Phần 222
“Không có cơ hội…”
Lời nói nhàn nhạt của Đế Vũ Phong Ảnh lập tức khiến Âu Dương Thương Lan nhíu mày, cực kỳ không hài lòng.
Ở trong mắt nàng thì Lạc Nam chính là nam nhân ưu tú nhất thiên hạ, cái gọi là Nghịch Long Đế khi còn trẻ tuổi sợ rằng cũng không sánh bằng hắn.
Vậy mà Đế Vũ Phong Ảnh dám xem nhẹ hắn, điều này làm Đại Đảo Chủ cảm thấy cực kỳ không vui.
Lạc Nam cũng không có vì lời nói của Đế Vũ Phong Ảnh mà tức giận, trái lại như có điều suy nghĩ.
Nói gì thì nói, thân là một chiến tướng dưới thời Nghịch Long Đế, từng cầm đại quân như Đế Vũ Phong Ảnh chắc chắn kiến thức và tầm mắt sẽ cao hơn hắn.
Nàng vừa mới chiến một trận với hắn, cũng biết số ít thủ đoạn của hắn như khả năng phòng thủ kinh khủng đến từ Vạn Cổ Bất Hủ Thân, khả năng dò thám tương lai khắc chế lại tốc độ gần như tuyệt đối của nàng.
Theo lý mà nói, Lạc Nam biểu hiện chiến lực như vậy ở tu vi Tiên Tôn đã vô cùng kinh người.
Vậy mà Đế Vũ Phong Ảnh vẫn cho rằng hắn không có chút cơ hội nào để hoàn thành lý tưởng vĩ đại, điều đó chứng tỏ ở trong mắt nàng… việc thống nhất Tiên Ma là gần như bất khả thi.
Lạc Nam nghĩ đến đây, mỉm cười từ tốn nói:
“Ta quả thật không dám khẳng định có thể hoàn thành dã tâm của mình, nhưng ta dám chắc chắn một điều đáng để nàng theo ta!”
“Điều gì?” Đế Vũ Phong Ảnh lơ đễnh hỏi.
“Tỷ lệ thành công của ta chắc chắn sẽ cao hơn Nghịch Long Đế!” Lạc Nam gằn từng chữ.
“Cuồng vọng!” Đế Vũ Phong Ảnh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt trở nên rét lạnh khóa chặt lấy Lạc Nam:
“Can đảm nào giúp ngươi nói ra lời ấy?”
“Bởi vì ta tin tưởng vào tiềm lực và thực lực của chính mình, tiềm lực và thực lực của những người bên cạnh ta!” Lạc Nam hết sức bình thản, không vì thái độ của Đế Vũ Phong Ảnh mà biểu hiện khác thường.
Đổi lại nếu hắn là Đế Vũ Phong Ảnh, nghe một tiểu tử xa lạ nói lời như vậy cũng cho rằng hoang đường.
“Tiềm lực và thực lực?” Đế Vũ Phong Ảnh khóe môi cong lên: “Dựa vào những gì vừa rồi ngươi biểu hiện khi chiến đấu với ta?”
Nàng không thể không thừa nhận Lạc Nam quả thật có chiến lực kinh người làm cho nàng kinh ngạc.
Nhưng nếu tiểu tử này chỉ dựa vào đó mà muốn vượt qua Nghịch Long Đế thì thật sự quá ngây thơ.
Vũ trụ này nguy hiểm vượt xa tưởng tượng của hắn.
“Muốn biết sao? Theo ta một chuyến là được!” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Đi đâu?” Đế Vũ Phong Ảnh nhíu mày.
“Đi xem tiềm lực của ta!” Lạc Nam đáp.
“Được!” Đế Vũ Phong Ảnh gật đầu.
Nếu sư phụ của tên này thần thông quảng đại đến mức có thể cưỡng chế đưa nàng đến tận đây, thì nàng cũng không cần gì phải sợ sẽ bị Lạc Nam tính kế hay gài bẫy.
Bởi vì có sư phụ mạnh mẽ như vậy chống lưng, hắn cần gì phí công tính kế nàng? Trực tiếp nhờ sư phụ trấn áp không được sao?
Lạc Nam động ý niệm, mang theo Đế Vũ Phong Ảnh và Âu Dương Thương Lan tiến vào Linh Giới Châu.
“Nơi này là…”
Vừa mới tiến vào, Đế Vũ Phong Ảnh đã lập tức bị cường độ Tiên Khí, Ma Khí và cả quang cảnh hùng vĩ bên trong Linh Giới Châu hấp dẫn.
“Tiểu Thế Giới?” Đế Vũ Phong Ảnh hít sâu một hơi, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía Lạc Nam.
Phải biết rằng, bên trong hàng ngũ Thiên Đế hùng mạnh, số lượng người có thể sở hữu Tiểu Thế Giới là cực kỳ ít, hầu như đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Người mang theo Tiểu Thế Giới, tùy thời có thể điều động Thiên Địa Tiên Khí hoặc Ma Khí từ bên trong thế giới để tiến hành chiến đấu, khi gặp nguy hiểm có thể trốn vào lánh nạn, có thể bồi dưỡng lực lượng tùy thân mang theo, cất chứa quân đội thay đổi chiến cục…
So với Tiểu Thế Giới, Không Gian Pháp Bảo hoàn toàn chẳng thể nào so sánh được.
“Đây là Thế Giới do ta tự mình sáng lập!” Thanh âm của Lạc Nam vang lên bên tai.
“Cái gì?” Đế Vũ Phong Ảnh toàn thân chấn động, khó tin nhìn lấy hắn.
Nàng nhớ đến Nghịch Long Đế từng nói, những người đích thân sáng lập Thế giới sẽ nhận được Thế Giới Ban Phúc, chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi, có thể phá vỡ quy tắc, đúc được hai loại Thể Chất bên trong một thân.
Phải biết rằng, Tiểu Thế Giới có thể sở hữu bằng nhiều cách, như nhận chủ một Tinh Cầu sau đó đem nó luyện chế để tùy thân mang theo, tiếp nhận truyền thừa từ cường giả thượng cổ để lại, hay chỉ thu thập được một vài loại Hỗn Độn Khí, lập nên thế giới chưa hoàn chỉnh.
Nhưng mà, một người dùng năm loại Hỗn Độn Khí để sáng lập Thế Giới gần như chỉ tồn tại trong truyền thuyết, từ cổ chí kim đếm được trên đầu ngón tay.
Đế Vũ Phong Ảnh không tin được đang đứng cạnh nàng có một người như vậy.
“Nói cách khác, ngươi có thể đúc nên hai loại Thể Chất?” Đế Vũ Phong Ảnh ngưng trọng hỏi.
“Chính xác!” Lạc Nam mỉm cười, ý niệm vừa động… vô số Kinh Văn Bất Hủ hiện lên phủ kín cơ thể.
Hắn chỉ vào Kinh Văn lít nha lít nhít của mình, tự hào nói:
“Đây là Vạn Cổ Bất Hủ Thân, một loại Thể Chất không có trên Đại Thể Bảng, chính nó giúp ta có thể chống được Phong Ảnh Tuyệt Sắt và hàng loạt công kích của nàng!”
“Đích thật bất phàm!” Đế Vũ Phong Ảnh phải gật đầu công nhận, tò mò hứng thú đánh giá Vạn Cổ Bất Hủ Thân.
Một loại Thể Chất có thể khiến Tiên Tôn gần như bất khả xâm phạm trước Tiên Đế, quả thật chỉ có hai từ Nghịch Thiên mới có thể hình dung.
Nếu đưa vào xếp hạng, Vạn Cổ Bất Hủ Thân chắc chắn được tôn là Thể Chất có khả năng phòng ngự mạnh nhất.
“Vậy còn Thể Chất thứ hai của ngươi?” Đế Vũ Phong Ảnh bắt đầu nghiêm túc đánh giá Lạc Nam.
Vô số năm qua, nàng cô độc lẳng lặng cố gắng khôi phục một cách tạm bợ không phải là cách, đã sớm chán ngán đến phát điên rồi.
Nếu có thể, đương nhiên Đế Vũ Phong Ảnh muốn cuộc đời của mình tiếp tục đặc sắc.
Lạc Nam và sư phụ hắn chọn nàng, thì tương tự… nàng cũng đang đánh giá để xem hắn có xứng để nàng lựa chọn hay không.
Đã từng chinh chiến dưới trướng nhân vật như Nghịch Long Đế, đương nhiên tầm mắt của Đế Vũ Phong Ảnh cực cao.
“Thể Chất thứ hai chưa đúc, nhưng đã có mục tiêu!” Lạc Nam vuốt cằm: “Đệ nhất Đại Thể Bảng!”
Đế Vũ Phong Ảnh khóe miệng co giật.
Nếu không phải biết sư phụ của Lạc Nam lợi hại, nàng chắc chắn sẽ cho rằng tiểu tử này đang khoác lác.
Thể chất top 1 Đại Thể Bảng, đừng nói là nàng… ngay cả Nghịch Long Đế cũng không có quá nhiều manh mối.
Chỉ biết đó là một loại Thể Chất công phạt tuyệt đỉnh, khả năng tàn phá đủ sức diệt đi vũ trụ, mang tên Hóa Vũ Bá Thần Thể.
“Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, Hóa Vũ Bá Thần Thể ta đã có cách đúc!” Lạc Nam nhún nhún vai.
Đế Vũ Phong Ảnh hít sâu một hơi, cố gắng giữ bản thân mình thật sự bình tĩnh, trong lòng bắt đầu tin tưởng lời nói của Lạc Nam.
Bởi vì nếu không phải thật sự có nghiên cứu và cất công tìm hiểu, sẽ rất khó biết đến năm chữ “Hóa Vũ Bá Thần Thể” này, dù là Thiên Đế cũng không thể.
Năm đó cũng chỉ có thân tính dưới trướng Nghịch Long Đế mới từng nghe nói thoáng qua về loại Thể Chất này mà thôi.
“Còn nữa… tiềm lực của ta không đơn giản như thế!”
Nói xong, Lạc Nam giang rộng hai tay.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hàng loạt khí tức bùng lên.
Thân ảnh Hỏa Nhi quyến rũ, Quang Nhi thánh khiết, Ám Nhi tinh nghịch, Độc Nhi kiều mị lần lượt xuất hiện.
“Phu quân, Ca Ca…” Các nàng oanh oanh yến yến gọi.
Lạc Nam ý niệm vừa động, Hỏa Thần Tướng, Băng Thần Tướng, Kim Thần Tướng, Mộc Thần Tướng…
Từng tôn từng tôn sừng sững giữa hư không, oai phong lẫm liệt, triển lộ hàng loạt Dị Thuộc Tính.
“Phong Thần Tướng của ta vẫn chưa hoàn thiện, vẫn đang chờ cái gật đầu của nàng!” Lạc Nam chân thành nói.
“Làm sao có thể…” Đế Vũ Phong Ảnh đồng tử co rụt lại, trong lòng dâng lên vô số sóng to gió lớn.
Một người thật sự có thể sở hữu nhiều Dị Thuộc Tính đến thế sao? Hơn nữa đều đã hóa thành hình người, đẳng cấp linh trí không kém nàng một chút nào cả.
Đế Vũ Phong Ảnh nhận biết Hỏa Kỵ, bọn hắn có thể dung hợp nhiều loại Dị Hỏa vào một thân.
Nhưng mà, Hỏa Kỵ nếu so với Lạc Nam… thật sự ngay cả tư cách so sánh cũng không có a.
Người này chẳng những dung hợp được nhiều Dị Hỏa, còn dung hợp được quá nhiều loại Dị thuộc tính khác.
Nhưng mà chưa dừng lại ở đó… Tù Không Bát úp xuống.
Đế Vũ Phong Ảnh đột ngột cảm giác được một luồng uy nghiêm cuồn cuộn mang theo Đế Uy ngập trời trấn áp xuống cơ thể mình.