Phần 80
Thời gian thấm thoát trôi…
Đối với tuổi thọ của Tu sĩ, một tháng thời gian chẳng khác nào nháy mắt liền qua…
VÙ VÙ VÙ…
Trong ánh mắt đưa tiễn của toàn thể bồng lai Tiên Đảo, một kiện Phi Thuyền xé không mà đi, chỉ thoáng chốc đã biến thành một điểm sáng nhỏ…
Đây là Phi Thuyền chuyên dụng của Đại Đảo Chủ Âu Dương Thương Lan, khác với vẻ hoa lệ trang nhã thường thấy, kiện Phi Thuyền này có hình dạng hết sức cổ kính và oai hùng, toàn thân được đúc từ kim loại bất phàm đan xen gỗ quý, ở đầu thuyền lấp lóe hai họng pháo dữ tợn như miệng quái vật khổng lồ, sẵn sàng xâu xé địch nhân thành từng mảnh…
Nếu nói đây là một kiện phi hành Pháp Bảo, Lạc Nam càng thấy nó giống như vũ khí tối tân phục vụ cho chiến tranh thì đúng hơn.
Mà Âu Dương Thương Lan cũng cực kỳ bá khí đặt tên cho phi thuyền của mình là Chiến Tiên Thuyền, ý đồ hoành tảo chinh chiến tiên giới…
Đủ thấy Âu Dương Thương Lan là nữ cường nhân hàng thật giá thật, cực kỳ hiếu chiến, không phải tự nhiên mà Tiểu Ma Vương như Đình Manh Manh lại sợ hãi nàng đến như thế.
Tốc độ của Chiến Tiên Thuyền hơn xa Tinh Vân Thuyền, mỗi một lần chuyển động đều là nhảy vọt hư không, sợ rằng dưới Thiên Vương cảnh cường giả khó thể theo kịp quỹ tích di chuyển của nó.
“Lạc Yên, Lạc Yên mau cho Manh Manh kẹo… vào Đấu Giá Hội thích thứ gì Manh Manh sẽ mua cho ngươi!”
Trên thuyền lúc này, Đình Manh Manh lôi kéo Lạc Nam xin xỏ kẹo ngọt, tiểu nha đầu ngày càng nghiện Tiên Đan siêu to khổng lồ của hắn, mỗi ngày không ăn vài viên chính là nhịn không được, cũng chẳng hiểu cái bụng bé xíu lấy sức chứa ở đâu ra.
Lạc Nam cười khổ lại lấy cho nàng mười viên Dưỡng Nhan Đan, tiểu nha đầu lúc này mới đắc ý cười ngọt ngào chạy đi mất, hiển nhiên là một trốn một mình tránh bị người nào đó ra tay đoạt mất.
“Lần này chúng ta chủ yếu là ra ngoài mở mang kiến thức, chỉ sợ khó mà cạnh tranh được thứ gì trong Đấu Giá Hội!”
Đứng ở mũi thuyền rộng lớn, Mộ Sắc Vy tóc dài tung bay mang theo từng làn hương thơm ngát truyền đến, âm thanh lại có một tia bất đắc dĩ.
Hôm nay nàng khoác trên thân một bộ váy màu lam nhạt như đi dạ hội, khoe trọn những đường cong hoàn mỹ của thân thể, ánh mắt kiêu sa, môi như châu ngọc, bóng lưng mỹ miều, xứng đáng ba chữ đại mỹ nhân.
“Mộ sư tỷ nói không sai!”
Lạc Nam gật đầu tán thành cách nói của Mộ Sắc Vy, mục đích mà hắn tìm đến Thiên Địa Hội là muốn bán đồ mua từ Cửa Hàng May Mắn lấy Tiên Thạch tiếp tục nuôi dưỡng Bất Tử Thụ, sẵn tiện mua thêm nguyên liệu Luyện Đan, nguyên liệu Luyện Khí để nâng cao tay nghề mà thôi.
Đối với các đồ vật trong Đấu Giá Hội, hắn cũng không cho rằng mình đủ tài lực để cạnh tranh cùng một đám Tiên Vương, Tiên Tôn cấp bậc cường giả, đến dự chủ yếu là mở rộng kiến thức một chút, sẵn tiện nghe ngóng tin tức từ các nơi trong Vũ Trụ.
Đương nhiên nếu trong Đấu Giá Hội thật sự xuất hiện đồ vật mình cần, Lạc Nam cũng không ngại điên cuồng cạnh tranh một phen, dù cho bại trận cũng không có gì tiếc nuối…
“Đấu Giá Hội cấp bậc này, không phải càng nhiều Tiên Thạch là càng chiếm ưu thế!”
Một âm thanh thánh thót đạm mạc vang lên, Đại Đảo Chủ Âu Dương Thương Lan đã xuất hiện phía sau hai người.
Nhuyễn giáp màu vàng óng nhẹ phủ che thân, khác với bộ dạng lười biếng của một tuyệt thế vưu vật lúc bình thường, khi hành tẩu bên ngoài Âu Dương Thương Lan như một nữ vương cao cao tại thượng, khiến người khác không dám có chút ý nghĩ mạo phạm đến nàng.
“Ra mắt Đại Đảo Chủ!”
Lạc Nam cùng Mộ Sắc Vy hành lễ nói… bất quá có chút tò mò nhìn nàng, trong Đấu Giá Hội không phải dùng Tiên Thạch để giao dịch sao?
Như hiểu được thắc mắc của Lạc Nam cùng Mộ Sắc Vy, Âu Dương Thương Lan thản nhiên trả lời:
“Các loại vật phẩm do Thiên Địa Hội cung cấp đương nhiên là dùng Tiên Thạch để định giá, tuy nhiên trong Đấu Giá Hội còn có những vật được khách nhân gửi Thiên Địa Hội đấu giá giùm, những vị khách nhân này chưa chắc cần đến Tiên Thạch, có khi bọn hắn muốn dùng vật của mình để đổi lấy một vật khác tiện dụng hơn!”
Lạc Nam cùng Mộ Sắc Vy bừng tỉnh gật đầu, ra vẻ đã hiểu.
Vũ Trụ mênh mông, cơ duyên vô số… rất nhiều tu sĩ thám hiểm các di tích, các hung địa để tìm kiếm tài nguyên tu luyện.
Trong quá trình này sẽ có vô số người chết đi, nhưng cũng có những kẻ thành công thu được vật phẩm quý hiếm…
Mà dù có thu được vật phẩm quý hiếm, thì cũng không phải loại nào cũng thích hợp cho mình sử dụng…
Đứng trước trường hợp này, bọn hắn có thể mang vật phẩm đến gửi gắm Thiên Địa Hội nhờ lấy ra trao đổi vật phẩm khác tiện dụng cho chính mình thông qua các cuộc Đấu Giá Hội quy mô lớn.
Đương nhiên nếu giao dịch thành công, Thiên Địa Hội vẫn sẽ được hưởng một khoản chi phí nhất định tùy vào đẳng cấp và độ trân quý của vật phẩm.
“Hầu hết các cuộc Đấu Giá do Thiên Địa Hội tổ chức có một nửa vật phẩm là dùng vật đổi vật, Tiên Thạch lúc này trở nên vô dụng… nếu các ngươi có thứ thích hợp theo yêu cầu của người cung cấp vật phẩm, có thể cạnh tranh một phen!” Âu Dương Thương Lan thong dong nói.
Mộc Sắc Vy gật mạnh đầu, những năm qua nàng cũng tích lũy được một số tài sản nhất định, nói không chừng thật sự có thể mang ra dùng.
Mà Lạc Nam ánh mắt cũng có chút lấp lóe, đồ vật mà hắn tích lũy đa phần là hàng khủng bố không thể công bố ra ngoài, thôi thì tùy cơ ứng biến vậy.
XOẸT…
Chiến Tiên Thuyền xuyên thấu hư không, tốc độ càng lúc càng nhanh.
“Che giấu dung mạo đi! Chúng ta sắp gặp người ngoài!” Âu Dương Thương Lan nhẹ giọng nói một tiếng, một tấm mặt nạ kim loại màu đỏ như máu nhanh chóng phủ hoàn toàn khuôn mặt nàng, kể cả đôi mắt cũng chẳng muốn người khác nhìn thấy.
Mộ Sắc Vy cũng lấy ra một cái mặt nạ màu bạc đeo lên, chỉ để lộ đôi mắt kiêu kỳ sáng ngời như sao.
“Thật phiền phức!” Đình Manh Manh bĩu một, lấy ra một cái nón trùm đầu trực tiếp đội lên, thân thể bé bỏng với cái nón lớn, nhìn qua cực kỳ khôi hài.
Lạc Nam cũng đeo vào một cái mặt nạ màu bạt, đây là thứ Đạm Đài Uyển cung cấp cho hắn.
Mặt nạ hắn và Mộc Sắc Vy đeo chỉ là hàng Vương Cấp Hạ Phẩm, Đại Vương trở lên chỉ cần dùng sức thăm dò một chút là sẽ nhìn thấu.
Tuy nhiên sẽ chẳng có kẻ nào thô lỗ đến thế, bởi hành vi như vậy chẳng khác nào thất lễ với Bồng Lai Tiên Đảo, Âu Dương Thương Lan không ngại một trận chiến.
Chỉ là khiến Lạc Nam tò mò, không biết người ngoài mà Âu Dương Thương Lan muốn mang mọi người đi gặp là ai…
Bên ngoài tinh không, ngoài rìa Hải Vực Tinh…
Chiến Tiên Thuyền rốt cuộc tiếp cận…
Tại nơi đó, một Đại Chiến Hạm so với Chiến Tiên Thuyền còn khủng hơn gấp mấy lần, căng buồm vượt không, treo cao một tấm Hắc Kỳ đen kịch thêu lấy ba chữ lớn như rồng bay phượng múa:
THIÊN ĐỊA HỘI…
Tung bay giữa thiên không, khí thế mênh mông bao trùm trời đất, chấn nhiếp quần hùng khi nhìn thấy.
Trận pháp vỹ ngạn bao trùm cả Đại Chiến Hạm, mỗi một Trận Văn đủ sức nghiền ép Tiên Vương cảnh cường giả, bên trên hiển hiện hư ảnh đất trời sông núi, khó thể hình dung.
“Đây là Đại Chiến Hạm của chi nhánh Thiên Địa Hội tại Hải Vực Tinh, chúng ta sẽ theo bọn họ đến nơi diễn ra Đấu Giá Hội!” Âu Dương Thương Lan nhàn nhạt nói ra.
Lạc Nam cùng Mộ Sắc Vy lập tức hiểu ý nhảy khỏi Chiến Tiên Thuyền, theo phía sau hai người chính là Đình Manh Manh.
Âu Dương Thương Lan cũng nhẹ nhàng phất tay, Chiến Tiên Thuyền cấp tốc thu nhỏ lại chui vào Nhẫn Trữ Vật của nàng.
Bốn người tiếp cận Đại Chiến Hạm.
“Hoan nghênh Bồng Lai Tiên Đảo các vị đạo hữu!”
Bên trên Đại Chiến Hạm, một giọng nói ôn hòa già nua bao trùm tinh không vang lên, theo sau đó là một lão già với mái tóc trắng xóa, thân mặc bạch bào có vẻ tiên phong đạo cốt từ Đại Chiến Ham bay ra chào đón đám người khiến Lạc Nam âm thầm giật mình.
Bởi vì khí tức trên thân lão già này không kém hơn Độc Cô Ngạo Tuyết, Thủy Không Tiên Vương đám người khi đó chút nào, là một Địa Vương hàng thật giá thật.
“Làm phiền Phú lão đích thân tiếp đón rồi!” Âu Dương Thương Lan khẽ gật đầu nói ra.
“Ha hả, được tiếp đón Loạn Thương Thiên Vương chính là phúc phận của lão già ta, huống hồ còn có ba vị tiểu mỹ nhân theo cùng!” Lão già được xưng Phúc lão cười sang sảng, nhìn sang Lạc Nam ba người cười nói.
Không vì tu vi của Lạc Nam thấp kém, không vì hình hài của Đình Manh Manh, cũng chẳng vì bốn người che giấu dung mạo mà tỏa ra bất cứ khác thường nào, thái độ hoàn hảo vô cùng…
Lạc Nam lúc này mới biết danh hiệu của Âu Dương Thương Lan lại là Loạn Thương Thiên Vương, cũng không biết có hàm nghĩa gì không…
“Thiên Địa Hội không phải đơn lẻ, nó là tập hợp của rất nhiều gia tộc hùng mạnh lại thành một khối chỉnh thể, Phú gia chính là gia tộc quản lý chi nhánh của Thiên Địa Hội ở Hải Vực Tinh!”
Thấy Lạc Nam có vẻ chưa hiểu rõ tình hình, Mộ Sắc Vy mới truyền âm giải thích cho hắn.
Lạc Nam nghe vậy gật gật đầu, xem ra cách thức vận hành của Thiên Địa Hội giống với những tập đoàn lớn ở kiếp trước, Phú gia có thể xem như một vị cổ đông trong tập đoàn… hình dung thế cho dễ hiểu.
“Những gia tộc bên trong Thiên Địa Hội phải đáp ứng các nguyên tắc chung do Thiên Địa Hội đưa ra, điển hình trong đó chính là không xen vào các loại tranh đấu trong vũ trụ, tuy nhiên nội bộ Thiên Địa Hội lại là sóng ngầm cuồn cuộn, muội cứ từ từ tiếp xúc!” Mộ Sắc Vy thản nhiên nói tiếp.
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, xem ra Thiên Địa Hội cũng không phải hòa bình như Đa Bảo Các a…
Đa Bảo Các do Thiên gia của Thiên Diệp Dao thành lập và làm chủ, còn Thiên Địa Hội lại được liên kết từ nhiều gia tộc khác nhau, nội bộ ngấm ngầm tranh đấu, kìm cặp lẫn nhau cũng là việc bình thường.
“Phú lão trước mặt này có tên là Phú Kim Quốc, chính là Đại Trưởng Lão của Phú gia, địa vị chỉ thua mỗi gia chủ!” Mộ Sắc Vy giới thiệu lão già trước mặt.
Lạc Nam gật đầu, một Đại Trưởng Lão đã là Địa Vương cấp bậc cường giả, như vậy Gia Chủ ít nhất chính là Thiên Vương trở lên không thể nghi ngờ.
“Mời các vị vào trong, tiểu thư của chúng tôi đang tiếp đón các thế lực chi chủ!” Phú lão lễ độ làm động tác mời, hoàn toàn không có chút cao cao tại thượng của một Địa Vương cấp bậc cường giả.
“Làm phiền Phú lão dẫn đường!” Âu Dương Thương Lan nhàn nhạt nói một tiếng.
Trận Pháp trên Đại Chiến Hạm mở ra một cái khe, Âu Dương Thương Lan mang theo ba người Lạc Nam tiến vào bên trong.
Khiến Lạc Nam kỳ quái chính là, Đình Manh Manh lúc này cực kỳ hiểu chuyện kéo lấy tay hắn và Mộ Sắc Vy, không nghịch ngợm nữa.
Hiển nhiên cô nàng chỉ thể hiện ra một mặt trẻ con trước người một nhà, khi có người xa lạ ở gần… sẽ là một mặt hoàn toàn khác.