Phần 116
Thành công thuyết phục được 33 vị Thánh Nữ, tâm trạng Lạc Nam thoải mái vô cùng.
Không thể không nói, Luân Kiếp Tiên Cung tuyển chọn rất hiệu quả, 33 nữ nhân này chưa kể đến dung mạo thì tâm tính và thiên phú cũng là nhất lưu…
Gánh chịu Sát Vực của hắn mà không hề ngất đi, đè xuống ưu buồn khi nghe tin thân nhân bị tiêu diệt, lấy lại ý chí trong thời gian ngắn.
Bấy nhiêu đó cũng là tiền đề rất quan trọng để quyết định sự thành công của một cường giả rồi.
Nghe qua thì thấy bình thường, nhưng phải trải qua mới hiểu nổi sự thống khổ mà những điều này mang lại…
Hiện tại Lạc Nam không có thời gian để dành cho các vị Thánh Nữ, hắn đem Quân Lâm Khách Sạn có chứa 33 Thánh Nữ giao cho Lệ Huân, nhờ nàng và Quái Ảnh Nữ Đế tiến hành bồi dưỡng những bước đầu tiên để trở thành Nhẫn Giả.
Thành công thuyết phục Tứ Quái Nữ Đế, Thiên Diệp Dao, Thành Bích mấy nữ lo lắng các sư phụ của các nàng không quen hoàn cảnh ở Đế Thiên Côn Lôn Giới, cho nên quyết định cùng Tứ Quái Nữ Đế trở về, không tiếp tục đi theo Lạc Nam.
Trước khi rời đi, Lạc Nam nhờ Độc Nhi rút lấy Kịch Độc tồn tại trên người Quái Ảnh Nữ Đế ra…
Không thể không nói, Độc trên thân Quái Ảnh Nữ Đế vô cùng nguy hiểm, đã ăn sâu vào trong mỗi tế bào da thịt của nàng, cũng may Độc Nhi vốn là Thượng Cổ Dị Độc, là tâm huyết cả đời của toàn bộ Độc Cổ Tộc, xét về Độc ở trong vũ trụ này hiếm có loại nào vượt qua nàng.
Nhờ như thế, sau khi ở trong Gia Tốc Trận ba tháng, lớp Kịch Độc thẩm thấu trên miệng vết thương ở một tay và một chân của Quái Ảnh Nữ Đế thành công bị Độc Nhi rút đi, giúp nàng có thể làm lành vết thương, một tay và một chân mọc trở lại, không còn là người tàn tật.
Nhưng đáng tiếc, Kịch Độc thẩm thấu vào bên trong cơ thể Quái Ảnh Nữ Đế còn quá nhiều, chúng nó ăn sâu vào từng tế bào, mạch máu, lục phủ ngũ tạng và cắm rể bên trong đó, nếu như cưỡng ép rút ra, tất cả những cơ quan này sẽ bạo tạc, khó tránh khỏi cái chết.
Theo lời Độc Nhi, Kịch Độc mà Quái Ảnh Nữ Đế trúng phải có tên là Đồng Sinh Độc, một khi Độc được giải trừ, sinh cơ của người trúng độc cũng sẽ tiêu tán.
Muốn phá giải không phải trong một sớm một chiều, phải kiên nhẫn trong thời gian dài.
Nhưng dù là như vậy, Tứ Quái Nữ Đế và Lệ Huân đã vô cùng kích động, ít nhất Quái Ảnh Nữ Đế lúc này đã có đầy đủ chân tay, tuy diện mạo còn tục tằng xấu xí nhưng đã ra dáng người thường… đó là điều mà vô số năm qua các nàng có muốn cũng không được.
Độc Nhi một lần nữa cho thấy tầm quan trọng của mình, dù Đế Độc Đỉnh có phần lép vế so với các Đại Đỉnh khác, nhưng trong một vài tình huống, giá trị của Độc Đỉnh là không thể thay thế.
Đương nhiên đám nhóc ở thôn xóm nhỏ cũng không thể ở lại, được theo chân chúng nữ về Côn Lôn ăn học đàng hoàng.
Hơn nữa để tránh có kẻ nghi ngờ, tất cả đều tiến vào trong Quân Lâm Khách Sạn, để một mình Quái Ảnh Nữ Đế mang theo, dùng thuật ẩn thân che giấu khí tức của Nhẫn Giả, âm thầm tiến đến Côn Lôn.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 8 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-8.html
Trong lúc nhất thời, bên cạnh Lạc Nam chỉ còn lại Tử Yên…
Vì chỉ có hai người, Lạc Nam dứt khoát thu Bá Vũ Điện về, ôm eo Tử Yên ngồi trên lưng Tinh Không Long Mã, trực chỉ Phiêu Miểu Tiên Cung.
Tử Yên thỏa mãn tự đầu vào lòng ngực nam nhân, đôi mắt sáng ngời hơn cả tinh tú xa xăm, tóc tím chảy xuôi như ngân hà, lắng nghe nhịp tim đập đầy mạnh mẽ của hắn…
Nàng không biết rằng, lòng của Lạc Nam lúc này vô cùng rối loạn, ánh mắt phức tạp nhìn về xa xăm, hắn sắp gặp lại một nữ nhân.
Một nữ nhân đã tổn thương rất nặng vì hắn, một nữ nhân bị hắn dập tắt mọi hạnh phúc ngô nghê đầu đời, người khiến hắn day dứt, đau đớn đến hít thở không thông.
Càng nghĩ càng đau, Lạc Nam hít sâu một hơi cố lấy lại bình tĩnh.
Rốt cuộc Tử Yên phát hiện bất thường, nàng ngẩng đầu lên ân cần:
“Chàng làm sao thế? Có tâm sự gì thì nói với thiếp…”
“Không có gì…” Lạc Nam lắc đầu mỉm cười: “Ta chỉ hiếu kỳ, không biết Phiêu Miểu Tiên Cung ra sao, sư phụ nàng là người như thế nào, sẽ có phản ứng ra sao khi đồ đệ bảo bối bị ta bắt cóc, còn ép từ bỏ Vong Tình Đạo…”
Tử Yên nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở, thánh thót nói:
“Chàng yên tâm đi, mặc dù sư phụ vong tình… nhưng từ nhỏ đến lớn chưa từng ép buộc thiếp phải đi theo con đường của nàng, trái lại cho thiếp quyền tự do quyết định, tự do trải nghiệm!”
“Nghe qua sư phụ của nàng là người rất giàu tình cảm, chỗ nào giống vong tình?” Lạc Nam trong lòng lóe lên một tia hy vọng.
“Vong tình đâu phải vô tình…” Tử Yên lắc đầu đáp:
“Vong tình làm sư phụ mất đi thất tình lục dục, không còn hỉ nộ ái ố, không còn cảm xúc biểu hiện, nhưng tính cách vẫn vô cùng ôn nhu thiện lương!”
“Còn những kẻ vô tình tuy không vong tình nhưng cũng có thể làm ra những hành vi khiến nhân thần cộng phẫn như phản bộ thân nhân, bán đứng niềm tin của người yêu, tay rướm máu tươi của người vô tội!”
“Phốc!” Một ngụm máu tươi từ miệng Lạc Nam bỗng nhiên phun ra, sắc mặt trắng bệch, bờ môi run rẩy.
Nàng… nàng không còn bất kỳ cảm xúc nào nữa, nàng đã mất hỉ nộ ái ố, mất đi thất tình lục dục… tất cả là do ta hại nàng…
“Tiểu Nam, đừng dọa thiếp!”
Tử Yên giật mình quay người về phía hắn, dung nhan tuyệt mỹ vừa lo vừa sợ, nàng hiếm khi thất thố như vậy, nhưng nam nhân này vừa mới vô duyên vô cớ thổ huyết, muốn không lo cũng không được a.
“Đừng lo lắng, là chút nội thương khi chiến với Tứ Hợp Khôi lưu lại thôi!” Lạc Nam cố gắng rặn ra nụ cười.
“Chàng đừng lừa thiếp!” Tử Yên hai mắt ngấn lệ, khuôn mặt đầy vẻ đau lòng:
“Thương thế do chiến với Tứ Hợp Khôi vì sao chàng không dùng Bất Tử Dược Thủy hay Đế Đan để khôi phục?”
“Rõ ràng là tâm cảnh rối loạn dẫn đến khí huyết công tâm!”
Lạc Nam âm thầm cười khổ, Tử Yên cũng là Đế Nữ của Thiên Đế Cấp Thế Lực, kiến thức và hiểu biết đa dạng, làm sao nói dối vài câu có thể qua mặt được nàng?
Hắn đem Tử Yên ôm vào lòng thủ thỉ: “Ta xin lỗi, chúng ta sắp là phu thê, ta không nên nói dối nàng!”
Tử Yên ôn nhu vươn bàn tay nõn nà không chút tỳ vết vuốt ve gò má hắn, giọng điệu dịu dàng:
“Thiếp biết chàng đã trải qua rất nhiều khổ sở, nhưng thiếp tin mọi chuyện đều có cách giải quyết, chàng đừng quá mức đau lòng!”
“Nếu chuyện đã trải qua, làm sao giải quyết được đây…” Lạc Nam có chút thất thần:
“Ta chính là kẻ vô tình, tuy không vong tình nhưng lại vô tình!”
Tử Yên ôm siết lấy hắn, lắc đầu phản bác: “Nam nhân của thiếp không phải kẻ như vậy, tất cả tỷ muội đều công nhận chàng chỉ là tên hoa tâm đa tình, cùng vô tình không dính một chút quan hệ!”
“Huống hồ… dù đã lỡ vô tình thì đã sao? Tương lai còn dài, tất cả đều có thể bù đắp…” Tử Yên khéo hiểu lòng người thủ thỉ.
Lạc Nam toàn thân chấn động, hai mắt lóe sáng nhìn lấy nàng, như tìm thấy ánh nắng trong bóng đêm vô tận, lớn tiếng nói:
“Nàng nói đúng! Ta sẽ cố gắng bù đắp… dù phải trả giá bằng cả sinh mạng này!”
“Đừng nói bậy!” Tử Yên đưa tay che lại miệng hắn.
“Đừng có dùng tay che!” Lạc Nam cười tà, có Tử Yên an ủi, tâm trạng của hắn khá hơn không ít.
“Vậy dùng cái gì?” Tử Yên chớp chớp đôi mắt đẹp.
Lạc Nam đưa ngón trỏ gãi gãi bờ môi yêu kiều đỏ thắm mọng nước của nàng…
Tử Yên liếc xéo mắt, hai tay vòng qua cổ nam nhân, dâng hiến môi thơm.
Lạc Nam cúi đầu tham lam ngậm lấy, thấm đẫm mê say…