Phần 160
Trong lúc Lạc Nam đang ân ái với các thê tử sau bao ngày xa cách…
Ngoại giới đang phong vân dũng động…
Ma Giới…
Tại một vùng vô tận hải vực đen kịch tăm tối, nơi đây Ma Khí ngập trời như hóa thành thực chất, hải dương màu đen bên dưới đều là do Ma Lực ngưng tụ mà thành, bên trong nước biển ẩn chứa vô tận sát cơ, âm trầm và huyền bí…
Đối với Tiên Tu, có lẽ đây là một vùng biển chết, nhưng đối với Ma Tu… một nơi mà mỗi giọt nước biển đều do Ma Lực tạo thành như thế này không khác nào thánh địa, chưa kể đại dương luôn là nơi sinh ra các loại tài nguyên quý giá.
Bất quá, vùng Hải Vực u ám này đã có chủ…
Chỉ thấy hàng vạn Hải Đảo nối liền san sát, tọa trấn ở vị trí trung tâm, chấp chưởng hải vực vô tận…
Vùng biển này có tên gọi Ma Long Hải, mà những Hải Đảo liên miên bất tuyệt kia chính là nơi cư ngụ của Ma Long Tộc, một trong những chủng tộc cường đại hàng đầu vũ trụ này.
Nhìn từ xa xăm, dễ dàng nhìn thấy vô số thân ảnh khổng lồ bay lượn giữa thiên không, xuyên thủng cửu thiên, Long Uy cuồn cuộn phủ xuống, làm chủ thiên không, khiến vạn vật dưới chân đều phải run rẩy…
Vờn quanh lãnh thổ của Ma Long là các Long Đảo lệ thuộc, nơi những chi thứ Long Tộc sinh tồn với đủ loại thuộc tính như Băng Ma Long, Địa Ma Long, Phong Ma Long…
Bọn hắn tôn sùng Ma Long, xem mình như những vị cận vệ trung thành đem chủ nhân thủ hộ.
Đi sâu vào lãnh địa Ma Long, ngươi sẽ kinh sợ trước những Đại Điện cao chọc trời, những kiến trúc nguy nga tráng lệ, mang theo nồng nặc mùi vị áp bách, cường thế.
Ngày thường, Ma Long Tộc luôn trong trạng thái chiến trận vang trời, liên tục có thanh âm tranh đấu, diễn tập của các đội quân Ma Long Vệ hay các cuộc luận bàn giữa những thiên tài, thể hiện ra sự khí phách và hiếu chiến của một trong những đệ nhất chủng tộc.
Nhưng mà hôm nay… Ma Long Tộc lại bao phủ trong một bầu không khí nặng nề, khó lòng diễn tả.
Lãnh thổ vô tận trở nên yên ắng một cách lạ kỳ, mặt biển phẳng lặng không một con sóng như mặt hồ thu…
Không hề nói quá khi lúc này đây, chỉ cần một tiếng kim rơi sợ rằng Ma Long Tộc cũng có thể nghe thấy.
Mà nguyên nhân dẫn đến điều này lại khiến vô số tộc nhân Ma Long sinh lòng khiếp sợ.
Thiếu Đế Chi Chiến đã kết thúc, Ma Long Tộc chưa có một người quay về.
Nghiêm trọng hơn, Hồn Bài của Ma Long Nhị, Hồn Bài của các Ma Long Đế Tử, Hồn Bài của các vị Trưởng Lão, trong đó có một vị là Thiên Yêu Đế… đều đã vụn vỡ…
Không sai! Hồn Bài vụn vỡ chẳng khác nào trực tiếp chứng minh một điều, bọn hắn đã tử vong!
Hay nói đúng hơn là toàn diệt.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-7.html
“Lão phu không tin, chắc chắn là có sai lầm nào đó…”
Bên trong Cung Điện tối cao tọa lạc trung tâm Ma Long Đảo, Tứ Trưởng Lão của Ma Long Tộc lên tiếng đầy nghiêm nghị.
Nơi này là Ma Long Đế Cung, nơi toàn bộ cao tầng Ma Long Tộc tụ hội mỗi khi có đại sự phát sinh.
Đối với chủng tộc hàng đầu như Ma Long mà nói, rất hiếm chuyện có thể được bọn hắn xem là đại sự.
Cho dù trong cùng một ngày bị đoạt mất một ngàn cái Trung Tiên Giới dưới trướng thì cũng chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Bởi vì chỉ cần cử ra hàng vạn Ma Long Vệ và một vị Ma Long Đế cầm quân, mọi thứ có thể dễ dàng bình định.
Ngày thường, cao tầng Ma Long Tộc đều có nhiệm vụ tại thân, không bế quan khổ tu thì cũng thăm dò, tìm tòi các hiểm địa, hoặc tham gia những cuộc tranh đoạt tài nguyên bậc cao trên đỉnh vũ trụ.
Ấy mà hôm nay, theo từng tấm Hồn Bài vỡ nát, toàn bộ Ma Long Tộc đã bị kinh động.
Ngay cả Tộc Trưởng Ma Long, một trong những cường giả hàng đầu Ma giới – Ma Long Vấn Thiên cũng phải xuất quan, gấp rút triệu hoán Ma Long cao tầng, tiến hành thương nghị.
Ở tại hiện trường, Ma Long Vấn Thiên ngồi trên Long Ỷ, đưa mắt nhìn xuống Ma Long Phó Tộc Trưởng – Ma Long Vấn Địa và Ngũ Đại Trưởng Lão phân chia trái phải bên dưới mình.
Điều đáng để nói, các nhân vật có mặt tại đây đều là Thiên Yêu Đế cấp cường giả.
Bảy vị Thiên Yêu Đế tụ tập cùng một chỗ, có thể thấy nội tình của một trong những cự phách Ma Giới là kinh khủng như thế nào.
Trong đó, thực lực của Ma Long Vấn Thiên đương nhiên là mạnh nhất.
Mà người phụ trách dẫn đoàn người Ma Long Nhị tham gia Thiếu Đế Chi Chiến chính là vị Thiên Yêu Đế yếu nhất của Ma Long Tộc – Lục Trưởng Lão.
Dù Lục Trưởng Lão yếu nhất, nhưng thân là một Thiên Yêu Đế, giá trị của hắn đối với Ma Long Tộc vẫn không thể đo lường.
Ấy thế mà, Hồn Bài của Lục Trưởng Lão vỡ rồi.
Ngay cả Hồn Bài của Ma Long Nhị, thiên tài vạn năm có một của Ma Long Tộc, người thành công lĩnh ngộ thần thông Vạn Long Triều Bái, được xem là kẻ có tiềm lực trở thành Thiên Yêu Đế nhất trong tương lai cũng nát tan.
Tình cảnh như vậy đã đủ được xem là đại sự khiến cao tầng Ma Long phải xem trọng.
Mà Tứ Trưởng Lão của Ma Long Tộc là người đầu tiên bài tỏ sự hoài nghi, cho rằng Hồn Bài xảy ra sơ suất.
Không có chuyện Lục Trưởng Lão và Ma Long Nhị cùng lúc gặp tử nạn.
“Lão Tứ nói không sai, Thiếu Đế Chi Chiến lần này mặc dù khốc liệt, nhưng với thực lực của Ma Long Nhị tệ nhất cũng có thể lọt vào top 10, muốn tử vong cực kỳ khó…” Tam Trưởng Lão vuốt cằm bình tĩnh nói:
“Chưa kể Lão Lục dù sao cũng là Thiên Yêu Đế, ai có thể giết hắn?”
Đám người trầm ngâm, Ma Long Vấn Thiên ánh mắt lấp lóe, nhìn xuống đệ đệ của mình là Phó Tộc Trưởng hỏi ý:
“Vấn Địa, đệ thấy thế nào?”
Ma Long Vấn Địa khẽ vuốt cằm, hai mắt sắc bén như đao, lạnh giọng đáp:
“Bẩm gia huynh, lời của các trưởng lão rất có lý, Thiếu Đế Chi Chiến diễn ra vô số thế hệ, Ma Long Đế Tử hơi kém chết cũng không ít, nhưng Đế Tử nồng cốt như Ma Long Nhị chưa từng ngã xuống, càng đừng nói là một vị Trưởng Lão cũng gặp đại nạn…”
“Bất quá tương tự, Hồn Bài của Ma Long Tộc chúng ta cũng chưa từng có sai sót, chuyện này khó mà nói…”
Ma Long Vấn Thiên nghe xong, chân mày nhíu chặt:
“Vậy ai nói cho trẫm biết! Thiếu Đế Chi Chiến đã kết thúc từ lâu, vì sao Lão Lục cùng đám Ma Long Nhị vẫn chưa trở về?”
Toàn trường im lặng hồi lâu, Đại Trưởng Lão đứng ra chắp tay suy luận:
“Bẩm Tộc Trưởng, chuyện Lão Lục và Ma Long Nhị ngã xuống rất khó có liên quan đến Thiếu Đế Chi Chiến, ta thầm nghĩ có lẽ trên đường trở về, bọn hắn đã tao ngộ kẻ địch cường đại như Săn Ma Điện chẳng hạn, hoặc là vô tình lạc vào hiểm địa nào đó thời thượng cổ!”
Đám trưởng lão gật đầu tán thành cách nói của Đại Trưởng Lão.
Thật sự, bọn hắn rất khó tưởng tượng ra Thiếu Đế Chi Chiến làm sao có thể khiến Ma Long Tộc tổn thất nhiều như vậy, có lẽ đúng như Đại Trưởng Lão nói… trên đường trở về gặp nạn.
“Được rồi…” Ma Long Vấn Thiên khoác tay, ra hiệu tất cả im lặng.
Ánh mắt hắn nghiêm nghị, lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc.
Chúng trưởng lão giật mình, bởi vì bọn hắn nhận ra khối Truyền Âm Ngọc này là vật Tộc Trưởng nhà mình dùng để trao đổi với một vị nhân vật đạt cấp cao tầng của Tru Tiên Điện, số lần vận dụng có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Ma Long Vấn Thiên đem Long Lực truyền vào Truyền Âm Ngọc.
Rất nhanh, Truyền Âm Ngọc đã phát sinh phản ứng, một giọng điệu già lão như đến từ nguyên thủy âm trầm phát ra:
“Vấn Thiên, Ma Long Tộc của các ngươi lần này đá trúng thiết bảng a…”
Lời vừa nói ra, toàn bộ cường giả Ma Long ngồi trong Cung Điện sắc mặt đại biến.
Ma Long Vấn Thiên hít sâu một hơi, trầm ổn mở miệng: “Xem ra ngươi đã biết…”
“Sao lão phu lại không biết?” Giọng điệu kia cười nhạt đáp:
“Chẳng phải tiểu tử Ma Long Nhị của các ngươi bị trảm đầu, Lục Trưởng Lão đám người trọng thương, chạy như chuột hay sao?”
“Khoan đã…” Ánh mắt Ma Long Vấn Thiên cùng chúng trưởng lão hiện ra vẻ khác thường, hỏi lại:
“Ngươi nói Ma Long Nhị bị trảm? Lão Lục đám người chỉ bị trọng thương mà không phải đã chết?”
“Chết cái gì? Chẳng phải hắn bị Ngô Đế của Cổ Việt Tộc đánh cho hấp hối, sau đó bị đá đít khỏi Đại Điện Cổ Việt hay sao?” Âm thanh từ Truyền Âm Ngọc hiện ra vẻ nghi hoặc.
“Cổ Việt Tộc?” Toàn bộ Cung Điện Ma Long nhảy dựng, làm sao sẽ liên quan đến Cổ Việt Tộc?
Con mẹ nó, chọc vào Cổ Việt Tộc… ngay cả Ma Long Tộc bọn hắn cũng phải trầy da tróc vảy.
“Mau! Mau đem tất cả mọi chuyện ngươi biết nói cho ta, Trẫm thiếu ngươi một lần ân tình!” Ma Long Vấn Thiên giọng điệu quyết liệt.
“Không cần vội! Nhớ đừng lan truyền tin tức ra ngoài, việc này đối với Tru Tiên Điện chúng ta cũng chẳng phải vẻ vang gì!” Giọng điệu từ Truyền Âm Ngọc nói xong, không gian bên trong Cung Điện Ma Long bất chợt nứt ra một khe hở.
Ma Long Vấn Thiên đưa tay vào khe hở, lấy ra được một khối Lưu Ảnh Ngọc, hiển nhiên là do vị kia của Tru Tiên Điện vừa cách không truyền đến.
Không kịp suy nghĩ, Ma Long Vấn Thiên kích hoạt Lưu Ảnh Ngọc.
Chỉ thoáng chốc, cảnh tượng bên trong Đại Điện Cổ Việt ngày đó hiện ra… hay nói đúng hơn là thời điểm vòng cuối cùng của Thiếu Đế Chi Chiến – Đăng Đỉnh bắt đầu.
Theo sau đó, toàn bộ Cung Điện Ma Long trở nên im lặng, quan sát màn ảnh.
Bọn hắn chứng kiến các trận chiến phát sinh…
Một vị Côn Lôn Thiếu Chủ chiến lực kinh người, ngay cả Đế Nữ của Phượng Hoàng Tộc khi dùng Thần Thông cũng bị hắn đánh bại.
Kế tiếp…
Ma Long Nhị đụng độ Côn Lôn Thiếu Chủ.
Đôi bên dường như đã kết thù từ trước, đại chiến nổ ra vô cùng kịch liệt.
Từng đôi mắt của đám cường giả Ma Long Tộc dần dần trở nên đỏ ngầu.
Bọn hắn nhìn thấy yêu nghiệt thế hệ này của Ma Long Tộc đang bị toàn diện áp chế.
Ma Long Nhị ở trước mặt Lạc Nam hoàn toàn như trẻ lên ba, không có sức phản kháng.
Ngay cả khi Vạn Long Triều Bái triển khai, vẫn hoàn toàn vô dụng…
Chiến lực thật sự chênh lệch quá xa…
Cho đến cuối cùng, Lạc Nam bằng vào thủ đoạn quyết liệt và sát khí kinh hồn, không cho Ma Long Nhị cơ hội đầu hàng, tại chỗ trảm đầu rồng, cướp lấy thể xác.
“Khốn nạn!” Ma Long Vấn Địa vỗ bàn, toàn bộ Ma Long Trưởng Lão tại chỗ siết chặt nắm tay, phẫn nộ phun trào như núi lửa cuồn cuộn.
Ma Long Lục Trưởng Lão vì muốn cứu vớt Ma Long Nhị, liên tục bùng nổ sức mạnh muốn xen vào Đấu Trường, bị Ngô Đế cường thế trấn áp, đánh cho trọng thương và trục xuất khỏi Đại Điện Cổ Việt trước mặt toàn bộ thế lực cao cấp nhất vũ trụ.
Vô cùng nhục nhã!
Thân thể của Ma Long Vấn Thiên lúc này cũng bắt đầu run lên, không khí xung quanh lạnh xuống đến cực điểm.
Nhưng mà… mọi thứ chưa dừng lại ở đó.
Côn Lôn Nữ Hoàng, sư phụ của Côn Lôn Thiếu Chủ bỗng nhiên rời khỏi vị trí, biến mất một cách bí ẩn.
Không lâu sau đó, nàng trở về…
“Chết tiệt, khoảng thời gian Côn Lôn Nữ Hoàng rời đi và trở về hoàn toàn khớp với khoảng thời gian mà Hồn Bài của Ma Long Nhị và Lão Lục vỡ nát!” Nhị Trưởng Lão nghiến răng nghiến lợi, sát cơ phủ đầy hai mắt đỏ ngầu như máu.
“Tiện nhân, dám nhân cơ hội Lão Lục trọng thương mà đuổi theo sát hại!” Ngũ Trưởng Lão râu tóc dựng đứng, cơn giận khiến hắn hít thở không thông.
“Chẳng trách… chẳng trách người của Tru Tiên Điện cho rằng Lão Lục chỉ bị trọng thương!” Ma Long Vấn Địa gằn từng chữ một:
“Không ai cho rằng trong thời gian ngắn, ả tiện nhân Côn Lôn có thể giết chết Lão Lục như vậy!”
“Côn Lôn Nữ Hoàng, Côn Lôn Thiếu Chủ, Côn Lôn Giới… thù của chúng ta không đội trời chung!” Chúng trưởng lão đồng loạt đứng bật dậy, hận ý vô biên gào thét:
“Tộc Trưởng, dù phải bí mật xâm nhập Tiên giới, chúng ta cũng muốn đem Côn Lôn diệt sạch, chó gà không tha… răn đe thiên hạ!”
“Không sai! Bằng không mặt mũi của Ma Long Tộc mất sạch hết rồi!” Ma Long Vấn Địa ngửa đầu gào thét:
“Đại ca, ngươi mau ban lệnh… chúng ta bí mật xé rách không gian, cường thế oanh tạc Côn Lôn Giới sau đó rút lui!”
“Chỉ cần hành động nhanh chóng, bảy vị Thiên Yêu Đế tàn sát Côn Lôn Giới trước khi Săn Ma Điện đuổi tới là điều hoàn toàn có thể!”
“Ý của phó tộc trưởng rất hay!”
Chư vị Ma Long Thiên Yêu Đế phẫn nộ, Long Uy quét ngang bốn phương tám hướng, đàn áp toàn diện Ma Long Hải, khiến vô số sinh linh quỳ rạp xuống đất, sợ hãi không thôi.
“Các ngươi nộ, trẫm há không nộ?” Ma Long Vấn Thiên gằn từng chữ một:
“Bất quá, biết địch biết ta… trăm trận trăm thắng, tiếp tục xem! Ta muốn coi thử Côn Lôn Thiếu Chủ tiểu súc sinh còn có bản lĩnh gì?”
Ma Long Vấn Địa đám người nghe vậy, đành kiên nhẫn nhìn tiếp…
Sau đó, từng trận chiến kinh khủng diễn ra…
Bọn hắn chứng kiến một thiên tài vô danh từ trước đến nay như Côn Lôn Thiếu Chủ đang vượt ải đánh tướng, càng chiến càng hăng.
Lần lượt, từng nhân vật đến từ các phương thế lực đỉnh cấp cũng chiến bại dưới tay hắn.
Khi nhìn thấy bộ dạng của Ngưu Ma Vương, Ma Long Vấn Thiên đám người rốt cuộc hiểu vì sao Tru Tiên Điện căn dặn không được tiết lộ những gì chứng kiến ra ngoài.
Thật sự con mẹ nó trâu điên!
Bất quá, sự biến chất của Ngưu Ma Vương không khiến hào quang của Côn Lôn Thiếu Chủ lu mờ.
Từng trận chiến, hắn đều thong dong ứng đối, ngay cả Bạch Y Nhân quỷ dị khôn lường cũng bại trận một cách đầy uất ức.
Nhưng mà… cảnh tượng khiến ngay cả Ma Long Vấn Thiên cũng phải đứng lên rốt cuộc xuất hiện.
Côn Lôn Thiếu Chủ cùng Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ nhận thân!
Côn Lôn Thiếu Chủ là phụ thân của Tuế Nguyệt Cung Đế Nữ, Lạc Nam và Lạc Kỳ Nam là cha con.
Cảnh tượng trên màn ảnh cực kỳ cảm động, nhưng lại khiến sắc mặt của toàn bộ Ma Long Tộc cao tầng trở nên cực điểm khó coi.
Bọn hắn vừa định lén lút xé rách Không Gian giữa hai giới, bí mật đồ sát Côn Lôn.
Hiện tại phát hiện, đứng phía sau Côn Lôn Thiếu Chủ là nhân vật chấp chưởng Không Gian cường đại nhất vũ trụ tại thời điểm này.
Tuế Nguyệt Nữ Đế là sư phụ của Lạc Kỳ Nam, mà Lạc Kỳ Nam là con gái của Lạc Nam.
Có tầng quan hệ này, Tuế Nguyệt Nữ Đế sẽ đứng nhìn khi Côn Lôn của Lạc Nam gặp nạn sao?
Như một gáo nước lạnh dội thẳng từ đầu đến chân, toàn bộ Ma Long Tộc hít thở không thông…
Xé rách Không Gian từ Ma Giới đến tận Tiên Giới để đánh lén Lạc Nam, người đầu tiên cảm ứng được chắc chắn chính là Tuế Nguyệt Nữ Đế a… đến lúc đó, hậu quả khó thể tưởng tượng.
“Chuyện trả thù… cần phải thương lượng kỹ hơn!” Ma Long Vấn Thiên đập nát Lưu Ảnh Ngọc.
Những chuyện diễn ra kế tiếp đã không cần thiết phải xem, ý nghĩa không lớn.
Gác lại sự phẫn nộ, cao tầng Ma Long Tộc chỉ đành chấp nhận sự thật khó thể giết chết Lạc Nam khi hắn còn ở trong phạm vi Tiên Giới.
“Đại ca, kế tiếp nên làm thế nào?” Ma Long Vấn Địa lên tiếng hỏi.
Ma Long Vấn Thiên ngón tay vỗ vỗ bàn, trầm mặc không đáp…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 7 tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/01/truyen-sex-con-duong-ba-chu-quyen-7.html
Một ngày sau cuộc thương nghị, toàn thể lãnh địa của Ma Long Tộc, các chi nhánh phụ thuộc Ma Long, vô số thế lực và thế giới dưới trướng đều nhận được một đạo Long Đế Lệnh tối cao:
“Ngăn cấm bất kỳ kẻ nào hé miệng hỏi đến Thiếu Đế Chi Chiến và Thiếu Đế Bảng lần này, một khi phạm – giết không tha!”