Phần 102
Bên kia chiến tuyến, chứng kiến Ma Thiên Trảo cùng Đồ Tiên Chỉ xuyên qua tầng tầng hư không mà đến…
Lạc Nam khóe miệng cười tà…
Con mắt trái, Cấm Kỵ Nhi Nhãn lấp lóe mà lên…
Không Đạo Na Di mở ra ở trước mặt, đem mười đường Đồ Tiên Chỉ nguy hiểm chí mạng hút vào bên trong.
Cùng lúc đó, lối ra của Không Đạo Na Di xuất hiện sau lưng Đồ Minh, mười đường Đồ Tiên Chỉ của hắn từ trong đó bắn ra, mục tiêu là mạng của hắn.
“Chuyện gì xảy ra?” Đồ Minh lắp bắp kinh hãi, vội vàng vừa né tránh vừa triển khai Đồ Tiên Chỉ, đối kháng với chính Vũ Kỹ của mình.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Đồ Tiên Chỉ va chạm Đồ Tiên Chỉ, ở trên không như pháo hoa nổ tung…
Bẻ Cong Không Gian, Ma Thiên Trảo xẹt ngang trong gang tấc, Lạc Nam bằng tốc độ nhanh nhất đã tiếp cận trước mặt Bắc Vỹ, hai tay hóa thành từng luồng tàn ảnh bá khí vô song.
“Đồ Long Thập Tứ Chưởng – Long Đỉnh Thương Khung!”
RỐNG!
Bá Lực hóa thân Nghịch Long, Lạc Nam một chưởng đánh xuống mặt đất…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Nghịch Long di chuyển xuyên thấu dưới lòng đất, bất chợt đỉnh thiên lao vọt mà lên, xé tan chín tầng mây, đỉnh lên thương khung vô tận.
“Đây là loại Vũ Kỹ khủng bố gì?”
Chứng kiến Nghịch Long từ phía dưới giương nanh múa vuốt tập kích mà lên, Bắc Vỹ tê dại cả da đầu.
Hắn không nói hai lời, liên tục thi triển ba lần Ma Thiên Trảm vồ xuống…
Đối kháng chính diện…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Nghịch Long bá đạo xuyên thấu tầng tầng Ma Thiên Trảo, cùng một vị Đại Đế ba lần thi triển Đế Kỹ đồng quy vu tận…
“Chết!”
Đồ Minh như quỷ mị xuất hiện sau lưng Lạc Nam, Đồ Tiên Chỉ nhắm ngay ót hắn liên tục bắn ra.
“Long Hồn Hộ Thể – Nghịch Chân Song Hồn!” Lạc Nam cười lạnh một tiếng.
RỐNG RỐNG!
Trong ánh mắt đại biến của Đồ Minh, hai hư ảnh Nghịch Long và Chân Long từ cơ thể Lạc Nam gầm thét mà ra, một tử hắc một lục bảo, vờn quanh thân thể hắn.
Chứng kiến Đồ Tiên Chỉ bắn đến, Nghịch Long Hồn và Chân Long Hồn vươn ra Long Trảo, hung hăng chụp đến.
ẦM ẦM ẦM…
Đồ Tiên Chỉ bị Nghịch Long Song Hồn bóp nát, Lạc Nam mãnh liệt quay người, trong tay tung ra một chiêu Bá Lực Chưởng.
PHỐC!
Đồ Minh không kịp phản ứng, Bá Lực Chưởng bắn thẳng vào bụng hắn, đem cơ thể của Đồ Minh liên tục đẩy lùi, mãi đến khi đụng vào thành Bát và chật vật rơi xuống đất.
“Hả?” Ánh mắt Lạc Nam nhíu lại.
Thì ra trên thân Đồ Minh có một kiện Áo Giáp Đế Cấp Hạ Phẩm, chính kiện Áo Giáp này vừa bảo vệ hắn khỏi Bá Lực Chưởng, bất quá mặc dù còn mạng nhưng cũng đã trọng thương.
“Ngươi có thể đi chết!”
Nhân cơ hội Đồ Minh kiến tạo cho mình, Bắc Vỹ đánh ra Ma Thiên Trảo…
Nghịch Long Song Hồn vươn ra Long Trảo, cùng Ma Thiên Trảo đối kháng…
Chỉ là vừa rồi đối kháng với Đồ Tiên Chỉ khiến chúng suy yếu, lúc này gặp phải Ma Thiên Trảo, rốt cuộc ảm đạm tiêu tán…
Mà Ma Thiên Trảo dư uy vẫn còn, hung hăng quét lên lưng của Lạc Nam.
KENG!
Như kim loại ma sát, Ma Thiên Trảo nghiền vào Nghịch Long Chiến Thân, tia lửa bắn lên tung tóe.
“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!”
Lạc Nam quay đầu, hư ảnh Đại Phật phẫn nộ huy quyền mà ra, Bá Lực hội tụ trên nấm đấm, 18 đường Hồng Hoang Ma Văn phát sáng dữ dội.
PHỐC!
Một quyền nện thẳng lồng ngực, chấn nát lục phủ ngũ tạng của Bắc Vỹ, khiến hắn như một tấm giẻ rách bay ra ngoài.
“Không… thế gian này làm sao có quái vật như ngươi…” Bắc Vỹ sắc mặt co rúm lại, ánh mắt hiện lên vẻ khủng hoảng nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Quá đáng sợ… kẻ này quá đáng sợ…
“Không!” Lạc Nam âm thầm lắc đầu: “Là các ngươi quá yếu, thân là Đại Đế nhưng căn cơ hỗn tạp, so với Yêu Đế Sơ Kỳ bên trong Thí Luyện Tháp còn yếu hơn!”
Huyết Hồn Ma Đế và đám đệ tử không phải vật tốt lành gì, toàn sử dụng biện pháp cắn nuốt gia tăng tu vi, thủ đoạn cũng chỉ có vài loại, ở trong cùng cấp thuộc hàng dưới chót.
So với Hỏa Kỳ Lân Yêu Đế Sơ Kỳ trong tầng 5 của Thí Luyện Tháp còn yếu hơn quá nhiều.
Ít nhất công kích của Hỏa Kỳ Lân còn phá được Nghịch Long Chiến Thân của hắn, còn công kích của Bắc Vỹ mấy tên này chỉ để lại vài vết trầy xước mà thôi.
Nếu đối mặt với Thể Đế Trung Kỳ của Cự Chiến Cổ Tộc, Lạc Nam không dám chắc mình có thể chiến thắng.
Trước đây hắn chưa tiếp xúc nhiều, chưa thể phân biệt được sự chênh lệch bên trong cùng cấp của một số cường giả khác ngoài bản thân mình.
Nhưng sau khi chứng kiến phong thái của Cự A Man và vị cường giả thần bí hai chân đạp thương hai vị Địa Đế kia, đã có được một chút phán đoán nhất định.
Tu vi chỉ là một trong vô số các yếu tố quyết định sức mạnh mà thôi…
Đương nhiên một khi tu vi giữa hai người chênh lệch quá mức to lớn, thì nó sẽ trở thành yếu tố chủ chốt để quyết định…
“Ngươi có thể đi chết rồi!” Lạc Nam hờ hững, Bá Đỉnh ầm ầm chấn động…
“Ta chết cũng kéo theo ngươi chôn cùng!” Bắc Vỹ như dã thú gầm thét, bên trong cơ thể, Ma Đế Lực điên cuồng hội tụ, đan đình cấp tốc phình to.
Muốn tự bạo…
“Siêu Hồn – Định Hồn!” Lạc Nam nhàn nhạt nói một tiếng, Diệt Hồn Liên xoay tròn, Hắc Hồn công kích trực diện.
Thân thể Bắc Vỹ cứng đờ lại trong khoảnh khắc…
“Long Diệt Thương Sinh!”
Nộ Sát Đế Vực cùng Nghịch Long kết hợp…
Thân thể Bắc Vỹ hóa thành một làn mưa máu…
“Đoạt Hồn!”
“Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đã là Đế Cấp Trung Phẩm, vô cùng không tồi!” Lạc Nam hài lòng thở ra một tiếng…
Sau khi vơ vét Linh Hồn của vô số kẻ thù, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đã vững vàng đạt đến Đế Cấp Trung Phẩm…
Lạc Nam đưa mắt nhìn sang, Cự A Man đã đem Hùng Bách và Đồ Minh như xách cổ gà lôi đến.
Lúc này Cự A Man đã giải trừ trạng thái chiến đấu, ngay cả Hắc Kim đường gân cũng ẩn vào bên trong da thịt…
“Chúng ta chỉ giúp ngươi được đến đây, hai tên Lôi Cực và Huyết Hồn Ma Đế tạm thời không thể giết, nhưng cũng đã trọng thương, không bế quan khổ tu vài chục năm sẽ không thể khôi phục, ngươi cứ yên tâm!” Cự A Man nhìn hắn trầm thấp nói, sắc mặt nghiêm túc.
Lạc Nam giải trừ Thiên Đế Biến và Nghịch Long Chiến Thân, thả người bay lên ngồi trên bả vai của tên khổng lồ.
Cự A Man ngồi xuống, cũng không thu hồi cái Bát…
Ở trong này nói chuyện, không sợ người ngoài thăm dò…
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Lạc Nam lúc này không nhịn được hỏi.
Cự A Man thản nhiên cười, có chút hàm hậu, có chút chân thật, cũng có chút tang thương thành thục:
“Hiện tại ta lấy thân phận Đế Tử của Cự Chiến Cổ Tộc để qua mắt người đời…”
“Thật sự… ta là lão tổ của Cự Chiến Cổ Tộc!”