Phần 130
Lạc Nam cảm thấy mình đã suy nghĩ thông suốt…
Quá khứ thật sự đã qua, có cưỡng cầu và níu kéo cũng chẳng thể quay trở lại…
Hàm Nhi nay đã trưởng thành, là người đứng đầu của một Thiên Đế Cấp Thế Lực, là Thiên Đế cấp cường giả, còn là sư phụ của một tuyệt thế thiên tài như Tử Yên, trên lưng đeo trọng trách nặng nề…
Muốn nàng quay về thanh xuân, trở thành một Hàm Nhi ngây thơ, hoạt bát, sẵn sàng tốt bụng cứu một nam nhân xa lạ như hắn là điều bất khả thi.
Thay vì cưỡng cầu, vì sao không đón nhận con người của nàng ở thời điểm hiện tại?
Năm xưa nàng dùng sự ngây thơ, lương thiện và ôn nhu của mình để làm hắn rơi vào bẫy tình, bất chấp lún sâu vào tình cảm với nàng.
Thì hiện tại, hắn cũng sẽ dùng sự chân thành để khiến nàng một lần nữa phải yêu hắn.
“Hừ, ta đã vong tình, những lời ngươi nói thật sự ngu ngốc!” Phiêu Miểu Nữ Đế bất mãn hừ một tiếng:
“Thay vì ảo tưởng vào chuyện không có khả năng xảy ra, ngươi nên giành nhiều tình cảm hơn cho Tử Yên, nha đầu đó đã vì ngươi mà đi ngược với con đường đã định!”
“Yên tâm!” Lạc Nam vỗ vỗ lòng ngực: “Ta có rất nhiều thê tử, nhưng ta xem mỗi người đều là một nửa mạng sống của mình, tuyệt đối không để bất kỳ ai chịu ủy khuất!”
Đã có quyết định, Lạc Nam cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều…
Hình tượng đại thúc không cần thiết nữa, hắn động ý niệm.
Rất nhanh sau đó, một trương dung mạo anh tuấn tà mị pha lẫn nét bất cần cùng mái tóc đen dài phóng khoáng không trói buộc hiện ra.
Có lẽ, việc can đảm đón nhận tất cả, việc thổ lộ mọi chuyện với Phiêu Tử Hàm, dù kết quả không như ý muốn, nhưng tảng đá nặng nề trong lòng hắn cũng nhẹ đi phần nào.
Lại thêm cứu chữa thành công cho Lão Cung Chủ, áy náy trong lòng Lạc Nam suy giảm, suy nghĩ cũng phóng khoáng hơn.
Dù nàng đã vong tình, nhưng Lạc Nam không quá xem trọng.
Chỉ cần một lần nữa tiềm thức của nàng chịu tiếp nhận hắn, muốn lấy lại tình cảm bao giờ chẳng được?
Phiêu Miểu Tử Tình Công chỉ là một môn Đế Cấp Cực Phẩm Công Pháp, trong khi tầm mắt của Lạc Nam lúc này đã đặt đến Siêu Việt Đế Cấp rồi.
Sự vong tình do một môn Đế Cấp Cực Phẩm mang đến không khiến hắn quá xem trọng, ăn thua là do bản thân Phiêu Tử Hàm mà thôi.
Thấy Lạc Nam biểu hiện cố chấp, Phiêu Miểu Nữ Đế ra vẻ mất kiên nhẫn:
“Ngươi đã trị cho sư phụ ta, tâm nguyện coi như hoàn thành, có thể rời đi được chưa?”
“Chưa được!” Lạc Nam lắc đầu, chuyển sang vấn đề khác: “Tử Yên không làm truyền nhân cũng được, nhưng vì sao nàng muốn cắt đứt cả quan hệ của Phiêu Miểu Tiên Cung với Tử Yên, việc này quá mức tàn nhẫn!”
“Bổn cung chỉ làm theo nguyên tắc!” Phiêu Miểu Nữ Đế ngắn gọn đáp.
“Để Tử Yên làm một đệ tử bình thường cũng được!” Lạc Nam thương lượng.
“Không thể!” Phiêu Miểu Nữ Đế liếc mắt sang nhìn hắn, giọng điệu cũng trở nên nghiêm túc mấy phần:
“Một tay ta nuôi dưỡng Tử Yên từ nhỏ, làm sao không biết nàng cảm thấy đau lòng với kết quả như thế?”
“Ta làm vậy là có nguyên nhân, chỉ muốn tốt cho Tử Yên mà thôi, ngươi không cần nói thêm!”
Lạc Nam nghe vậy thở ra một hơi, xem ra Phiêu Tử Hàm không thật sự vô tình, chẳng qua là vì lý do nào đó buộc phải làm vậy với Tử Yên.
Bất quá thấy nàng có vẻ không muốn nói, hắn cũng không cưỡng ép hỏi thăm.
Có Thiên Cơ Bảng ở đó, ngày sau cần lúc nào cũng tìm hiểu được.
“Một yêu cầu cuối cùng, ta lập tức rời đi!” Lạc Nam giở thói mặt dày.
“Yêu cầu gì?” Phiêu Miểu Nữ Đế thầm nghĩ nếu ta mạnh hơn, đã sớm một chân đạp bay con hàng này.
“Phiêu Miểu Tiên Cung phải hợp tác với Côn Lôn Đế Thiên của ta!” Lạc Nam hai mắt sáng rực nói:
“Như nàng đã thấy, ta và Hàm Ngọc đều là Đế Cấp Luyện Đan Sư, Tử Vong Châu do Phiêu Miểu Tiên Cung luyện chế ra khiến ta cảm thấy rất hứng thú!”
“Ta muốn hợp tác dài hạn với Phiêu Miểu Tiên Cung, dùng tài nguyên đổi lấy Tử Vong Châu của các nàng, đãi ngộ tuyệt đối cao hơn Thái Thượng Đan Đế!”
“Ngươi có thể đại diện cho toàn Côn Lôn?” Phiêu Miểu Nữ Đế trong trẻo hỏi:
“Côn Lôn Nữ Hoàng đâu?”
“Ta và sư phụ tâm hữu linh tê, ý của ta cũng là ý của Nữ Hoàng!” Lạc Nam tự tin nói.
“Nhưng ta không dễ dàng tin tưởng đồng minh nữa!” Phiêu Miểu Nữ Đế thản nhiên đáp:
“Ta sẽ giao dịch công bằng với Thiên Địa Hội, thuận mua vừa bán…”
Nàng rất sợ Lạc Nam sẽ ỷ vào việc hợp tác giữa hai thế lực mà đeo bám lấy mình.
Nào ngờ Lạc Nam cười xấu xa:
“Nói cho nàng biết, ta có rất nhiều mối quan hệ với Thiên Địa Hội, dù các nàng hợp tác với Thiên Địa Hội, ta cũng sẽ dễ dàng điều tra ra nàng đang ở đâu!”
“Chi bằng nàng trực tiếp hợp tác với Côn Lôn của ta, tiết kiệm thời gian cho cả đôi bên!”
“Đường đường là Côn Lôn Thiếu Chủ lại vô liêm sĩ như vậy!” Phiêu Miểu Nữ Đế không biết phải nói gì về độ chai mặt của tên này.
“Có lợi thì làm thôi…” Lạc Nam nhún nhún vai, ra vẻ cao thâm nói thêm:
“Nội tình của Côn Lôn vượt xa nàng tưởng tượng, tin tưởng khi hợp tác với ta, trong thời gian ngắn thực lực tổng thể của Phiêu Miểu Tiên Cung sẽ gia tăng phi tốc!”
Phiêu Miểu Nữ Đế nhíu mày, đang muốn nói gì, từ bên trong mật thất đã truyền ra thanh âm ôn hòa của Lão Cung Chủ:
“Hàm Nhi, hợp tác đi với Lạc tiểu hữu đi…”
“Sư phụ…” Phiêu Miểu Nữ Đế trong lòng run lên, nhìn Lạc Nam lạnh lùng nói:
“Được! Chờ chúng ta tìm được nơi ở mới sẽ liên hệ với ngươi, Phiêu Miểu Tiên Cung và Côn Lôn Giới bắt đầu quan hệ hợp tác!”
“Thành giao!” Lạc Nam hài lòng cười haha, lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc nhét vào tay nàng:
“Khi nào xong chuyện cứ liên hệ với ta!”
Nói xong, không tiếp tục làm phiền nàng, hắn ung dung xoay người rời đi.
Bước đầu tiên trong kế hoạch chinh phục trái tim mỹ nhân đã thành công tốt đẹp.
Chỉ cần có cầu nối giữa quan hệ hợp tác của hai thế lực, sau này sợ gì không thể nhìn thấy nàng?
Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, Lạc Nam tin tưởng mình sẽ có cơ hội…