Phần 49
Và thế là, theo chỉ dẫn của Hắc Trư, Lạc Nam tự mình xuất động để thể hiện sự tôn trọng, đến tận từng nơi chiêu mộ hiền tài.
“Cự Chiến Tộc, một chủng tộc Thể Tu vừa mới sinh sôi nảy nở mạnh mẽ gần ba ngàn năm trở lại đây, nhưng đã có thấy thiên phú và thực lực không tồi!” Hắc Trư mang theo Lạc Nam đến một nơi gọi là Đại Hoang Ma Vực:
“Ngoài ra còn có một chủng tộc mạnh mẽ khác đang cùng Cự Chiến Tộc tranh đoạt lãnh thổ, hai bên vô cùng quyết liệt!”
“Không tệ, ta sẽ thu cả hai về dưới trướng!” Lạc Nam hào khí bừng bừng.
“Haha, để xem ngươi có dám thu hay không!” Hắc Trư mỉm cười.
Rất nhanh, Lạc Nam đã hiểu vì sao Hắc Trư hỏi hắn một câu như vậy.
Bởi vì ngay khi vừa đặt chân lên Đại Hoang Ma Vực, một cảnh tượng đã đập vào mắt hắn.
Đại chiến giữa hai chủng tộc khổng lồ, một bên là Cự Chiến Tộc như những người khổng lồ cao lớn ngàn mét, toàn thân là từng khối cơ bắp tràn đầy sức mạnh như những viên thiên thạch.
Một bên khác là một đám Trâu với hình thể chẳng khác nào từng ngọn núi cao chót vót, đôi sừng sắt lẹm xuyên thẳng vân tiêu như móc câu, Ma Lực ngập trời gào thét, chiến lực chẳng kém Cự Chiến Tộc chút nào.
Thái Cổ Ngưu Ma Tộc.
Chẳng trách con Heo hỏi hắn có dám thu phục cả hai tộc hay không…
Bởi vì Thái Cổ Ngưu Ma Tộc là Ma Thú, một khi thu phục bọn hắn về dưới trướng, chắc chắn sẽ lọt vào tầm ngắm của Săn Ma Điện, gia tăng thêm một đối thủ cho Long Tộc.
Lạc Nam nhếch miệng, ánh mắt lập tức khóa chặt hai thân ảnh mạnh mẽ nhất đang cuồng chiến giữa thiên không.
Một bên là nam tử Cự Chiến Tộc có tu vi Đại Thể Đế, một bên khác là Thái Cổ Ngưu Ma có hình thể lớn nhất trong bầy, cũng là một tôn Đại Yêu Đế.
Hai kẻ này hiển nhiên là thủ lĩnh của hai tộc, tu vi cao nhất, chiến lực cũng mạnh mẽ nhất.
Lạc Nam gật gù nhìn bọn hắn chiến đến thiên băng địa liệt, chiến lực sánh ngang cả Địa Đế, tương đối bất phàm.
Không hổ là những thế tồn tại thời Thượng Cổ, trời sinh đã có bản năng chiến đấu cường đại.
Hơn nữa, tên thủ lĩnh của Cự Chiến Tộc không ai khác, rõ ràng là người quen của Lạc Nam – Cự A Man, lúc này vẫn còn trẻ tuổi.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam hai tay vũ động.
NGAO! NGAO!
Đồ Lập Đệ Nhất Chưởng – Cầm Long Chưởng.
Theo hai tiếng Long Ngâm kiệt ngạo bất tuần xé rách trường không, Nghịch Long Lực bá đạo mà ra, hóa thành hai tôn Nghịch Long hư ảnh giương nanh múa vuốt, trấn áp xuống đầu Cự A Man và Thái Cổ Ngưu Ma đầu đàn.
“Kẻ nào?”
Đang hăng say kịch chiến lại bị bất ngờ tập kích, Cự A Man và Thái Cổ Ngưu Ma nổi giận.
Bọn hắn đành phải dừng tay, Cự A Man gồng mình dùng sức, cơ bắp bạo tạc, hung hăng đấm về một cái Cầm Long Chưởng.
Thái Cổ Ngưu Ma cũng ngửa đầu gầm rống, Ma Lực ngưng tụ thành đại pháo trong miệng rộng, há mồm bắn ra.
OÀNH OÀNH…
Công kích va chạm dữ dội, toàn bộ Đại Hoang Ma Vực chấn động, thân thể khổng lồ của Cự A Man và Thái Cổ Ngưu Ma liên tục bị đẩy lùi, sắc mặt bọn hắn chấn động.
Nhất là Thái Cổ Ngưu Ma, mặc dù sở hữu huyết mạch của Hung Thú Thượng Cổ, nhưng ở trước mặt Nghịch Long Lực, nó cảm thấy huyết mạch của mình đang run lẩy bẩy như muốn thuần phục.
Lạc Nam lại là ánh mắt đầy tán thưởng nhìn hai người.
Phải biết rằng hắn là Địa Yêu Đế, dùng toàn lực tung ra Cầm Long Chưởng vô cùng mạnh bạo, nhưng Cự A Man và Thái Cổ Ngưu Ma chỉ lấy thực lực sánh ngang Đại Đế chống lại thành công, đủ thấy bọn hắn quả thật đáng giá để chiêu mộ.
Lạc Nam đạp không mà đến, Long Uy thét gào oanh động Đại Hoang Ma Vực, cất tiếng cười to:
“Hai vị dũng sĩ chiến lực kinh người, lẽ ra phải là nhân vật ngang dọc sa trường, chinh thiên phạt địa, thanh danh vang dội vũ trụ mới đúng!”
“Hiện tại lại liều mạng chiến đấu người chết ta sống chỉ vì cục đất nhỏ Đại Hoang Ma Vực này, không cảm thấy là một chuyện đáng buồn hay sao?”
“Cục đất nhỏ?” Cự A Man cùng thủ lĩnh Thái Cổ Ngưu Ma toàn thân chấn động.
Hai tộc bọn hắn sinh sống ở Đại Hoang Ma Vực mấy ngàn năm, tài nguyên nơi này vẫn còn chưa khai thác hết, là miếng mồi ngon trong mắt cả hai tộc, nhưng lọt vào miệng tên nam nhân này lại thành cục đất nhỏ.
Rốt cuộc là hắn cuồng vọng hay khí phách.
Bất quá không thể không nói, lời của nam nhân này khiến bọn hắn toàn thân sục sôi chiến ý.
Tuy nhiên bọn hắn đều là những kẻ kiêu ngạo, chỉ vài lời nói mà muốn thuyết phục quả thật buồn cười.
Nghĩ đến đây, Cự A Man cùng Thái Cổ Ngưu Ma ngạo nghễ thét dài:
“Muốn cùng chúng ta nói chuyện, trước hết cho thấy nắm đấm của ngươi có đủ cứng hay không đi!”
“Có gì không thể?” Lạc Nam phấn chấn tiến lên.
Tôn Hầu Tử đứng ở bên cạnh đã sớm ngứa ngáy vô cùng, vội vàng kéo hắn lại, cười hề hề đáp:
“Để mạt tướng ra tay, đâu phải chuyện gì cũng cần đến đích thân chủ công ra mặt?”
Lạc Nam ngẫm nghĩ cũng đúng, hiện tại mình đang trong vai một trong những nhân vật quyền uy bậc nhất vũ trụ, có đôi khi càng ít động thủ sẽ càng tạo nên cảm giác thần bí khó lường trong mắt người khác.
“Được, giúp trẫm chinh phục hai vị tráng sĩ!” Lạc Nam hào hứng nói.
“Tuân mệnh!” Tôn Hầu Tử lĩnh mệnh, tay vác Kim Cô Bổng cười hề hề lao đến Cự A Man cùng Thái Cổ Ngưu Ma.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/04/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-8.html
Không lâu sau, toàn bộ Đại Hoang Ma Vực đã bị nện thành tám khối, hai thân thể khổng lồ như những bãi bùn nhão nằm trên mặt đất, chỉ còn lại một đám tộc nhân kính sợ nhìn lấy thân ảnh nhỏ gầy của Tôn Hầu Tử.
“Hahaha, Quách Toàn, ngươi mang hai tộc trở về Long Đảo nghỉ ngơi, cho người chăm sóc tận tình!” Lạc Nam phất tay nói.
“Vâng!” Một lão già lưng còng chậm rãi tiến lên, hai tay lấp lóe vô số Trận Văn Huyền Ảo, vài ngày sau đã kết thành một tòa Truyền Tống Trận cự đại giữa không trung, liên thông với Long Đảo.
Lão già này tên là Quách Toàn, vị Thiên Trận Đế đã đầu quân cho Lạc Nam thông qua Chiêu Tài Quán thời gian trước đó.
Có Thiên Trận Đế đi theo bên người, việc vận chuyển nhân số quy mô lớn trở nên vô cùng đơn giản.
Rất nhanh, Cự Chiến Cổ Tộc và Thái Cổ Ngưu Ma Tộc đã bị thu phục.
“Chiến lực bọn hắn không tồi, nhưng quá mức dựa vào bản năng, không có trật tự rõ ràng, hỗn loạn vô cùng, khó mà ra trận!” Tôn Hầu Tử vuốt cằm nói.
“Thời gian còn dài, nhờ Thạch Lão tiền bối huấn luyện!” Lạc Nam gật đầu công nhận, hướng mắt nhìn sang Hắc Trư:
“Kế tiếp đi đâu?”
“Bạch Hổ Tộc sắp tới sẽ xuất hiện một tên tội nhân tương đối khá!” Hắc Trư ra vẻ thần bí vuốt cằm nói.
Lạc Nam ý niệm vừa động, cười tà hỏi: “Hắc Vân Bạch Hổ?”
“Phốc!” Hắc Trư trợn tròn mắt: “Chủ công ngươi làm sao biết?”
Nó cảm thấy uổng công mình ra vẻ bí mật một phen.
Lạc Nam cười cười, đương nhiên không thể nói ta đã sớm biết về Thập Nhị Cầm Tinh nhờ vào Thiên Cơ Bảng.
“Được rồi, vậy hướng Bạch Hổ Tộc xuất phát đi!”