huyết mạch Nghịch Long chưa lâu, thời gian luyện tầng cuối cùng của Hóa Long Chiến Quyết cũng không dài, dẫn đến kích thước khi hóa thành Nghịch Long không quá lớn, chỉ bằng một nửa bản thể của Long Khuynh Thành.
Tuy là như vậy, Long Khuynh Thành thật sự không có bất kỳ tự tin nào để chiến thắng được hắn.
Thậm chí nhờ vào Long Vực mà nàng tạo ra, bản thể của Nghịch Long đạt được lợi ích càng lớn hơn.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi rốt cuộc là người nào?”
Long Khuynh Thành âm thanh có chút run rẩy.
Trong nội tâm của nàng thực chất vẫn luôn sùng bái người có trang sử hào hùng như Nghịch Long Đế năm xưa, thay vì phụ thân nàng là kẻ dùng thủ đoạn không mấy tốt đẹp để giành được ngôi vị.
Bất quá vận mệnh và số phận là hai thứ không thể tuyển chọn, nàng vẫn là nữ nhi của Long Ngạo Thiên, nàng phải đứng về phía phụ thân của mình, bài xích những người mang huyết mạch Nghịch Long, có thể uy hiếp đến tính mạng cũng như địa vị của phụ thân.
Cứ tưởng Nghịch Long chỉ còn là tồn tại trong truyền thuyết, nào ngờ có một ngày nàng tận mắt chứng kiến và đối mặt với tồn tại khủng bố này.
Càng khó tin hơn, đó lại do một nhân loại biến thành, thân phận của hắn là Côn Lôn Thiếu Chủ, là Trưởng Làng Nhất Thế, cùng Long Tộc không có chút dính liếu.
“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là nàng phải đi theo ta!”
Lạc Nam giọng điệu ầm vang như sấm, thái độ cương quyết không thể từ chối.
“Ngươi bắt cóc ta không sợ Long Tộc trả thù sao?” Long Khuynh Thành lạnh lùng đáp:
“Ta không biết vì sao ngươi có thể thành Nghịch Long, nhưng một thân một mình ngươi cũng không thể đối kháng nổi Long Tộc!”
“Ta hiểu!” Lạc Nam gật đầu, thản nhiên nói:
“Cho nên ta mới để nàng rời khỏi Côn Lôn, lúc này lại bí mật bắt cóc nàng ngoài tinh không bao la, Long Tộc làm sao điều tra ra?”
Long Khuynh Thành ánh mắt hiện vẻ tức giận, nàng lấy ra một tấm phù chú bóp nát.
Đây là Phù Chú Đế Cấpthượng Phẩm có thể liên hệ với cao tầng Long Tộc, một số thủ đoạn phong tỏa cũng chẳng ngăn được nó.
Chỉ thấy Phù Chú sáng lên, một luồng lực lượng cưỡng ép xuyên phá sự phong tỏa của Định Thiên Bát Trụ lao ra, đáng tiếc lại bị Tù Không Bát kết hợp Tỏa Thiên Hắc Ám ngăn chặn, càng chưa nói đến lớp Trận Pháp bên ngoài của Lạc Nam.
Sắc mặt Long Khuynh Thành trở nên cực kỳ khó coi, quả nhiên đối thủ đã có mưu đồ bắt cóc nàng từ trước nên mới chuẩn bị cẩn thận như vậy.
Hơn nữa hắn đã bại lộ bí mật Nghịch Long trước mặt nàng, chứng tỏ thật sự quyết tâm không để nàng rời khỏi.
“Hồng nhan tri kỷ và nữ nhân của ngươi có rất nhiều, vì sao còn tham lam ta?” Long Khuynh Thành chất vấn nói.
Hiển nhiên nàng cho rằng bản tính của Nghịch Long vốn là háo sắc và có dục vọng chiếm hữu, sở dĩ muốn bắt cóc nàng là vì ham mê thân thể nàng.
Lạc Nam ánh mắt trở nên cổ quái: “Mẫu thân nàng cũng không tự tin như nàng a!”
“Ngươi biết Mẫu Phi của ta?” Long Khuynh Thành trừng mắt nhìn.
Lạc Nam không muốn trả lời, để tránh đêm dài lắm mộng, hắn trực tiếp ra tay.
Nghịch Long Lực điên cuồng điều động.
“Đừng nằm mơ!” Long Khuynh Thành mặc dù rất sợ, nhưng nàng dù sao cũng là thiên chi kiêu nữ, không tự tiện nhận thua khi chưa cố gắng đến phút cuối cùng.
“Bài Vĩ Hoành Long!”
Đế Cấp Long Kỹ triển khai, tất cả Chân Long Lực hội tụ vào đuôi rồng, hung hăng quất mạnh xuống đầu rồng của Lạc Nam.
Lạc Nam cười nhạt:
“Đồng Long Đệ Tứ Chưởng – Song Long Chưởng!”
Vuốt rồng chưởng ra, hai hư ảnh Nghịch Long được ngưng tụ từ Nghịch Long Lực phá không mà ra.
Chúng nó bá đạo hất văng đuôi rồng của Long Khuynh Thành, dễ dàng xuyên qua Chân Long Lực của nàng như giấy mỏng, trực tiếp oanh tạc vào cơ thể.
NGAO!
Đau đớn khiến Long Khuynh Thành thét lên, vảy rồng ở đuôi bong tróc đến rỉ máu.
“Đồ Long Thập Bát Chưởng trong truyền thuyết?” Long Khuynh Thành cả kinh.
Nàng đọc qua cổ tịch, biết từ khi Nghịch Long Đế ngã xuống, Đồ Long Thập Bát Chưởng đã thất truyền.
Đây là môn Chưởng Pháp mà Nghịch Long chuyên dùng để khắc chế tất cả Long Tộc, là ác mộng của Chân Long.
“Nàng không phải đối thủ của ta!” Lạc Nam gầm lên:
“Đồ Long Đệ Thập Chưởng – Đại Long Chưởng!”
Vuốt rồng của Lạc Nam đẩy ra, một tôn hư ảnh Nghịch Long khổng lồ được ngưng tụ từ Nghịch Long Lực hiện thế, to lớn hơn cả bản thể của Long Khuynh Thành, trấn áp xuống toàn thân nàng.
“Long Tộc Bí Thuật – Thôn Long Châu!”
Long Khuynh Thành vẫn chưa bỏ cuộc, nàng thi triển Bí Thuật của Long Tộc, viên Long Châu ở vị trí trái tim xoay tròn dữ dội, lực lượng tích lũy trong nó lan tràn khắp toàn thân, đem tu vi của nàng từng bước kéo căng.
Từ Địa Long Đế sắp thành Thiên Long Đế.
“Song Long Trảo!”
70 Đường Long Văn bao trùm đôi Long Trảo khổng lồ, chụp thẳng vào Đại Long Chưởng của Lạc Nam.
Đáng tiếc, mặt dù Long Khuynh Thành đã rất cố gắng, nhưng sự khắc chế giữa Nghịch Long và Chân Long thật sự quá kinh người.
Đại Long Chưởng vẫn đủ sức hung hăng tung hoành, đẩy thân rồng của nàng lao thẳng vào thành vách Tù Không Bát.
Long Khuynh Thành cực kỳ kiên cường, nàng vẫn vẫy vùng muốn phản kháng.
Nào ngờ thân thể Lạc Nam đã lao thẳng mà đến, thi triển Long Đằng Cửu Biến, quanh thân còn có vô số Dị Thuộc Tính gia tăng tốc độ.
Không cho Long Khuynh Thành cơ hội ngóc đầu, tứ chi của hắn đã quấn chặt lấy nàng.
“Ngươi muốn làm gì?”
Trước khí tức dương cương và bá đạo của Nghịch Long đè ép, Long Khuynh Thành toàn thân mềm nhũn.
Nhất là khi hai người ở dạng thân rồng, khí tức đồng loại và tính dâm của Long Tộc càng dễ ảnh hưởng đến tâm trí.
Nào ngờ đáp lại nàng là ánh mắt trêu tức của Lạc Nam.
Chỉ thấy Hồn Đỉnh từ trong đầu hắn bay ra, như một thanh búa tạ hướng về đầu rồng của Long Khuynh Thành gõ xuống, tác động trực tiếp vào Linh Hồn.
CONG!
Bị đánh nổ đom đóm, Long Khuynh Thành chỉ cảm thấy có vô số ngôi sao nhỏ bay tròn tròn trên đầu mình, sau đó mơ mơ màng màng ngất lịm đi.
“Thật là lỳ lợm!” Lạc Nam cười cười lắc đầu nhìn lấy Long Khuynh Thành đã lâm vào hôn mê.
Hắn phất tay, thu nàng vào trong Linh Giới Châu.
Lúc này mới cẩn thận thay đổi dung mạo, cưỡi lên lưng Tinh Không Long Mã, thu hồi Định Thiên Bát Trụ, Tù Không Bát trở về, giải trừ Trận Pháp.
HÍ!
Tiểu Tinh hí dài, hóa thành Hắc Ám tiềm hành vào hư không, mang theo chủ nhân biến mất dạng.
Từ đầu đến cuối gọn gàng sạch sẽ, không để lại chút khí tức nào.