Phần 117
Hồi lâu sau, một trong những khối Truyền Âm Ngọc mà Lạc Nam mang theo bỗng nhiên rung lên.
Có người liên hệ…
Hắn mê luyến nút chặt đầu lưỡi đinh hương của Tử Yên thêm một chút, tham lam uống cạn hương tân ngọc dịch của nàng, lúc này mới lưu luyến tách môi.
Bờ môi của nàng bị hôn đến mức sưng lên, nhìn qua càng thêm kiều diễm ướt át.
Tử Yên mặt đỏ như trái đào chín, thở hổn hển ngã vào lòng nam nhân, mặc cho bàn tay của hắn đang vân vê hạt anh đào săn cứng dưới lớp áo yếm của nàng.
Lạc Nam một tay trêu chọc Tử Yên, một tay lấy ra Truyền Âm Ngọc, bên trong lập tức vang lên thanh âm của Nữ Hoàng:
“Cẩn thận một chút, số người muốn giết ngươi đột nhiên tăng vượt bậc!”
“Hả?” Lạc Nam giật mình hỏi: “Có chuyện gì thế sư phụ?”
Nữ Hoàng nghiêm túc đáp: “Gần đây có không ít kẻ thần bí và lạ mặt ngấm ngầm ẩn nấp và dò xét Côn Lôn, sau khi trẫm bắt giữ vài tên tìm hiểu, phát hiện bọn chúng đều là Ma Đế từ Ma Giới lặn lội mà đến, mục tiêu là cái đầu trên cổ ngươi!”
“Tru Tiên Điện?” Lạc Nam sắc mặt lạnh xuống, không ngờ sau lần trước vừa diệt tám tên, lúc này lại có phiền phức tìm đến tận cửa.
“Xem ra ngươi cũng đã biết…” Nữ Hoàng gật đầu xác nhận: “Những Ma Đế này sẵn sàng liều mạng săn giết ngươi, bởi vì Tru Tiên Điện treo thưởng mạng của ngươi quá lớn, đến một tỷ Tru Tiên Điểm!”
“Haha, mức giá như vậy sư phụ có động lòng hay không?” Lạc Nam cười trêu.
“Hừ, Tru Tiên Điện đúng là mắt mù, đệ tử của Trẫm mà chỉ có giá một tỷ, thật là xem nhẹ Trẫm!” Nữ Hoàng bá khí đáp:
“Ngươi biểu hiện dữ dội hơn một chút, để giá trị treo thưởng tăng lên, tốt nhất sánh bằng Săn Ma Điện Chủ càng tốt!”
Lạc Nam khóe miệng co giật, Nữ Hoàng thích đùa còn hơn cả hắn a, khoe khoang nói:
“Gần đây ta cũng vừa làm thịt tám tên sát thủ khá có tiếng ở Ma giới đến…”
“Quả nhiên hiện tại ngươi đã là con mồi trong mắt vô số thợ săn tiền thưởng!” Nữ Hoàng hừ một tiếng:
“Tru Tiên Điện quyết tâm đối phó ngươi, ngay cả đám người Cự A Man, Nhân Kê, Tiểu Đậu Bỉ và nữ nhân bên cạnh ngươi cũng đã được treo thưởng!”
“Bọn hắn dám?” Lạc Nam sát cơ lóe lên, lửa giận dâng trào trong lòng ngực.
Hắn vẫn luôn là như vậy, kẻ khác nhắm đến hắn… có thể hắn sẽ không bận tâm, nhưng dám nhắm vào nữ nhân và người thân của hắn, đây là hành vi chạm vào điểm mấu chốt cuối cùng của hắn.
“Đừng nóng giận mà làm bậy!” Nữ Hoàng khuyên nhũ:
“Hiện tại chưa phải thời cơ!”
“Đệ tử hiểu…” Lạc Nam thở ra một hơi đáp.
“Được rồi, mọi chuyện cứ lượng sức mà làm, đừng quên sau lưng ngươi vĩnh viễn có Trẫm và Côn Lôn đồng sinh cộng tử! Không được ôm hết chuyện khó về thân!” Nữ Hoàng căn dặn thêm một câu, Truyền Âm Ngọc ảm đạm, hiển nhiên đã ngắt liên lạc.
Lạc Nam cười cười, trong lòng tràn đầy ấm áp, Nữ Hoàng Sư Phụ vẫn luôn quan tâm đến hắn như vậy.
“Không được, thiếp cũng phải về thăm sư phụ gấp!” Tử Yên nũng nịu nói.
Nàng bị Thiên Diệp Dao cùng Tứ Quái Nữ Đế làm cho hâm mộ, lúc này lại chứng kiến sư đồ Lạc Nam cùng Nữ Hoàng thân mật, nhất thời cũng vô cùng nhớ nhung sư phụ mình.
“Được rồi, chúng ta đi!” Lạc Nam quyết định đối mặt nói.
NGAO!
Tinh Không Long Mã gào thét vang trời, xuyên thấu hư không, tốc độ nhanh đến cực hạn mang theo đôi nam nữ phi tốc.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-8.html
Côn Lôn Hoàng Cung…
Nữ Hoàng ngồi trên bảo tọa, khuôn mặt tuyệt mỹ lạnh lùng, thu hồi Lưu Ảnh Ngọc, sát cơ hừng hực.
Lạc Nam nóng giận vì có kẻ dám treo thưởng mạng của nữ nhân và huynh đệ hắn…
Hi Vũ nàng làm sao không phẫn nộ khi có kẻ treo thưởng đồ đệ bảo bối của nàng?
Chẳng qua lúc nói chuyện với hắn, cố gắng ra vẻ bình thản mà thôi.
“Trước mắt, lão phu đã bói ra tung tích của vài tên Ma Đế lẻn vào Tiên Giới…”
Đứng bên dưới đại điện, Côn Lôn Nữ Nhân mở ra đôi mắt đục ngầu, giọng điệu quyết liệt:
“Dám nhắm vào Thiếu Chủ của chúng ta, phải cho bọn hắn biết sợ mới thôi!”
Tứ Đại Cung Nữ ở bên cạnh tán thành gật mạnh đầu, các nàng cũng đang rất giận dữ.
“Có ảnh hưởng quá lớn đến sức khỏe của Đế Sư không?” Hi Vũ hơi lo lắng hỏi.
“Yên tâm, từ lúc Thiếu Chủ ban cho lão phu các loại Dược Thủy thần kỳ bổ sung sinh mệnh, tình huống của ta đã rất tốt!” Côn Lôn Lão Nhân tự tin:
“Lần này chắc chắn phải dò thám thiên cơ, tìm ra bằng sạch đám chuột nhắt Ma giới tiến vào Tiên giới vì Thiếu Chủ!”
“Tốt lắm!” Nữ Hoàng hài lòng, giọng điệu lạnh lẽo thấu xương:
“Lan truyền tất cả manh mối của đám Ma Đế lẻn vào Tiên Giới ra ngoài, để bọn chúng đối mặt với toàn bộ Tiên Giới điên cuồng đuổi giết!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-8.html
Hải Long Tiên Vực…
“Tộc… tộc trưởng bớt giận, chúng ta chắc chắn sẽ tìm ra công chúa!”
Một đám trưởng lão sắc mặt trắng bệch, bờ môi rướm máu, thân thể run lẩy bẩy ngồi bệch dưới mặt đất, hãi hùng khiếp vía nhìn nam tử đứng trên thiên không.
Long Ngạo Thiên nổi trận Lôi Đình, Long Uy cuồn cuộn như sấm, huyết mạch Chân Long tinh khiết bậc nhất phô thiên cái địa càn quét mà ra, làm vô số tộc nhân phải hoảng sợ.
“Phế vật, một lũ phế vật!” Long Ngạo Thiên ngửa đầu lên trời gầm rống:
“Các ngươi giải thích cho bổn tộc trưởng, Khuynh Thành vì sao mất tích?”
Hắn không ngờ rằng mình chỉ vừa đến Tiên Ma Vực để thăm dò Vạn Yêu Thánh Địa và thực lực của con khỉ kia một phen, đang ôm bụng tức trở về lại nghe tin Đại Công Chúa Long Khuynh Thành bí ẩn mất tích.
Làm sao có thể không phẫn nộ? Phải biết rằng Long Khuynh Thành cực kỳ quan trọng trong lòng hắn.
“Tộc Trưởng thứ tội, sau khi Đại Công Chúa xuất quan, nàng đột nhiên muốn rời Long Tộc du hoạn, chúng ta đâu có quyền ngăn cản hay theo dõi!” Đại Trưởng Lão cười khổ đáp:
“Với thực lực cộng thêm thân phận của Đại Công Chúa, toàn bộ Tiên giới này có ai dám động đến nàng chứ?”
Thật ra đây không phải lần đầu Long Khuynh Thành rời nhà trốn đi, nhưng mỗi lần ra ngoài đều gây nên phong vân náo loạn, chỉ có nàng đi khi dễ người khác, làm gì có chuyện kẻ khác dám động vào một sợi tóc của nàng?
Chính vì thế khi Long Khuynh Thành muốn ra ngoài, đám Trưởng Lão cũng chỉ coi là việc nhỏ, nào đâu xảy ra cớ sự.
Hồn Bài lưu tại Long Tộc của Long Khuynh Thành vẫn chưa vỡ chứng tỏ tính mạng của nàng không đáng lo ngại, nhưng nó lại chuyển sang một màu ảm đạm, cho thấy Long Khuynh Thành đã bị cắt đứt liên lạc với bên ngoài, mất đi liên kết với Hồn Bài.
Đó là lý do Long Tộc chỉ khẳng định nàng mất tích mà không gặp nguy đến tính mạng…
“Tộc Trưởng, tính cách của Đại Công chúa oai hùng uy phong, không chịu thua kém nam nhân bao giờ, có lẽ nàng đã đi thám hiểm một di tích nào đó và bị lạc bên trong, từ từ sẽ tìm ra, đừng quá lo lắng a!” Tam Trưởng Lão mở miệng an ủi.
“Hừ, bổn tộc trưởng nghe những suy luận của các ngươi thì có lợi ích gì?” Long Ngạo Thiên sắc mặt lạnh lùng, lớn tiếng quát:
“Cái ta cần là Khuynh Thành an toàn trở về, xuất hiện ở trước bổn tộc trưởng!”
Nhìn biểu hiện của hắn, vô số tộc nhân Long Tộc cho rằng Long Ngạo Thiên đang lo lắng cho an nguy của nữ nhi, tình cảm cha con của hai người quả thật đáng hâm mộ a.
“U Linh Long đang gấp rút điều tra, Tộc Trưởng kiên nhẫn a!” Nhị Trưởng Lão chắp tay nói.
Hắn vừa dứt lời, Không Gian chợt hiện lên từng đợt gợn sóng, một thân ảnh thần bí tiềm hành bên cạnh Long Ngạo Thiên, mở miệng bẩm báo:
“Bẩm Tộc Trưởng, dựa theo manh mối mà U Linh Long nhận được, Đại Công Chúa thời gian gần đầy nhắm đến Đế Thiên Côn Lôn Giới, khiêu chiến Côn Lôn Thiếu Chủ!”
“Côn Lôn? Lại là cái tên Lạc Nam?” Long Ngạo Thiên đồng tử co rụt lại, phẫn nộ trào dâng trong lòng cuồn cuộn.
Chưa bao giờ một tên hậu bối lại nhiều lần lọt vào tai hắn như vậy, chưa bao giờ một tên hậu bối khiến hắn nhiều lần sinh ra cảm giác khó chịu đến như vậy.
Dường như cái tên Lạc Nam này vốn không hợp với hắn.
“Nói tiếp! Chẳng lẽ Khuynh Thành bị Côn Lôn bắt cóc? Chúng ăn gan hùm mật báo rồi sao?” Long Ngạo Thiên cười lạnh lùng, thầm nghĩ còn chưa có cớ để ra tay với Côn Lôn, không ngờ dám bắt cóc nữ nhi của ta.
Đáng tiếc, U Linh Long lại lắc đầu, ngưng trọng đáp:
“Đại Công Chúa bị Côn Lôn Thiếu Chủ đánh bại triệt để, không cam lòng rời đi, mà Côn Lôn Thiếu Chủ và những người có khả năng gây khó cho Đại Công Chúa thì ở lại Côn Lôn, không có cơ hội gây án!”
“Cái gì? Khuynh Thành bại?” Thanh âm của Long Ngạo Thiên kéo cao, trong giọng nói tràn ngập ngoài ý muốn và khó chịu.
Phải biết rằng, Long Khuynh Thành là thế hệ trước của Lạc Nam, đối với tuyệt thế thiên tài, chênh nhau một thế hệ chẳng khác nào như trời và đất.
Vậy mà Lạc Nam này chẳng những đuổi kịp tốc độ trưởng thành của Long Khuynh Thành, còn vượt qua và đánh bại nàng?
Phải biết rằng nếu xét về thiên phú, Long Ngạo Thiên cho rằng Long Khuynh Thành chẳng kém mình chút nào khi còn trẻ.
Điều này chẳng lẽ gián tiếp nói rằng, khi ở thời niên thiếu… Long Ngạo Thiên hắn chả là cái thá gì ở trước mặt Lạc Nam sao?
Mà cái tên Lạc Nam kia rốt cuộc là quái thai gì? Cách đây không lâu còn đang cạnh tranh với Long Ngạo Thế, hiện tại đã vượt xa Long Ngạo Thế, đánh bại cả tỷ tỷ hắn là Long Khuynh Thành?
“Đại Công Chúa quả thất bại, hơn nữa còn bị áp đảo!” U Linh Long giọng điệu trở nên phức tạp.
Hiển nhiên việc đệ nhất thiên tài Long Tộc bại bởi Côn Lôn Thiếu Chủ chẳng phải chuyện vẻ vang gì.
“Ngươi chắc chắn Côn Lôn Giới không bí mật ra tay với Khuynh Thành?” Long Ngạo Thiên trầm giọng hỏi.
“Ta cảm thấy Côn Lôn không có động cơ để đắc tội Long Tộc chúng ta a!” U Linh Long phân tích nói.
Long Ngạo Thiên giật mình, đúng vậy… hắn nhìn Lạc Nam và Côn Lôn khó chịu là vì qua lại gần gũi với Vạn Yêu Thánh Địa, nhìn Lạc Nam khó chịu vì tên này sở hữu Bá Lực, loại lực lượng được xem là vượt qua Long Lực.
Nhưng những hành động gần đây nhắm vào Côn Lôn đều diễn ra cực kỳ bí mật, Long Khuynh Thành cũng chỉ đến khiêu chiến công bằng chứ không hề khiêu khích Côn Lôn.
Vậy Côn Lôn Giới đâu có động cơ bắt cóc Long Khuynh Thành làm gì? Trừ khi những hành vi gần đây của Long Tộc không thoát khỏi mắt Côn Lôn.
Nhưng đều này càng thêm hoang đường, bởi nếu dễ dàng bại lộ như vậy, những tên trưởng lão Long Tộc cũng quá vô dụng.
Đáng tiếc, Long Ngạo Thiên có nằm mộng cũng không ngờ hành vi của Long Tộc quả thật cực kỳ bí mật, nhưng đối thủ mà hắn nhắm vào lại là tên bật hack sở hữu Thiên Cơ Bảng.
“Tiếp tục điều tra, không tiếc vận dụng Thiên Cơ dò xét tung tích của Khuynh Thành!” Long Ngạo Thiên trầm giọng phân phó:
“Trẫm cho các ngươi tối đa ba tháng, nếu chưa có manh mối rõ ràng, chuẩn bị lĩnh tội đi!”
Nói xong phất tay, thân ảnh biến mất tại chỗ.
Long Ngạo Thiên rời đi, Long Uy kinh khủng cũng biến mất, để lại vô số tộc nhân thở hổn hển, mồ hôi ròng ròng, ngồi bệch dưới mặt đất.
Nhìn theo bóng lưng của hắn, một vài vị Trưởng Lão Long Tộc đức cao vọng trọng nhìn nhau, bàn tay siết chặt.
Ở trong khoảnh khắc này, bọn hắn lại vô thức nhớ đến một nam nhân.
Một nam nhân đã từng mang Long Tộc đi đến đỉnh cao huy hoàng, một nam nhân lòng dạ và khí phách hơn xa Long Ngạo Thiên.
Mặc dù cuồng ngạo, mặc dù bề nghễ thiên hạ, nhưng nam nhân kia chưa từng trút giận lên đầu thuộc hạ và huynh đệ dưới trướng của mình, trái lại mỗi lần gặp khó khăn… hắn đều cùng mọi người tìm hướng giải quyết.
Nghĩ đến đây, một đám Trưởng Lão thẫn thờ đưa mắt nhìn xuống Long Ngục, nơi giam cầm và trấn áp các đời tội nhân hùng mạnh của Long Tộc, trong lòng cùng lúc xuất hiện một ý niệm:
“Có lẽ bởi vì như thế, bọn hắn chấp nhận táng thân địa ngục, chấp nhận vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời cũng chẳng muốn quy phục…”
“Hừ!” Một tiếng hừ lạnh như sấm vang lên, xém chút nữa khiến cả đám Trưởng Lão ngã quỵ.
Long Ngạo Thiên lại hoành không xuất hiện, nghiêm nghị phân phó:
“Trong coi Ngạo Thế cho cẩn thận, cấm tuyệt đối hắn rời khỏi Long Tộc khi chưa có sự cho phép của bổn tộc trưởng!”
“Tuân mệnh!” Đám Trưởng Lão kính cẩn chắp tay.