Phần 238
Thôn Phệ Ma Nhãn.
Con mắt đen kịch âm u từ lòng bàn tay Lạc Nam mở ra, điên cuồng hấp thụ lấy lực lượng trong cơ thể Ma Thiên Lãnh.
Ma Thiên Lãnh muốn rút tay trở về, nhưng cảm thấy toàn bộ cánh tay mình như bị keo dính chặt, không thể nào thoát ra.
“Hừ!~”
Sắc mặt lạnh lẽo, cánh tay còn lại của hắn một lần nữa hóa Trảo, hướng đầu Lạc Nam chụp xuống.
Lạc Nam diện vô biểu tình, một tay khác cũng cấp tốc nâng lên, mang theo Bá Lực cùng 44 đường Hồng Hoang Ma Văn, ngưng tụ Bạo Tinh Quyền, thô bạo đối kháng.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ma Trảo và Bạo Tinh Quyền liên tục va đập hàng chục lần giữa không trung, dư ba oanh tạc bốn phương tám hướng.
Điều đáng nói, do cánh tay kia của Lạc Nam và Ma Thiên Lãnh dính chặt lấy nhau nên thân thể cả hai áp sát, vừa dính chặt vừa đối kháng trực diện, dư ba quét ngang cũng chấn vào thân thể hai người.
PHỐC!
Lạc Nam miệng liên tục phun máu, lần đầu đối kháng với Thiên Ma Đế ở khoảng cách gần, không phải cường độ thân thể của một kẻ chưa thành Thể Đế như hắn có thể chịu đựng.
Bởi vì không dám kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân sợ bại lộ thân phận, Lạc Nam chấp nhận bị tổn thương… hơn nữa theo dự kiến của hắn, dù có là trạng thái Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng không tồn tại được lâu khi phải liên tục phải đối chiến cùng Thiên Ma Đế.
Tuy nhiên tổn thương nặng nề, nhưng ở đối diện với hắn, Ma Thiên Lãnh cũng không khá hơn chút nào…
Sự bùng nổ của Bá Lực và 44 đường Hồng Hoang Ma Văn không phải dễ xơi, huống hồ hắn là một sát thủ, lực lượng thân thể không quá mức hùng mạnh…
“Tiểu tử này điên rồi, muốn đồng quy vu tận sao?” Ma Thiên Lãnh lạnh lùng mắng chửi, ánh mắt như muốn giết người nhìn lấy Lạc Nam.
Sát thủ như hắn tinh thông ám sát lén lút, đối chiến trực diện như thế này kém hơn cường giả đồng cấp quá nhiều, rất sợ bị Lạc Nam đồng quy vu tận.
“Đồng quy vu tận? Ngươi đánh giá quá cao chính mình!”
Lạc Nam nở nụ cười lạnh lùng, hai mắt như điện uy nghiêm, một cổ Chiến Vực ầm ầm nghiền ép mà ra, nghiền ép lấy Ma Thiên Lãnh.
Bất quá một tầng Chiến Vực còn chưa đủ ảnh hưởng quá nhiều đến Thiên Ma Đế.
NGAO!
Ma Đỉnh thét gào, thân ảnh uy mãnh của Bạo Loạn Chiến Ma xuất hiện sau lưng Lạc Nam, ngửa đầu gầm rống.
Trước tiếng gầm của Bạo Loạn Chiến Ma, Chiến Vực cấp tốc trở nên mạnh mẽ, hai tầng Chiến Vực sinh sôi, thành công suy yếu Ma Thiên Lãnh một chút.
Chưa dừng lại ở đó, Cự Nhân Thôn Lôi và Đại Lâm Nhân Mộc cũng lấy hình thái Ma Lực sừng sững hiện lên.
Ba tôn Dị Thuộc Tính hình dáng cự nhân khổng lồ như ba vị vệ sĩ trung thành đứng sau lưng Lạc Nam, nhắm ngay đầu của Ma Thiên Lãnh tung quyền nện xuống.
“Chó má!” Ma Thiên Lãnh tức giận muốn điên, tên này muốn lấy nhiều hiếp ít?
Bất quá Thiên Ma Đế suy cho cùng cũng là Thiên Ma Đế, thủ đoạn có rất nhiều.
“Hư Hóa!” Ma Thiên Lãnh trong miệng niệm lấy khẩu quyết.
Theo sau đó, thân thể của hắn hóa thành hình dạng như một luồng khói đen, không thể động vào…
Ba tôn Cự Nhân đấm xuống lại xuyên thấu mà qua như đánh vào ảo ảnh, ngay cả Bạo Tinh Quyền của Lạc Nam nện xuống cũng là như vậy.
“Ồ, trạng thái này khá giống Hư Vô Chi Lực của Bạch Y Nhân!” Lạc Nam âm thầm gật đầu.
Bất quá hắn vẫn nhận ra sự khác biệt, nếu Bạch Y Nhân là hư vô hàng thật giá thật, thì Ma Thiên Lãnh chỉ là thông qua bí thuật đặc biệt để cơ thể Hư Hóa một thời gian mà thôi, không thể kéo dài vĩnh viễn như Bạch Y Nhân được.
Ma Thiên Lãnh cũng biết điều này, hắn đang rất muốn kéo dài khoảng cách với Lạc Nam, chỉ như vậy mới có thể phát huy sức mạnh của một sát thủ.
Nghĩ đến đây, Ma Thiên Lãnh nở nụ cười dữ tợn: “Hút đi, bổn tọa không tin ngươi có thể hút hết!”
Nói xong, Thiên Ma Đế Lực ầm ầm bạo phát ở phía cánh tay, không những không kháng cự, trái lại còn muốn cho Thôn Phệ Ma Nhãn trở nên quá tải.
Là một cường giả có kinh nghiệm, chỉ sau giờ phút giao phong ngắn ngũi, Ma Thiên Lãnh đã biết khả năng cắn nuốt của Thôn Phệ Ma Nhãn có giới hạn, rất khó để hút cạn lực lượng dồi dào như biển của một vị Thiên Ma Đế.
Quả như đúng là như vậy, khi Ma Thiên Lãnh chủ động bạo phát Thiên Ma Đế Lực, Thôn Phệ Ma Nhãn trong lòng bàn tay Lạc Nam rung lên kịch liệt, khó lòng tiếp nhận nguồn năng lượng khổng lồ đến như vậy.
Lạc Nam ánh mắt híp lại, đáng tiếc Thiên Ma Đế Lực của Ma Thiên Lãnh không đủ tư cách để Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tiếp thu cho hắn sử dụng, vì lẽ đó cần Thôn Phệ Ma Nhãn tự mình đào thải ra ngoài, nên nó mới rơi vào tình trạng quá tải.
“Bất quá, ngươi nghĩ ta chỉ có thể thôn phệ như vậy?” Lạc Nam trêu tức nhìn Ma Thiên Lãnh.
Từ cánh tay Lạc Nam, vô số sợi dây leo bỗng nhiên như những con rắn đen kịch uốn lượn mà ra, trói chặt lấy tay của Ma Thiên Lãnh.
“Cái quỷ gì?”
Ma Thiên Lãnh một lần nữa gào thét, bởi vì từ những cái dây leo quái quỷ này, hắn cảm giác được Thiên Ma Đế Lực của mình bị chúng nó hấp thụ, hóa giải áp lực mà Phệ Thiên Ma Nhãn đang phải gánh chịu, tiếp tục tham lam hút lấy.
Phệ Thiên Mộc!
Không sai, ngoại trừ Thôn Phệ Ma Nhãn, Phệ Thiên Mộc cũng là một loại Dị Vật có khả năng thôn phệ lực lượng của đối thủ, thôn phệ uy lực công kích của đối thủ.
Là một trong những Dị Vật theo chân Lạc Nam từ rất sớm, Phệ Thiên Mộc nhiều lần giúp hắn hóa nguy thành an, lập các công lao hiển hách.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Lấy hình thái Ma Lực thông qua Nghịch Chuyển Tiên Ma xuất hiện, Phệ Thiên Mộc hóa thành vô số dây leo màu đen, càng trói chặt cánh tay Ma Thiên Lãnh vào tay Lạc Nam.
Trạng thái Hư Hóa của Ma Thiên Lãnh biến mất, ba tôn cự nhân bá đạo mang theo hai tầng Chiến Vực tung quyền nện xuống.
“Bạo cho ta!”
Trong tình cảnh nguy cấp, ánh mắt Ma Thiên Lãnh lóe lên một tia tàn nhẫn đến cực điểm.
BÙM!
Cánh tay đang dính chặt với tay Lạc Nam nổ tung, sóng xung kích ầm ầm nghiền ép.
Phốc!
Lạc Nam thổ huyết bay thẳng ra ngoài, cánh tay nát thành mảnh vụn chỉ còn xương cốt lủng lẳng bên trong, ánh mắt hài hước nhìn lấy Ma Thiên Lãnh nói:
“Rất quyết đoán, Thiên Ma Đế tự bạo cánh tay, quả nhiên rất mạnh!”
“Điên, kẻ này là một người điên!” Toàn trường rùng mình, dùng ánh mắt như nhìn quái vật xem lấy Lạc Nam.
Lấy tu vi Bán Ma Đế ép Thiên Ma Đế phải tự bạo một tay, thật sự là vô pháp tưởng tượng, chiến tích bậc này đủ ghi vào sử sách khiến vô số thiên kiêu ảm đạm vô quang.
Ở trong mắt hơn chín phần tu sĩ, Thiên Đế và Thiên Ma Đế đã là một cái gì đó vô pháp vượt qua, lý niệm tôn sùng thâm căn cố đế qua bao thế hệ khiến họ không dám khinh nhờn Thiên Đế cấp cường giả dù chỉ một chút.
Ấy vậy mà một người lấy tu vi Bán Ma Đế ép một vị Thiên Ma Đế phải tự bạo một tay.
Sợ rằng vị quán quân của Thiếu Đế Chi Chiến gần đây – Lạc Nam cũng không thể có được chiến tích hoang đường đến như vậy.
Hơn nữa nhìn bộ dạng lúc này, hắn rõ ràng đã máu me đầm đìa, vậy mà còn dám buông lời trêu cợt Ma Thiên Lãnh?
“Ta muốn giết ngươi!” Ma Thiên Lãnh sát khí đầy trời, vết thương nơi cánh tay cụt nhanh chóng khép lại, không để máu tươi rơi xuống.
Nếu là bình thường, với tu vi Thiên Ma Đế, hắn có thể dễ dàng hồi phục cánh tay trong gang tấc.
Đáng tiếc hiện tại lực lượng bị thôn phệ một mảng lớn, lại thêm tự bạo khiến bản thân bị thương, không có sức để tự mình khôi phục, chỉ đành khép lại vết thương một cách tạm bợ.
Mà lúc này, cảnh tượng khiến Ma Thiên Lãnh phát điên hiện ra.
Chỉ thấy tiểu tử khốn nạn kia lén lút uống thứ gì đó vào trong miệng, xung quanh có một lớp Hắc Ám Ma Lực che đậy khiến người khác vô pháp nhìn rõ đó là thứ gì.
Bất Tử Dược Thủy được ẩn giấu sau một lớp Tỏa Thiên Hắc Ám…
Sinh cơ dạt dào, cánh tay nát bấy của Lạc Nam chậm rãi mọc ra, khôi phục một cách hoàn mỹ.
Chưa dừng lại ở đó, Niết Bàn Linh Thủy, Sinh Mệnh Huyền Mộc và Thánh Mệnh Quang Minh đồng loạt lấy hình thái Ma Lực bao trùm toàn thân.
Vô số vết thương trong quá trình giao thủ với Ma Thiên Lãnh cấp tốc khép lại như chưa từng tồn tại.
Lạc Nam hưng phấn thét dài, lần đầu tiên chiến với Thiên Ma Đế khiến hắn vô cùng sảng khoái.
Cũng may đã nâng con số Hồng Hoang Ma Văn lên 44, lại luyện hóa thêm một đống Dị Vật và Ma Vật trước đó, bằng không thật sự sẽ bị Thiên Ma Đế đè lên đánh.
Thiên Ma Đế thật sự có được nguồn sức mạnh uy hiếp đến tính mạng của hắn.
Hiện tại hắn có thể chiến với những Thiên Ma Đế không quá nổi trội như Ma Thiên Lãnh, nhưng khó là đối thủ của những Thiên Ma Đế hàng đầu như Nữ Hoàng hay Ma Đế.
“Kẻ này… quái vật sao?” Đám người trợn mắt há hốc mồm khi thấy Lạc Nam sau một hồi đại chiến lại sinh long hoạt hổ, cả đám ngơ ngác nói:
“Đây là quyền năng của Vĩnh Hằng Thuộc Tính sao? Thật là khủng khiếp…”
“Phải giết!” Thanh Hiên Quân hít sâu một ngụm khí lạnh nói:
“Kẻ này phải lấy thế lôi đình chớp giật tiêu diệt, bằng không hắn lại tiếp tục phục hồi, tiêu hao lực lượng của chúng ta!”
Chiến lực và khả năng khôi phục của một Bán Ma Đế lại khiến cho một vị trưởng lão Tru Tiên Điện như hắn sinh lòng kiêng kỵ.
Nếu là trước đây, Thanh Hiên Quân khi nghe được chuyện này sẽ cho đó là trò cười, nhưng hiện tại mọi thứ diễn ra ngay trước mặt, hắn không thể không chấp nhận.
Với tốc độ khôi phục nhanh chóng của tiểu tử này, nếu không một phát giết chết hắn, chỉ sợ hắn sẽ như tiểu cường đánh mãi không chết, dù là Thiên Ma Đế cũng không thể duy trì trận chiến như vậy a.
“Các vị, chúng ta đồng loạt lên!” Ma Phong nhìn Thanh Hiên Quân và Ma Thiên Lãm đề nghị, bên trong đáy mắt toàn là sát cơ.
Đã đắc tội khó thể điều giải, nếu không diệt kẻ này… Ma Đình ăn ngủ không yên a.
Hiểu rõ đạo lý bóp nát yêu nghiệt từ trong trứng nước, ba vị Thiên Ma Đế không ngại liên thủ với nhau.
“Súc Năng Phong Bạo!” Ma Phong chủ động phát động thế công, đầy trời Phong Ma Đế Lực hóa thành long quyển, lại hội tụ vào lòng bàn tay, một quả cầu như bom nguyên tử lấy quỷ tích không thể phán đoán lao thẳng đến Lạc Nam.
“Ma Độc xuất!”
Thanh Hiên Quân áo xanh tung bay, vô cùng vô tận Ma Độc từ trong cơ thể bạo phát mà ra.
Những Ma Độc này khiến Độc Đỉnh trong đan điền Lạc Nam rung lên đầy e ngại, bởi vì Độc của Thanh Hiên Quân vậy mà còn vượt qua cả Thượng Cổ Dị Độc.
Cũng phải thôi, Thượng Cổ Dị Độc suy cho cùng chỉ xuất thân từ Độc Cổ Tộc trong Thất Đại Cổ Tộc.
Mà toàn bộ Thất Đại Cổ Tộc gộp lại cũng không thể sánh bằng Tru Tiên Điện, với nội tình sâu thẳm khó dò… Trưởng lão như Thanh Hiên Quân không khó có được Ma Độc cường đại.
Ngũ Trưởng Lão Tru Tiên Điện – Thanh Hiên Quân, một tay dùng Độc xuất thần nhập hóa, nếu không cẩn thận… dù là Thiên Ma Đế cũng có thể bị hắn độc chết.
“Ma Độc Vạn Ngô Công!”
Thanh Hiên Quân hai tay kết ấn.
XÌ XÌ XÌ XÌ…
Thanh âm xì xèo đáng sợ truyền ra, Ma Độc của Thanh Hiên Quân hiển hóa thành vô số con Rết kịch độc màu hắc lục lúc nhúc giữa trời.
Chúng nó kết thành bầy đàn, phong tỏa khắp trời như thiên la địa võng, mang theo Ma Độc dữ dội lao xuống Lạc Nam.
“Liễm Tức Thuật!”
Ma Thiên Lãnh trong tay xuất hiện một thanh Chủy Thủ đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm, ẩn mình vào không gian, khí tức thu liễm đến cực hạn, chờ thời cơ hoàn mỹ lấy đầu Lạc Nam cho hả cơn giận cụt tay.
“Không ổn…” Nữ Hoàng chú ý đến tình cảnh bên này sắc mặt khẽ biến.
Một hơi đối mặt ba vị Thiên Ma Đế, ngay cả nàng dù cực kỳ tin tưởng hắn vẫn phải lo lắng, chưa kể còn có một Ngọc La Yên chưa tỏ thái độ đứng ở một bên, có trời mới biết nàng sẽ ra tay vào thời điểm nào.
Muốn chi viện cho đồ đệ, Nữ Hoàng tư dung nghiêm nghị, cuồn cuộn Thiên Ma Đế Lôi Lực ở trong đan điền ngưng tụ đến cực điểm, sức ép kinh hoàng được nàng chưởng khống qua đôi bàn tay đánh ra.
Một chưởng đánh về phía Ma Đế, một chưởng tung về phía Thanh Hiên Quân đám người, muốn vì Lạc Nam hóa giải áp lực.
“Haha, nằm mơ!” Ma Đế nhận ra ý đồ của Nữ Hoàng, bất chợt ngửa đầu lên trời cười dài.
Một bên hắn vận chuyển Ma Đế Biến – Vô Thượng Ma Uy chống lại lực đẩy do nàng công kích đến, một bên khác sắc mặt hắn trở nên lạnh lùng đầy tà tính, há miệng rống to:
“KHẶC KHẶC KHẶC KHẶC, cho ta ma diệt!”
Âm ba công kinh thiên động địa từ miệng Ma Đế lan tràn, đem toàn bộ Ma Đình dao động, tiếng cười nói của hắn như Ma Đế ý chỉ, ầm ầm tác động vào luồng lực đẩy hùng mạnh mà Nữ Hoàng chi viện Lạc Nam.
Trước tình cảnh đó, âm ba như hóa thành từng luồng từng luồng sóng xung kích thô bạo, chặn đứng luồng sức ép còn lại của Nữ Hoàng, thành công ngăn cản nàng chi viện.
“Khốn kiếp, là Ma Âm!”
Nữ Hoàng khí chất toàn thân lạnh lẽo như băng.
Ma Đế cũng nổi danh với Thiên Sinh Âm Vận – Ma Âm, loại âm ba vừa có uy lực mạnh mẽ, vừa có thể gia tăng sức mạnh của Ma Tu, vừa có thể áp chế Tiên Tu một cách tuyệt đối.
Ma Đế từ lúc giao chiến với nàng chưa dùng đến Ma Âm, lúc này lại mang ra sử dụng, ngăn cản nàng cứu Lạc Nam trước thế công của ba vị Thiên Ma Đế.
Quả thật trong lúc bất chợt, hắn thành công rồi…
Ma Đế cũng nhận ra tầm quan trọng của Lạc Nam trước mặt Nữ Hoàng, chỉ cần bắt giữ tên này, cuộc chiến xem như bình định.
Nữ Hoàng lửa giận dâng trào, đang muốn mở ra Vô Thượng Tiên Ma Nhãn oanh tạc tất cả thì thấy được vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt của Lạc Nam.
Hắn bình tĩnh đến lạ kỳ, không có chút khẩn trương hay lo ngại trước ba vị Thiên Ma Đế.
Chẳng riêng gì Nữ Hoàng, tất cả cường giả đang có mặt ở hiện trường cũng cảm thấy động dung một cách ly kỳ, trong đầu đồng loạt xuất hiện câu hỏi duy nhất:
“Hắn, còn chống cự được sao?”