Phần 190
“GIẾT!”
Ba vị Thiên Đế ngửa đầu cười dài, mang theo một đám cường giả dưới trướng xông thẳng vào địa bàn Tiên Ma Vực, thế công hung hăng đến cực điểm.
“Là kẻ nào dám làm càn?”
Bên trong Bình An Thành, sắc mặt Vô Ưu cùng Minh Không đại biến.
Hai người vội vàng khoác áo choàng, đeo mặt nạ, khí thế Tiên Đế bạo phát, dẫn theo vài chục cường giả của Vô Gia và Minh Gia lao vọt lên không trung nghênh tiếp.
Tu sĩ Việt Long Tinh có đa dạng chủng tộc, đa dạng thế lực, đa dạng chức nghiệp… có tiềm năng phát triển cực lớn.
Nhưng tiềm năng suy cho cùng chỉ là tiềm năng, vừa mới dung hợp với Tiên Ma Vực chưa được bao lâu, Việt Long Tinh ở Tiên Ma Vực rất cần thời gian để phát triển và tiến bộ.
Người tu vi cao nhất hiện tại chỉ có Địa Mạnh Hùng của Địa Tiên Môn đạt đến Địa Tôn mà thôi, kế đến là Các Chủ Thiên Vạn Bảo của Đa Bảo Các vừa đột phá Tiên Tôn trong thời gian ngắn.
Hoàn toàn không phải đối thủ của cường địch đến từ bên ngoài được.
Để bảo vệ Việt Long Tinh toàn vẹn, Minh Không cùng Vô Ưu buộc lòng xuất chiến.
“Phá Không Sư Hổ Quyền!”
Vô Ưu ngửa đầu gầm thét, hai tay ngưng tụ Quyền Kình, vậy mà có một tầng Quyền Vực được triển khai.
Sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh của Hổ và Sư, khí thế cuồng dã vô cùng, hung mãnh tung ra hai quyền.
“Ám Quang Song Thủ Chưởng!” Minh Không như tiên nữ tung bay trên trời, một tay duỗi ra ngưng tụ Hắc Ám, một tay duỗi ra hội tụ Quang Minh.
Hắn Ám và Quang Minh dung nhập vào nhau, hình thành một cặp đại thủ hắc bạch khổng lồ, trấn áp xuống cường địch.
Đây đều là thủ đoạn mà Vô Ưu cùng Minh Không đạt được từ Tiên Ma Mộ Địa, ngày thường có thể vượt cấp chiến đấu.
Ở sau lưng hai người là vài chục cường giả của Vô Gia cùng Minh Gia được điều động, bùng phát thế công nghênh địch.
Đáng tiếc, đối thủ của bọn hắn lần này không phải kẻ tầm thường, mà là ba phương Thiên Đế Cấp Thế Lực.
“Chút trò mèo cũng dám lấy ra bêu xấu?”
Môn Chủ Phá Tinh Môn – Phá Ngao cười lạnh lùng, ngạo nghễ vung tay, Thiên Đế Lực cấp tốc điều động, hóa thành một chưởng phô thiên cái địa:
“Phá Tinh Chưởng Pháp!”
Một chưởng cuồng bạo đủ sức nghiền nát một hành tinh.
Trong ánh mắt hoảng sợ của Vô Ưu cùng Minh Không đám người, Phá Tinh Chưởng Pháp ngang tàn nghiền nát tất cả công kích của bọn họ.
OÀNH!
Kinh thiên động địa, Thiên Đế thể hiện ra sức chiến đấu vượt trội đối với tu sĩ yếu hơn.
Không phải ai cũng yêu nghiệt như Lạc Nam và mấy nữ có thể vượt cấp khiêu khích Thiên Đế.
Trước Phá Tinh Chưởng Pháp này, toàn bộ người của Vô Gia và Minh Gia như diều đứt dây thổ huyết bay ngược, kẻ chết thảm… người trọng thương.
Vô Ưu với Minh Không càng là xương cốt nát bấy, cũng nhờ có Pháp Bảo cao cấp phòng thân nên mới giữ được mạng, máu tươi tràn ra khỏi miệng.
“Hừ, thật chẳng có tính khiêu chiến!” Ba phương Thiên Đế Cấp Thế Lực ngửa đầu cười ha hả.
Trước đó có vài Địa Đế Cấp Thế Lực tham lam Tiên Ma Vực nhưng đều bị đẩy lùi, đáng tiếc bọn hắn không phải những thế lực yếu kém kia.
“Dứt điểm đi! Tiên Ma Vực từ nay sẽ thuộc về chúng ta!” Kim Tài đề nghị nói.
“Chuyện nhỏ!” Phá Ngao mỉm cười thong dong, Thiên Đế Lực một lần nữa điều động, Phá Tinh Chưởng Pháp mang theo sát cơ bao trùm toàn diện lãnh thổ Việt Long Tinh nằm bên dưới, phủ mất ánh mặt trời.
“Sẽ chết sao…”
Chứng kiến thủ đoạn kinh khiếp quỷ thần của Thiên Đế, vô số sinh linh đến từ Việt Long Tinh thẫn thờ.
Ngày thường, bọn hắn chỉ được tiếp xúc với Vô Gia và Minh Gia, tiềm thức cho rằng Vô Ưu, Minh Không đã là những cường giả khủng bố mà mình khó thể sánh kịp.
Vậy mà hôm nay được chứng kiến sức mạnh của Thiên Đế, chỉ nhẹ nhàng tung ra một chưởng đã có thể trọng thương tất cả những gì là mạnh nhất trong mắt mọi người.
Dưới uy thế của Phá Tinh Chưởng Pháp, cảm giác tử vong nồng đậm bao trùm linh hồn, không ai dám thở mạnh.
Đứng trên Bình An Thành, đám người Địa Mạnh Hùng, Thiên Vạn Bảo, Thánh Linh Lão Nhân, Ngưu Ngũ Bá, Ải Nhân Tộc Trưởng, Ái Lão Gia Tử, Hoa Minh, Lão Hoàng Đế của Băng Huyền Đế Quốc, Khảo Gia Nhị Lão, Thủy Sương Hoa… thật sâu cảm giác được sự bất lực.
Những người từng mang thân phận cực kỳ cao quý ở Việt Long Tinh như bọn hắn, khi tiến vào phiến vũ trụ này lại trở nên nhỏ yếu, hèn mọn như con kiến hôi… ngay cả ý niệm phản kháng cũng không sinh ra nổi.
Mặc dù tất cả đều đã tiến bộ rất nhiều, đồng loạt đột phá Tiên Vương, Yêu Vương… nhưng khoảng cách với Thiên Đế vẫn là quá lớn.
“Sẽ chết sao…”
Nhìn Phá Tinh Chưởng Pháp trên đỉnh đầu, trong đầu tất cả sinh linh Việt Long Tinh đều hiện ra một ý niệm.
Bọn hắn biết mình sẽ chết, nhưng kỳ lạ ở chỗ không có ai cảm thấy sợ hãi.
Bởi vì đơn giản bọn hắn biết rằng, sẽ có người trả thù cho bọn hắn, cái chết của bọn hắn sẽ không chìm vào quên lãng, Bá Chủ của bọn hắn sẽ vì bọn hắn lấy lại công đạo.
Những chiến tích lẫy lừng gần đây của Bá Chủ liên tục truyền về, khiến vô số sinh linh Việt Long Tinh biết sự vĩ đại của hắn.
Chỉ tiếc, có lẽ Bá Chủ đang bận rộn săn giết Ma Tu, bọn hắn không còn cơ hội gặp lại người nữa rồi.
“CHẾT!” Phá Ngao sát khí lẫm nhiên, giết một đám kiến hôi không khiến hắn có cảm giác thành tựu gì, chỉ thản nhiên nhấn xuống Phá Tinh Chưởng Pháp.
Lạc Nam ở phương xa nhìn thấy tất cả tình cảnh này, Lạc Thần Cung đã xuất hiện trong tay, đang muốn bắt ra một tiễn kinh thiên động địa.
Nhưng không… hắn bất chợt thu hồi Lạc Thần Cung, sắc mặt vốn lạnh lùng cũng trở nên vui vẻ, khóe miệng hài hước cong lên.
Âu Dương Thương Lan cùng Võ Tam Nương nhìn vẻ mặt nam nhân biến ảo thất thường, hai mặt nhìn nhau, chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/06/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-8.html
Phá Tinh Chưởng Pháp vô tình ấn xuống, uy thế có thể nghiền nát thế gian vạn vật.
Tất cả sinh linh Việt Long Tinh cùng nhau nhắm mắt, bọn hắn sẵn sàng đón nhận cái chết, hy vọng không còn vướng bận bước tiến của Thiếu Chủ.
KENG!
“Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp!”
Nhưng ngay khoảnh khắc tử thần sắp hàng lâm, một tiếng Kiếm Ngân ngang trời xuất thế, mang theo vô tận quyền uy và rét lạnh xuyên thấu cả không gian và thời gian, hung hăng ma diệt.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, trong ánh mắt hãi nhiên của toàn trường, một cánh tay lìa khỏi cơ thể tung bay, Phá Tinh Chưởng Pháp sụp đổ, kéo theo đó là tiếng gào thét thảm thiết của Phá Ngao:
“AAAAA, Kẻ nào chém đứt tay bổn Thiên Đế?”
Tiếng thét đau đớn vang vọng đất trời, khó có thể tin nó có thể phát ra từ miệng của một Thiên Đế.
Như có cảm giác, tất cả ánh mắt cùng lúc hội tụ về một phương hướng trên bầu trời.
Chẳng biết từ bao giờ, nơi đó xuất hiện một vị nữ tử tư dung tuyệt thế, khuynh quốc khuynh thành.
Tóc dài đen tuyền búi cao sau đầu để lộ phần gáy ngọc ngà trắng nõn, một thân cung trang xanh biếc nhẹ bay, ngũ quan sắc sảo thanh cao như nước, tay cầm một thanh Kiếm mỏng như cánh ve, trong suốt như pha lê, ẩn chứa sát cơ như băng phong vạn dặm.
Tịch Lạc Kiếm!
“Nàng… nàng là… nàng là…”
Chứng kiến sự xuất hiện của nàng, toàn bộ sinh linh Việt Long Tinh hai mắt trợn lên, bởi vì dung nhan khuynh thế và truyền thuyết của nàng đã sớm lan truyền rộng rãi, gắn liền với cuộc đời của một nam nhân, nàng là một trong những bóng hồng bên cạnh Bá Chủ.
Càng khó có thể tin, một kiếm do nàng chém ra đã cụt tay Thiên Đế Cấp Cường Giả, nghiền nát thế công khủng bố mà hắn ngưng tụ.
“Tịch… Tịch Nhi…” Lão Hoàng Đế của Băng Huyền Đế Quốc lệ nóng doanh tròng, kích động đến toàn thân run rẩy.
“Là Công Chúa… là Tam Công Chúa của chúng ta! Trời ạ ta có nằm mơ không?”
Toàn bộ tu sĩ Băng Huyền Đế Quốc nhiệt huyết sôi trào, cuồng nhiệt nhìn lấy bóng hình xinh đẹp vừa ngăn cơn sóng dữ.
“Băng Lam Tịch phu nhân…” Thiên Vạn Bảo, Thái Linh Lão Nhân, Ngưu Ngũ Bá, Khảo Gia Nhị Lão đám người cũng vừa mừng vừa sợ nhìn nữ nhân đang phiêu nhiên như tiên kia.
Chứng kiến nàng vẫn xinh đẹp, chứng kiến nàng vẫn tỏa sáng, chứng kiến nàng mạnh mẽ không cách nào hình dung.
Quan trọng nhất, nàng xuất thân từ Việt Long Tinh, nàng đang bảo vệ bọn hắn.
“Yêu nữ phương nào dám đánh lén huynh đệ ta?” Chứng kiến Phá Ngao bị thương, Kim Tài cùng Toàn Lân gầm lên giận dữ.
Bọn hắn nhìn ra nữ nhân này chỉ là một Địa Đế, nên không có gì phải sợ, vừa rồi thành công chém Phá Ngao cũng là nhờ đánh lén mà thôi.
Nghĩ đến đây, Kim Tài cùng Toàn Lân đồng loạt thi triển Vũ Kỹ.
“Kim Quang Tượng!”
Sau lưng Kim Tài là vô số Quang Minh Thiên Đế Lực ngưng tụ thành hàng hư ảnh một pho tượng hoàng kim khổng lồ, nắm đấm hung hăng nghiền ép mà xuống.
Toàn Lân trong tay cầm một thanh Vũ Khí Đế Cấp Thượng Phẩm có tên Hắc Phong Mâu, một Mâu đâm ra mang theo hai tầng Mâu Vực, xung quanh lại có Hắc Phong hình thành bão tố, sẵn sàng hủy diệt mọi thứ trên đường đi đâm thẳng đến Băng Lam Tịch.
“Cẩn thận!”
Tình cảnh nguy hiểm khiến cho tinh thần sinh linh Việt Long Tinh căng thẳng, cả đám gầm thét lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng mà… đối mặt với thế công khủng bố như vậy, Băng Lam Tịch lại hờ hững như không, ánh mắt từ đầu đến cuối chỉ khóa chặt Phá Ngao như muốn nhắm vào mạng hắn.
Mắt thấy hai loại công kích khổng lồ sắp chạm vào thân thể nàng, giữa thiên địa lại vang lên tiếng quát thánh thót:
“Đánh tỷ muội của ta, ai cho hai ngươi gan chó?”