Phần 177
Một đường đi thẳng vào Côn Lôn Hoàng Cung, Lạc Nam không nhìn thấy Tứ Đại Cung Nữ như thường lệ, vì lẽ đó ngang nhiên đẩy cửa bước vào.
Nữ Hoàng một mình ngồi trên bảo tọa, vẫn là Kim Sắc Đế Bào rộng thùng thình nhưng lại không thể giấu đi mỹ nhan tuyệt sắc, đang đọc tấu chương do quần thần gửi đến.
“Kiếp Tâm các nàng đâu?” Lạc Nam tò mò hỏi.
“Bế quan!” Nữ Hoàng đặt tấu chương xuống thản nhiên nói:
“Nghe Tam Nương nói ngươi định mang theo nàng và Thương Lan đồ sát đám Ma Tu cho hả giận?”
“Không sai!” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Nếu chỉ nhắm vào ta, ta sẽ lười để ý đến bọn hắn… nhưng đã dám nhắm vào người thân bên cạnh ta, hậu quả phải lãnh đủ!”
“Tam Nương từng ra tay chiến đấu ở Ma Giới, bình thường nàng và đám nữ nhân Làng Nhất Thế che kín mặt nên không ai nhìn ra, nhưng nếu ngươi mang nàng làm lớn chuyện, thân phận Văn Lang của ngươi và Lâu Chủ Song Tu Lâu của trẫm đều sẽ bại lộ!” Nữ Hoàng nhắc nhở nói.
“Ta biết!” Lạc Nam mỉm cười: “Vì lẽ đó ta sẽ cải biến dung mạo của Tam Nương, chỉ cần nàng ấy không dùng đến Ma Lực là được!”
Nghe hắn đã có suy tính, Nữ Hoàng cũng không nói thêm, ngược lại cũng là sát khí đằng đằng:
“Nếu đã chơi thì chơi lớn một trận, không cần nể nang ai cả, có chuyện gì Trẫm sẽ toàn diện chống lưng cho ngươi!”
Lạc Nam trong lòng cảm động, nữ nhân này vẫn luôn vô oán vô hối ủng hộ những việc của hắn…
“Lần này đến gặp sư phụ là muốn giao phó một ít tài nguyên cho Côn Lôn phát triển, người làm thiếu chủ như ta có những trách nhiệm phải gánh vác!” Hắn đưa một cái Túi Trữ Vật cho nàng.
“Trẫm không khách khí với ngươi!” Nữ Hoàng thản nhiên tiếp nhận, trong lòng hừ hừ nói:
“Xem như chút phí tổn thất nụ hôn đầu của ta!”
Thần thức quét vào, Nữ Hoàng hít một ngụm khí lạnh với lượng Nguyên Thạch chồng chất như núi.
Có những Nguyên Thạch này, Thanh Đế đám người đã không cần phải đau đầu tiết kiệm chi tiêu dè sẻn, mà nàng cũng đỡ phải lo nghĩ.
Thậm chí Côn Lôn Lão Nhân, Mục Từ Bà Bà và Tứ Đại Cung Nữ cũng có khả năng tiến thêm một bước.
Bất quá rất nhanh, nàng chú ý đến một thứ khác cũng nằm trong Túi.
Đó là một quả trứng đen kịch, ẩn chứa lượng Ma Khí khổng lồ cùng sát cơ hung lệ đến đáng sợ.
“Trứng của Cùng Kỳ?” Nữ Hoàng kinh hô thành tiếng.
“Thân là Công Chúa Tiên Ma Cung, lại là người đứng đầu Côn Lôn Giới… cũng nên có một vật cưỡi phong cách!” Lạc Nam cười nói:
“Hơn nữa bên trong Vô Thượng Tiên Ma Nhãn có không gian riêng, bí mật nuôi nó sẽ không bại lộ!”
Hắn đã cân nhắc kỹ về việc ai sẽ nuôi dưỡng Cùng Kỳ, cuối cùng quyết định giao cho Nữ Hoàng.
Cùng Kỳ là Ma Thú hung lệ, một khi trứng nở sẽ rất khó che giấu tai mắt người khác.
Chúng nữ Lãnh Nguyệt Tâm, Thiên Vô Ảnh hay Âu Dương Thương Lan nếu muốn nuôi Cùng Kỳ phải tiến vào Linh Giới Châu, quá mức bị động.
Nữ Hoàng thì lại khác, Vô Thượng Tiên Ma Nhãn có thể hình thành một không gian bí mật, nuôi Cùng Kỳ ở trong đó là hợp lý nhất.
“Lấy cái tay thối của ngươi ra!” Nữ Hoàng liếc xéo hắn cười lạnh.
Nhân lúc nàng lo chú ý vào quả trứng Cùng Kỳ, con hàng này đã lén lút tiếp cận từ phía sau, vòng tay ôm lấy bờ vai thon của nàng.
Lạc Nam chỉ cảm thấy bờ vai của nàng như tuyệt tác của tạo hóa, trơn nhẵn nhu mềm, da thịt phía dưới lớp vải mượt mà như bôi mỡ, lại có mùi hương thơm ngát tỏa ra, làm sao nỡ buông?
“Để đệ tử hiếu kính sư phụ nha, ta có tay nghề xoa bóp rất thoải mái!” Hắn phà hơi nóng bên vành tai ngọc, hai bàn tay đã nhẹ nhàng mơn trớn và chuyển động.
“Haha!” Nữ Hoàng cười như không cười, ánh mắt dần trở nên sắt bén, không gian xung quanh thân thể rung động, loáng thoáng có không khí bị đẩy ra.
Lạc Nam bĩu môi rụt tay lại, nữ nhân này như một đóa hoa hồng, tuy đẹp nhưng lại đầy gai nhọn, khó thể chạm vào.
Hắn cũng không muốn vì mình thèm chiếm chút tiện nghi mà lại có sư đồ chi chiến.
“Trẫm muốn nghiên cứu cổ tịch cách ấp trứng Cùng Kỳ!” Nữ Hoàng đuổi khéo nói, rất sợ mình sẽ thất thố khi ở gần tiểu tử này, vậy hình tượng uy nghiêm còn đâu?
“Hàm Ngọc sắp xuất thế!”
Trước khi rời đi, Lạc Nam nhẹ nhàng để lại một câu như vậy.
Nữ Hoàng toàn thân chấn động, nhìn theo bóng lưng hắn khuất dạng, bờ môi kiều diễm cong lên:
“Cũng thật có bản lĩnh mà…”
Chẳng biết tại sao, nghe tin Bắc Cung Hàm Ngọc sắp có được thân thể và hiện thế, nàng nửa vui mừng nửa cảm thấy phức tạp.
Vui mừng vì Bắc Cung Hàm Ngọc là cường giả Tiên Ma Cung, chính là người một nhà, có lại thân thể đồng nghĩa Côn Lôn sắp có thêm một Thiên Đan Đế kiêm tu Thiên Đế.
Phức tạp vì nghĩ đến cơ thể mới của Bắc Cung Hàm Ngọc sẽ do chính tay tiểu tử thúi kia tạo nên, quan hệ của hai người bọn họ chắc chắn tiến gần hơn rất nhiều…
Cảm giác này cực kỳ khó lý giải, Nữ Hoàng chẳng hiểu tại sao trong lòng có chút chua chua.
“Ảo giác, chắc chắn là ảo giác!”
Nhẹ lắc đầu, Nữ Hoàng khép hờ hai mắt, một lần nữa mở ra đã lấy lại dáng vẻ uy nghiêm vô thượng, mở môi ban lệnh:
“Người đâu, phân phối tài nguyên Thiếu Chủ mang về đến các giới!”
Hắn muốn giao Nguyên Thạch cho nàng phân phát để gia tăng uy vọng của một Nữ Hoàng.
Nhưng nàng lại chỉ đích danh tài nguyên là do hắn mang về, không muốn chiếm công lao của hắn.
Dù chỉ là một hành động nhỏ, đôi nam nữ cũng muốn nghĩ cho nhau.